Ngoại truyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mục Tiểu Mạn gần đây rất bận,tựa hồ quên mất rất nhiều việc. Thẳng đến đêm nay, lớp tổ chức tiệc trung thu,mình cùng lão sư toán học nói chuyện phiếm, mới phát hiện mình đã quên dễ cảm kỳ của Tuyết Văn Hi.Mục Tiểu Mạn có chút lo âu xoay chuyển nhẫn, lão sư toán học lặng lẽ dựa lại, hỏi “Cô gần đây cùng Tuyết Văn Hi đã làm sao” hình ảnh đã làm ập vào trước mặt, mặt Mục Tiểu Mạn đỏ lên, lắc lắc đầu. Lão sư toán học nhìn ra nàng không được tự nhiên, thở dài, “Tôi cũng thật đã không có, dạy học vội, về nhà liền rất mệt. Cơ bản chính là làm động dục kỳ” Mục Tiểu Mạn bỗng nhiên nhớ tới,mấy tháng liền động dục kỳ đều là dán ức chế. Lão sư toán học thấy Mục Tiểu Mạn không nói lời nào, lo mình nói đến “Tôi đây đều là kinh nghiệm. Thật sự, cảm tình như vậy một chút liền phai nhạt” Mục Tiểu Mạn nhíu nhíu mày, tựa hồ là nghĩ tới cái gì, rồi sau đó thở dài, tiếp tục tham gia tiệc tối. Thời điểm Mục Tiểu Mạn về nhà, Sơ Đồng đã ngủ, Tuyết Văn Hi lại không ở nhà. Mục Tiểu Mạn nhíu nhíu mày, muốn lấy điện thoại gọi cho Tuyết Văn Hi, lại phát hiện WeChat hai người ngừng ở ba ngày trước câu kia của mình “Đã biết” biết cái gì, Mục Tiểu Mạn có chút sờ không tới đầu óc, chỉ có thể tiếp tục về phía trước, phát hiện Tuyết Văn Hi để lại tờ giấy cho mình “Có nhiệm vụ,hảo hảo chiếu cố mình,yêu chị”. Mục Tiểu Mạn nhíu nhíu mày, xoa xoa huyệt Thái Dương, nghe trong không khí nhạt nhẽo có chút vị bạc hà, bắt đầu nhớ Tuyết Văn Hi. Mục Tiểu Mạn ôm nữ nhi đang nói mớ, đã ngủ. Thời điểm Mục Tiểu Mạn tỉnh đã 9 giờ, Sơ Đồng đã cùng bảo mẫu chơi, thấy Mục Tiểu Mạn tỉnh, chạy tới muốn Mục Tiểu Mạn ôm, Mục Tiểu Mạn bế nàng lên, nữ nhi nãi thanh nãi khí nói “Rất nhớ người a, mama” Mục Tiểu Mạn trong lòng có chút chua xót, hôn hôn trán nữ nhi “Mama cũng rất nhớ con a”. Vương a dì hướng nàng tạm biệt, Mục Tiểu Mạn cũng mang nữ nhi theo, đi phố buôn bán. Hai người cũng không có dạo lâu lắm, liền thấy được Tuyết Văn Hi. Chuẩn xác nói là nhìn thấy Tuyết Văn Hi hôn một nữ hài tử khác, Mục Tiểu Mạn mi vừa nhíu, có chút phẫn nộ có chút bi thương, Sơ Đồng cũng thấy được, mở to hai mắt nhìn, liền muốn chạy đi lên tìm Tuyết Văn Hi, lại bị Mục Tiểu Mạn túm chặt, Mục Tiểu Mạn nhớ rõ Tuyết Văn Hi có nhiệm vụ. Trời đất chứng giám, Tuyết Văn Hi nhìn đến hai người kia một khắc, cả người đều luống cuống, thiếu chút nữa lộ ra sơ hở. Còn tốt, tỷ tỷ cùng đội, một phen đè đầu mình mình xuống, đem góc độ một sai, nói cho Tuyết Văn Hi “Đừng hoảng hốt”. Hai người thì thầm, ở góc độ Mục Tiểu Mạn như là hôn môi, nhưng sát vào xem, liền biết không phải. Mục Tiểu Mạn cau mày, lôi kéo nữ nhi rời đi. Tuyết Sơ Đồng có chút khổ sở, nàng cảm thấy Tuyết Văn Hi không cần nàng, nàng kéo tay áo Mục Tiểu Mạn, hốc mắt phiếm hồng hỏi “Có phải hay không bởi vì Đồng Đồng không ngoan, cho nên mommy không cần con” Mục Tiểu Mạn ngồi xổm xuống, sờ sờ đầu nữ nhi, “Không đâu, mommy chỉ là rất bận” Sơ Đồng ôm lấy mama “Mommy Tiểu Lỵ cũng rất bận, sau đó cô ấy liền không cần Tiểu Lỵ” Mục Tiểu Mạn hôn hôn cái trán nữ nhi “Mama cam đoan với con, mommy sẽ không” Sơ Đồng hít hít cái mũi “Mama có phải hay không bởi vì người khi dễ mommy, mommy mới không cần chúng ta, lần trước con đều thấy mama hốc mắt đỏ khi gọi điện thoại,mommy đều không tiếp,mama có phải hay không sinh khí” Mục Tiểu Mạn  chớp mắt lạnh 1 cái, ôm chặt Sơ Đồng, “Không sao mama bảo đảm.” Sơ Đồng vẫn là có chút không thuận theo không buông tha “Các người có phải hay không muốn ly hôn,nhóm mama Tiểu Lỵ đều ly hôn” Mục Tiểu Mạn bất đắc dĩ lắc lắc đầu “Các người chính là muốn ly hôn, chính là không nghĩ nói cho ta, nếu không như thế nào mấy ngày hôm trước vẫn là mommy cùng ta cùng nhau đi, hôm nay liền con cùng ta cùng nhau đi” Sơ Đồng tựa hồ có chút sinh khí ủy khuất cùng sợ hãi, khóc lên tiếng, Mục Tiểu Mạn vội vàng lau đi nước mắt Sơ Đồng “Không sao, mama cùng mommy rất tốt” Sơ Đồng như cũ không tin “Long a dì nói quan hệ tốt mới có tiểu muội muội,con không có, vậy là 2 người không tốt” Mục Tiểu Mạn ở trong lòng hung hăng mắng khuê mật một phen, vội vàng an ủi nữ nhi. Sơ Đồng tuy rằng không khóc, nhưng vẫn là thập phần buồn, Mục Tiểu Mạn vô pháp, làm ra gương mặt bi thương “Sơ Đồng có phải hay không không thích mama” Sơ Đồng luống cuống một chút, vội vàng an ủi Mục Tiểu Mạn “Không có, Đồng Đồng thích nhất mama” Mục Tiểu Mạn sờ sờ đầu nữ nhi, nhẹ nhàng nói “Ngoan, một hồi mama mang con đi tìm mommy”. Hai người tới cục cảnh sát, Mục Tiểu Mạn gặp Lâm Cửu Ca, Lâm Cửu Ca giới thiệu 1 lần, toàn chi đội đều đã biết lão bà Tuyết trưởng khoa tới. Lâm Cửu Ca ôm Sơ Đồng đi, Mục Tiểu Mạn còn lại là đi tìm Tuyết Văn Hi. Tuyết Văn Hi đang viết tổng kết nhiệm vụ,không nghĩ tới Mục Tiểu Mạn trở về, lập tức buông bút xuống, tiến lên ôm lấy Mục Tiểu Mạn. Mục Tiểu Mạn cũng đáp lại ôm Tuyết Văn Hi,ôm ấp đã lâu làm Mục Tiểu Mạn thả lỏng lại (Không ôm chắc quánh ghen quá =)))))))) “Sao chị lại tới đây, Sơ Đồng đâu?” Tuyết Văn Hi kéo Mục Tiểu Mạn ngồi ở trên ghế  “Trong mắt cũng chỉ có con gái đúng không?” Mục Tiểu Mạn cười nói, Tuyết Văn Hi lắc lắc đầu “Con gái đi tìm Cửu Ca rồi” Tuyết Văn Hi cảm thấy có chút nóng đem điều hòa mở ra, Mục Tiểu Mạn lại nghe tới rồi một tia vị bạc hà, Mục Tiểu Mạn bị Tuyết Văn Hi lôi kéo, cũng quên ý định ban đầu tới (Quánh ghen chị ơi =))))!). Tuyết Văn Hi mang theo Mục Tiểu Mạn tới giải bào thất, đơn giản giới thiệu một phen, Tuyết Văn Hi liền phải rời nhà. Mục Tiểu Mạn rõ ràng nghe thấy được vị bạc hà, tin tức tố vị rượu vang đỏ cũng bắt đầu đáp lại Tuyết Văn Hi. Tuyết Văn Hi mặt càng đỏ hơn, muốn rời đi, Mục Tiểu Mạn lại túm chặt nàng “Dễ cảm kỳ?” Tuyết Văn Hi gật gật đầu, hy vọng Mục Tiểu Mạn buông ra, nào biết Mục Tiểu Mạn gọi cho Lâm Cửu Ca, muốn nàng hỗ trợ chăm sóc con gái một chút thuận tiện đem giải bào thất đóng lại. Lâm Cửu Ca còn chưa đáp lại, liền phát hiện giải bào thất bị người kéo công tắc nguồn điện xuống. Lâm Cửu Ca có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể gạt. Cũng may Tuyết Sơ Đồng thay nàng ánh mắt hấp dẫn không ít

-—————————— phân cách tuyến ——————————

Xong việc, Tuyết Văn Hi bị toàn đội trêu đùa với ánh mắt mua thuốc tránh thai, Mục Tiểu Mạn lại cự tuyệt, Tuyết Văn Hi muốn hỏi Mục Tiểu Mạn, Mục Tiểu Mạn ở bên tai Tuyết Văn Hi nhẹ nhàng nói “Ta muốn sinh cho Đồng Đồng một muội muội,muốn sinh cho em một tiểu Văn Hi” nghe xong tai Tuyết Văn Hi liền đỏ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro