Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu biết tiên tri, ta quyết không chọn nhiệm vụ quảng cáo thiết kế ở năm thứ ba đại học. Cái đó chính là cơ hội của nàng, cho dù ý nghĩ như vậy có chút ích kỷ , có chút cố chấp , nhưng mỗi khi nghĩ đến việc đó, ta đều muốn như vậy. Nếu như năm đó Tả Việt không yêu Liễu Ti Dương, như vậy bây giờ ở bên cạnh nàng, có phải hay không là ta.

Cho dù đó là giả thiết không có câu trả lời đi nữa, ta không có quyền đi trách bất cứ kẻ nào, cũng không có quyền đi trách Tả Việt cùng Liễu Ti Dương. Bởi vì ta biết, đây hết thảy, đều là tự ta cữu từ chuốc lấy, không oán được người khác. Ta đã có cơ hội với nàng, nhưng không biết tận dụng, cho đến khi nhìn nàng cặp tay sóng vai với cô gái khác, ta mới có dũng khí đem tình cảm trong lòng nói ra với nàng.  

Vẫn nhớ đêm hôm đó , nàng vui vẻ trong phòng ngủ dọn dẹp hành lý, chuẩn bị bắt đầu cùng người kia ở chung. Căn phong vốn bốn người vui vẻ với nhau, cuối cùng, chỉ còn ta cô đơn một mình. Ta yên lặng giúp nàng dọn dẹp hành lý, cuối cùng chịu không nổi, phải khóc lên.  

Nàng hỏi ta tại sao lại khóc,ta nói, bởi vì ta yêu ngươi, không muốn để cho ngươi đi. Trong lòng không muốn tiếp nhận mình đã thực sự mất nàng, không muốn cứ như vậy cô đơn một mình, ở tại căng phòng thật lạnh lẽo kia. Nàng sau khi nghe được ta thú tội, hiển nhiên là không thể tin, kia thường ngày luôn mang theo nụ cười mi gian, nhiều phân kinh ngạc, ngạc nhiên, cùng ưu sầu . 

Kết quả, là lộ vẻ dễ thấy. Ta thảm đạm cười một tiếng, cũng không muốn tiếp tục cái đề tài này, giúp nàng dọn dẹp hành lý. 

“Tiểu Y, lời ngươi vừa nói là thật sao ?” nàng ở phòng bước ra, mở miệng hỏi ta.

“A a a, đương nhiên là lừa gạt ngươi , ta chẳng qua là không chịu được ngươi rời đi mà thôi, tốt lắm , nhanh một chút đi đi , đừng để cho nàng phải chờ.” Cho dù sáu năm trôi qua, ta vẫn còn nhớ rõ, ta lúc ấy đã nói như thế nào.

Cứ như vậy trả lời, bởi vì ta thực rất hèn yếu .

Nếu đã sớm biết sẽ bị cự tuyệt, cần gì phải tự mình nói ra khỏi miệng. Tự sát muối vào vết thương, không phải phong cách của ta. Ta chỉ tự an ủi một mình ở đêm khuya vắng, giống như dã thú như vậy núp ở trong bóng tối, tự liếm vết thương của mình.

Nàng cứ như vậy rời đi, mang theo tia nhân khí cuối cùng. Lồng ngực bên trái của ta tan thành từng mảnh. Giống như là bị người ta dùng bàn tay cứng rắn xé nát. Đau đớn đến chết lặng, cuối cùng hoàn toàn không có tri giác.

Nàng sở dĩ lựa chọn rời đi vào lúc này, bởi vì, ngày mai chính là kỳ nghỉ dài hạn. Rất nhiều sinh viên, đã thu thập xong hành lý của mình chuẩn bị về nhà cùng cha mẹ. Còn ta.....cũng không giống bọn họ lựa chọn về nhà , mà là lựa chọn ở lại trong phòng.

Bởi vì ta biết , tâm bị xe nát, bất kể ở nơi nào, cũng sẽ không vui vẻ nổi. Ta cần gì phải  trở về để cho cha mẹ đi lo lắng đây ?

Dù sao nơi này cũng không có người nào khác, ta nhẹ nhàng nằm trên giường Tả Việt. Trên này còn lưu lại khí tức trên người nàng.

Luôn tò mò trên người của nàng tại sao luôn có một cổ nhàn nhạt mỏng hà vị (mùi hương nhẹ). Sau đó, ta mới hiểu được , thì ra là nàng cực kỳ yêu thích mỏng hà. Bất kể là dung dịch tắm rửa , nhũ dịch (cái này tự hiểu nha -.-), và một ít những loại mĩ phẫm khác, cũng thích dùng mỏng hà khẩu vị. Và kia là kia bồn mỏng hà cỏ nàng trồng, càng là thể hiện liễu nàng hỉ hảo.

Ta dúi đầu vào gối, giống như cá hút độc tham lam hít cái mùi kia. Ta trong lòng cười nhạo mình thật không chịu nổi, đây coi là cái gì ? Giống như là tên biến thái, nhưng, dừng không được.

Sau khi rửa mặt, ta nằm trên giường Tả Việt, liếc nhìn tấm hình xuân du hồi đầu năm. Khi đó nụ cười ấy, thuần chân mà điềm mỹ, như một tờ giấy trắng, như bầu trời xanh lam. Mỗi một tấm hình ta cùng nàng đích chụp chung , ta cũng sẽ lơ đãng đem tầm mắt rơi vào trên người nàng .  

Nụ cười của nàng rất rực rỡ, để cho ta cảm thấy rằng, ngay cả ánh mặt trời, cũng lóng lánh không bằng một phần mười của nàng.

“Tiếu Y ! Tại sao không cùng mọi người cùng nhau chơi a ? Ngồi một mình ở nơi đó làm gì ?” Ta một người ngồi ở bên dòng suối ngắm phong cảnh , nàng chạy tới , cười nói chuyện với ta. Vì mới đánh cầu, cho nên trên mặt nàng còn mang theo một tầng mồ hôi, ở ánh mặt trời chiếu xuống, trong suốt dịch thấu, hết sức đẹp mắt. Trong lúc nhất thời, ta lại ngây dại.

  

“Uy ! Ngươi làm gì nhìn ta ngây ngô a ? Có muốn cùng đi hay không nào ?” Nàng vẫn còn mời ta cùng nhau chơi đùa, nhìn ánh mắt mong của nàng, ta lại có chút không đành lòng cự tuyệt, liền gật đầu một cái đồng ý đi. Trong đám người, ta ngồi ở bên cạnh nàng, chung quanh còn có Triệu Dĩnh , Ngụy Đông, cùng với một đoàn ta nhớ không ra tên đích nam nam nữ nữ .

  

Quy tắc là thay phiên chọn một người đi diêu đặt ở trung gian chai bia, miệng bình nhắm ngay người nào, người đó sẽ phải rút ra lấy một tờ giấy. Trên tờ giấy viết lời thật lòng cùng đại mạo hiểm. Nếu như rút trúng chính là lời thật lòng, còn lại là từ chuyển bình người của đặt câu hỏi , mà  lời của đại mạo hiểm, còn lại là muốn rút ra tờ giấy đại mạo hiểm khác.

Vòng thứ nhất, là do Tả Việt chuyển bình, nàng tính tình hoà đồng, lại là mỹ nữ , dĩ nhiên là rất được nam sinh cùng nữ sinh yêu thích. Chỉ thấy nàng lúc chuyển bình hướng ta nháy mắt cười cười , bộ dáng kia mười phần là cá nghịch ngợm của tiểu nữ sinh, cũng khiến cho ta mặt đỏ lên.

Không nghi ngờ chút nào, ta cùng những người này đều là không quá thân thích. Thấy bọn họ chơi vui vẻ, ta chẳng qua là lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, nhìn Tả Việt bên cạnh, mấy vòng xuống, đều chưa đến phiên ta, ngược lại Tả Việt trúng một phát đạn. Lời thật lòng, một nam sinh hỏi nàng, có bạn trai chưa, nàng rất quả quyết nói không có. Sau khi nghe câu trả lời, ta ở trong lòng âm thầm cao hứng, đồng thời cũng phát hiện nam sinh chung quanh hai mắt sáng lên.

Trò chơi vẫn tiếp tục, hợp với mấy vòng đều là một ít kính bạo đại mạo hiểm đích bị rút trúng. Cái gì cũng có:  hôn, ôm , tỏ tình , các loại các dạng muôn ngàn hình trạng trừng phạt liên tiếp ra , coi như là dẫn phát một không nhỏ. Kế tiếp, một nam sinh diêu chai rượu, mắt thấy bình rượu kia đích miệng bình thẳng tắp nhắm ngay ta , rốt cục cũng trúng chiêu, ta ở trong lòng thầm suy nghĩ.

Tùy tiện rút ra một tờ giấy, phía trên đại mạo hiểm ba chữ minh lắc lư đặt ở nơi đó, thiếu chút nữa hoảng mù hai mắt của ta. Người chung quanh bắt đầu ồn ào lên, mà ta chỉ có thể tâm bất cam tình bất nguyện đưa tay đi rút ra tờ giấy đại mạo hiểm, đồng thời trong lòng cầu nguyện những thứ trứng phạt quá kỳ quái kia sẽ không xuất hiện.

Tìm thật lâu, mới móc ra một cái, người chung quanh không kịp chờ đợi để cho ta mở ra nhìn, vì vậy ta nghe lời mở ra , một giây kế tiếp , liền bắt đầu hối hận . trên đó viết : “Chọn tại chỗ một người trong đó tiến hành hôn lưỡi ba phút.” Nếu như đây là một giấc mộng, lão Thiên , xin cho ta lập tức tỉnh lại . 

Ta đỏ mặt đem tờ giấy để xuống, thật lòng không nghĩ tới lần này trò biến thái nhất lại bị ta rút. “ Nếu như không làm đại mạo hiểm, thì bị trừng phạt cái gì ? ” Ta hỏi. “ A ? Trừng phạt ah ? Vậy thì nhảy xuống nước hô to ta là 213, sau đó nhảy cá đạt lãng vũ là tốt rồi.” (thực tình không biết 213 là gì cả @.@, có thể Hạ Y bị bắt thoát y nhảy xuống nước ?)

Nghe điều kiện trao đổi như vậy, không cần suy nghĩ, trên mặt của ta tuyệt đối là hiện đầy hắc tuyến. Ta cũng không muốn hôn bất cứ người nào trong này, cũng không muốn đi nhảy cái quái kia. Đang lúc ta không biết làm sao, đứng yên tại chỗ, Tả Việt rốt cục nhảy ra giúp ta giải vây.

“Uy, họ Tần kia, ngươi là vẫn như cũ  đang khi dễ nhà chúng ta có phải hay không ? Người ta là một nữ sinh hướng nội, ngươi chơi gì ác vậy ?”

“A a a, Tả đại mỹ nữ, cũng không thể nói như vậy a, chơi thua thì phải chịu chứ. Với lại, hai người các ngươi nổi danh như vậy, đều là hoa khôi của hệ thiết kế, hiếm khi thấy các ngươi diễn trò, chẳng lẽ chúng ta sẽ bỏ qua cho cơ hội này sao ?”

“Được lắm, lần sau nhất định ta sẽ trả thù !”

Tả Việt nói xong, liền ôm thân thể của ta, trong mắt nàng có một tia ngượng ngùng, ta liền hiểu ý đồ của nàng. Ta theo bản năng quay về sau tránh đi, lại không nghĩ rằng đôi môi nàng đã phụ liễu đi lên .

Đúng như hương vị trong tưởng tượng, nụ hôn của nàng băng lạnh có vị mỏng hà bay vào khoang miệng, không chỉ là miệng, lòng của ta , cũng mềm theo. Cảm giác được cái lưỡi kia trơn trợt đang muốn mở môi ta đi vào trong, ta không kìm hãm được phải há miệng ra, để cho nàng dễ dàng công phá thành trì.

Nếu như nói thời khắc hạnh phúc nhất trong đời, trừ cái đêm kia , chính là hôm nay. Đây là nụ hôn đầu của ta, ta cũng không biết  có phải hay không cũng là nụ hôn đầu  của Tả Việt, nhưng đây là nụ hôn đầu của cả hai chúng ta, như vậy là đủ rồi .

Gã kia nói không sai, bởi vì ta cùng Tả Việt đều là hoa khôi của hệ thiết kế, lúc bình thường hay cùng xuất hiện, nhưng muốn đến gần, cũng không phải là dễ. Nhất là ta, bởi vì ta từ trước đến giờ sẽ không cùng người xa lạ chủ động nói chuyện, cho nên đại đa số mọi người cũng chỉ biết ta, cũng không thân thiết lắm.

Bây giờ, ta cùng Tả Việt hai người làm chuyện kinh tâm động phách như vậy, dĩ nhiên là hấp dẫn vô số người. Nghe được chung quanh rắc rắc rắc rắc tiếng chụp hình, còn có một chút loang loáng đèn từ trước mắt xẹt qua. Không biết tại sao, trong lòng của ta không có một chút bất mãn, ngược lại là rất vui vẻ. Ta rất cảm tạ bọn họ, thay ta lưu lại khoảnh khắc ta cùng nàng ôm hôn trong nháy mắt.

Tấm hình này cũng là động lực cho ta mấy năm nay.

Đêm đó, ta nhìn hình, không biết đã ngủ khi nào.

Chuyện như vậy, hôm nay, ta cũng thường sẽ làm. Mỗi ngày thứ hai bị đồng hồ báo thức đánh thức, nhìn trong ngực là sách, lại là một trận thất thần.

Ta mặc chiếc áo khoát da mang phong cách tây phương, đứng ở trước gương quan sát mình.

Tây trang cùng quần tây đen, bên trong là áo sơ mi thuần màu trắng, mái tóc hơi rối, làm mất đi một phần nghiêm chỉnh, làm phần lười biếng nhiều hơn. Trước kia luôn trang điểm đậm, ánh mắt đã từng tràn đầy  vẻ ngây thơ nay cũng biến thành sâu không thấy đáy. Ta biết , đây là ta.

Năm qua năm, nàng vẫn như trước kia một dạng hoạt bát như ánh mặt trời. Còn ta ... lại trở thành cái dáng vẻ này.  

Mặc xong giày cao gót, cầm túi ra cửa, hướng công ty lên đường.   

 biết , hôm nay , còn có một tràng khảo nghiệm chờ đợi ta .

tác giả có lời muốn nói :诶... mỗi lần viết cái này văn , cũng cảm thấy hảo ưu thương . xem ra mọi người cũng không thích cái này văn , vậy ta cũng nhanh chút viết , vội vàng đem nó kết thúc hảo điểu

╮(╯▽╰)╭

chuyên mục cầu xin cất giấu , bao nuôi ! thân môn chỉ cần điểm kích phía dưới đồ liền có thể xuyên qua ! trong đó có nhiều hơn kết thúc văn nga !

đẩu M hội quán ! chính là muốn đẩu ngươi ! cầu xin các vị có s thuộc tính đích ngự tả , nữ vương , la lỵ , đại thúc tới trước điều . dạy nga !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro