19. DÂU NHÀ HỌ KIM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Chúng ta thật có duyên....

Jisoo ngồi đơ người ra nhìn hai bà cháu họ nói chuyện với nhau một mạch mà có chút khó hiểu. Cả bà Kim và ông nội Jisoo còn không biết xảy ra chuyện gì mà. Rất nhanh chóng sau đó, như biết được ý của mọi người, bà mới cười tươi vui vẻ mà kể lại.

Ngày hôm đó chính là một ngày mưa tầm tã, bà Syon vừa đi mua sắm với mấy người bạn về thì găp cơn mưa lớn ở giữa đường phố Daejoen. Và ngay lúc đó cũng là lúc Jennie vừa đi ngang. Nàng thấy có một cụ già đang lủi thủi lấy mấy túi hàng che lên đầu để khỏi bị mưa ướt thì cũng cảm thông, vươn dù ra che cho bà rồi dìu bà đến trạm xe buýt.

- Cám ơn cháu, không có cháu chắc ta bệnh mất rồi.

Bà Syon được Jennie mời ngồi lên băng ghế chổ trạm xe buýt, lúc đó cũng nhiều người vào đây để trú mưa nên hầu như họ chỉ nói được với nhau vài điều. Jennie đứng bên cạnh bà, chiếc áo sơ mi đã ướt sủng rồi dính vào da thịt nàng, mái tóc cũng ướt nhẹp. Jennie khẽ run người.

- Dạ đâu có gì ạ.

Jennie cười giã lã với bà rồi lại quay ra ngoài nhìn những giọt mưa đang rơi lụp bụp xuống mặt đường nhựa cứng cáp.

- À cháu tên gì, con cái nhà ai?

- Con tên Kim Jennie ạ.

- Ừm Jennie, nhìn cháu cũng chạc tuổi cháu nội ta....

Jennie chỉ nghe được bao nhiêu đó của lời bà nói, còn lại đã bị tiếng mưa lấn át ít nhiều nên không nghe rõ được. Sau cơn mưa thì hai người đường ai nấy đi, Jennie cũng quên hỏi bà ấy tên gì, nhà ở đâu, chỉ thấy có một chiếc xe hơi bóng loáng đến chở bà đi nên cũng không lấy làm lo lâng gì mà chỉ tiếp tục con đường về nhà của mình. Hơn hai tháng trời rồi, nàng cũng quên phắt đi. Không biết sao lại có duyên gặp được chính bà nội của Jisoo... Cũng không ngờ có ngày tái ngộ.






Mọi người trong nhà sau khi được bà kể về vô vàng điểm tốt của đứa con dâu này thì cũng bớt lo lắng phần nào về sự khắc khe của bà nội dành cho cô ấy. Seulgi nhìn qua Irene, thầm mỉm cười "Mong hai đứa nhóc này cũng sẽ được như chúng ta."

Khoảng 3 giờ chiều, mọi người cũng bắt đầu tản ra, mỗi người một việc. Jennie, Irene cùng với bà Kim và bà nội đi xuống bếp chuẩn bị bữa tối cho cả gia đình. Ông Kim và ông nội Jisoo thì rảnh rỗi làm mấy ván cờ tướng. Hai chị em Jisoo, Seulgi thì được giao nhiệm vụ cực kì quan trọng: Sai vặt.

Jisoo ngồi trễm trệ trên bàn nhìn người con gái của mình đang mang chiếc tạp đề, rửa rau củ, rửa hải sản rồi sếp ngay ngắn vào rổ. Sau đó lại tiếp tục chế biến thêm mấy món cùng với chị dâu Irene. Bà nội cũng rất để mắt đến hai đứa cháu dâu này. Nhưng thay vào khuôn mặt lạnh lùng, khó khăn nhăn nhó như mọi ngày là một khuôn măth vô cùng tươi vui của bà nội. Chốc chốc, là lại ra ghế ngồi rồi nhìn lại hai người con gái lăn xăn trong khuôn bếp đó, bà khẽ vểnh môi lên cười một nụ cười mãn nguyện.

Jisoo ngồi ở góc độ này cũng có thể nhìn thấy được ngôi nhà hạnh phúc trong tương lai của mình và nàng nhưng chỉ là không biết nó còn cách cô bao xa nữa mà thôi.

- Em nhìn kìa, vợ chị thật đảm đang, a~~~~
- Sau này chắc chắn con của chị cũng sẽ giỏi giang như vậy.

Seulgi tự hào nhìn qua Jisoo nói cười. Jisoo nghe chị mình khoe khoang quá đáng thì bĩu môi khoe lại.

- Jennie của em cũng vậy chứ bộ, đâu phải có mình chị dâu....

Jisoo chưa nói dứt câu thì ở đằng kia khuôn bếp cũng xôn xao.

- Ây da... Ssmmm... Phù... phù...

Tiếng của Irene kêu lên. Jennie nghe chị dâu của mình kêu lên thì cũng nhìn lại... Seulgi cũng đã nhanh chóng chạy lại tới nơi.

- Haizzz da, em bất cẩn quá!

Seulgi nhìn dòng máu đang tuôn bật ra nhưng đã bị giữ chặt lại của Irene thì không kiềm lòng được mà nói một câu như trách móc. Nói thì nói vậy nhưng mà con gấu đó vẫn rối rít đi tìm băng keo cá nhân ở gần đó quấn lại cho người ta.

Chị hai Gấu vừa quấn băng keo cá nhân vài ngón tay cho Irene vừa nói.

- May là nội đi vào trong tắm rồi. Không thôi là chị lại bị la... Hừm... Em đó, cẩn thận lại, có tin chị đánh chết không hả???

Irene trề môi mếu mếu nhìn người ta dán vết cắt trên tay lại cho mình.

- Hưm.... em biết gòi mà. Kang Gấu sao nỡ đánh em...

Jisoo và Jennie nhìn hai người tình cảm với nhau rồi cũng trề môi. Gương mặt của tên Bánh Bao đó lúc này trông thật muốn cắn một cái.

- Kang Gấu à.... Còn em út ở đây...

Jisoo nhìn hai người tình cảm như vậy thì muốn chọc ghẹo một chút. Seulgi cũng không nhường nhịn đứa em nhỏ này mà cầm tay Irene lên xem xem rồi nói.

- Hai đứa chướng mắt thì tự làm giống chị đi. Xía.

Irene và Jennie ngồi nghe hai chị em nhà này đấu khẩu mà cười nghiêng ngửa. Không lâu sau đó, có thêm sự góp mặt của bộ đôi tình yêu học đường "Dẹo tiểu thư và Lía đẹp troai". Lisa vừa mới vào tới cửa đã nghe tiếng vang vọng khắp nhà. Cậu ta thấy ông Kim và ông nội của Jisoo ngồi ở trước ghế sôfa thì liền ghé lại chào hỏi một lèo. Không phải nói chứ đây chính là con ngưòi nói nhiều nhất trong đám bạn thân của cô. Nhưng cũng không phải là nói chuyện vô duyên bừa bãi đâu nha, rất đáng yêu và thân thiện, đi đến đâu liền tia gái đến đó... à không... đi đến đâu liền được lòng mọi người đến đó.

- Heyyah hello chị Seulgi với chị Irene.... Với chị Jennie. Hì hì.

Lisa nhìn qua một lượt mọi người trong khuôn bếp. Có thảy là bốn người, không thấy ngưòi lớn nào ở đây nên cũng thoải mái hẳn. Jisoo vễnh mặt lên.

- Chào bạn thân của tuôiii

- Chào chào!

Jisoo giơ bàn tay ra, đập đập mấy cái vào tay Lisa theo kiểu chào riêng mà không ai đụng hàng được của hai đứa. Rồi Lisa qua ngồi gần Jennie, Rose cũng đi theo nó qua ngồi gần đó, lặt rau phụ với Irene và Jennie, trước khi đi còn không quên nhã nhặn cười với Jisoo một cái.


Không lâu sau đó, cánh cửa nhà cũng đã được người làm mở ra và đón tiếp hai vị khách quan trọng bên nhà gái. Ông Kim và nội của Jisoo ra tận cổng đón tiếp nồng nhiệt, khung cảnh lúc bây giờ ở nhà họ Kim thật long trọng tựa như một lễ đính hôn thực chất.

Ông bà Kim - Ba mẹ của Jennie được mời vào ghế sofa, đích thân ông nội Jisoo và ba mẹ cô tiếp chuyện. Duy chỉ không thấy bóng dáng của bà nội cô.

Buổi tối nhanh chóng được dọn ra bàn. Nhìn tới cái bàn ăn thôi đã đủ thấy gia cảnh của nhà họ Kim giàu có đến mức nào. Jennie hai tay cẩn thận bưng dĩa bò bít tết to sụ ra đặt lên trên mặt bàn. Tiếp theo nàng là Irene, Jisoo, Seulgi và hai đứa Lisa, Rose cũng lính quýnh bưng bê theo sau để dọn ra bàn. Món nào món nấy nhìn vào là cứ nghĩ như thể được đầu bếp một nhà hàng sang trọng bày biện, cũng không ngờ đó lại là món ăn được chính tay Jennie và Irene nấu nướng đo lường.

Cả nhà nhanh chóng ngồi vào bàn ăn. Trong đó có ông nội Jisoo, ông bà Kim, Seulgi và chị dâu Irene, Lisa và Rose, Kim Jennie và Jisoo. Vẫn chưa thấy nội ở đâu cả!?

Jisoo thấy mọi người đã rôm rả chuẩn bị ăn mà bà nội mình vẫn chưa xuống thì nhốm dậy, đi lên mời bà. Chưa kịp đi bước nào thì đã thấy bà nội xuống tới, mặt mày khá thoải mái.

Ông bà Kim đứng dậy đồng thanh.

- Cháu chào bác.

- Chào hai cháu. Người quen cả đây mà.

Bà Syon từ tốn ngồi xuống chỗ ngồi của mình rồi lấy chén lên lau, lau xong lại để xuống lại, đôi mắt dời vào nơi hai người khách mới đến nhà mình. Ông Kim- ba Jennie vui vẻ, nói xong liền cười.

- Dạ bác gái. Hề...hề...

- Bây giờ con định sao đây? Bác coi như đã đồng ý.

Bà Syon sau khi nhận ra ba của Jennia đây chính là một người quen trước đây của gia đình mình, đã cũng có lần hợp đồng rồi làm việc cùng nhau, ít nhất cũng có cái gì đó gọi là thân quen nên cũng dễ nói chuyện. Lúc này, bà Syon cũng đã thấy mãn nhãn với đứa cháu dâu này nên có lẽ chuyện gì cũng sẽ rất dễ dàng.

- Nhưng mẹ à, hai đứa cứ cho quen rồi tìm hiểu trước... Cả Jisoo và Jennie đều phải học cho hết đại học. JISOO, CON ĐÃ LÀM THỦ TỤC CHO NÓ NHẬP HỌC Ở LONDON RỒI...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro