Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Làm sao bây giờ?" Niên Hữu Ngư nhìn cửu vĩ hồ cuộn người nằm trên giường mình, tinh thần cửu vĩ hồ thoạt nhìn không tốt lắm, thân thể cũng không khá hơn chút nào, đáng tiếc chính mình không có chút tinh lực nào, đối với lần này bó tay.

"Ngươi xem trước đó con lừa già ngu ngốc kia lưu lại cho ngươi kinh thư gì?" Không phải bất đắc dĩ, Trữ Dĩ Tầm tuyệt đối không muốn lựa chọn Niên Hữu Ngư cùng song tu, nhưng linh lực trên người tiêu thất ngày càng nhiều, làm cho Trữ Dĩ Tầm không có nhiều thời gian lựa chọn.

Niên Hữu Ngư đương nhiên biết yêu kiêng kỵ kinh thư này, vì vậy cách xa Trữ Dĩ Tầm lật xem một lượt quyển kinh thư này, tất cả đều là công pháp thu yêu diệt yêu, hơn nữa từng chiêu đều đoạt mạng, lão hòa thượng kia muốn biến mình thành đạo sĩ diệt yêu sao, nàng mới không có tài năng lớn như vậy, nàng nghĩ thu thập tiểu quỷ là tốt rồi. Quyển kinh thư này là đại sát khí diệt yêu, đối với phương pháp cứu yêu bị đả thương một điểm cũng không có.

Niên Hữu Ngư đóng kinh thư lại, nhét vào trong hốc tường, sau đó đi vào phòng.

"Kinh thư chỉ viết công pháp thu yêu, không có viết làm sao cứu yêu." Niên Hữu Ngư nói thật.

Tuy rằng Trữ Dĩ Tầm đối với song tu xuất phát từ nội tâm bài xích, thế nhưng bị đánh trở về nguyên hình, tu luyện ngàn năm bị hủy trong tức khắc, Trữ Dĩ Tầm ngoại trừ tiếp nhận song tu chứ không còn cách nào khác, hơn nữa thời gian cấp bách, nếu không song tu, pháp lực của nàng đều sắp không chống đỡ nổi hình người nữa rồi.

"Ngươi cỡi quần áo ra!" Trữ Dĩ Tầm đối với Niên Hữu Ngư ra lệnh.

"A? Thật sự muốn song tu? Song tu không phải giữa nam nữ sao, cái gọi là âm dương điều hòa, ngươi là nữ yêu, ta cũng là nữ, làm sao điều hòa?" Còn có, ngươi bây giờ là hình dạng hồ ly, làm sao tu a, người cùng thú làm sao tu a...

"Nhanh lên một chút!" Trữ Dĩ Tầm không có tính nhẫn nại cũng không có thời gian cùng Niên Hữu Ngư giải thích, hồ tộc nàng từ trước đến nay thiên tính dâm tà, không chỉ giới hạn ở nam nữ, nữ x nữ, nam x nam đều không phải chuyện kỳ lạ gì, tuy rằng Trữ Dĩ Tầm từ lúc tu tiên tới nay, đi con đường khác với tu luyện của hồ tộc, thế nhưng không có nghĩa Trữ Dĩ Tầm hoàn toàn không biết gì cả. Trữ Dĩ Tầm vốn định loại bỏ yêu tính trời sinh để tu tiên mà đi một vòng lớn, vẫn rơi vào yêu đạo, Trữ Dĩ Tầm nghĩ đến bộ dạng chính mình bị người hồ tộc cười đến rụng răng. Nghĩ tới đây, Trữ Dĩ Tầm trong lòng phiền muộn không thôi. Thất thân bị cười nhạo, thất tiết thì chuyện lớn, được rồi, kỳ thực hồ tộc các nàng không có khí tiết gì hết, chính mình bất quá trở về con đường thông đồng làm bậy mà thôi, nghĩ như thế, tâm tình Trữ Dĩ Tầm mới dễ chịu một ít.

Vốn Trữ Dĩ Tầm không có tính nhẫn nại, muốn trêu chọc Niên Hữu Ngư, dùng móng vuốt cào nhẹ một cái, Niên Hữu Ngư thân thể trần truồng bại lộ, Niên Hữu Ngư cho tới bây giờ ở trước mặt người khác chưa để lộ thân thể trần truồng, lập tức đỏ mặt, lấy tay che bộ vị quan trọng, móng vuốt này không phải như mèo cào sao, lợi hại như thế, chờ đã, đạo bào của nàng chỉ có hai bộ, tuy rằng nàng hiện tại có tiền mua đạo bào mới, thế nhưng rất lãng phí có được hay không, quay đầu lại nhất định phải làm cho hồ yêu bồi thường cho mình một bộ. Mặc dù là yêu nữ, thế nhưng bị yêu nhìn chằm chằm thân thể trần trụi của mình, làm cho người ta xấu hổ cùng thẹn thùng có được hay không, Niên Hữu Ngư cuối cùng chỉ quan tâm đến vấn đề quan trọng nhất.

"Thật sự muốn song tu sao? Người ta còn chưa chuẩn bị xong.... Ngươi biến thành hình người được không..." Kỳ thực Niên Hữu Ngư chú ý nhất hồ yêu có thể biến thành hình người không, nếu như không phải hình người, nàng kiên quyết không muốn song tu, nếu như là hình người, nàng tạm thời hi sinh....

Trong lòng Trữ Dĩ Tầm khó chịu tới cực điểm, dung mạo của nàng ở hồ tộc đứng hàng đầu, năm đó có bao nhiêu nữ hồ ly cùng nam hồ ly yêu cầu cùng chính mình song tu, đều bị chính mình cự tuyệt, mà nữ đạo cô này nhặt được tiện nghi còn khoe mã, người ủy khuất nhất chính là mình! Bất quá Trữ Dĩ Tầm còn nhiều thời gian giáo huấn nữ đạo cô này, bởi vì hiện tại nàng duy trì hình người rất khó khăn, nhất định phải nắm chắc thời gian.

Niên Hữu Ngư nhìn Trữ Dĩ Tầm biến thành hình người, thân thể cũng trần trụi, không mảnh vải che thân, thời khắc này nàng nghĩ tại sao có cảm giác chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Niên Hữu Ngư nuốt nước miếng, dung mạo đây quả thực là không phải con người bình thường khả năng sở hữu, tóc thật dài phiêu tán, vừa lúc che đi bộ ngực mềm mại, ngũ quan tinh xảo đến hoàn mỹ hợp lại với nhau, khiến người ta nhìn nhiều đều luyến tiếc dời đi ánh mắt. Mỹ nhân như vậy căn bản khiến người ta không để ý đến vấn đề khác.

Niên Hữu Ngư dáng vẻ chảy nước miếng làm cho Trữ Dĩ Tầm thấy ghê tởm, bộ dạng háo sắc thực sự xấu xí. Kỳ thực không thể trách Niên Hữu Ngư rồi, tuyệt sắc như vậy, không có mấy người phàm phu tục tử thấy được, biểu hiện Niên Hữu Ngư đã rất khắc chế a, dù sao Niên Hữu Ngư là nữ nhân, lại còn là xử nữ, như thế nào đi nữa dù thèm nhỏ dãi sắc đẹp hồ yêu, cũng chỉ giới hạn nhìn.

Trữ Dĩ Tầm hướng Niên Hữu Ngư câu ngón tay, hồ yêu mị hoặc nhân tâm năng lực tự nhiên mà thành, trong lúc giở tay nhấc chân, đều có thể mị hoặc nhân tâm, mặc dù Trữ Dĩ Tầm chưa bao giờ dùng loại năng lực trời sinh này, thế nhưng không có nghĩa là nàng không biết.

Niên Hữu Ngư thấy thân thể của chính mình dường như không phải là của mình, ngoan ngoãn hướng Trữ Dĩ Tầm đi tới, đều là trong lúc vô ý thức. Hồ ly, mị hoặc, đúng như dự đoán.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro