Chương 31: Thực ngọt thực ngọt thực ngọt!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 31: Thực ngọt thực ngọt thực ngọt!

Sai khi ăn xong, hai người tính toán trực tiếp trở về khách sạn, ngày mai vẫn còn phải thu hình tiết mục. Chờ đến khi quay xong hai kỳ, nếu có thời gian thì sẽ đi thưởng thức cảnh đêm Eshabia một chút.

"Đi bên này." Sau khi ra khỏi cửa hàng, Châu Thi Vũ chuẩn bị đi theo đường cũ trở về, bị Vương Dịch gọi lại, "Bên này tương đối ít người."

"Cô vẫn là chuẩn bị trước khi ra cửa rồi sao?" Châu Thi Vũ nghĩ tới chuyện hồi ở kỳ một tiết mục, "Lần này tôi cũng có chuẩn bị, tôi học vài câu tiếng Eshabia, cô nghe thử."

"Có dùng tới sao?" Vương Dịch liền không thèm đánh giá mấy câu Châu Thi Vũ nói thế nào.

"Vô dụng, không phải sau đó cô cũng đến rồi sao!" Châu Thi Vũ kéo góc áo Vương Dịch đang đi phía trước, "Vương Dịch."

"Làm sao vậy?" Vương Dịch dừng bước.

"Cô xem, tôi ngốc như vậy, về sau cùng đi du lịch chung với tôi đi."

Vương Dịch do dự một chút, nhưng nhìn đến lắc tay kia, vẫn là gật gật đầu, ai kêu cô nàng này ngu ngốc như vậy nhưng lại có những fans thật tốt chứ.

"Vậy có nghĩa là chúng ta không chỉ là bằng hữu trước màn ảnh phải không?"

"Được một tấc lại muốn tiến một thước." Vương Dịch duỗi tay nắm lấy bàn tay Châu Thi Vũ đang nắm góc áo mình, "Đi thôi, làm bằng hữu của tôi cũng không phải là chuyện đơn giản đâu."

Trở lại khách sạn, Châu Thi Vũ mới hiểu được câu "Làm bằng hữu của tôi cũng không phải chuyện đơn giản" của Vương Dịch là có ý tứ gì.
"Oa, cô đừng tới đây!" Châu Thi Vũ co chặt chân trên giường, trong lòng ngực còn gắt gao ôm gối đầu.

"Đi tắm rửa, sau đó ngủ." Vương Dịch một phen giựt ra được gối đầu trong lòng ngực Châu Thi Vũ.

"Hiện tại còn chưa tới 9 giờ, chúng ta chơi tiếp có được không?" Châu Thi Vũ đã thật nhiều năm không có đi ngủ sớm.

"Lúc rời đi Đàm Việt cũng không nói cho chúng ta biết thời điểm bắt đầu quay tiết mục ngày mai là khi nào, cô đoán xem là vì cái gì? Ngày mai cứ dậy sớm để phòng ngừa, hơn nữa, ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe."

Bị nhắc nhở như vậy, Châu Thi Vũ đành phải ngoan ngoãn lấy quần áo đi tắm rửa, nàng tắm rửa rất mau, không đến mười phút liền xong rồi, nhưng Vương Dịch đi vào tắm lại tiêu không ít thời gian, lâu đến nỗi khiến Châu Thi Vũ lo lắng kêu lên hai tiếng, đến khi nghe tiếng trả lời mới yên lòng.

"Đúng rồi, tôi vừa nhớ tới một việc." Vương Dịch mới ra tới, Châu Thi Vũ từ giữa giường dịch ra bên mép giường.

"Cái gì?" Vương Dịch trên người vẫn còn bốc hơi ẩm sau khi tắm, đưa lưng về phía Châu Thi Vũ, cầm ly chuẩn bị uống nước.

"Tôi nên dẫn cô đi gặp mẹ tôi nha." Châu Thi Vũ không thấy được khuôn mặt Vương Dịch nháy mắt trở nên đỏ bừng, "Nhiệt tình yêu thích bảo dưỡng sức khỏe, hai người quả thật rất thích hợp làm bằng hữu."

"Tôi cũng nhớ tới một việc." Vương Dịch vẫn đưa lưng về phía Châu Thi Vũ, "Cô rất thích hợp làm khách quý cho chương trình hẹn hò, mỗi ngày luôn muốn giới thiệu bằng hữu cho người khác."

"Nào có a, tôi chỉ muốn giới thiệu bản thân, còn có người nhà của mình, làm bằng hữu của cô thôi nha. A, cô đi đâu vậy?" Châu Thi Vũ còn chưa nói xong, đã thấy Vương Dịch buông ly nước, nhanh chóng đi tới phòng tắm.

"Quên đánh răng."

Trong phòng tắm, Vương Dịch mặt đỏ tai hồng mở vòi nước, nghe tiếng nước chảy, nhịp tim mới chậm rãi ổn định lại. Cái tên Châu Thi Vũ kia là nói cái gì vậy chứ!! Vương Dịch làm ướt khăn lau mặt, cũng may lúc này nhiệt độ trên mặt so với vừa rồi đã mau chóng trở lại bình thường. Lúc nãy khi nàng tiến vào để tắm rửa, trong phòng tắm vẫn còn lưu lại nhiệt khí của Châu Thi Vũ sau khi tắm xong, nàng vừa tiến vào tim liền đập dồn dập, nhưng bên ngoài vẫn còn Châu Thi Vũ ngồi đó, nàng đành dùng nước lạnh tắm rửa, trong phòng tắm tĩnh tọa mười lăm phút mới dám đi ra.

Vương Dịch lúc ấy mới hiểu được, câu nói ban ngày kia của nàng "đều là nữ nhân vì cái gì không thể ngủ cùng nhau" là được nói ra quá dễ dàng rồi.

"Ngày mai tôi sẽ tắm trước, nếu không lại dễ quên việc." Vương Dịch vừa ra lập tức liền nói tới chuyện này.

"Ừm, được a." Châu Thi Vũ vừa lúc nhận được tin WeChat của mẹ, cho nên không phát hiện ra ánh mắt Vương Dịch khi nói chuyện là trốn tránh không dám nhìn thẳng tới nàng.

Chờ đến khi Châu Thi Vũ trả lời xong WeChat, quay sang người bên cạnh, thì phát hiện Vương Dịch không biết khi nào đã thay bộ váy ngủ kia thành một bộ đồ thể dục.

"Cô ngủ như vậy không thoải mái đâu. Đừng lo, nhà vệ sinh của khách sạn này được đánh giá rất tốt."

"Vừa rồi không cẩn thận làm ướt váy ngủ, buổi tối trước tiên cứ như vậy ngủ, không sao." Vương Dịch đương nhiên không lo lắng chuyện vệ sinh, nàng là lo lắng tới bản thân mình. Hiện tại nàng nhìn Châu Thi Vũ, trong đầu liền không ngừng thôi miên, đều là nữ nhân đều là nữ nhân, đừng đỏ mặt đừng đỏ mặt. Nhưng tại sao nhìn Châu Thi Vũ vào ban ngày lại khác với hiện tại quá vậy!?

"Tôi có một cái hoàn toàn mới, cô mặc của tôi đi." Châu Thi Vũ lúc này là quá mức tri kỷ, tri kỷ đến nỗi Vương Dịch hận không thể trực tiếp đem nàng đè lại lên giường, làm nàng mau chóng ngậm miệng, nhanh chóng ngủ!

"Không cần, trong vali của tôi vẫn còn một cái váy ngủ." Trước khi Châu Thi Vũ kịp hỏi, Vương Dịch đã chặn nàng: "Chờ tôi mặc vào, cô liền hiểu rõ."

Sau khi Vương Dịch thay đổi váy ngủ đi ra, Châu Thi Vũ rốt cuộc hiểu rõ vì sao Vương Dịch tình nguyện mặc đồ thể dục chứ không muốn mặc cái váy ngủ này, bởi vì họa tiết trên váy là một người bạn vô cùng quen thuộc với các nàng―― Tiểu tâm tâm.

"Sao mà nó lại xuất hiện nhiều như vậy chứ?!"

"Nó hiện tại đã được phát triển thành một loạt sản phẩm, vật gì cô có thể nghĩ tới đều có hết." Vương Dịch đem một chiếc váy ngủ khác tương tự đưa cho Châu Thi Vũ, "Cũng là mới hoàn toàn, cô cũng đi thay đi." Sau khi mặc váy ngủ này, Vương Dịch phát hiện khi nàng nhìn Châu Thi Vũ cũng không có bị tác động mạnh như vừa rồi, cho nên suy đoán có lẽ sau khi Châu Thi Vũ cũng thay ra, nàng có thể tâm lặng như nước.

Châu Thi Vũ nghe lời đi đổi váy ngủ, khi nàng đi ra Vương Dịch đã tắt hết đèn chỉ chừa lại đèn ngủ nhỏ ở đầu giường.

"Sắp 10 giờ rồi, ngủ đi."

"Chờ đến 10 giờ rồi hẵng ngủ." Châu Thi Vũ từ bên kia chui vào trong chăn.

"Cũng được, nhưng mà phiền cô đem trả gối đầu lại cho tôi." Vương Dịch lần nữa giựt lại cái gối bị Châu Thi Vũ ôm trước ngực, sau đó nằm xuống đi ngủ.


Châu Thi Vũ chơi di động, đến 10 giờ, nhẹ giọng hô: "Vương Dịch, Vương Dịch." Thấy đối phương không có đáp lại, lại tiếp tục chơi.

10 giờ mười lăm rồi,  Vương Dịch rốt cuộc nhịn không nổi nữa, ngồi dậy, nhìn chằm chằm Châu Thi Vũ, không nói lời nào.

Châu Thi Vũ mỉm cười đem điện thoại giấu sau lưng, nói: "Tôi thật sự là ngủ không được, cho nên chơi một chút..."

"Cô đang chơi cái gì?"

Châu Thi Vũ nhìn ánh mắt Vương Dịch, thật cẩn thận mà trả lời nói: "Vài trò tiêu khiển thôi."

"Cô rốt cuộc là không muốn ngủ tới mức nào chứ." Vương Dịch vươn tay, nói: "Giao điện thoại ra đây."

Châu Thi Vũ đành phải lưu luyến mà đem điện thoại đặt vào tay Vương Dịch.

"Hiện tại ngủ được chưa?" Vương Dịch hỏi.

"Ngủ không được, hay là cô nói chuyện với tôi một chút đi." Di động cũng đã giao, Châu Thi Vũ muốn chiếm một cái tiện nghi.

"Nói đi." Vương Dịch đem gối đầu lúc trước rút về đưa cho Châu Thi Vũ, "Tiếp tục ôm đi."

"Chúng ta hiện tại, là bằng hữu thật rồi phải không?" Đây là vấn đề Châu Thi Vũ muốn biết nhất.

"Phải. Chuyện này đương nhiên vẫn là do cô quyết định, nếu cô cảm thấy không phải vậy thì liền là không phải."

"Tôi khẳng định vẫn luôn muốn phải."

"Được rồi, còn muốn hỏi cái gì?" Vương Dịch biết Châu Thi Vũ vẫn còn muốn hỏi rất nhiều.

"Vì cái gì mà cô đột nhiên thay đổi thái độ?"

"Đỡ cho cô mỗi ngày phải gửi mấy thứ linh tinh, đáp ứng rồi tôi còn có thể lấy thân phận bằng hữu mà quản cô, hơn nữa thái độ của tôi cũng không phải là thay đổi quá nhiều."

"Tôi còn cho rằng cô vẫn luôn thực chán ghét tôi."


Nghe câu này, Vương Dịch nở nụ cười: "Tôi cũng cho rằng cô vẫn luôn thực chán ghét tôi. Trước khi quay《 toàn lực đi tới 》, chán ghét thật hay không không bàn tới, chỉ là cảm thấy muốn gặp được cô cũng thật phiền toái, tuy rằng hiện tại ở cùng cô cũng thật phiền toái."

"Tôi không có chán ghét cô, chỉ là không muốn bị trói buộc cùng nhau, nhưng mà hiện tại, tôi rất sẵn lòng cùng cô trói buộc ở bên nhau~"

"Vậy thì cô mới là người thay đổi rất nhiều, vì cái gì vậy?"

"Đại khái là do tác dụng của Tiểu tâm tâm đi!" Châu Thi Vũ kéo kéo ngực áo.

"Được rồi, hiện tại đã nói xong, có thể đi ngủ." Vương Dịch cười như không cười nhìn Châu Thi Vũ vẫn còn muốn kéo dài thời gian.

"Ngủ ngủ." Châu Thi Vũ nằm lại, ngoan ngoãn đem chăn kéo lên, "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Vương Dịch cũng nằm xuống, lần nữa tắt hết đèn, chỉ để lại một mảng đèn ngủ nhỏ ở đầu giường.

Thay đổi thời gian hoạt động và nghỉ ngơi của cơ thể là rất khó, một giờ sau khi nhắm mắt lại nhưng vẫn chưa thể ngủ nổi, Châu Thi Vũ cuối cùng chứng minh được học thuyết này rồi, hơn nữa ngủ không được đã đành, nàng thậm chí không dám tùy ý xoay người, sợ đánh thức Vương Dịch đang say giấc. Cuối cùng, nàng chỉ có thể thật cẩn thận mà hơi nhích người tới, đếm đếm số lượng tóc của Vương Dịch.

Một hồi đếm đếm, Châu Thi Vũ rốt cuộc cũng có chút buồn ngủ, khi nàng nỗ lực chìm vào giấc ngủ, vừa khéo cách mộng cảnh một chút xíu, thì Vương Dịch đang ngủ say thế nhưng đột nhiên xoay người, khoảng cách giữa hai nàng bất ngờ bị kéo lại thật gần, mặt đối mặt, gần đến nỗi Châu Thi Vũ có thể nghe thấy tiếng hít thở của Vương Dịch. Nàng nhẹ nhàng muốn ngồi dậy, nhưng tay phải động tĩnh quá lớn, thiếu chút nữa đụng tới thân thể Vương Dịch.

"Ngủ." Cũng không biết là Vương Dịch đã bị Châu Thi Vũ đánh thức hay là đang nói mớ, tay trái còn ôm bả vai Châu Thi Vũ kéo vào trong lòng ngực nàng.

Giờ phút này Châu Thi Vũ rốt cuộc cũng cảm nhận được tâm tình của Vương Dịch lúc ở trong phòng tắm kia, hai nữ nhân cùng ngủ với nhau thì không có vấn đề gì cả, nhưng đó là trước khi đi ngủ, tới lúc đi ngủ thì tâm tình quả thực như đi tàu lượn vậy, hãi hùng khiếp vía, sao có thể ngủ được chứ!

Châu Thi Vũ bị kéo ôm vào lòng ngực như thế này khiến nàng sắp hôn đến trên mặt Vương Dịch mất rồi! Nếu là trong tiết mục nàng sẽ dám hôn Vương Dịch, mặc dù làm gì có cái tiết mục nào cho nàng cơ hội tốt đến vậy chứ, nhưng lúc này nàng tuyệt đối không dám hôn, hôm nay cuối cùng nàng mới có thể thăng chức làm bằng hữu của Vương Dịch đó! Nếu Vương Dịch tưởng rằng nàng là nửa đêm đi hôn trộm, vậy thì nàng xong đời!

Loại tình huống này xảy ra sẽ không phải tại vì hiện tại nàng mặc váy ngủ Tiểu tâm tâm đi? Châu Thi Vũ đã hiểu rõ vì sao Tiểu tâm tâm lại có rất nhiều fans như vậy rồi! Cho nên, Tiểu tâm tâm a! Nhanh cứu nàng thoát khỏi cái tình cảnh khốn cùng này đi!!

Giây tiếp theo, Châu Thi Vũ phát hiện nàng thật sự được như ý nguyện. Vương Dịch hơi hơi xoay đầu một chút, sau đó môi nàng vô tình chủ động đụng trúng mặt Châu Thi Vũ.

Ách..... Bị hôn... Không phải mình hôn nàng, như vậy, như vậy hẳn là không có việc gì đi!
Châu Thi Vũ chỉ có thể như vậy tự lừa dối mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro