😨57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  XIN HÃY YÊN NGHỈ

#chap57

      Ô tô chở người phụ nữ đáng thương tới một bệnh viện khác, quy mô nhỏ hơn so với Hòa Thuận.

      Vì Nhi - Di - Bích dính máu nhoe nhoét khắp người nên không tiện ra mặt, Ngọc và Nga đưa nạn nhân vô cho các bác sĩ trực đêm cấp cứu, họ lấy máy bà ấy gọi người nhà tới để bàn giao, Ngọc chỉ bảo mình là người qua đường vô tình bắt gặp nên giúp đỡ chứ chẳng tiết lộ gì, xong lập tức rời đi.

      Ô tô tiếp tục lăn bánh trên con đường khuya khoắt vắng lặng.

       Vì đội trưởng của mình coi như đã cùng chung chiến tuyến với ba cô gái kia nên Nga cũng chẳng còn lời nào phàn nàn gì hết, vốn dĩ tận đáy lòng mỗi người dù công khai hay không thì đều rất vui vẻ khi tội phạm côn đồ bị chết, ngay như bốn thằng súc vật chưa thành niên vừa nãy quá hung tợn khốn nạn, dẫu bị bắt thì hình phạt chỉ là ít năm tù thôi, mãn hạn chúng lại đâm chém người khác thôi.

      Ngọc hỏi "Các em dường như không mấy e ngại băng đảng Mãnh Hổ Thiên Đường nhỉ? Một khi đã bước chân vào con đường giết chóc thì kiểu gì cũng sẽ biết về bọn chúng và lo ngại e dè, chị nghĩ ba em chắc chắn phải có thế lực nào đó hậu thuẫn đúng chứ, chí ít là nguồn cung cấp thông tin về giới xã hội đen cho các em phải cực kỳ nhanh nhạy chính xác."

      Nhi - Bích mỉm cười nhìn Di, thế lực ngầm của chị Tuyết khủng lắm nha. Bích đáp "Cũng đủ dùng chị ạ, đại loại như phía cảnh sát biết gì thì bọn em cũng biết cái đấy nếu đặt câu hỏi. Mà giờ em mới biết ngoài nghiệp vụ chuyên môn thì chị còn là một bậc thầy thế giới ảo đấy."

     Ngọc thích thú bảo "Trình độ của em cũng cao lắm nha, chị muốn một ngày nào đó chúng ta sẽ so tài cao thấp, không thêm ai cả chịu không?" Dứt lời cô giơ ngón trỏ lên. Bích hứng thủ cũng giơ ngón trỏ lên móc vào nhau coi như đồng ý giao ước, cô nói "Được đấu với chị là vinh dự của em."

      Di trêu "Em và con Nhi cũng muốn so tài quyền cước với chị nè, chị chấp hai nhé." Ngọc đùa lại "Chị chưa muốn chấn thương nằm viện đâu em ơi."

      Mọi người đều thoải mái vui vẻ, mức độ thân thiết tăng lên nhiều hơn.

      Đúng lúc đó điện thoại của Bích báo có tin nhắn, đó là Hà, thì ra từ tối giờ cô vẫn thức chờ chị họ trở về "Các chị sắp về chưa?"

      Bích soạn trả lời "Đang về nè, mà mày giúp bọn chị chuẩn bị sẵn quần áo để thay luôn nhé" Tin vừa gửi mấy giây đã có phản hồi liền "Dạ. May quá các chị đều bình an, em vui lắm, em đi chuẩn bị quần áo liền luôn đây, bye chị."

      Bích thấy ấm lòng vì sự quan tâm của Hà, em họ cô tốt tính lễ phép thế mà con con phò Nhã lẫn đồng bọn lại nhẫn tâm đánh đập dã man, giờ thì địt cụ chúng mày thành thịt nướng khét lẹt tan nát hết, đáng đời. Bích bảo Ngọc "Chị cho bọn em về đầu làng được rồi không cần vô tận trong nữa đâu tránh ồn ào không cần thiết, bọn em sẽ đi bộ vào." Ngọc gật đầu ưng thuận "Ừ."

      ...

      Cuối cùng cũng tới nơi, thể theo yêu cầu xe đỗ ngoài đầu làng. Nhi - Di - Bích cầm vũ khí của họ (Bích khoác ba lô đựng laptop, mấy chục triệu đấy) kéo mở cửa bước xuống. Ngọc không yên tâm nên xuống đi cùng luôn, đề phòng nhỡ có ai đó chưa ngủ mà rửng mỡ hóng mát ngoài đường trông thấy ba cô gái máu me thì Ngọc sẽ rút thẻ hình sự ra dọa nạt cảnh cáo vài câu là ổn.

      Nhóm bầu tấu kiếm rất quý Ngọc bởi sự tận tình chu đáo ấy.

      Những con chó nuôi trong nhà dân cảm ứng được có người lạ đi qua nên sủa inh ỏi, may suốt chặng đường không gặp ai, họ trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc. Về đến cổng, nhìn qua cửa thì thấy ngay Hà (đầu vẫn quấn băng bó) đang đi qua đi lại trong sân, cô cũng đã phát hiện mọi người dính máu đáng sợ nên hốt hoảng chạy tới lấy chìa mở khóa cổng.

      Nhiệm vụ bảo mẫu kết thúc, việc gặp em họ Bích là không cần thiết, Ngọc căn dặn "Chị đi nhé, gặp các em sau." Ba nàng đồng thanh "Dạ."

     Ngọc vỗ vai từng người rồi mới rút lui.

      Hà cuống cuống nắm tay chị họ, tỉ mỉ quan sát cả ba, nhăn nhó lo lắng hỏi "Các chị bị thương ư?" Bích mỉm cười trấn an, đáp "Ngốc ạ, bọn chị chẳng sao hết, toàn máu lũ súc vật bắn vào quần áo thôi." Nét mặt Hà giãn ra vì yên tâm, nói "Các chị vào tắm luôn đi, em bật nóng lạnh sẵn rồi."

      Tắm đêm thì nên dùng nước nóng dẫu là mùa hè, nhớ nhé.

      Chú Bình cô Nụ vẫn còn say thuốc ngủ😁

      Nhi được nhường cho vô tắm trước. Di thì phụ trách rửa bầu tấu kiếm, Bích với Hà ngồi cạnh đó. Hà có gặng hỏi chi tiết sự việc nhưng Bích không kể, cô không muốn em họ mình dính líu nguy hiểm, Bích bảo "Mày cứ sống cuộc đời lương thiện đi, mấy việc chết chóc này chả hay ho gì đâu."

      Đúng đấy, việc này bạc bẽo lắm! Trái tim chính nghĩa thì rất nhiều người có nhưng không phải ai cũng có trình độ như Nhi - Di - Bích. Ngoài xã hội đã và đang xẩy ra bao trường hợp người tốt làm việc tốt cứu giúp người xa lạ mà lại nhận cái kết đắng gục chết tức tưởi.

      Đừng cảm hóa lũ súc vật côn đồ mà hãy nên triệt để loại bỏ chúng nếu không xã hội sẽ ngập tràn tội ác tiếp diễn triền miên, đừng vì hung thủ còn trẻ mà tha thứ, đừng vì hung thủ ăn năn mà thương hại. Từ nhỏ không dậy điều hay lẽ phải, lỗi lầm nào cũng bỏ qua thì khi lớn sao thành người tử tế được, mỗi một cá nhân trước khi sinh con nên tự hỏi bản thân đã thực sự sẵn sàng để tạo ra cuộc sống tốt đẹp nhân văn cho thế hệ sau của gia đình mình hay chưa?

      Thời nào cũng thế, chỉ có vũ lực cực mạnh mới chấm dứt được bạo lực dã man, đối phó kẻ ác máu lạnh thì phải dùng chính nghĩa máu lạnh. Không thể giáo giục thành công thành phần cặn bã được đâu vì cái bản tính chó dại đã ăn sâu tận tiềm thức của chúng rồi, kết liễu tuyệt đối mới là giải pháp nhân dân cần.

      ...

      Sáng hôm sau, khác với giờ giấc thông thường, cô Nụ chú Bính mãi tận chín giờ mới tỉnh, họ thấy khó hiểu không biết tại sao bản thân lại ngủ say như vậy, thôi chả quan trọng, rời khỏi giường lo chăm đồng áng vườn tược hẵng.

      Việc nhà thì đã được cô cháu họ cùng hai bạn làm tất rồi (quét dọn, cho gà ăn, tưới rau, tưới cây...) Hà cũng phụ mấy việc lặt vặt.

      Khi cô chú tù ruộng trở về thì đều hoang mang kể lể rằng hiện tại cả làng đang đồn ầm lên về vụ kinh khủng ngoài xã : bệnh viện Hòa Thuận cháy, các bác sĩ y tá bị giết sạch.

      Hà nghe Hà em sợ là chuyện thường, còn ba nàng kia cười thầm trong lòng, mặt không đổi sắc, Bích còn tỏ vẻ hoảng hốt thốt lên "Ghê quá đi!"

      Câu chuyện tạm dừng vì có khách đến là Hạnh, nhà cô mổ con lợn béo ăn mừng tai qua nạn khỏi, bố mẹ bảo Hạnh mang vài cân thịt tươi sang biếu và cảm ơn hai bác đã giúp đỡ, tiện thể mời chú Bình mấy hôm nữa sang giúp tiếp tục công việc. xây nhà dang dở.

      Hạnh ở lại trò chuyện chút rồi cũng xin phép về để đi báo cho những thợ khác.

      Nhi - Di - Bích xách túi thịt vào bếp chế biến, họ biết hôm trước đàn hợi được bồi bổ bữa thịt người no nê, giờ chất dinh dưỡng của bốn đứa súc vật đã hóa ra phân lợn hết rồi nên thịt con heo này ăn được không vấn đề.

      Bữa trưa cả nhà quây quần bên nhau đánh chén, vừa ăn vừa bật tivi, nữ biên tập viên kênh truyền hình địa phương đọc bản tin chi tiết :

      "...Đêm qua một vụ thảm sát đặc biệt nghiêm trọng đã xẩy ra ở viện Hòa Thuận trực thuộc xã Lam Đồn. Lính cứu hỏa cố gắng hết sức nhưng phải mất gần hai tiếng đám cháy mới được dập tắt, giải cứu được hơn trăm bệnh nhân được xác định là bị tiêm thuốc mê. Cảnh sát vào cuộc điều tra, nạn nhân bị chém tử vong phần lớn đều là bác sĩ, y tá, hộ lý, bảo vệ của viện, điều kỳ lạ là ai cũng có hung khí bên mình, dường như các nạn nhân xấu số đã biết trước có kẻ xâm nhập nên đã chủ động chống trả quyết liệt nhưng không thành công, một nghi vấn nhỏ khác là tại sao nhiều nhân viên tại Hòa Thuận lại có đao kiếm mà kháng cự, phải chăng do tư thù cá nhân của ai đó dẫn đến đại họa này. Chưa dừng lại ở đó, các phóng viên còn cho biết nơi đây phát hiện được tầng hầm bí mật, trong số các thi thể dưới này còn có cả ngài chủ tịch xã Ngô Bá Hoàng kiêm viện trường Hòa Thuận cùng con trai Ngô Bá Học trong tình trạng vô cùng man rợ, trước là bị bắn sau là bị moi hết nhẵn mọi bộ phận có trong bụng, kẻ thủ ác thật quá tàn nhẫn. Điểm đáng chú ý gây tranh cãi nữa là trong hầm phát hiện có vô số nội tạng được gói ghém bảo quản kỹ lưỡng đang được di chuyển chuẩn bị lên container tẩu tán, không ít xác chết bị mổ bụng mổ đầu nằm thiu thối, họ đều là những bệnh nhân mất tích được người nhà tố cáo với cảnh sát sở tại nhưng không hiểu vì lý do gì mà chẳng có chút động thái tìm kiếm khám xét nào. Theo kết quả điều tra sơ bộ ban đầu, viện này có dính líu tới đường dây buôn bán nội tạng người trái phép quy mô lớn cấp quốc tế, hiện đang xác minh làm rõ xem Ngô Bá Hoàng có liên quan vụ việc vô nhân tính này hay không. Sau khi cơ quan khám nghiệm pháp y thu thập xong chứng cứ sẽ trả xác các nạn nhân về cho gia đình an táng. Hiện trường tại đây vẫn còn gây hoang mang ám ảnh tới toàn bộ dân cư lân cận, một số người cho hay đang ngủ thì họ chợt giật mình bừng tỉnh vì nghe thấy tiếng súng rồi đến hàng loạt tiếng nổ cực lớn khác. Tại trung ương hiện nay chủ tịch nước đã mở cuộc họp quốc hội yêu cầu các ban nghành liên quan phải điều tra bằng mọi cách làm rõ nguyên nhân và đưa hung thủ ra ánh sáng, ngài cũng đình chỉ công tác của những viên chức lớn nhỏ thân cận với Ngô Bá Hoàng ở xã Lam Đồn để thẩm vấn. Bằng mọi biện pháp nghiệp vụ tin rằng chúng ta sẽ mau chóng tóm gọn được hung thủ và trừng trị thích đáng tội ác ghê tởm này... Sau đây là thông tin giá xăng dầu chung của cả nước..."

     Ai cũng chăm chú há hốc mồm nhìn màn hình trừ bầu tấu kiếm, ba nàng cứ bình thản gắp thịt kho tầu, gắp đậu rán, gắp rau muống. Nhưng ngay sau đó lại có tin khác khiến họ chú ý :

      "Thưa quý vị và các bạn, đêm qua cũng tại xã Lam Đồn ở địa điểm cách viện Hòa Thuận sáu km về hướng Nam người dân phát hiện ra chiếc taxi mầu vàng biển kiểm soát 47F - 48762 đỗ ở ven đường quốc lộ, bên trong có một người đàn ông tài xế bị cắt cổ chết tư thế ngồi gục mặt xuống vô lăng, máu văng loạn xạ hàng ghế trước. Qua xác minh được biết nạn nhân tên Ngô Quốc Việt 50 tuổi làm tài xế lâu năm cho hãng taxi Đồng Nhân, ví tiền cùng điện thoại của nạn nhận bị lấy đi, lực lượng chức năng đã khẳng định đây là một vụ giết người cướp của, dường như hung thủ còn muốn lấy cả xe nhưng vấp phải sự phản kháng quyết liệt, sau khi chết nạn nhân gục mặt xuống đôi tay tóm chặt vô lăng đến nỗi gỡ không nổi, vì thế hắn đã đâm nhiều nhát dao trúng tay nạn nhân với ý định chặt tay nhưng cuối cùng cũng bỏ cuộc do mất nhiều thời gian, tay trái nạn nhân bị cứa lộ cả xương. Ai biết bất cứ thông tin gì xin hãy thông báo với cơ sở pháp lý gần nhất hoặc đường dây nóng 0........."

      Nhi - Di - Bích nhận ra người chết ấy chính là người đàn ông đã chở ba cô tới viện Hòa Thuận tối qua, ông ta còn từng tâm sự bất an về vụ tài xế khác bị cắt cổ, nào ngờ chính ông ta cũng chịu thảm cảnh tương tự.

      Kẻ độc ác khốn nạn lộng hành, nhân quả báo ứng ở đâu, chết hết rồi hay sao hả nhân quả, mở to mắt ra mà nhìn cái xã hội này đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xhyn