Chương 65: Chặn đường cướp bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong đám cây cối rậm rạp, một đạo bóng đen bỗng ẩn hiện bên trong, ánh mắt xuyên thấu nhìn qua khe hở của nhánh cây.

Dưới tầm mắt của Hàn Sở là một nữ nhân áo xanh váy bào.

Hơn mười đạo nhân ảnh trong nháy mắt tiến đến đoạn đường nhỏ kia, khu rừng nhỏ đã xuất hiện trong tầm nhìn của các nàng.

Có thể trở thành Thiên Xà Phủ trưởng lão, thực lực cùng kinh nghiệm tự nhiên là hơn xa thường nhân, đạo lý gặp rừng thận trọng, nàng đương nhiên cũng biết, hiện tại còn mang theo Âm Dương Huyền Long Đan bên người, loại kỳ bảo này nhất định cần phảia thêm thận trọng.

Bàn tay dựng thẳng lên, Thanh trưởng lão làm ra một thủ thế, một đạo năng lượng màu xanh biếc như con rắn nhỏ hiện ra, sau đó lọt vào trong bụi cỏ, với một tốc độ cực kỳ mau lẹ bơi vào bên trong khu rừng.

Năng lượng xà lặng yên không một tiếng động bơi vào rừng rậm, xà đồng xanh biếc vừa muốn lao lên, một âm thanh phá gió chợt vang lên, một mũi tên hung hăng cắm trên đầu rắn, giãy dụa một hồi liền hóa thành một mảnh năng lượng, dần dần hóa thánh hư vô.

Trong một khắc con rắn nhỏ kia bị đánh chết, Thanh trưởng lão đang ở ngoài kia sắc mặt đại biến, lớn tiếng quát

- " Cẩn thận. Bên trong có mai phục ".

- " Ha ha, không hồ là Thiên Xà Phủ trưởng lão, thủ đoạn đấu khí ngưng xà này, quả nhiên là xuất thần nhập hóa a ". Thanh trưởng lão vừa quát lên, trong rừng rậm cũng liền truyền đến một tiếng cười to, một đạo thân ảnh màu đỏ từ trong rừng bắn ra.

- " Phạm Lao? ".

Nhìn thấy thân ảnh nam nhân cao lớn mang đại hồng bào kia, Thanh trưởng lão sắc mặt đại biến, chợt quát lớn

- " Ngươi đây là có ý gì? Chẳng lẽ muốn hướng Thiên Xà Phủ chúng ta tuyên chiến? ".

Hàn Sở tính chiếm hữu cao, thấy Phạm Lao cũng huy động đấu khí màu đỏ, nhất thời trầm xuống.

- " Ha ha, tuyên chiến cũng không phải, bất quá ta cảm thấy có chút hứng thú với Âm Dương Huyền Long Đan trong tay Thanh trưởng lão ". Nam nhân cười cười, chẳng qua trong tiếng cười vô luận như thế nào cũng không dấu được sự lạnh lẽo.

- " Lui. Mọi người đều tự rút lui, chỉ cần có một người đào thoát, liền lập tức hướng phủ chủ đại nhân bẩm báo việc này ". Nghe đối phương nhắc tới Âm Dương Huyền Long Đan, lòng Thanh trưởng lão chợt trầm xuống, thân thể hóa thành một đạo ảnh tử, phóng về phía cây cối hai bên.

Nhân mã của Thiên Xà Phủ vừa bắn về bốn phía lại một lần nữa bị buộc lui lại giữa đường nhỏ, mà lúc này từ bốn phía rừng rậm hiện ra gần trăm tên Huyết tông chiến sĩ thân mặc hồng bào, cầm trong tay huyết đao.

- " Thanh trưởng lão, giao ra Âm Dương Huyền Long Đan, bổn tông chủ tha cho ngươi một mạng. Còn không, tử ". Trên khoảng không, ầm trầm quát lên, thanh âm vang vọng mãi không tan.

- " Sát ".

Đối với tiếng quát âm trầm của Phạm Lao, Thanh trưởng lão Thiên Xà phủ đấu khí hùng hồn tự trong cơ thể phát ra, mạnh mẻ tràn ra khắp xung quanh, trực tiếp khiến lá cây tạp vật trên mặt đất phụ cận, đều bị đẩy ra, xem khí thế như vậy, thực lực sợ rằng đã tới cấp bậc đấu vương.

Mà sau khi nghe tiếng quát, gần hai mươi mấy tên cường giả Thiên Xà phủ bên cạnh, cùng một lúc, rút vũ khí ra, đấu khí dũng mãnh, một lũ xà hình đấu khí màu sắc không giống nhau, chạy liên tục tại bên ngoài cơ thể, cuối cùng đột nhiên bộc phát ra kình lực kinh khủng.

Song phương cường giả cũng không phải là người vô dụng. Thanh trưởng lão giờ phút này sắc lạnh như băng, cầm trong tay một thanh xà hình trường kiếm, mỗi một lần vung kiếm xoay tròn quỷ dị, đều là lưu tại cổ một gã Huyết tông chiến sĩ một đường, sau đó máu tươi phún ra.

Thanh trưởng lão ánh mắt nhanh chóng đảo qua bốn phía, trong lòng chùng xuống phát hiện, vốn hai mươi vị Thiên Xà phủ cường giả, giờ phút này, chỉ còn lại có tám người.

Thanh trưởng lão phóng thẳng lên trời. Song lúc lão vừa muốn xoay người thoát đi thì một bóng đen bay nhanh qua. Tức thì một đạo âm hàn ngân sắc kình khí. Tự bầu trời áp mạnh xuống. Bởi vì kình khí vô cùng mạnh mẻ. Dĩ nhiên là khiến cho giữa không trung vang lên liên tiếp những tiếng nổ kinh trời.

Cảm nhận được ngân sắc kình khí trên đỉnh đầu. Thanh trưởng lão sắc mặt khẻ biến. Trong lòng bàn tay lục quang phủ xuống. Đưa cả thân thể bao vây trong đó. Sắc mặt tái nhợt đi rất nhiều.

- " Ha ha Thanh trưởng lão. Bổn tông nói qua. Hôm nay. Người nào cũng đừng nghĩ rời đi ". Trên bầu trời. Phạm Lao sau lưng một đôi cánh đấu khí đỏ như máu tươi. Cực kỳ chói mắt.

Thanh trưởng lão sắc mặt tái nhợt cũng chỉ cắn răng hận hận, nâng kiếm nghênh đón, trong cơ thể đấu khí toàn tốc vận chuyển, Thanh trưởng lão, đã là đưa thực lực bản thân phát huy tới cực hạn.

Nhìn màn tử chiến tàn khốc phía dưới, Tiêu Viêm nhịn không được lắc đầu, lẩm bẩm nói

- " Xem ra người Thiên Xà phủ hôm nay muốn chạy trốn cơ hội rất nhỏ ".

Huyết tông người nhiều, bất quá người Thiên Xà phủ, rõ ràng thực lực muốn mạnh hơn, dựa vào vào sự phối hợp ăn ý, thủy chung không bị đột phá, có thể đi theo Thanh trưởng lão đến đây Hắc giác vực khu vực hỗn loạn bậc này, quả nhiên cũng có khả năng nắm giữ sinh mạng.

Bất quá Thanh trưởng lão lấy thực lực đấu vương cấp bậc, căn bản không có khả năng là đối thủ đấu hoàng cường giả Phạm Lao, không nói đến Phạm Lao thân pháp quỷ mị, Thanh trưởng lão sắc mặt vốn tái nhợt, càng thêm trắng bệch.

Phạm Lao một chưởng từ bàn tay kình khí tới quá mạnh mẻ, trực tiếp làm cho Thanh trưởng lão phún ra một miệng máu tươi.

Đang lui nhanh, Thanh trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu, gương mặt vốn xinh đẹp giờ phút này đầy vẻ dữ tợn, trong ngọc thủ một chiếc hộp hàn ngọc xuất hiện. Lớn tiếng quát

- " Phạm lão tặc, ngươi nếu còn dám lại đây, lão nương liền đem Âm dương Huyền long đan biến thành phấn vụn ".

Phạm Lao âm trầm nhìn Thanh trưởng lão, chậm rãi nói

- " Nếu ngươi hủy Âm dương Huyền long đan, bổn tông phế đấu khí ngươi, sau đó đem người giam tại Huyết tông, trở thành heo chó tự dưỡng, chuyên môn hầu hạ Huyết tông nam nhân ".

Ngôn ngữ khiến kẻ khác cả người phát lạnh.

Cái loại sống không bằng chết này, định lực như Thanh trưởng lão có chút biến sắc, bàn tay nhịn không được run rẩy.

Phạm Lao thân thể vừa mới biến mất, một bàn tay đỏ tươi hung hăng chụp lấy chỗ cánh tay Thanh trưởng lão, một tiếng đầu khớp xương vỡ vụn vang lên.

Tiếng thét thê lương chói tai, bàn tay cầm hộp hàn ngọc, còn không kịp thu hồi, đã bị Phạm Lao như tia chớp cướp đi, sau đó cuồng tiếu lui nhanh.

Cấp tốc mở hộp hàn ngọc, một đạo kim quang bắn ra, trên khuôn mặt hắn đắc ý thêm nồng đậm.

- " Phạm tạp chủng, lão nương hôm nay quyết liều cái mạng này, cũng sẽ cho ngươi chịu thiệt ". Thanh trưởng lão ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng chói tai. Đấu khí mạnh mẽ trào ra, dưới tay Thanh trưởng lão có mang chút máu tươi tràn ra.

- " Định liều mạng? Hắc hắc, mặc ngươi giãy dụa như thế nào, cũng không phải đối thủ bổn tông ". Nhìn thực lực Thanh trưởng lão đột nhiên tăng vọt, Phạm Lao cười lạnh một tiếng, cỗ hơi thở máu tanh mạnh mẽ tràn ra.

Nắm chặt huyết đao, Phạm Lao hóa thành một đạo huyết sắc ảnh tử, cùng Thanh trưởng lão, đồng thời hung hăng đánh vào.

Tiếng nổ mạnh, vang vọng phía chân trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro