Nàng chơi ở Chung Tuý Cung chán chê rồi mới chịu về. Vừa về tới thì đập vào mắt Nàng là không khí vô cùng ảm đạm và ma mị . Nàng cũng không nghĩ gì liền đi vào trong .
–Yến Uyển ?
Lệ Tâm nhìn xung quanh rồi nói.
–Chắc Lệnh Phi đi đâu đó chơi lát sẽ về , nô tì chuẩn bị nước tắm cho người xong rồi .
–À...
_____________
–Aiyo, muội muội đừng khách sáo ~
–Lâu lắm rồi tỷ chưa ghé qua Hàm Phúc Cung , hôm nay muội sẽ tiếp đãi tỷ thật hậu hĩnh ~
Khánh Tần liền dựa vào người Ả mà ôm ấp .
–Có hai muội ở đây , tỷ tất nhiên phải chơi cho tới sập tối !!
–Cạn ly...!!
–Khác Tần chọn đúng loại rượu tỷ thích , giỏi thật ~
–Tỷ khen thừa rồi , muội được như này đều nhờ tỷ hết đó a~
–Khánh Tần cũng giỏi nữa . Biết làm nhiều trò ~
–Hừm, lâu lắm rồi chưa được thấy tỷ vui như vậy ~
–Ực...c-ái n-ày mạ-nh qu-á ~
–Rượu này...đú-ng là có hơi mạnh t-ỷ à ~
Không trụ được lâu Ả liền gục mặt xuống bàn . Cả hai ngồi đó vẫn bình tĩnh .
–Khánh Tần !
Khánh Tần phụ Khác Tần khiên Ả vào trong tẩm điện . Khác Tần liền vạch áo Ả ra.
–Vết hôn..., đừng nói cái này là của Gia Quý Phi đó chứ...
Khác Tần nhìn cổ của Ả mà thất vọng .
–Hừm...nhưng mà ta có tỷ trong tay rồi , nhất định không để mất .
Nói rồi Khác Tần hôn hít người của Ả , chỗ nào cũng không tha.
–Ưm...làm gì v-ậy...?
–Yến Uyển , ta là Ngọc Nghiên đây !
*Ngọc Nghiên...?, tỷ ấy có bao giờ chủ động vậy đâu chứ..
–Ng-ươi... ngươi không phải Ngọc Nghiên !
Ả liền đẩy Khác Tần ra .
–Tỷ đừng đi mà...~
Ả bực tức quay lại đánh Khác Tần.
Chát!!
–Im miệng !
Vừa đánh Khác Tần xong Ả liền ra khỏi nơi đó .
–Chủ tử chúng ta về thôi .
–Ừm...
Xuân Thiền phải ráng đưa chủ tử mình về nơi nghỉ càng sớm càng tốt . Vừa tới chính điện thì ...
–Đứng lại !
–Gia chủ tử...
–Đi ra... Lệnh Phi để ta lo
–Nhưng...
–Nhưng nhị cái gì... lui ra đi !
Xuân Thiền cũng lui ra .
–Yến Uyển , ngươi hay lắm . Dám đi uống rượu
Nàng lôi Ả vào phòng tắm tạt nước lạnh vào người Ả .
–Yến Uyển !
–C-cái gì...?
–Chiều giờ ngươi đi đâu ?
–Ta là người hỏi tỷ câu đó mới đúng !!
Ả liền lao tới đè Nàng xuống .
–Tỷ đi đâu tưởng ta không biết sao ?
–Làm như ngươi theo dõi ta vậy , cái gì cũng biết !
–Nếu như vậy thật thì sao ?
–Hơ...chiều giờ ta chỉ đến chỗ của Hoàng Hậu thôi , e là ngươi đoán sai rồi
Chát!
–Đến chỗ Hoàng Hậu hả ? , nói dối trắng trợn quá nhỉ
–Thả ra...
Chát!
–Nằm im !
–Ngươi có quyền gì mà đánh ta !!
–Tưởng ta nương tay hả , chiều giờ tỷ ở chỗ Chung Tuý Cung với Thuần Quý Phi còn tưởng ta không biết sao ?
–Sao...sao ngươi biết .
–Không cần hỏi vì sao ta biết . Chỉ cần ta nghe tin tỷ bước đến chỗ Chung Tuý Cung đó một lần nữa e rằng tỷ không rời khỏi giường được đâu !
–Tiện nhân...ngươi là cái thá gì !
Chát!!
–Ah...~
–Ai cho tỷ gọi ta như vậy ?...Ta đã nói không thích người khác gọi như vậy rồi cơ mà ?
–Vì ngươi xứng đáng !!
Ả tức giận mà bóp cổ Nàng .
–Xứng đáng chỗ nào !!
–Aaa...t-h-ả ra ~
–Sao...tỷ muốn cầu xin ta thế nào ?
–Ta không bao giờ hạ mình để cầu xin ngươi !
–Được.., cứng rắn lắm .
Ả liền dùng dây thừng trói Nàng lại . Rút từ trong người sợi roi da .
–Ah... Yến Uyển ta xin lỗi !!
–Muộn rồi !
Ả ra tay đánh Nàng , từng sợi roi đánh lên người của Nàng khiến cơ thể Nàng nhức và đau rát .
–Hic...Yế-n U-yển...đừng đánh nữa mà ~
Ả mặc kệ lời Nàng nói , càng ngày càng ra tay mạnh hơn
–Aaa...đau quá
–Tỷ c-hỉ...ch-ỉ là q-ua c-h-ơi chút th-ôi m-à...hic
–Còn nói nữa sao...để xem tỷ còn chân mà đi không !!
Vừa dứt câu Ả đánh vào chân của Nàng , Ả đánh đến khi da ở chân chóc ra rồi Ả lại đánh chỗ khác Ả càng đánh Nàng , Nàng càng khóc càng lớn . Hơi thở cũng mất kiểm soát mà thở gắt hơn.
–Ta x-i-n l-ỗi m-à...
–Bây giờ mới biết lỗi của mình sao...lúc nãy đâu có như này ?
–Th-a c-h-o tỷ đ-i m-à ~
–Lúc trước cảnh cáo rồi, nhưng lại ngựa quen đường cũ . Yến Uyển này không bao giờ tha thứ cho những kẻ mắc sai lầm lần thứ hai !
–T-ỷ sẽ s-ử-a l-ỗi m-à~
–Cái hôm nào đó , có người chính miệng nói ta nhát như thỏ đế . Thật sự là không muốn sống nữa rồi ~
Nói rồi Ả dậm vào tay của Nàng mà đay nghiến .
–Ah...hức ... t-ỷ x-i-n l-ỗ-i ~
–Xin lỗi vạn lần vẫn vậy thôi .
Ả liền tiến đến cởi trói cho Nàng . Nàng còn tưởng là Yến Uyển mềm lòng nhưng...Ả đè Nàng xuống xé mạnh y phục .
–Ah...đ-ây l-à lần thứ m-ấ-y ngươ-i xé đồ t-a vậy ~
Chát!!
–Nói nhiều quá đi !
–Đá-n-h hoài... kh-ôn-g s-ó-t m-iế-ng nào sa-o
Chát !
–Sao m-
Chát!!
Nàng im bặt sau khi Ả giáng Nàng cú tát đó . Ả bắt đầu liếm láp cơ thể Nàng , Ả giữ chặt chân Nàng rồi dạng chân Nàng rộng ra . Ả liền hấp tấp đưa hai ngón tay vào nơi tư mật của Nàng.
–Ah...~
Nàng bấu chặt vai áo của Ả mà rên rỉ . Ả càng hưng phấn hơn đẩy nhanh lực tay bên dưới ,
–Là-m n-h-ẹ ch-út đ-i mà ~
Nàng càng nói Ả càng đẩy sâu vào hơn .
–R-ú-t ra~... s-â-u q-u-á ~
Ả cho thêm một ngón vào nữa khiến Nàng đau điến khắp cả người .
–Ahhhh ~
–Chắc là sướng lắm ha ~
Nàng ráng giữ miệng mình , để không thốt ra những tiếng rên đó . Nhưng Ả lại không cho phép , Ả càng lúc càng cho Nàng lên đỉnh khiến Nàng sướng không chịu nổi .
–Ưm...ah..~
–R-út...r-a đi m-à...~
–T-...tỷ biế-t l-ỗ-i r-ồi mà...
–Có thật sự là biết lỗi không ?
–S-au n-à-y tỷ kh-ông đến đó n-ữa...
Nàng nói giọng yếu ớt tay thì bấu vào áo của Ả .
–Tỷ phải hứa là không đến đó nữa nhé ~
–Ưm...tỷ h-ứa!
Ả đến bên Nàng bế Nàng lên .
–Yến U-y-ển...đau ~
–Cũng là tự tỷ chuốc lấy thôi.
Ả loay hoay đi tìm thuốc để trị cho Nàng . Ả rắc loại bột trắng gì đó lên vết thương của Nàng , càng rắc Nàng càng đau .
–Xít~
–Sắp xong rồi !
Nàng nhìn Ả lại ân cần đắp thuốc cho mình chứ không phải như lúc nãy , đánh đập Nàng . Nàng càng nghĩ càng đau .
–Xong rồi ~ , đi ngủ đi
Nàng liền lắc đầu mà nắm chặt tay áo Ả
–Sao vậy ?
–Nằm lên giường đau lắm .
–Vậy thì tự tìm cách mà ngủ
Nói rồi Ả dọn dẹp thuốc rồi đến ghế ngồi đọc sách. Nàng liền lon ton đi theo Ả .
–Yến Uyển , ngươi dỗ ta ngủ đi ~
–Ta lại vỗ vào mặt tỷ bây giờ !
Nàng mếu máo mà nắm tay áo Ả lắc qua lắc lại .
–Sao mà ngươi ghen dai quá à ~
–Ghen lúc nào ?
–Nếu không phải ghen thì lúc nãy đâu có đánh ta .
Nàng liền trèo lên người Ả ôm chặt .
–Bỏ r-
Nàng chủ động mà hôn Ả .
–Đừng giận nữa mà Yến Uyển , ngươi thường ngày có vậy đâu ~
Ả bị cái hôn của Nàng mà đứng hình .
–Yến Uyển !
–Hả...
–Nghe ta nói không vậy
–Nghe rồi .
Nàng vui vẻ mà nhìn Ả
–Yến Uyển ~
–Cái tên của ta muốn gọi là gọi sao , suốt ngày Yến Uyển !
–Anh Nhi ~
Ả vừa nghe đến đây bàn tay Ả bấu chặt vào thanh ghế.
–Chán sống rồi hả ?
–Thì ngươi bảo không được gọi tên của ngươi mà ~
–Mệt quá , lo mà đi ngủ sớm đi . Không rảnh mà ở đây nói chuyện hoài đâu !
–Yến Uyển ngồi im đi mà , cho Ngọc Nghiên ngủ với Yến Uyển đêm nay thôi ~ .
Nàng ôm chặt Ả mà ngủ say .
__________________
Trời vừa sáng Lệ Tâm và Xuân Thiền đến gọi chủ tử mình dậy . Vén màn ra thì không thấy người đâu .
–Chủ tử ta đâu...?
–Chủ tử ta cũng đâu có ở đây...
–Hình như bên kia .
Vừa tới thì Lệ Tâm và Xuân Thiền gãi đầu nhìn hai chủ tử của mình ôm ấp nhau ngủ .
–Giường êm ái không ngủ , lại ngủ ở đây . Phục luôn
–Xuân Thiền , có phải chủ tử của ngươi lại dụ dỗ chủ tử ta cái gì rồi phải không vậy .
–Có mà chủ tử ngươi dụ dỗ Lệnh Phi chúng tôi thì có !
–Ai mà biết được !
–Thôi , để tôi gọi chủ tử ta trước .
Xuân Thiền liền lây người Ả .
–Chủ tử...
–Cái gì ?
Ả định đứng dậy thì lại quên Nàng đang nằm lên người Ả tí nữa xém làm Nàng té . Ả cẩn thận mà bế Nàng .
–Biến ra ngoài hết coi !
–Dạ dạ...
Nàng bị tiếng Ả lớn làm thức giấc .
–Ưm...
Ả liền lo lắng mà vỗ vỗ Nàng , Ả bế Nàng đến tẩm điện đặt Nàng xuống giường . Ả thay y phục rồi sửa soạn .
–Lệ Tâm
–Lệnh chủ tử có gì căn dặn .
–Hôm nay tỷ ấy mệt lắm , không đi thỉnh an được ngươi ở đây nhớ chăm sóc tỷ ấy .
–À vâng...
–Xuân Thiền , đi thôi
_______________
–Thần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương ~
–Miễn lễ
–Lệnh Phi nay đến sớm hơn mọi hôm , càng ngày càng phép tắc rồi ~
–Dạ...
Lục Quân đợi mãi mà chẳng thấy Ngọc Nghiên đâu chỉ thấy mình Ả đến .
–Lúc nãy Lệ Tâm đến bẩm báo , Gia Quý Phi nay mệt mỏi trong người không đến thỉnh an . Các tỷ muội nếu rảnh thì hãy đến Khải Tường Cung thăm muội ấy .
–Dạ !
Lục Quân vừa nghe xong nhìn Ả mà nghi ngờ .
–Lệnh Phi ở cùng với Gia Quý Phi sẽ tiện chăm sóc muội ấy hơn nhỉ ~
–Dạ tất nhiên rồi...
Thỉnh an xong tất cả cũng về hết , Ả vừa bước ra khỏi Dực Khôn Cung thì Lục Quân ngăn Ả lại .
–Lệnh Phi xin dừng bước .
–Là Thuần Quý Phi tỷ tỷ sao ?
–Cho tỷ hỏi chút về bệnh tình của Gia Quý Phi được không...
–Tự nhiên lại hỏi bệnh của Gia Quý Phi làm gì . Sao lại lo cho tỷ ấy thế ?
–Thì tỷ muốn đến thăm muội ấy một chút .
–Tỷ hỏi thì muội trả lời vậy, chỉ là hơi mệt chút thôi .
–Nhưng...tỷ nhìn muội ấy chút sẽ đi ngay . Lệnh Phi cũng đừng giữ Gia Quý Phi kĩ quá chứ ~
–Thuần Quý Phi tỷ cũng đừng làm khó muội chứ...xin tỷ về cho .
Lục Quân không yên tâm muốn cùng Ả đến Khải Tường Cung . Ả cũng chỉ đành cho Thuần Quý Phi vào .
–Gia Quý Phi...sao nhìn mặt muội xanh xao quá vậy !
Ả đi đằng sau nhìn thôi cũng thấy khó chịu . Ả liền tiến tới ngồi cạnh Nàng không cho Lục Quân cơ hội ngồi cùng .
–Người của muội cũng tím ngắt hết rồi kìa
–Sao tỷ lại đến đây...
–Giờ lo cho muội trước đã , sao người lại tím vậy
–Chỉ là va chạm nhẹ thôi , do người muội nhạy cảm nên dễ tím.
Lục Quân tính soắn tay áo Nàng lên coi thử thì bị Ả ngăn lại .
–Thuần Quý Phi tỷ tỷ , đừng động vào người tỷ ấy !
Ả giữ chặt cổ tay Nàng .
–Tỷ à, Gia Quý Phi cần nghỉ ngơi
–À tỷ quên , vậy tỷ về nha . Muội nhớ giữ sức khỏe đó Gia Quý Phi
Xuân Thiền liền ra tiễn Lục Quân .
Ả bực bội mà bỏ tay Nàng ra .
–Trời ơi , Yến Uyển lại ghen nữa rồi kìa .
Ả liền bịt miệng Nàng lại .
–Ghen hồi nào !
–Ưm
Nàng khó chịu mà cắn tay Ả . Ả đau liền bỏ tay ra.
–Nhìn mặt ngươi là biết rồi , còn nói không ghen !
Ả đứng dậy bỏ đi mặc Nàng ngồi đó .
*Gia trưởng mới lo được cho em 😞 , Ê đánh dị đủ tàn bạo chưa vại troii 😍
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro