Chương 66: Sử dụng Âm dương Huyền long đan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong huyết vụ, một đôi huyết chưởng cùng thanh sắc hỏa chưởng.

Phạm Lao có chút hoảng sợ:

- " Dị hỏa? Ngươi sở hữu dị hỏa? ".

Huyết vụ từ từ hao hụt. Đột nhiên vang lên thanh âm hộc máu tươi.

Lưng dựa vào thân cây. Khóe miệng khẽ nhếch lên nhìn Phạm Lao đang biến sắc. Hàn Sở đương nhiên hiểu rõ bộ dáng thê thảm này của hắn đều do dị hỏa.

Cả người run rẩy. Phạm Lao cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay bị cháy sém một mảnh. Trên khuôn mặt tái nhợt của Phạm Lăng bên này cũng đồng dạng hiện lên một mảng kinh hãi.

Tiếng bước chân. Một bóng người toàn thân bị bao vây bởi thanh sắc hỏa diễm xuất hiện trong tầm mắt. Bên cạnh còn có một nữ nhân có rèm vải che mặt.

Tiến đến chỗ Thanh trưởng lão. Hàn Sở đem nàng giao cho người bên cạnh. Nhã Phi đỡ Thanh trưởng lão lui về phía sau, cho uống đan dược, tiến hành điều tức trị thương.

Hàn Sở không biết từ lúc nào đã bị Mạc Ảnh Quân lây nhiễm nụ cười quỷ dị. Không cần biết bao nhiêu người hiểu rõ Huyết tông công pháp, cô thì lại rất rõ.

Huyết tông công pháp chuyên về âm hàn. Sự tương khắc này, cũng chỉ là đối với hỏa thuộc tính đấu khí bình thường. Còn nếu là gặp cùng một loại cấp bậc thiên địa hỏa diễm thì sẽ là một loại áp chế tuyệt đối không có chút lực chống lại. Huyết tông công pháp bị dị hỏa khắc chế tới thê thảm.

Hàn Sở mỉm cười. Trong nụ cười ẩn chứa hàn khí.

- " Ngươi đến tột cùng là ai? Vì sao gây hấn Huyết tông ta? Chỉ cần ngươi lui bước. Ta lấy danh nghĩa tông chủ Huyết tông thề. Tuyệt sẽ không truy cứu ". Thân thể đứng thẳng, Phạm Lao quát.

Rất nhanh một hàn hộp ngọc vô thanh vô thức xuất hiện trên tay Hàn Sở. Trực tiếp thu vào trong nạp giới của mình.

Sắc mặt kinh hãi, sau đó lại cực kỳ âm trầm nhìn Hàn Sở. Hồng ảnh đột nhiên cả người run rẩy, mặt tái nhợt phun ra một phún máu tươi.

Hàn Sở mặc kệ bọn người Huyết tông kia. Xoay người cùng Nhã Phi đem Thanh trưởng lão rời đi. Chỉ nghe tiếng nói vang vọng lại

- " Huyết tông nhân thủ. Một tên không lưu ".

Chỉ một lát rừng rậm đột nhiên phát ra tiếng oanh tạc dữ dội.

Tiêu Viêm nhìn màn kịch vừa hạ xuống. Trên trán mồ hôi tuôn như mưa. Huyết tông cường hãn thế mà không một ai còn sống. Đối với Hàn Sở này, hắn càng thêm tò mò. Đặc biệt nhất vẫn là thanh sắc hỏa diễm kia, hắn tất nhiên biết đó là thanh liên địa tâm hỏa. Nhưng thứ này vì sao thuộc về Hàn Sở, còn vị tiền bối kia vì sao hôm đó lại xuất hiện. Có chút tiếc hận. Bỏ công đến đây lại tay không mà về.
__________________________

Đứng ở vách núi, Hàn Sở có chút mỏi mệt. Nhìn Thanh trưởng lão kia đang bất tỉnh dựa vào vách núi. Nhã Phi ở bên cạnh cũng không có động tĩnh gì.

- " Ảnh Nhất ".

- " Có thuộc hạ ".

- " Ngươi đưa Thanh trưởng lão trở về Thiên xà phủ. Đưa tận tay phong thư này cho Thiên xà phủ chủ ". Khẽ vuốt giới chỉ, trên tay liền xuất hiện một phong thư đã được chuẩn bị sẵn.

Đám hắc vụ gọi là Ảnh Nhất kia cung kính nhận lấy phong thư trên tay Hàn Sở. Sau đó lướt qua chỗ Thanh trưởng lão, nàng ta tự nhiên biến mất, chỉ thấy không gian có chút gợn sóng.

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào hộp ngọc, đưa vào giới chỉ. Đưa mắt nhìn nữ nhân thành thục quyến rũ bên cạnh.

- " Ngươi biết vì sao ta đem theo ngươi không? ".

- " Nếu không lầm, có lẽ là vì muốn ta mở mang một chút về đấu giá hội ".

- " Vậy ngươi mở mang được những gì? ".

- " Là đẳng cấp. Đẳng cấp của vật phẩm ".

- " Nếu chỉ như vậy mà khiến ngươi gọi là đẳng cấp thì ta có chút thất vọng. Đấu khí đại lục rộng lớn, cường giả như mây, luyện dược sư cùng đan dược cấp cao cũng không hiếm, cho dù là địa giai cao cấp đấu kĩ cũng nhiều vô số. Chỉ cần ngươi có thực lực, ta sẽ cho ngươi thấy thế nào mới là đẳng cấp thực sự ".

- " Đấu hoàng cường giả ở trên đấu khí đại lục xem ra không có phân lượng ".

- " Ta dùng người phải đúng việc. Để ngươi tu luyện thành cường giả chính là muốn ngươi có thể tự bảo vệ bản thân. Thực tế ngươi không thích hợp chiến đấu ".

- " Chúng ta trở về Thần Tông ".
__________________________

Bàn tay nắm lấy Âm dương Huyền long đan, kim quang lưu chuyển, hai con thần long màu vàng thật nhỏ, không ngừng xoay quanh đan nội, thanh âm rồng ngâm kỳ dị, có thể làm cho linh hồn con người run rẩy.

Hàn Sở cầm thất phẩm đan dược cướp được nhét vào miệng. Một cỗ nhiệt khí đã theo yết hầu trôi xuống. Hàn Sở ngồi ngay ngắn trong mật thất của Thần Tông, nhắm mắt chờ đợi dược lực bùng nổ. Đôi mắt dần dần khép chặt lại, đấu khí trong cơ thể phóng ra, cuối cùng giống như sóng dữ, theo kinh mạch gào thét chảy qua. Theo tốc độ vận chuyển của đấu khí trong cơ thể ngày càng tăng nhanh, huyết sắc đấu khí hùng hồn đã hóa thành sương mù mỏng manh.

Một đạo sóng âm làm cho linh hồn người ta run rẩy từ trong miệng Hàn Sở cuồn cuộn phát ra.

Lúc Hàn Sở chân chính mở mắt đã là mười ngày sau. Thở ra một ngụm trọc khí. Miệng không tự chủ khẽ gợn lên. Long khí a.

Trong đại điện Thần Tông. Gần bốn mươi thân ảnh đang đứng chờ đợi. Chính xác là ba mươi bảy người.

Trong đó có Mạc Ảnh Quân, Mạc Tà, Nhã Phi, Mộ Dung Yên Nhi, Ngụy Túc Nhiễm Thương, Âu Dương Lãnh, Tiểu Y Tiên, Pháp Mã, Hải Ba Đông. Và có rất nhiều người khác.

Pháp Mã hiện tại là cái thất phẩm luyện dược sư, đấu tông cấp bậc. Hải Ba Đông nhị tinh đấu tông.

Bỗng nhiên xuất hiện chút lưu quang di động. Không gian vặn vẹo. Hàn Sở hắc bào cùng mặt nạ thản nhiên ngồi trên kim tọa lớn trên bục cao.

Đại điện Thần Tông dùng để tiếp khách nhân cũng như hội hợp với các cao tầng trong tông. Phía dưới có hai hàng ghế dài, ước chừng hai mươi cái. Còn có một cái ghế không thể so được với Hàn Sở nhưng vẫn nổi bật hơn những cái ghế phía dưới. Nó dành cho phó tông chủ.

Mặc dù thay Hàn Sở quản lý tông môn, nhưng Mạc Ảnh Quân chưa từng chạm vào kim tọa kia. Đó dường như trở thành một cấm kỵ trong Thần Tông. Người dám chạm vào kim tọa kia chính là đại bất kính với tông chủ.

Hình đường đã từng xử lý nhiều trường hợp lén lút vào đại điện để thử ngồi vào kim tọa của tông chủ. Tất cả không bị đuổi đi cũng là bỏ mạng.

Bên dưới vừa thấy Hàn Sở đều cung kính cúi đầu hành lễ

- " THAM KIẾN TÔNG CHỦ ". Thanh âm nhất tề vang lên. Văng vẳng bên tai một hồi lâu mới chấm dứt.

- " Miễn lễ. Cứ tùy tiện ngồi ". Hàn Sở mở miệng nói.

Ba mươi bảy người. Hai mươi cái ghế. Một đám người chức vụ thấp đều kính cẩn đứng ngay ngắn, quy cũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro