Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Vũ, em thấy thế nào có mệt không?" Từ Quang hỏi hắn nương tử vừa cưới về không lâu.

"Không sao" Khâm Tư Vũ đáp, nàng được gả vào Từ gia như mong muốn, có thể gặp được người thì dù bất kỳ cách nào đều đáng giá.

Từ Quang thấy hắn nương tử như vậy cũng vui trong lòng đây là người hắn muốn cưới không ngờ sẽ thành sự thật cưới nàng.

"Vậy anh ra ngoài dâng trà cho ba mẹ, em chuẩn bị đi"

"Được" Khâm Tư Vũ đem chăn vén lên, bước xuống giường đơn giản chỉnh trang, không lâu sau liền xuất hiện trước nhà chính.

"Vợ, để anh" Từ Quang vội tiến đến cầm khay trà.

"Xem con kìa, nâng niu vợ con quá đó" Từ Phúc Lâm ngồi trên ghế nhìn tình cảnh vợ chồng son mà cười.

"Cha à, vợ con thì con phải nâng niu chứ" Từ Quang cười cười, hắn quỳ xuống hướng cha mẹ dâng trà.

Khâm Tư Vũ đồng thời cùng hắn quỳ xuống, cầm trên tay chén trà, ánh mắt nhu tình nhìn trước mắt nữ nhân, không sai đối phương là nàng người thương cũng chính là nàng hiện tại mẹ chồng.

"Mẹ, mời dùng trà" Khâm Tư Vũ trên môi nụ cười bao nhiêu thâm tình liền có bấy nhiêu.

Bạch Chiết Hạ đưa tay nhận lấy, nàng nhìn ánh mắt con dâu không đúng nhưng cũng không để trong lòng có lẽ đứa trẻ này cùng mình thập phần thân thiết xem như dưỡng nữ đi.

"Cảm ơn con" Bạch Chiết Hạ nhận lấy đưa bên môi cử chỉ thanh tao thoát tục uống vào kia nhỏ ngụm trà.

Tất cả đều thu vào Khâm Tư Vũ trong mắt, nàng nhìn đến thất thần thời điểm, Từ Quang gọi vài lần cũng không có phản ứng.

"Vợ, em sao vậy? Còn dâng trà cho cha nữa" Từ Quang lay lay vợ hắn khủy tay nhắc nhở.

"Được, em xin lỗi là em nhất thời lơ đễnh" Khâm Tư Vũ bày ra hối lỗi dáng vẻ. Từ Quang sao nỡ trách cứ nàng, hắn vội nói vài câu không sao, sau đó lùi lại nhường cho nàng vị trí dâng trà.

Hai người trả qua lễ nghi hết thảy đều xong, Khâm Tư Vũ vẫn là trở về phòng, ban sáng cũng không có gì đặc sắc sự tình, họ hàng đến hỏi thăm về sau cũng xong, Từ Quang đã  qua nhà bác họ uống rượu với cha hắn. Hiện tại trong nhà cũng chỉ có nàng và mẹ chồng.

"Tỷ tỷ, chúng ta đi dạo phố không?" Khâm Tư Vũ hết sức tự nhiên bước vào Bạch Chiết Hạ tư phòng, nũng nịu gọi tỷ tỷ.

Bạch Chiết Hạ nhìn vừa bước vào con dâu cũng không có phép tắc gõ cửa.

"Tiểu Vũ, đã trở thành nàng dâu rồi thì cũng phải cư xử phép tắc một chút biết không?" Bạch Chiết Hạ lời nói tuy là trách cứ nhưng ngữ điệu lại mềm dịu, trên mặt ý cười.

"Biết được tỷ tỷ" Khâm Tư Vũ ngồi xuống đối phương bên cạnh, cầm tay người nhẹ lắc.

"Tỷ tỷ, chúng ta dạo phố được không?"

"Hiện tại là thế nào thân phận, còn gọi tỷ tỷ?" Bạch Chiết Hạ rút tay lại, này hài tử nàng quả thật không chỉnh liền không biết sửa sai.

"Mẹ à, chúng ta dạo phố có được không?" Khâm Tư Vũ dứt lời liền đem mặt cọ vào đối phương trắng nõn cần cổ.

"Đừng loạn, Tiểu Vũ" Bạch Chiết Hạ ngăn lại kia náo loạn con dâu. Tay đem đầu đối phương nhẹ đẩy.

"Mẹ à" Khâm Tư Vũ long lanh ánh mắt nhìn người.

"Được rồi" Bạch Chiết Hạ nhìn gần trong gan tấc con dâu, thấy nàng làm nũng bộ dáng chỉ có thể đáp ứng.

"Mẹ à, yêu mẹ nhất" Khâm Tư Vũ dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhướn người hôn vào Bạch Chiết Hạ gò má, sau đó nhanh như chớp chạy khỏi phòng.

"Tư Vũ!" Bạch Chiết Hạ xoa xoa nơi bị hôn, đứa nhỏ này đã trưởng thành không thể để nàng tùy hứng như trước kia được.

Khâm Tư Vũ chuẩn bị xong đã đứng trước cửa phòng đợi người.

Cửa mở, Bạch Chiết Hạ bước ra tay cầm theo túi xách, Khâm Tư Vũ ngây người nhìn kia lam nhạt sườn xám nữ nhân.

Bạch Chiết Hạ đi phía trước mở cửa.

Khâm Tư Vũ theo sau tầm mắt vẫn đặt trên người đối phương.

"Tiểu Vũ muốn mua gì?" Bạch Chiết Hạ để xe dừng tại kia cửa hàng son phấn.

"Mẹ muốn thế nào đều mua thế đó" Khâm Tư Vũ nhu thuận đáp.

"Mua cho con đâu phải mua cho mẹ nào đến xem đi" Bạch Chiết Hạ dắt tay Khâm Tư Vũ đến gần trước mặt hàng hóa.

Khâm Tư Vũ nhìn kia mềm mại tay nắm lấy chính mình tay nhịn không được ngón tay hướng đối phương lòng bàn tay vẽ vài vòng.

Bạch Chiết Hạ buông ra kia chỉ tay, cảm giác ngứa vẫn còn lưu lại lòng bàn tay.

Khâm Tư Vũ xem vài lần tùy tiện chọn, sau đó cầm lấy đối phương tay đi đến thanh toán.

"Bánh này Quế Tô con tìm ở đâu vậy?" Bạch Chiết Hạ cầm trên tay điểm tâm.

"Là con bạn hữu tìm mua giùm phía trên Thượng Hải, thế nào mùi vị có giống trước không?" Khâm Tư Vũ hai tay nâng mặt nhìn đối phương.

"Rất giống, Tiểu Vũ về sau không cần nhọc tâm như vậy?" Bạch Chiết Hạ cảm thấy đứa nhỏ này đối nàng quá tốt, thậm chí còn vượt mức mẹ chồng nàng dâu thông thường cảm tình, đến nàng thích nhất điểm tâm chỉ có nàng chồng biết được thật không ngờ đối phương thế nhưng để ý còn dụng tâm.

"Đã là mẹ yêu thích, thế nào còn để ý mấy cái này tiểu tiết"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro