Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Niên Hữu Ngư đẩy ra các hồ yêu bên cạnh mình, khí thế hung hăng hướng Trữ Dĩ Tầm đi tới, nhưng không nghĩ tới Trữ Dĩ Tầm cùng hồ yêu áo xanh dĩ nhiên bày kết giới, làm cho nàng không tới gần được. Niên Hữu Ngư chứng kiến nữ tử áo xanh kia cái tay chạy trên thân Trữ Dĩ Tầm, Niên Hữu Ngư nhìn muốn phun lửa.

"Không cho phép ngươi đụng nàng, nàng là của ta!" Niên Hữu Ngư đối với Thanh Bí tuyên bố công khai quyền sở hữu.

"Tiểu Cửu cảm thấy thế nào?" Thanh Bí ngửi khí tức Trữ Dĩ Tầm, lại còn là khí tức xử nữ mê người, không nghĩ tới mấy ngày hôm trước các nàng chơi kịch liệt như vậy, không phá tấm thân xử nữ tiểu Cửu, thật để cho nàng có chút ngoài ý muốn, cộng thêm tiểu Cửu nhiều năm tu tiên, mặc dù đạo hạnh bị phế, thế nhưng khí tức của nàng cùng khí tức trên người hồ yêu khác rõ ràng bất đồng.

"Đừng để ý tới nàng." Trữ Dĩ Tầm đối với Niên Hữu Ngư làm như không thấy, đối với động tác thân mật Thanh Bí không phản kháng.

"Nàng bồi người khác chơi, vậy ngươi chơi với ta như thế nào?" Hồng Y không biết từ nơi nào xông tới, đem thân thể không xương dính lên Niên Hữu Ngư, dán bên tai Niên Hữu Ngư mập mờ hỏi.

Niên Hữu Ngư nhìn chằm chằm Trữ Dĩ Tầm, nàng không muốn Trữ Dĩ Tầm bị bất luận kẻ nào đụng, nàng rất muốn đem Trữ Dĩ Tầm từ trong lòng Thanh Bí mạnh mẽ kéo ra, thế nhưng bị kết giới ngăn cản ở bên ngoài nàng cái gì cũng làm không được, lần đầu tiên, Niên Hữu Ngư chán ghét pháp lực của mình, hướng về phía kết giới không có biện pháp nào.

"Đứa ngốc, ngươi một lòng đều hướng về nàng, nàng đương nhiên không có sợ hãi, ngươi nên chơi với ta, nàng sẽ để ý ngươi, không muốn ngươi theo ta chơi." Hồng Y đối với Niên Hữu Ngư cười nói, mặc dù Trữ Dĩ Tầm cùng Thanh Bí nghe được.

Quả nhiên, Trữ Dĩ Tầm chợt lóe lên không vui, tâm tình của nàng chính là cho quan phóng hỏa, không cho dân chúng thắp đèn, mình và Thanh Bí có thể thân mật, nhưng người khác đụng Niên Hữu Ngư lại không được.

"Yên tâm, Hồng Y có chừng mực, sẽ không phá thân nữ đạo cô của ngươi." Thanh Bí cảm giác được Trữ Dĩ Tầm phân tâm, ở bên tai Trữ Dĩ Tầm nhẹ giọng nói, nàng không nghĩ tới tiểu Cửu đối với nữ đạo cô này lại có sức chiếm hữu mãnh liệt như vậy, món đồ chơi nha, cảm thấy chơi thật khá, tự nhiên luyến tiếc phân biệt người chơi.

Niên Hữu Ngư nghĩ lại có chút đạo lý, coi như Trữ Dĩ Tầm không thèm để ý chính mình, nàng cũng không muốn Trữ Dĩ Tầm bị Thanh Bí đụng vào, cho nên nàng vẫn không muốn cùng Hồng Y đi. Nhưng nàng nhìn động tác Thanh Bí càng thêm quá phận, Niên Hữu Ngư cảm giác rất tức giận, đồng thời lại cảm thấy rất khó chịu, nàng biết Trữ Dĩ Tầm căn bản cũng không lưu ý chính mình, chính mình đối với Trữ Dĩ Tầm mà nói chỉ thân lò mà thôi!

"Cho nên ngươi nghĩ ở lại nơi này nhìn xuân cung đồ các nàng sao?" Hồng Y thiêu mi hỏi, nữ đạo cô này động chân tình, vậy coi như không may, nghìn năm tu tiên cùng thanh tâm quả dục, tiểu Cửu chưa chắc sẽ hiểu chuyện này, coi như hiểu, có chấp nhận nữ đạo cô hay không cũng khó nói. Đừng xem tiểu Cửu bây giờ trở về thuộc về yêu đạo, nhưng ai cũng biết Dĩ Tầm đối với tu tiên không cam lòng, thì nhìn tiểu Cửu không phá thân xử nữ của đạo cô mà nói có thể hiểu trong lòng tiểu Cửu còn chưa khai phá.

"Trữ Dĩ Tầm!" Niên Hữu Ngư cắn chặt môi chính mình, nàng biết rõ gọi tên Trữ Dĩ Tầm vô ích, nhưng là mình vẫn không nhịn được muốn gọi nàng, nàng thấy được bản thân vào một khắc này vừa ủy khuất lại khó chịu.

"Chuyện gì?" Trữ Dĩ Tầm thờ ơ hỏi, giọng nói không lạnh không nhạt.

"Ngươi thật muốn cùng nàng như vậy?" Niên Hữu Ngư ủy khuất vô cùng hỏi.

"Ngươi không phải nhìn thấy sao?" Giọng của Trữ Dĩ Tầm như trước bình thản.

"Ngươi để cho nàng dụng vào thì không cần đụng vào ta!" Niên Hữu Ngư thực sự không có biện pháp, chỉ có thể dùng thân lò của mình uy hiếp Trữ Dĩ Tầm.

"À" Trữ Dĩ Tầm nhẹ nhàng à một tiếng, sau đó không để ý Niên Hữu Ngư nữa.

À một tiếng, cứ như vậy, Niên Hữu Ngư muốn tức chết rồi, vừa rồi nhìn Trữ Dĩ Tầm bị Thanh Bí sờ hiện tại tay nàng cũng sờ Thanh Bí, Niên Hữu Ngư cảm giác mình nếu nhìn tiếp nữa, nhất định sẽ điên, nàng tức giận kéo Hồng Y đi.

"Đi, chúng ta cũng đi chơi." Niên Hữu Ngư cố ý đề cao âm lượng, lớn tiếng giận dỗi nói, tựa như sợ Trữ Dĩ Tầm không nghe được.

"Không phải để cho ta chơi với ngươi sao, tỷ tỷ khẳng định so với tiểu Cửu càng làm cho ngươi cảm thấy khoái hoạt..." Hồng Y một tay xoa cần cổ Niên Hữu Ngư, tay kia chuẩn bị cởi đạo bào trên người Niên Hữu Ngư.

"Không cần chơi, không có tâm tình." Niên Hữu Ngư bắt lại bàn tay xấu Hồng Y, giọng nói không vui.

"Ngươi không chơi làm cái gì?" Hồng Y phát hiện Niên Hữu Ngư đối với sự câu dẫn của mình không để ý, nhìn khuôn mặt Niên Hữu Ngư xụ một đống, thầm nghĩ, người này thực sự đối với tiểu Cửu động chân tình.

"Ta muốn tu luyện, chỉ cần ta thay đổi lợi hại hơn, xem ai còn dám giành người với ta." Niên Hữu Ngư phẫn hận nói, đố kị là ma quỷ, thời khắc này Niên Hữu Ngư mê muội, nàng xuất ra kinh thư lão hòa thượng cho nàng, nàng nhìn những yêu tinh này bày kết giới, không nghĩ tới bị nàng nhìn thấy phương pháp phá giải kết giới.

Hồng Y nhìn nữ đạo cô không hiểu phong tình như vậy, chuẩn bị trở về tìm người khác bồi bạn, bất quá so với Niên Hữu Ngư mê người thì hồ yêu khác khá thấp, dù sao nếu như đến giờ tý, hồ yêu khác không quản Niên Hữu Ngư là người nào, trực tiếp làm, tiểu Cửu nhỏ nhen như vậy, cẩn thận vẫn hơn, cho nên trước khi đi Hồng Y bày kết giới ở chỗ Niên Hữu Ngư.

Nhưng Hồng Y mới vừa đi vài bước, kết giới kia lại bị Niên Hữu Ngư phá, phá giải kết giới uy lực vô cùng cường mãnh, Hồng Y nhìn lại, chứng kiến trên người Niên Hữu Ngư phát ra kim quang, Hồng Y sắc mặt biến sắc, nữ đạo cô này là sư diệt yêu? Nếu như bình thường gặp sư diệt yêu, Hồng Y ngược lại không sợ, nhưng tối nay nếu gặp là chuyện cực kỳ đáng sợ. Tối nay là thời điểm toàn bộ hồ tộc yếu ớt nhất, hồ yêu pháp lực giảm đi, đặc biệt đến giờ tý, hồ yêu pháp lực mất hết, nếu như Niên Hữu Ngư giả heo ăn thịt hổ, đối với hồ tộc là tai họa ngập đầu, Hồng Y đối với uy hiếp to lớn như vậy, trong lòng bất an, trong nháy mắt đó Hồng Y đối với Niên Hữu Ngư nổi lên sát ý.

Trữ Dĩ Tầm cùng Thanh Bí thân thiết trong chốc lát, cảm giác không giống như ở cùng Niên Hữu Ngư đói khát như vậy, tối nay là đêm trăng tròn, thân thể rất dễ dàng động tình, mà đối với sự trêu chọc Thanh Bí, không phải là không có cảm giác, nhưng Niên Hữu Ngư mang đến cảm giác tựa hồ so với ngọn lửa bùng cháy, Niên Hữu Ngư mang tới hỏa diễm muốn thiêu hết tất cả mọi thứ, mà Thanh Bí mang tới ngọn lửa yếu ớt, muốn bùng cháy cũng không được. Bất quá vừa nghĩ tới Niên Hữu Ngư hiện tại có thể cùng Hồng Y thân thiết triền miên, Trữ Dĩ Tầm cau mày, nàng không vui người khác đụng vào đồ của nàng, loại cảm giác này rất đáng ghét.

Từ khi Hồng Y đem Niên Hữu Ngư mang đi, Thanh Bí phát hiện Trữ Dĩ Tầm có chút không yên, nàng cảm giác mình là ngọn lửa đang đốt tấm gỗ ướt, mình đốt, đối phương không thể cháy. Quên đi, quân tử không ép buộc, để cho tiểu Cửu đi tìm nữ đạo cô kia thôi.

"Nếu không nỡ cho người khác chơi, thì cướp về để chính mình chơi a!" Thanh Bí bên tai Trữ Dĩ Tầm nhẹ giọng nói.

P/s: Tới đoạn ngược rồi, à, tiểu ngược mà thôi nhưng ngược đến gần chương cuối luôn. Yên tâm vẫn có xôi thịt nga~ bị ăn sạch sẽ =)))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro