Thế giới thứ nhất: Nữ phụ nơi tận thế.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thư Thanh Thiển, cô có bệnh hả? Linh Nhi nhu nhược như vậy căn bản không có dị năng, cư nhiên để em ấy cũng đi ra ngoài thu thập vật tư!"

Thư Thanh Thiển ngồi trên nóc xe, ngoáy lỗ tai nhìn trời, chỉ cảm thấy nam tử trước mắt này quá ồn à.

Quả nhiên, cốt truyện bắt đầu rồi.

Không muốn nghe đối phương miêu tả mỹ nữ trong lòng mình cỡ nào mảnh mai cỡ nào đáng thương, Thư Thanh Thiển kêu hệ thống điều ra giao diện nhân vật của bản thân.

Nhân vật: Thư Thanh Thiển.

Giá trị sinh mệnh: 67/100 (Nhắc nhở: giá trị sinh mệnh max một trăm, ở bổn thế giới tự động thanh trừ).

Nội dung nhiệm vụ: Thỏa mãn nguyện vọng nguyên chủ, tiêu diệt tang thi, thế giới hoà bình.

Độ khó nhiệm vụ: SSS.

Độ hoàn thành nhiệm vụ: Không biết đãi đánh giá.

Thư Thanh Thiển nhanh chóng quét xong tư liệu, âm thầm mắng ditme, hệ thống điên cầu rồi.

Nàng không phải lần đầu làm nhiệm vụ mà đã xuyên qua rất nhiều thế giới, mỗi một thế giới đều là vai phụ, sắm boss vai ác pháo hôi vô số lần, hệ thống sẽ tuyên bố một vài nhiệm vụ để nàng hoàn thành.

Nhiệm vụ đôi khi dễ, đôi khi khó, nhưng nàng vẫn lần đầu gặp được loại khó này.

Thư Thanh Thiển sắp hộc máu, ngươi nói nguyện vọng nguyên chủ cái gì không được, nguyện vọng cư nhiên hy vọng thế giới hoà bình, độ khó này không thua gì muốn ta tìm một cái đòn bẩy đi cạy động địa cầu vậy.

Thư Thanh Thiển buồn bực, đầu liền đau lợi hại, bất quá nàng vẫn xem xong cốt truyện mà hệ thống truyền tới.

Cốt truyện phát sinh ở năm công nguyên 3048, địa cầu đột nhiên bị thiên thạch đánh trúng. Sau đó, địa cầu xuất hiện một loại virus kỳ quái, không có người biết virus từ nơi đó ra. Virus bắt đầu đại diện tích cảm nhiễm, tất cả người bị lây nhiễm đều biến thành tang thi, một màn trong tác phẩm điện ảnh nhiều năm qua thật sự xuất hiện.

Mà một bộ phận thiểu số khác lại đột nhiên có được dị năng, được xưng là con cưng của trời.

Mà Thư Thanh Thiển chính là một dị năng giả, hơn nữa là dị năng giả hệ hoả. Nàng cùng Trương Trí Hằng vốn là một đôi thanh mai trúc mã, cũng là tình lữ, tận thế sau hai người đều có được dị năng, chung tay xây lên một căn cứ an toàn ở thành phố H, lung lạc một đám dị năng giả, trở thành lãnh đạo căn cứ.

Nửa tháng trước, Trương Trí Hằng ra ngoài tìm kiếm vật tư, ngoài ý muốn mang về một nữ hài.

Mà nữ hài chính là nữ chính của thế giới này, Nhạc Linh Nhi.

Nhạc Linh Nhi thoạt nhìn tuổi không lớn, cắt mái bằng, có vẻ mặt nhỏ nhắn, xuyên rách tung toé, cha mẹ song vong, có được không gian dị năng nên mới có thể một mình một người trốn đi, ở tận thế sống lâu như vậy.

Trương Trí Hằng mềm lòng, khiến cho Nhạc Linh Nhi đi theo mình trở về. Không nghĩ tới Nhạc Linh Nhi tắm rửa xong thay sạch sẽ quần áo, mọi người lúc này mới phát hiện đối phương thế nhưng vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ tinh xảo, trường một đôi mắt tròn xoe, con ngươi hắc bạch phân minh, làn da trắng nõn đến mức dưới ánh mặt trời có thể phản quang.

Thực mau, căn cứ một đại bang nam không có việc gì liền bắt đầu lắc lư trước mặt đối phương, ngay cả Trương Trí Hằng cũng bắt đầu di tâm đừng luyến.

Thư Thanh Thiển không ngờ đối phương cư nhiên sẽ yêu người khác, rốt cuộc nhiều năm cảm tình luyến tiếc, cho nên nàng khí bất quá bắt đầu khó xử Nhạc Linh Nhi, lại mỗi lần đều sẽ bị Trương Trí Hằng bắt gặp. Trương Trí Hằng càng nơi chốn giữ gìn đối phương, càng làm Thư Thanh Thiển bất mãn trong lòng, thế nhưng ảnh hưởng đến tâm cảnh, đúng lúc thời điểm mấu chốt từ cấp bốn đột phá cấp năm, Thư Thanh Thiển lại ngoài ý muốn lướt qua cấp năm cấp sáu, trực tiếp tiến hóa thành cấp bảy.

Chỉ tiếc dị năng của Thư Thanh Thiển tuy tiến hóa đến cấp bảy, nhưng thân thể của nàng lại không thể tiếp thu, đại não mỗi phân mỗi khắc đều phảng phất bị người xé rách, thân thể tùy thời đặt mình trong biển lửa, hết thảy đều bởi vì tinh thần lực của nàng không đủ.

Cho nên, vào lúc trạng thái như vậy, Thư Thanh Thiển hiện tại bị nàng tiếp nhận.

Căn cứ cốt truyện gốc, Thư Thanh Thiển làm bạn cũ của nam chính, còn nhiều lần ám hại nữ chính, tự nhiên không có kết cục tốt, cuối cùng thăng cấp thất bại tử vong, nam chính nữ chính liền sinh hoạt tốt đẹp.

Thư Thanh Thiển đóng hệ thống lại, cảm giác đầu càng thêm đau, lửa trong thân thể làm chính mình bỏng cháy khó chịu, như muốn một phen lửa đốt chết trước mắt hai người.

"Câm miệng." Một tia ánh lửa trong mắt Thư Thanh Thiển thoáng hiện.

Tiếp theo, nơi Trương Trí Hằng nguyên bản đang đứng chợt xuất hiện một ngọn lửa thật lớn, ngọn lửa thoáng thiên dựng lên, Trương Trí Hằng sợ tới mức vội vàng hộ khẩn Nhạc Linh Nhi trong ngực, một cột nước xuất hiện ở đầu ngón tay hắn, gắt gao bao lấy toàn thân hai người.

Chỉ tiếc cấp dị năng của Thư Thanh Thiển cao hơn hắn rất nhiều, thực mau nước trên người hắn đã bị bốc hơi. Hắn vội vàng ôm Nhạc Linh Nhi chật vật lăn trên mặt đất, lúc này mới lăn ra quyển lửa.

Trương Trí Hằng kinh hồn chưa định từ trên mặt đất bò dậy, "Thư Thanh Thiển, cô điên rồi! Cô hiện tại rốt cuộc cấp bao nhiêu?"

Thư Thanh Thiển phóng hỏa, cuối cùng cũng thống khoái chút, không sao cả nhún nhún vai, "Tôi hiện tại giống như đã cấp bảy rồi."

Trương Trí Hằng biến sắc, từ bạch đến hắc, hắn không nghĩ tới Thư Thanh Thiển cư nhiên đã cấp bảy. Phải biết rằng hiện tại mới tận thế ba tháng, đại bộ phận nhân tài ở cấp hai cấp ba, hướng hắn loại dị năng cấp bốn đã là cao thủ, mà Thư Thanh Thiển cư nhiên đã là cấp bảy!!!

Cấp bảy rốt cuộc là khái niệm gì hắn không biết, nhưng vừa mới bị đối phương nghiền áp thực lực, hắn lại tràn đầy cảm xúc.

Đối phương thậm chí không cần động thủ, chỉ liếc mắt một cái liền có thể làm bản thân cảm nhận được sợ hãi.

Thư Thanh Thiển từ trên xe nhảy xuống, lúc gần đi nhìn Trương Trí Hằng, "Tôi nói các ngươi, ai ở căn cứ này nhất định phải đi ra ngoài đánh tang thi, đến nỗi các ngươi ai mê ai, ai đắm ai tôi mặc kệ, đừng tới quấy rầy tôi."

Nói xong Thư Thanh Thiển tiêu sái không quay đầu lại liền đi rồi.

Dựa vào, nhiệm vụ hiện tại của ta là sát diệt tang thi, cứu vớt thế giới.

Thật anh hùng.

Trương Trí Hằng nhìn Thư Thanh Thiển đi xa bối cảnh muốn nói lại thôi, lại vỗ vỗ Nhạc Linh Nhi trong lòng mình, làm nàng ta không cần lo lắng.

Khuôn mặt nhỏ của Nhạc Linh Nhi lộ ra mỗi ngày nụ cười, gật gật đầu.

Trương Trí Hằng mềm mại trong lòng, nữ hài tử như vậy mới là ta yêu thương.

...

Trước kia, Trương Trí Hằng là căn cứ thành phố H một tay, nhưng hiện tại một tay biến thành Thư Thanh Thiển.

Đến nỗi trong đó nguyên do, mọi người hơi phỏng đoán, hẳn là Trương Trí Hằng đột nhiên di tình biệt luyến, cảm thấy có lỗi với bạn gái cũ của chính mình, lúc này mới nhường vị trí lại.

Bất quá mọi người cũng không bất mãn, thậm chí cảm thấy Thư Thanh Thiển lãnh đạo tốt hơn, bởi vì năng lực của nàng rõ như ban ngày.

Lúc này Thư Thanh Thiển du tẩu giữa đàn tang thi, tóc được gắt gao cột cao sau đầu, chân dẫm một đôi cao ống quân lữ giày da, một chân bay lên liền đá bạo đầu tang thi, vung tay lại là một mảnh biển lửa, chỉ nghe thấy tang thi kêu rên.

Đại khái quá nóng, Thư Thanh Thiển đã sớm cởi áo khoá ra, chỉ ăn mặc một kiện màu đỏ ngực đang đứng ở giữa đàn tang thi, đôi tay vung lên, phía trước tảng lớn tang thi liền hừng hực bốc cháy.

Mặt của Thư Thanh Thiển ở trong ánh lửa như ẩn như hiện, thực mau đổ đầy mồ hôi trên trán, mồ hôi theo gương mặt một đường đi xuống, chảy qua cổ, hoạt tiến trước ngực, người xem miệng lưỡi bốc khói.

Tiểu đội người đều âm thầm lắc đầu, cảm thấy Trương Trí Hằng không biết chọn người, Thư Thanh Thiển tốt như vậy, dáng người cũng bổng như vậy, cư nhiên sẽ chọn một tiểu muội muội canh suông mì sợi.

Trương Trí Hằng nhấp khẩn đôi môi, không nói một lời đánh tang thi.

Nhạc Linh Nhi gắt gao đi theo sau hắn, lúc này Nhạc Linh Nhi mặc phòng hộ y toàn thân, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ tinh xảo, trong tay mang theo một cây đao, đi theo sau Trương Trí Hằng nhặt tinh hạch trong đầu tang thi đã chết.

Vốn dĩ mọi người cho Nhạc Linh Nhi một khẩu súng, nhưng Nhạc Linh Nhi căn bản không luyện qua bao giờ, cuối cùng viên đạn lãng phí không ít mà tang thi một con cũng bắn không trúng.

Cuối cùng đành phải thôi, cho nàng một cây đao để nàng theo sau thu thập tinh hạch.

Sảng khoái!

Thư Thanh Thiển phóng lửa xong cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, thấy xung quanh tang thi đều đã tiêu diệt xong, để mọi người đem vật tư trong siêu thị lên xe, sau đó trực tiếp dẫn đội trở về.

Khi Thư Thanh Thiển từ chính mình bên người trải qua, Nhạc Linh Nhi nhịn không được nắm chặt chuôi đao trong tay, nhỏ giọng hô: "Chị Thanh."

Thư Thanh Thiển không có nửa phần dừng lại, lập tức về phía sau mặt xe đi đến.

Nhạc Linh Nhi cắn môi, đành phải rũ mắt, lã chã chực khóc.

Trương Trí Hằng vội vàng vỗ Nhạc Linh Nhi bối hống, "Linh Nhi, cô ấy không để ý tới liền không để ý tới, chúng ta về sau cũng đừng quan tâm tới cổ."

Trương Trí Hằng tuy ngoài miệng nói như vậy, bất quá hai tròng mắt lại vẫn nhìn Thư Thanh Thiển đang rời đi, trong mắt có một tia ảo não.

...

Trở lại căn cứ, Thư Thanh Thiển ăn cơm xong liền trở lại phòng mình, thả nước tràn đầy bồn tắm, đi vào hảo hảo tắm một cái, thân thể nàng thật sự quá khó tiếp thu , tùy thời tùy chỗ cảm giác giống như bị lửa đốt, chỉ có phóng hỏa ra mới có thể thống khoái một đoạn thời gian, bất quá lại kiên trì không được bao lâu, thực mau nàng lại sẽ trở lại nguyên lai thống khổ.

Mà nàng lại không có khả năng vẫn luôn không ngừng phóng hỏa, liền tính sự kiên trì của thân thể nàng, tinh thần lực cũng kiên trì không được, thực mau nàng sẽ sức cùng lực kiệt, đầu đau muốn nứt ra.

Bất quá cũng may Thư Thanh Thiển bản nhân cũng đủ kiên cường dẻo dai, lần lượt kiên trì xuống, tinh thần lực cũng chậm rãi tăng trưởng.

Tắm rửa xong, Thư Thanh Thiển bọc khăn tắm ra ngoài, vừa trở lại phòng ngủ, cởi bỏ khăn tắm, lúc này mới nhớ tới mình để quần áo ở một căn phòng khác, còn chưa lấy lại đây.

Nghĩ phòng mình cũng không có ai, Thư Thanh Thiển liền trần trụi đi ra, kết quả mới ra phòng ngủ liền phát hiện có người đứng ở trong phòng khách.

Người nọ nhìn Thư Thanh Thiển trần trụi toàn thân mà trợn mắt há hốc mồm.

Thư Thanh Thiển: "..."

Thư Thanh Thiển bay lên một chân gạt ngã đối phương, nghe đối phương nện trên sàn nhà thật mạnh hồi lâu không có thanh âm, lúc này mới trở lại phòng ngủ bọc khăn tắm lại rồi ra tới.

"Nói đi, tôi mặc kệ cô vào bằng cách nào, tôi liền hỏi cô tiến vào làm gì?" Thư Thanh Thiển ngồi trên sô pha, cầm quả táo ăn.

Nhạc Linh Nhi chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy, phủng ngực ho khan vài tiếng, nhìn Thư Thanh Thiển tùy ý ngồi trên sô pha, chỉ quấn khăn tắm liền lớn như vậy đĩnh đạc cùng chính mình nói chuyện, đồi núi cao ngất trước ngực nhìn không sót gì, lộ ra một đôi chân thon gọn gợi cảm khẩn thật, Nhạc Linh Nhi nhịn không được lại cúi đầu, nhìn sân bay của mình sám thẹn.

Nhạc Linh Nhi xoa ngực mình, cảm giác xương cốt đau, cắn răng nói: "Trương Trí Hằng nơi đó còn lưu chìa khóa, em nghĩ đến phòng của chị thử xem, không nghĩ tới thật sự mở phòng của chị được, kỳ thật em tới là muốn nói cho chị một chuyện."

Thư Thanh Thiển kiều chân bắt chéo, không chút nào để ý, "Cô nói đi."

"Kỳ thật..." Nhạc Linh Nhi do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra, "Kỳ thật em không phải không có dị năng, mà là có được dị năng không gian hiếm thấy, hiện tại bên trong đã có hơn một ngàn lập phương không gian."

"Ồ." Thư Thanh Thiển nhàn nhạt trả lời, tiếp tục răng rắc răng rắc ăn táo.

Nàng đã sớm biết, không chút nào ngoài ý muốn, chuyện xưa bối cảnh viết ra sao, biết nữ chính là dị năng giả hệ không gian cấp cao, nàng lại không hạt mấy.

Nhạc Linh Nhi không ngờ đối phương cư nhiên nhẹ nhàng bâng quơ ồ một tiếng như vậy, dị năng giả hệ không gian chính là cấp cao, ở bất luận đại căn cứ nào cũng đều là sự tồn tại để tranh đoạt, như thế nào chỉ ồ một tiếng rồi xong đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro