Chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiện tại Hồng Y có chút oán giận Trữ Dĩ Tầm dẫn theo sư diệt yêu, lãnh địa hồ tộc từ trước đến nay không cho phép mang sư diệt yêu đi vào, hôm nay là đêm bái nguyệt, là thời điểm yếu ớt nhất của hồ tộc, tương đương với đem phần bụng yếu ớt nhất bại lộ dưới lưỡi dao sắc bén, mặc dù lưỡi dao sắc bén này không chắc sẽ hạ xuống, thế nhưng vạn nhất hạ xuống, chính là tai ương, điều này Hồng Y làm sao có thể an tâm. Không được, Hồng Y vẫn cảm thấy thà giết lầm còn hơn bỏ sót, dù sao lòng người khó đoán, chỉ có người chết mới yên tâm, Hồng Y sát ý càng đậm.

Nàng hướng tới Niên Hữu Ngư, Niên Hữu Ngư đối với Hồng Y không chút nào phòng bị, nhưng lúc Hồng Y vươn móng nhọn tựa như lưỡi đao Niên Hữu Ngư nhận ra sát khí ngẩng đầu thấy móng vuốt sắc bén kia trảo tới gần cổ chính mình, nàng hoảng sợ lui về sau móng vuốt này chỉ cần nhẹ nhàng vồ một cái thôi máu tươi phun trào tại chỗ.

"Ngươi muốn làm gì..." Niên Hữu Ngư sợ đến mức giọng nói đều run lên, bộ dạng tham sống sợ chết, còn đâu phí phách sư diệt yêu khi nãy.

"Mặc dù có thể giết lầm, thế nhưng ai biểu ngươi là sư diệt yêu, còn vào lúc này, cho nên không thể không giết." Hồ tộc từ trước đến nay không giết loạn, mà tối nay thực sự nguy hiểm.

"Ta không phải sư diệt yêu, thực sự, ngươi hỏi Dĩ Tầm, ta thật không phải là sư diệt yêu..."

Niên Hữu Ngư nhanh chóng giải thích, nàng chỉ là may mắn nhận quyển kinh thư, mới tu luyện mấy chiêu, làm sao trở thành sư diệt yêu, hồ tộc đối với tiêu chuẩn sư diệt yêu cũng quá thấp a! Nàng biết sư diệt yêu cùng yêu từ trước đến nay quan hệ đối nghịch, nhưng là nàng chỉ thỉnh thoảng làm lễ cúng, thu thập tiểu quỷ mà thôi, Niên Hữu Ngư cảm giác mình không may mắn, cửu vĩ hồ kia tính tình thay đổi, người ta ở chỗ này sắp khó giữ được mạng nhỏ này rồi, mà cửu vĩ hồ đáng chết kia còn cùng người khác phong lưu khoái hoạt...

Hồng Y khẽ thở dài, nàng cũng không muốn giết Niên Hữu Ngư, bình thường hồ tộc các nàng còn không đem điểm pháp lực ấy của Niên Hữu Ngư để trong mắt, thế nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, lỡ như nữ đạo cô này giả heo ăn thịt hổ, dù sao mới vừa sử dụng pháp lực linh lực không đủ, không thể kéo dài, nhìn ra được vô cùng cương mãnh bá đạo, hơn nữa bản sinh hồ yêu đa nghi, Niên Hữu Ngư thực sự không cách nào để cho nàng yên tâm.

"Yên tâm, sẽ làm ngươi chết rất thoải mái, chỉ một chiêu mất mạng tuyệt đối không có nửa điểm thống khổ." Niên Hữu Ngư dưới tình huống không thể không chết, Hồng Y sẽ làm Niên Hữu Ngư chết thoải mái hơn.

"Ta là người của Dĩ Tầm, ngươi giết ta, làm sao nói với Dĩ Tầm?" Niên Hữu Ngư vội vàng đem Trữ Dĩ Tầm trở thành cái phao cứu mạng, nàng dù sao cũng phải nhìn mặt mũi của Trữ Dĩ Tầm.

"Ta vì suy nghĩ an nguy toàn bộ hồ tộc, nếu nàng biết sẽ thông cảm ta đây, hơn nữa, chúng ta là tỷ muội ruột, sẽ không vì một ngoại nhân mà tổn thương tình cảm." Hồng Y đối với Niên Hữu Ngư không thật sự ác ý, nếu không.... Làm sao có thể nói nhiều lời với Niên Hữu Ngư, ít nhiều vẫn cảm giác được Niên Hữu Ngư vô hại nhưng cũng có hại, chỉ cần một phần khả thi Niên Hữu Ngư phải chết.

"Nhưng ta thật sự không phải là sư diệt yêu!" Niên Hữu Ngư hết sức biện hộ, mà Hồng Y thờ ơ đối với sự biện hộ của nàng.

Chiêu thức này của Hồng Y cực ác độc, móng vuốt sắc bén nhắm thẳng vào chỗ hiểm Niên Hữu Ngư, Niên Hữu Ngư sợ chết theo bản năng tránh né, mặc dù gần đây linh lực Niên Hữu Ngư gia tăng không ít, nhưng so với Trữ Dĩ Tầm không bị mất đạo hạnh mà nói Hồng Y còn cao hơn, cho nên Niên Hữu Ngư tránh được, móng vuốt sắc bén vẽ ra trên mặt Niên Hữu Ngư một vết máu rất sâu, Niên Hữu Ngư đau đớn toàn thân, cảm giác khuôn mặt chảy thật nhiều máu, bây giờ cái gì nàng cũng không để ý tới, trong lòng chỉ sợ hãi phải chết.

Hồng Y tới gần Niên Hữu Ngư, ánh mắt nhìn Niên Hữu Ngư mang theo một tia thương hại, lò cực phẩm này nàng luyến tiếc giết chết, đáng tiếc, chính mình không thể không tiễn nàng lên Tây Thiên.

Hồng Y đang ép Niên Hữu Ngư vào đường chết, trong lòng Niên Hữu Ngư chỉ có một ý niệm trong đầu, xong rồi, nàng thật sự sẽ chết trong tay hồ yêu này, nếu như chính mình thật sự chết đi, Trữ Dĩ Tầm đại khái ngay cả chân mày cũng không nhíu một cái, lúc này, Niên Hữu Ngư vừa sợ hãi vừa khổ sở.

Mắt thấy móng vuốt sắc bén vừa cứng rắn kia giơ lên lần nữa, Niên Hữu Ngư không đường lui tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong đầu nàng hiện ra khuôn mặt Trữ Dĩ Tầm trong trẻo nhưng lạnh lùng bất cận nhân tình, lúc nàng cảm thấy chắc chắn phải chết, giọng nói Trữ Dĩ Tầm vang lên bên tai của nàng, giọng nói Trữ Dĩ Tầm giờ khắc này nghe vào trong tai Niên Hữu Ngư so với tiếng trời còn dễ nghe hơn.

"Nàng là ta mang về, muốn động đồ đạc của ta, chẳng phải cần sự cho phép của ta sao?" Trữ Dĩ Tầm nhìn thấy trên mặt Niên Hữu Ngư chảy máu, trong lòng bất mãn hỏi Hồng Y, quả nhiên nàng không thích người khác đụng đồ đạc của mình, bất luận loại đụng nào.

"Nàng là sư diệt yêu, ngươi có biết không?" Hồng Y thiêu mi hỏi ngược lại, cách làm của nàng coi như có nương, mình cũng có lợi, cho nên Hồng Y không hề cảm thấy mình làm sai.

"Nàng không phải sư diệt yêu." Giọng nói Trữ Dĩ Tầm vô cùng kiên định.

"Công pháp tu luyện của nàng đều nhằm vào yêu, từng chiêu trí mạng, không phải sư diệt yêu mới lạ, mặc dù bây giờ chưa là gì, thế nhưng ngày khác nhất định là mối họa lớn, sư diệt yêu cùng yêu tộc từ trước đến nay như nước với lửa, không phải ngươi chết, chính là ta vong, tối nay càng lưu không được." Từ trước đến nay Hồng Y đa nghi vẫn cảm thấy Niên Hữu Ngư không lưu được.

"Ta thật sự không phải là sư diệt yêu..." Niên Hữu Ngư đã sớm trốn phía sau Trữ Dĩ Tầm biện giải cho mình.

"Ngươi muốn giết nàng, trước tiên phải bước qua xác ta." Giọng nói Trữ Dĩ Tầm rất nhạt, nhưng rất kiên định.

"Trữ Dĩ Tầm, ngươi biết rõ có thể đưa toàn bộ hồ tộc vào nguy hiểm, cũng che chở nàng? Ngươi đối với nàng động chân tình?" Hồng Y nhíu mày hỏi.

"Ta chỉ biết ta thiếu nàng một mạng, hồ tộc chúng ta từ trước đến nay có ân tất báo, ta nhất định không thể lấy oán trả ơn." Trữ Dĩ Tầm mặt không thay đổi nói.

"Nhưng tối nay làm sao bây giờ? Giữ lại nàng, trong lòng ta lo lắng." Nữ đạo sĩ này theo lời nói đối với Dĩ Tầm có ân cứu mạng, vậy hạ thủ độc ác rồi.

"Nương có biện pháp." Trữ Thiên Tuyết y phục màu trắng đột nhiên xuất hiện, bên người còn có một nữ tử y phục màu tím.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro