😨56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  XIN HÃY YÊN NGHỈ

#chap56

      Còn bốn mươi tám giây nữa sẽ nổ đồng loạt, sơ sơ cũng thấy gần chục quả bom, đều là loại có sức công phá lớn.

      Gặp tình hình này mà nán lại thì chỉ có banh xác, Nhi nhẩy xuống sàn nói lớn "Có bom! Chạy đi!"

      Trông mặt nàng bầu nghiêm trọng thì biết tình trạng gấp gáp thật chứ chẳng phải trò đùa, cả bốn mặc kệ cảnh tượng nợ máu trả máu phía sau, giữ mạng cái đã.

      Ranh giới sinh tử quả là động lực tốt giúp người ta đạt được tốc độ phi thường, cộng thêm thể lực tốt bốn nàng rất nhanh đã chạy qua đoạn đường hầm, dẫm đạp lên xác chết của lũ du côn bê hàng. Công nhận Di - Nhi xử gọn gàng thực, toàn những nhát chí mạng vào các vị trí yếu hại trên cơ thể chúng, nhưng giờ không có thời gian bàn luận chuyện ấy.

      Họ chạy liền tù tì không ngừng nghỉ, thoáng chốc đã ra tới phòng họp chung của tầng một. Tiếp tục đào tẩu, những tiếng di chuyển dậm mạnh trên nền sàn bệnh viện tạo âm thanh cộp cộp cộp đều đặn, hộc tốc rời khỏi đại sảnh ra được phía bên ngoài thì trông thấy cách vài chục mét trước mắt là sáu ô tô và một container, một nhóm cảnh sát đang đứng túm tụm quanh hai xe của chúng. Tất nhiên chúng cũng đã thấy các nàng.

      Nhi nhẩm tính thời gian thì còn chưa đầy ba giây nữa sẽ phát tác nên hô lớn "Nằm xuống đi." rồi bật ngã sấp về phía trước, các nàng kia hiểu ý thực hành theo ngay.

      Đám cảnh sát định quát tháo tri hô thì bất chợt hàng tràng tiếng nổ cực lớn vang rền :

      BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM... Cả bẩy tầng lẫn hầm ngầm đều bị cài bom tại nhiều địa điểm khác nhau, bao nhiêu cửa kính đồ đạc vỡ tan tành, chưa rõ toàn bộ số bệnh nhân bị tiêm thuốc mê thương vong ra sao. Mặt đất có chút rung rinh do chịu ảnh hưởng, khói lửa mù mịt bao trùm viện Hòa Thuận.

      Nhóm cảnh sát giật mình kinh hoảng, giơ tay ôm đầu bịt tai, cắn răng nhắm tịt mắt, lảo đảo đứng không vững vì choáng váng, có mấy tên gục quỳ xuống, bọn còn lại cứ tựa vào ô tô cho khỏi ngã.

      Bốn nàng cũng cảm thấy hơi ù cái tai, họ may mắn nhưng các bệnh nhân thì đen đủi, Yến thật độc ác nham hiểm.

      Ngọc lắc lắc đầu cho tỉnh táo, vẫn tư thế nằm cô móc ra hai khẩu súng nhắm thẳng vào chỗ chứa xăng của hai chiếc xe cảnh sát xả đạn liên tục.

      Đoàng. Đoàng. Đoàng...

      BÙMMMM...

      Nổ tung luôn, bọn chúng nhờ ơn ấy mà hóa thành đuốc người bỏng nặng nề, áp lực vụ nổ quá gần khiến chẳng ai lành lặn, đứa văng cụt tay,  đứa văng cụt chân, đứa nát mặt, nói chung giống kiểu thịt nướng không đều vậy, chết chắc.

      Mọi người an toàn đứng dậy. Họ trông thấy khá nhiều nhà dân bên ngoài viện đang bật đèn sáng do âm thanh nổ đánh thức, ít lâu nữa nơi đây sẽ rất đông nhân số bao vây, thêm cả sự xuất hiện của ba nhóm mà ai cũng biết là 113 - 114 - 115.

      Ngọc nói "Các em theo chị nhé." Nhận được sự gật đầu đồng ý chung, cô lại chạy về hướng tường đằng sau của viện, Nhi - Di - Bích ù té theo xát nút.

      Độ cao của bức tường chưa làm khó được bốn cô nương, Nhi - Ngọc bật cao đá hai phát tạo đà bám vô đỉnh thành tường mà leo tót ra ngoài. Bích - Di quăng mã tấu kiếm Nhật qua trước xong mới bật nhẩy. Nhiệm vụ coi như thành công, chỉ đáng tiếc phe địch chết nhiều nhưng người vô tội cũng tử không ít.

      Một chiếc ô tô mười sáu chỗ chạy ào tới phanh két lại gần.

      Nhận ra phe mình, Ngọc kéo mở cửa xe cho tất cả cùng lên.

      Nga ngỡ ngàng khi thấy Nhi - Di - Bích dính máu me nhoe nhoét thực đáng sợ, thêm nữa cũng chẳng thấy năm anh chàng đồng đội đâu. Ngọc đóng sầm cửa, bảo Nga "Lái luôn đi em, chị sẽ giải thích sau."

      ...

      Phóng bon bon trên đường buổi đêm vài phút thì có những loạt tiếng ồn vang vọng "Ò e ò e ò e..." , "Hú hú hú hú hú hú..." Đó là bốn xe cảnh sát chạy ngược chiều, hộ tống mở đường cho hai xe cứu hỏa to đùng đằng sau.

      Nga vừa lái vừa nghe Ngọc kể, bất ngờ thốt lên "Chúng lại phản bội ta ư, khốn kiếp thật! Uổng công thường ngày em coi chúng như người thân trong nhà, vì tiền mà bán đứng danh dự, bán đứng đồng đội. Lâu nay chúng diễn kịch quá giỏi, đeo mặt nạ nhân nghĩa để che giấu đạo đức giả suy đồi, giờ ngoài đội trưởng ra em thực sự không còn biết nên tin ai nữa!"

      Ngọc nói "Đối diện với đồng tiền thì có mấy ai tỉnh táo được đâu hả em. Không thể dùng hoàn cảnh mà biện minh cho tội lỗi của mình, đã biết kẻ ác hãm hại bao sinh mạng người lương thiện mà còn chấp nhận thỏa hiệp thì dù luật pháp có dung nhưng đời chắc chắn không dung, chết vẫn phải mang tiếng xấu xa, người người khinh bỉ."

      Nga soi nhìn gương chiếu hậu, ba nữ sinh ấy tạo cho cô cảm giác ớn lạnh kiêng dè.

      Bích biết điều đó, cô hỏi "Chị có thành kiến với bọn em ư?"

      Nga ngập ngừng trả lời "Các em vào đó để giết người sao? Không chút cảm xúc gì à?"

      Di nói "Không ai coi lũ hung tàn xấu xa là người hết, bọn em chỉ cảm thấy tâm hồn mình thanh thản khi loại trừ được mầm mống tội ác giúp xã hội này thôi."

      Nga nói "Nhưng như thế là các em đang chà đạp lên luật pháp. Chỉ luật pháp mới đủ thẩm quyền xét xử, ai cũng làm giống các em thì đất nước bất ổn, bạo loạn gia tăng."

      Nhi nói "Luật pháp đúng là rất quan trọng rất cần nhưng còn nhiều hạn chế không thể đuổi cùng giết tận lũ súc vật côn đồ, chị cứ mắt nhắm mắt mở để bọn em giúp hoàn thiện các lỗ hổng là đủ rồi. Ước mơ của gần như toàn bộ người dân lương thiện chính là bọn đầu gấu lưu manh bị giết chết hết đấy chị gái ạ, có vậy mới yên tâm an cư lạc nghiệp nhé. Chị nên nhìn thẳng sự thật, những đứa khốn nạn cặn bã sau khi ra tù lại đâm chém dân lành, vậy là chúng ta đã để lọt lưới ác quỷ, bắt rồi, trừng phạt, rồi, nhân đạo rồi, nhưng hậu quả đau lòng lại tiếp tục xẩy ra. Nên nương tay cho chúng tồn tại hay không, em nghĩ tận đáy lòng chị cũng có câu trả lời riêng. Sai lầm thì được tha thứ, nhưng tội ác thì phải triệt để loại bỏ cả gốc lẫn rễ."

      Ngọc hỏi "Các em chắc đã hành quyết thành công rất nhiều vụ nhỉ?"

      Bích trả lời "Cũng tàm tạm thôi, bọn em cứ cố gắng hết sức trong khả năng của mình."

      Nga nói "Nếu chúng tôi vẫn muốn bắt các em vì tội giết người thì sao?"

      Di thẳng thắn đáp "Một là chị giết em, hai là em giết chị."

      Nga liếc nhìn ánh mắt của Di qua gương hậu mà rùng mình, đôi tay cầm vô lăng hơi run.

      Bích bảo Ngọc "Tiếp theo chị định thế nào? Dựa vào mấy cái điện thoại với vài cái ổ cứng máy tính lấy ở viện thì có thể truy ra tội trạng của lão Hoàng và đồng bọn nhưng em không chắc tìm được bằng chứng chứng minh chúng dính líu tới Mãnh Hổ Thiên Đường đâu."

      Ngọc gật đầu nói "Sự việc vừa qua cho ta hiểu Yến thâm độc cỡ nào. E rằng cô nàng đã dự phòng trước nếu chúng ta lật ngược thế cờ thì chắc chắn sẽ mò xuống tầng hầm, cô ta cũng cố tình gọi lão Hoàng đến còn bản thân rời đi thật nhanh, xem chừng là muốn diệt trừ tất cả vì chủ tịch xã cùng viện Hòa Thuận không còn nhiều giá trị gì cho Mãnh Hổ Thiên Đường lợi dụng nữa, vứt bỏ con chó săn mà loại được kẻ đối nghịch, là chị thì chị cũng sẽ làm vậy."

      Nga nêu ý kiến "Hay giờ ta lén đột nhập vô nhà riêng của lão Hoàng đi, biết đâu chừng tìm được thứ gì đó quan trọng."

      Ngọc lẫn Bích chả hẹn mà đồng thanh "Không cần thiết." xong mỉm cười nhìn nhau.

      Di nói "Điều chúng ta nghĩ thì Yến cũng sẽ nghĩ được, cô ta gọi lão Hoàng đễn viện rồi đảm bảo cô ta sẽ đến nhà hắn trước nhất để xóa sạch mọi chứng cứ liên quan tới Mãnh Hổ Thiên Đường. Dẫu không muốn là kẻ thù nhưng đành chấp nhận, Yến rất đáng sợ!"

      Nhi khóac vai Di, nói "Lần đầu tiên tao thấy người đủ trình độ uy hiếp mày trong một trận sinh tử đấy, bản thân tao chưa chắc làm được."

      Di khẽ huých cùi trỏ vào hông bạn, nói "Đừng giả khiêm tốn nhé con kia, đối với tao thì Nhi và Bích vẫn khó nhằn hơn mụ Yến kiêu căng."

      Ngọc khẽ cười nói "Luật pháp trên danh nghĩa sách vở có thể bỏ qua cho đám súc vật côn đồ chưa thành niên thì càng không có lý do gì để trừng trị những cô gái hiền dịu chính nghĩa như các em được. Nga à, nếu em muốn bắt họ thì bắt luôn cả chị đi này."

      Nga vội nói "Dạ không đâu đội trưởng, em không có ý đó. Chị mãi là tấm gương sáng cho em noi theo, em tin mọi quyết định của chị!"

      Xe ô tô bắt đầu giảm tốc do đã rời xa khỏi hiện trường, chạy thêm một lúc thì họ phát hiện phía trước khoảng mấy chục mét có vụ lộn xộn, dựa vào ánh sáng đèn pha thì tình hình là một phụ nữ trung niên đang bị bốn thằng ranh lít nhít nhìn chỉ tầm mười ba mười bốn tuổi bịt khẩu trang đang xúm lại giật túi xách lẫn dây chuyền vàng, lắc tay vàng, khuyên tai vàng. Một xe máy của bà ta bị đổ nằm dưới đường, hai xe máy của bọn kia dựng ngay xát đấy.

      Phát hiện có phương tiện giao thông tiếp cận, cả bốn thằng đều móc trong áo ra con dao bấm khá dài rồi đâm túi bụi bà kia, nạn nhân la toáng lên "Á...Cướp...Cứu tôi..." được mỗi mấy câu thì gục ngã đau đớn, máu loang lổ.

      Bốn thằng khốn thu hết chiến lợi phẩm thì lập tức rút lui, phóng xe bỏ chạy, có thằng còn ngoái đầu lại chĩa con dao về phía ô tô, vung vẩy dọa nạt tỏ vẻ thách thức.

      Lúc ô tô tới nơi, mở cửa, Nhi - Bích liền khiêng ngay nạn nhân đáng thương lên, Di thì dựng ngay xe máy mà rồ ga đuổi theo.

      Nói về tài xa lộ thì Di ăn đứt hai bạn thân, chả mấy chốc đã đuổi kịp.

      Bốn thằng súc vật thấy một cô gái toàn thân thấm máu truy kích thì hốt lắm, hai thằng cầm lái còn non tay, điều khiển luống cuống lại phân tâm nên ngã kềnh ra đất.

      Di vượt lên dẫn trước chặn đầu rồi phanh két lại, bước xuống từ tốn đi tới gần, cô không lợi dụng thời cơ mà chỉ lạnh lùng đứng đợi.

      Xây xát chân tay mặt mũi rất đau nhưng may chưa đến nỗi nguy kịch, bốn thằng cố gắng gượng dậy, hung hăng rút dao, một thằng vừa chửi "Địt mẹ mày!" vừa đâm tới. Di lách người sang bên tránh chả khó khăn gì, đồng thời tay phải giơ hai ngón chọc trúng mắt thằng chó khiến nó gào lên thê thảm do rách nhãn cầu, Di lại nắm cổ và ngáng chân đẩy nó ngã ngửa đập đầu xuống đường. Thằng chó ghẻ lăn lộn cắn răng, quá đau không thốt nổi thành lời, đôi tay ôm cặp mắt rỉ máu. Ba đứa súc vật còn lại trọi sao nổi Di dù cô chả thèm mang kiếm.

      Lúc ô tô đến thì mọi chuyện đã xong xuôi, người phụ nữ được băng bó sơ cứu qua rồi nên tạm ổn (trên xe luôn có sẵn hộp dụng cụ y tế bông gạc), may các vết đâm chưa sâu và không vào những chỗ yếu hại.

      Ngọc - Nhi - Bích cùng xuống xe, họ phối hợp quăng quật đập dập đầu lũ súc vật cho chết hẳn rồi kéo chúng đến vị trí thích hợp, mau chóng tạo dựng hiện trường giả là bọn trẻ trâu ngu lâu phóng ẩu dẫn tới tai nạn tử vong, riêng thằng bị Di chọc mắt thì được sắp xếp ngã xấp mặt xuống điểm đường có vài viên sỏi ghim thủng mắt luôn.

      Xong xuôi ô tô thanh thản phóng vụt đi.

      Hả lòng hả dạ người lương thiện quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xhyn