Chương 20 : Hỗn loạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời còn chưa sáng, Thẩm Thu Tâm cùng Tất Tình Nhu theo sự hướng dẫn của Lưu Ly tiến vào nơi ở của Uyển Nhan, vừa bước vào đã thấy trong viện đứng rất nhiều người. Tướng quân, Phó Thanh Đường, Phó quản gia, còn có rất nhiều hạ nhân Phó gia có liên quan. Trên mặt mỗi người đều lộ vẻ lo lắng, nhất là Phó Thanh Đường, hắn nhiều lần muốn chạy vào sương phòng nhưng đều bị Tướng quân ngăn lại.

"Cho ta vào trong, Nhan nhi xảy ra chuyện thì sao, cho ta vào trong!" Bị tướng quân ngăn lại Phó Thanh Đường không nghe theo liên tục ở ngoài hô to.

"Ngươi đi vào làm gì, bên trong đều là nữ tử, một nam tử như ngươi đi vào làm gì???" Tướng quân lớn tiếng quát hắn, vừa lúc thấy Thẩm Thu Tâm cùng Tất Tình Nhu đi tới liền quay đầu nói, "Thu Tâm, Tình Nhu, hai người các ngươi vào trong xem thử, bà bà* (mẹ chồng) đã ở bên trong không biết tình hình thế nào rồi."

"Vâng" Chỉ có một mình Tất Tình Nhu mở miệng, Thẩm Thu Tâm chỉ yên lặng gật đầu.

Hai người vào sương phòng đã ngửi thấy một cổ mùi máu, Uyển Nhan sớm đã không còn sức đang nặng nề ngủ. Phu nhân Tướng quân cùng thị nữ ở đang dùng khăn ấm giúp Uyển Nhan lau thân thể. Nữ đại phu một bên đang cau mày viết phương thuốc, thị nữ bên cạnh nàng lo lắng đứng chờ nàng viết xong sẽ đi bốc thuốc.

Tất Tình Nhu vội vàng đi qua đoạt lấy khăn trên tay phu nhân nói, "Bà bà, người để Tình Nhu làm cho." Phu nhân cũng có chút mệt mỏi, liền để Tất Tình Nhu làm.

Lúc này, phu nhân thấy nữ đại phu cũng viết xong đơn thuốc rồi, thị nữ bên cạnh vội vã cầm đơn thuốc chạy đi, nàng lo lắng mới tiến lên hỏi, "Thân thể nàng có tốt hay không?"

Nữ đại phu trả lời, "Cô nương thân thể đã không còn trở ngại, nghỉ ngơi điều dưỡng một thời gian liền tốt, chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là lần này cô nương sẩy thai nên bị thương khá sâu, thân thể nàng sau này sẽ có chút suy yếu. Nếu lần sau có hài tử cần vạn phần chú ý, không cẩn thận sẽ sinh non."

Phu nhân thở dài, "Không ảnh hưởng tới tính mạng đã là tốt rồi, đi thôi." Nữ đại phu nghe vậy liền lui xuống.

Hai người nói chuyện cũng không chú ý tới Thẩm Thu Tâm đang phát ngốc đứng một bên, cũng không có chú ý thân thể Tất Tình Nhu trong lúc lau người cho Uyển Nhu đột nhiên run rẩy, lén lút đem vật gì đó giấu vào trong lòng.

Trở về Lan Ý uyển, Thẩm Thu Tâm cùng Tất Tình Nhu trong lòng đều mang tâm sự, các nàng trầm mặc không nói gì. Bầu không khí này làm cho Tất Tình Nhu cảm thấy ngột ngạt liền dẫn theo Lưu Ly đi hoa viên một lát, chỉ để lại Thẩm Thu Tâm một mình im lặng.

Đương nhiên Thẩm Thu Tâm không có khả năng thấy được, tại hoa viên Tất Tình Nhu đem một số thứ lặng lẽ giao vào tay Lưu Ly, phân phó nàng xuất môn một chuyến.

Chạng vạng, Lưu Ly vội vã trở về phủ, có lẽ do quá nôn nóng không thấy rõ phía trước, liền mạnh mẽ đụng trúng một người, nàng vội vàng ngẩng đầu, liền nhìn thấy cái người cả ngày đều âm trầm đại thiếu gia Phó Thanh Đường.

"Nô tỳ vô lễ, thỉnh đại thiếu gia thứ tội." Lưu Ly vội vàng quỳ xuống.

Phó Thanh Đường tâm tư cũng không ở đặt trên người nàng chỉ nói, "Đứng dậy đi." Lưu Ly nơm nớp lo sợ đứng lên, "Đại thiếu gia có gì phân phó, nếu như không có nô tỳ liền lui xuống."

Phó Thanh Đường cũng rất mệt mỏi, hắn phất phất tay, "Lui ra đi." Lưu Ly nghe thấy như được đại xá, hoang mang rối loạn tiếp tục chạy. Thấy nàng chạy, Phó Thanh Đường liền phủi phủi y phục, đang định đi nhưng lại có cảm giác giẫm trúng thứ gì, khom lưng xuống nhặt lên, vừa nhìn tới liền thấy chính là một hà bao* (cái túi nhỏ đeo bên người giữ hương liệu cho thơm hoặc tiền).

Cái hà bao này thế nào lại có chút quen mắt. Phó Thanh Đường nheo mắt lại.

Bên này Lưu Ly vội vã tìm được Tất Tình Nhu, bên tai nàng nhỏ giọng nói rằng: "Đại phu nói, bên trong thứ đó có xạ hương."

Nghe vậy, Tất Tình Nhu thân thể thoáng cái run lên.

Suy nghĩ của tác giả: Bắt đầu rồi, tác giả nghĩ Tướng quân đại nhân thật sự mệt mõi. Quốc sự, gia sự, hành quân đánh trận, mọi thứ đều phải quản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt