😎4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  XUYÊN KHÔNG TÌNH KÝ
#chap4

       Âu Dương Kinh Nguyệt mang một thân nhiều vết thương gắng gượng phi thân trốn, lúc này cô lướt tới rừng cây phía trước thì kiệt sức hạ xuống, cô không chọn lẩn khuất trong dân chúng vì việc mình vừa làm quá rúng động, chọn nơi vắng vẻ ẩn thân là tốt nhất.

      Mũi tên cắm trên vai khiến Âu Dương Kinh Nguyệt đau đớn nhất, máu vẫn còn chẩy tới giờ, nội lực của Hạ Ngân Hà thật kinh người. Ám kình rồng vàng kích thước nhỏ lại hiển hiện cuốn quanh thân cô và cắn vào bả vai nơi vết thương nặng càng nặng. Âu Dương Kinh Nguyệt cảm giác như có vô vàn luồng kiếm khí vô hình đang tấn công vào sâu trong cơ thể, cô cắn răng xuất chưởng tự đánh vào vai mình khiến rồng vàng nổ tan, mũi tên cũng tự phụt ra khỏi vai. Choáng váng mệt mỏi, Âu Dương Kinh Nguyệt buông rơi kiếm mà ngã sấp xuống, trước khi mất ý thức ngất đi thì loáng thoáng thấy có ai đó bước tới.

      ...

      Khẽ mở mắt, Âu Dương Kinh Nguyệt thấy mái nhà gỗ xác xơ cũ kỹ lạ hoắc lạ huơ, bản thân mình đang nằm trên giường và đã được băng bó kỹ lưỡng, thanh kiếm nằm ngay xát bên. Ngồi cạnh giường là một cô gái nhan sắc bình thường, mộc mạc chất phác, cô ta mừng rỡ nói "Ân công, người tỉnh rồi. Thật tốt quá! Cha, mẹ, ân công tỉnh rồi."

      Hai ông bà lão từ ngoài nhà đi vô, mặt ai cũng vui vẻ, bà lão gật gù nói "Hảo, hảo."

      Âu Dương Kinh Nguyệt nhận ra đây là ba người cô từng cứu thoát khỏi bọn cướp, gượng ngồi dậy nói "Đa tạ các vị đã cứu ta."

      Ông lão khẽ cười bảo "Ân công đừng nói vậy. Nếu không nhờ ân công thì chúng tôi đã chết hết rồi." Bà lão nói "Ân công cứ an tâm tĩnh dưỡng, hãy để chúng tôi được đền đáp ân tình này."

      Khó lòng từ chối, vả lại bản thân cũng chưa khỏe hẳn nên Âu Dương Kinh Nguyệt liền đồng ý "Vậy ta xin làm phiền mọi người rồi."

      Ông lão xua tay, phúc hậu đáp "Không phiền, không phiền. Ân công nghỉ ngơi đi, chúng ta ra ngoài mua thêm thuốc sắc cho người chóng bình phục." Dứt lời hai người nhiệt tình rời đi ngay.

      Ông bà lão này vốn là đại phu từng sống trong kinh thành nhưng do cuộc sống cạnh tranh không nổi với các tiệm thuốc khác nên đành bán cửa hiệu, cùng con gái tìm chốn rừng sâu ẩn dật thanh đạm qua ngày. Cô con gái tên Tiểu Mai, hiền lành ngoan ngoãn.

      Từ đó Âu Dương Kinh Nguyệt tạm thời tĩnh dưỡng tại nơi đây, Tiểu Mai phụ trách chăm sóc sắc thuốc cho cô. Chỉ là cô chưa biết rằng mình đang bị truy nã cực kỳ gắt gao.

      Khi Âu Dương Kinh Nguyệt thoát khỏi hoàng cung, cáo thị truy nã chân dung cô dán khắp mọi nơi, cả quốc gia đều biết tới tội trạng kinh khủng ấy. Triều đình còn công bố với toàn giới võ lâm, ai bắt được Âu Dương Kinh Nguyệt dù sống hay chết đều trọng thưởng mười triệu lượng vàng và cắt đất phong vương, phần thưởng hậu hĩnh nhất từ xưa tới nay. Vậy nên chánh phái lẫn tà phái đều dốc hết lực lượng săn lùng cô.

      Âu Dương Kinh Nguyệt tuy ít hành tẩu giang hồ nhưng những lần cô ra tay thì lại kinh động rất nhiều thế lực, nhan sắc và võ công kinh thế hãi tục của cô dần dần lưu truyền gây sự chú ý đối với giới võ lâm từ mấy năm trước.

      Dẫu phần thưởng lớn nhưng mục tiêu cũng chẳng phải dạng vừa nên các cao thủ tuyệt đỉnh sẽ tham chiến là điều dễ hiểu. Như nữ minh chủ võ lâm chính phái Âm Tương Tư với chưởng pháp xuất thần nhập hóa chấn áp quần hùng. Rồi thì kẻ đứng đầu võ lâm tà phái, cung chủ của Tử Hình Cung - nữ ma đầu Huyết Tích Tuyết. Đứng mũi chịu sào của lực lượng triều đình tất nhiên là thống lãnh cấm quân Hạ Ngân Hà, nữ cường nhân chưa từng thất bại trước một ai. Ba người này được ca tụng là Tam Đại Thần Nữ vô địch thiên hạ, kỳ tài trong kỳ tài, chỉ riêng cái tên của từng nàng cũng đã là đại diện cho quyền lực tối thượng trong chốn giang hồ. Ngoài ra còn có những đại cao thủ khác tuy kém họ nhưng cũng không thể coi thường.

      ...

      Ba ngày sau thương thế của Âu Dương Kinh Nguyệt đã đỡ nhiều, cô ra ngoài nhà múa vài đường kiếm.

      Đang hăng hái thì bất chợt cô cảm nhận thấy sát khí xung quanh.

      Vù vù vù...Bao nhiêu ám khí phi tiêu phóng tới.

      Âu Dương Kinh Nguyệt phản ứng cực nhanh huơ kiếm đánh tan nát hết, vụn như bột.

      Nhiều kẻ mặc đồ đen xuất hiện bao vây quanh ngôi nhà, sơ sơ cũng phải gần trăm tên đều mang vũ khí, hùng hùng hổ hổ. Dẫn đầu là một gã đàn ông trung niên đầu trọc cầm thanh trường đao, hắn cười ha hả nói "Âu Dương Kinh Nguyệt, mạng của ngươi hôm nay thuộc về chúng ta. Biết điều thì đầu hàng đi sẽ không phải chết đau đớn, bằng không đừng trách Tự Lực Bang chúng ta độc ác." Vốn dĩ đám này theo dõi ông bà lão, khi họ đi mua thuốc xong ra thấy cáo thị tróc nã ân công thì bất ngờ lắm, phản ứng căng thẳng không tự nhiên làm vài kẻ giang hồ sinh nghi mà mò đến tận đây. Dẫu biết ân công gây đại tội nhưng ông bà lão vẫn không bán đứng cũng như không kể cho cô biết tình hình.

      Tiếp đó lại thêm vài nhóm người nhỏ lẻ phi thân tới đứng trên các cành cây phía xa, ý định rõ ràng muốn chờ "khâm phạm" hao tổn thì mới làm ngư ông đắc lợi.

       Đáng tiếc chúng đánh giá Âu Dương Kinh Nguyệt quá thấp, cô ngồi đâm kiếm xuống đất. Mấy trăm mét mặt đất phát ra ánh sáng mầu hồng nhạt, kiếm khí từ dưới đó phóng lên ồ ạt.

      Xoẹt xoẹt xoẹt...

      Á...Á...Á...

      Hết thẩy đám Tự Lực Bang đều bị đâm thủng thịt thủng xương thủng tung đầu, cả gã thủ lĩnh cũng chết tươi.

      Bục...Đám đứng trên các cành cây hoảng sợ bởi võ công của Âu Dương Kinh Nguyệt nên đều lấy trong người ra pháo tín hiệu phóng lên trời cầu cứu viện. Chỉ tiếc khi vừa phóng xong thì đợt sóng kiếm khí phi thường bắn tới xuyên cổ kết liễu hết sạch mà ngã vật khỏi cành cây.

      Âu Dương Kinh Nguyệt biết nơi này đã không tiện ở lại nữa, vừa lúc gia đình Tiểu Mai chạy ra vì tiếng động lớn làm giật mình, trông thấy xác người chết thủng lỗ chỗ càng khiến họ kinh sợ phát khiếp, bủn rủn run rẩy.

      Nếu bỏ mặc thì ba người này khó mà sống nổi nên Âu Dương Kinh Nguyệt liền bảo họ theo mình, cô sẽ bảo hộ cho họ đến nơi nào đó an toàn. Mặc dù đi chung sẽ chịu nguy hiểm cực kỳ nhưng tách riêng thì họ chết chắc chắn.

      ...

      Không lâu sau tin tức tìm thấy Âu Dương Kinh Nguyệt lan rộng, các bang phái chánh tà đều rầm rộ khởi hành. Minh chủ võ lâm kiêm mỹ nữ ngọc ngà siêu phàm thoát tục Âm Tương Tư cưỡi ngựa, xuất lãnh bốn nghìn cao thủ tinh nhuệ thẳng tiến trên đường, không một ai cản lối xen vào. Dẫu không dám chống đối nhưng phần thưởng quá khủng nên chúng vẫn phải liều, hy vọng tìm được con mồi trước.

      Tại Tử Hình Cung thánh địa của võ lâm tà phái, cung chủ tuyệt phẩm mỹ nhân Huyết Tích Tuyết ngồi kiệu bốn tì nữ khiêng, dẫn đầu năm ngàn hộ vệ tà đạo điên cuồng kéo tới địa điểm khu rừng.

      Crục Crục Crục...Hoàng triều đệ nhất cao thủ Hạ Ngân Hà dẫn theo hai vạn kỵ binh mau chóng xuất cung, nếu may mắn giết được khâm phạm thì không cần cắt đất phong vương cho đám giang hồ lỗ mãng kia, dù sao chúng vẫn là những kẻ thâm hiểm khó lòng kiểm soát.

      ...

      Do phải chiếu cố cho gia đình Tiểu Mai nên nẫy giờ bốn người chưa đi được bao xa, thêm cả ông bà lão tuổi cao sức yếu nên hành trình càng chậm. Vì lẽ đó đã có khá nhiều môn phái đuổi kịp nhưng chúng đều phải bỏ mạng dưới lưỡi kiếm của Âu Dương Kinh Nguyệt. Cô rất lo nếu chạm trán Hạ Ngân Hà thì mình không thể bảo vệ gia đình Tiểu Mai. May thay tìm được một hang động nhỏ cho ba người trú tạm còn bản thân Âu Dương Kinh Nguyệt sẽ ra ngoài dẫn dụ địch nhân. Tiểu Mai hiểu mình và cha mẹ chỉ là người thường chẳng giúp được gì mà Âu Dương Kinh Nguyệt còn tận tâm cứu giúp, nếu bỏ họ lại thì giờ nữ hiệp đã thoát ly an toàn lâu rồi. Tiểu Mai chỉ biết ôm mặt khóc.

       Âu Dương Kinh Nguyệt phi thân lộ liễu trên cao thu hút bao ánh nhìn, cô lướt tới khoảng đất trống rộng rãi phủ đầy cỏ và hạ xuống.

      Vì đại phần thưởng, giang hồ thiện ác quyết tuyệt truy sát cô bằng được, chúng ồ ạt xông đến nhưng thực lực thấp kém đành hy sinh thôi. Hết lớp này tới lớp khác xuất hiện, Âu Dương Kinh Nguyệt chém giết đỏ cả mắt, máu tươi tóe tứ tung, thi thể chúng chả ai nguyên vẹn.

      Sau khi đối đầu đám tép riu thì cũng tới lượt cao thủ tuyệt đỉnh, đoàn người năm ngàn của Tử Hình Cung nhào ra bao vây liều mạng công kích Âu Dương Kinh Nguyệt.

      Trông cảnh thuộc hạ liên tục phọt tiết đứt đầu, Huyết Tích Tuyết vận nội lực quát to "Tất cả lui lại, để ta."

      Mệnh lệnh vừa ban chúng gấp gáp triệt thoái ngay.

      Từ trong kiệu nhào ra một nữ nhân ngọc ngà, khoảng cách tuy xa nhưng thân pháp rất nhanh đã đứng đối diện Âu Dương Kinh Nguyệt.

       Huyết Tích Tuyết mặc y phục mầu xanh dương, đeo khuyên tai hình đầu lâu, vòng cổ làm từ chất liệu đá quý hiếm tròn vo dù ngày hay đêm vẫn tỏa ra mầu cầu vồng bẩy sắc đẹp tuyệt. Không dùng đao kiếm bởi đôi bàn tay của cô chính là thứ vũ khí mạnh nhất, võ công Ngọc Thánh Quyền Pháp đủ khả năng cạnh tranh ngôi vị cao thủ mạnh nhất lịch sử võ lâm trong quá khứ hiện tại lẫn tương lai.

      Hai nữ nhân tuyệt thế gặp nhau, nhíu mày cùng chung suy nghĩ đây là kỳ phùng đại địch.

      Cùng lúc đó Âm Tương Tư và Hạ Ngân Hà đồng thời kéo quân tới, chứng kiến từ đằng xa cuộc so tài đỉnh cao.

  ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xktk