Chap 63

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lý Quân hẹn Ngô Vĩ Kiên đi ăn, địa điểm là một nhà hàng kiểu Pháp mà Ngô Vĩ Kiên rất thích.

Lý Quân nghe Ngô Vĩ Kiên nói, trước đây Phác Thái Anh còn muốn mua cả nhà hàng này cho cậu, thế nhưng đầu bếp chính của nhà hàng này lại chính là ông chủ, đương nhiên là không muốn làm việc dưới quyền người khác, do đó không mua được.

Lý Quân cảm thấy Ngô Vĩ Kiên đúng là tốt số, có một người chị tốt như vậy, thật sự chả cần lo nghĩ gì hết, muốn cái gì là có cái nấy. Vốn dĩ Ngô gia chẳng là cái gì hết, tuy cũng là người trong xã hội thượng lưu, quy mô của công ty cũng không nhỏ, nhưng thật ra người cầm quyền không có nhiều năng lực lắm, hoàn toàn đều dựa vào Phác Thái Anh. Cha của Ngô Vĩ Kiên, Ngô Toàn, là em trai duy nhất của mẹ Phác Thái Anh, Ngô Uyển, Phác Thái Huân thì không có anh chị em, cho nên thân thích gần gũi nhất của Phác Thái Anh chính là Ngô gia, làm sao mà không giúp đỡ được.

"A Quân, ngại quá, tớ đến muộn, hôm nay bị tắc đường." Ngô Vĩ Kiên đến muộn hơn giờ hẹn những nữa tiếng, nhưng cậu không cố ý đến muộn. Hôm nay tắc đường khá nghiêm trọng, dù có muốn lái xe nhanh đến mấy cũng đâu thể làm cả chiếc xe bay lên trời được, cậu phải đi hơn một tiếng mới đến nhà hàng.

Lý Quân mỉm cười nói: "Không sao, tớ cũng vừa đến." Kỳ thực cậu đã chờ đến mức sắp mất hết kiên nhẫn, bình thường chỉ có người khác chờ cậu, làm gì có chuyện cậu chờ người khác. Nếu không phải vì muốn được gả vào Phác gia, Lý Quân thật sự không có kiên nhẫn để ứng phó với loại thiếu não như Ngô Vĩ Kiên, bước chân của hai người vĩnh viễn không nhất trí. Chỉ là đầu óc Lý Quân rất nhanh nhạy, luôn có thể ép mình phối hợp với Ngô Vĩ Kiên, thế mà Ngô Vĩ Kiên chậm chạp còn tưởng hai người thật sự rất hợp nhau.

"Vậy là tốt rồi." Ngô Vĩ Kiên cũng không nghe ra đây là câu nói khách sáo, cậu nghĩ dựa vào quan hệ của mình và Lý Quân, căn bản không cần khách sáo, nếu không thì xa lạ lắm.

Sau khi gọi món, hai người bắt đầu nói chuyện.

"A Quân, lần trước nghe cậu nói đã đến công ty chị Tiểu Anh làm việc, thấy thế nào?" Vừa khéo Lý Quân cũng muốn nói về đề tài này với Ngô Vĩ Kiên, Ngô Vĩ Kiên khá quan tâm đến nó, nên vừa đến đã hỏi ngay.

Bây giờ nhắc đến, thật ra Lý Quân vẫn còn hơi tức giận với Ngô Vĩ Kiên. Lúc trước anh muốn Ngô Vĩ Kiên làm cầu nối cho mình, nhưng đối phương không đồng ý, tuy rằng cuối cùng cũng thành công, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu, vào đúng thời khắc mấu chốt mà không có một chút tác dụng nào, bạn bè như thế thì cần làm gì!

"Tốt lắm, đồng nghiệp trong công ty đều rất tốt với tớ." Lý Quân luôn tự tin vào năng lực giao tiếp của mình. Hiện tại có lẽ trong toàn bộ công ty cũng chỉ có Phác Thái Anh, Kiều Lạc và Kim Trân Ni là anh không mua chuộc được thôi, huống chi bây giờ toàn bộ công ty đều đang truyền tai nhau về hôn sự của anh và Phác Thái Anh, tất cả mọi người đều nịnh nọt lấy lòng anh, đến cả Diên Cẩn Tỉ cũng không dám kiêu ngạo với anh nữa.

"Nhưng mà..." Đột nhiên Lý Quân lộ ra vẻ mặt rất ngại ngùng.

"Nhưng mà cái gì?" Ngô Vĩ Kiên hiếm khi thấy Lý Quân có dáng vẻ này, cảm thấy rất thú vị. "Sao thế, không phải Lý đại thiếu gia của chúng ta đang yêu chứ? Yêu đương chốn văn phòng hả?"

"Không phải, chỉ là dạo này trong công ty luôn đồn thổi chuyện về tớ và chị Phác." Lý Quân mím môi trông có vẻ vô cùng ngại ngùng.

  "Cậu và chị Tiểu Anh?" Ngô Vĩ Kiên thật sự là rất thiếu não, cậu hoàn toàn không hiểu là chuyện gì. "Cậu và chị Tiểu Anh thì có chuyện gì được?"

Khóe miệng Lý Quân giật nhẹ, Ngô Vĩ Kiên này thật sự y như đầu gỗ vậy. Tôi đã nói đến mức đó rồi, chẳng lẽ cậu không thể cảm nhận được gì từ vẻ mặt của tôi à, ngoại trừ scandal ra thì có thể có chuyện gì khác?

"Dạo này rất nhiều người trong công ty đều đồn thổi tớ và chị Phác là một đôi, thậm chí còn có người nói tớ và chị Phác sẽ tổ chức hôn lễ vào lễ Quốc khánh nữa." Lý Quân quan sát Ngô Vĩ Kiên, nói tiếp. "Tớ giải thích thế nào cũng vô dụng, chả ai tin tớ cả."

Ban đầu Ngô Vĩ Kiên sửng sốt, sau đó thì cười phá lên: "Ha ha ha ha ha, thật sự buồn cười quá..."

"Cậu cười gì chứ." Lý Quân làm ra vẻ tức giận. "Vì chuyện này mà tớ lo chết mất, chắc tin đồn này đến tai chị Phác rồi, cậu nói xem liệu chị ấy có ghét tớ không?"

"Không đâu!" Ngô Vĩ Kiên vừa uống nước vừa phất tay. "Gần đây tâm tình chị ấy rất tốt, sẽ không so đo tính toán mấy chuyện vặt đâu, hơn nữa mấy tin bát quái đó sẽ biến mất nhanh thôi."

Lý Quân khó hiểu: "Sao cậu nói vậy? Gần đây chị Phác có chuyện gì vui à, công ty có dự án lớn thành công ư?"

"Không phải chuyện công việc đâu, ừm..." Ngô Vĩ Kiên hơi do dự một chút, sau khi nghĩ lại thì thấy cũng không có gì không thể nói. "Dù sao cũng sắp công bố rồi, tớ nói trước với cậu cũng không sao cả."

Lý Quân vừa nghe là hiểu ngay, Ngô Vĩ Kiên muốn nói một bí mật cho mình biết. "Rốt cuộc là chuyện gì thế? Tớ nghe mà chẳng hiểu gì hết."

"Thật ra tin đồn cậu vừa nói có một nửa là thật." Ngô Vĩ Kiên nói đến đây thì vô cùng hưng phấn, cuối cùng chị gái cậu cũng được khổ tận cam lai rồi.

Lý Quân không rõ tình hình, có một nửa là thật? Rồi hai mắt anh sáng ngời, chẳng lẽ...

  Nhưng chưa vui vẻ được bao lâu, chợt nghe thấy Ngô Vĩ Kiên nói tiếp. "Đúng là chị Tiểu Anh sắp tổ chức hôn lễ vào lễ Quốc khánh, nhưng mà mấy người trong công ty nhầm đối tượng rồi, không phải cậu, mà là chị rể họ của tớ."

Không thể nghi ngờ, tin tức này giống như tiếng sấm sét giữa trời quang đối với Lý Quân, anh ngây dại cả người.

Phác Thái Anh và Kim Trân Ni tổ chức hôn lễ? Nhưng Kim Trân Ni là nữ mà, phải tổ chức hôn lễ thế nào? Rõ ràng đã kết hôn lâu như vậy, tại sao trước đây không tổ chức luôn đi, mà phải để đến tận hơn nửa năm sau mới tổ chức? Tại sao Phác Thái Anh có thể nguyện ý công khai chuyện này?

Lý Quân não bổ rất nhiều thứ, anh bắt đầu thấy hối hận, những chuyện trước đây mình làm không phải là làm giá đỡ cho đứa kia chứ?

Trong mắt anh, Phác Thái Anh là một người rất tâm cơ, nhất định là vì nghe thấy tin đồn của anh và Phác Thái Anh nên mới sử dụng thủ đoạn, không chỉ là từng bước từng bước tiến vào trong văn phòng của Phác Thái Anh, mà còn lợi dụng tin đồn để quyến rũ Phác Thái Anh tổ chức hôn lễ cùng tên đó.

Lý Quân nắm chặt tay lại, một khi hôn sự của Phác Thái Anh và Kim Trân Ni được công khai, hy vọng của mình sẽ trở nên xa vời.

"Sao lại đột nhiên tổ chức hôn lễ, không phải họ đã kết hôn lâu rồi sao, lúc đăng ký kết hôn sao không tổ chức?" Lý Quân thật sự rất muốn biết nguyên nhân, thuận tiện tìm xem có để lại dấu vết gì để đả kích Kim Trân Ni không.

"Khi đó hả, thật ra chị Tiểu Anh muốn tổ chức lắm chứ, nhưng mà không thể thực hiện được." Ngô Vĩ Kiên nghĩ đến chị họ của mình vẫn thấy chua xót. "Vốn dĩ chuyện này không thể cho cậu biết được, nhưng gần đây chị ấy và chị rể họ cũng đã xác lập quan hệ rồi, nên không có gì không thể nói cả."

Lý Quân càng mơ hồ: "Tớ càng nghe càng không hiểu, rốt cuộc là chuyện gì vậy, cái gì mà gần đây mới xác lập quan hệ?"

"Thì chính là gần đây mới xác lập quan hệ đấy. Ban đầu chị Tiểu Anh và chị rể  họ của tớ chỉ kết hôn giả thôi, chỉ đăng ký kết hôn, không hề phát sinh chuyện gì cả."

"Cái gì?!!" Lý Quân cảm thấy toàn bộ thế giới quan của mình đều vỡ nát. "Cái gì mà kết hôn giả? Tại sao?"  

  "Để đối phó với quỷ nhân họ Biên kia kìa." Ngô Vĩ Kiên căm ghét Biên Tuấn Nham đến cực độ, cứ nhắc đến là dùng từ tiện nhân. "Lúc trước đại tiện nhân Biên Ngũ ép buộc báo ơn, muốn chị Tiểu Anh làm con dâu ông ta, may mà dượng tớ biết nhìn xa trông rộng, nghe tin đại tiện nhân bị bệnh sắp chết đã thấy bất thường, bảo chị Tiểu Anh mau chóng kết hôn, sau đó thì chị Tiểu Anh tìm đến chị rể họ để kết hôn giả."

"Tại sao phải tìm Kim Trân Ni? Cô ta là phụ nữ mà!" Lý Quân bức rứt cả người, kết hôn giả, ha ha ha ha, kết hôn giả, đúng là nực cười. "Chẳng lẽ chị Phác không tìm được ai thích hợp hơn sao?" Không phải đã nói Phác Thái Huân rất thích anh sao, muốn anh làm con rể sao, sao lúc kết hôn giả lại không nghĩ đến anh?

"Ha ha ha ha ha." Ngô Vĩ Kiên lại cười to. "Bây giờ trần ai lạc định rồi tớ mới nói với cậu, cậu đừng rêu rao khắp nơi nhá, không thì chị Tiểu Anh sẽ mất mặt lắm. Tớ nói thật với cậu này, chị rể họ của tớ bị chị Tiểu Anh lừa về đấy!"

"Là ý gì? Cái gì mà lừa về?" Lý Quân cảm thấy hôm nay chỉ số thông minh của mình bị giảm nghiêm trọng, mấy lời Ngô Vĩ Kiên nói phần lớn cô đều không hiểu.

"Lúc đầu chị rể họ của tớ vốn không thích chị Tiểu Anh, chị Tiểu Anh nhiệt tình lắm, theo đuổi suốt hai năm mà vẫn không được, sau đó Biên gia cho chị ấy cơ hội, chị ấy cần một người kết hôn giả với mình để đối phó, sau đó thì nhờ chị rể họ của tớ giúp." Cuối cùng cũng có thể kể chuyện này với người khác, Ngô Vĩ Kiên vô cùng sảng khoái. "Ban đầu chị rể họ của tớ không chịu, bảo chị Tiểu Anh kết hôn giả với đàn ông sẽ tốt hơn."

Lý Quân gật đầu, thế mới hợp lý chứ, dù chỉ là kết hôn giả, cũng đâu đến mức phải tìm đến phụ nữ.

"Nhưng chị Tiểu Anh nói, chị ấy lo lắng về người khác, đến lúc đó người đàn ông kia không chịu ly hôn còn muốn phân chia tài sản thì phải làm sao? Chẳng phải cơ nghiệp của Phác gia bị phân chia không công cho người ngoài à?"

Lý Quân nghe xong thì uất nghẹn, quả thật, nếu lúc trước tìm đối tượng kết hôn giả là anh, nhất định anh sẽ không đồng ý ly hôn, còn về gia sản của Phác gia, tất nhiên cũng phải được phân chia một phần.

"Chị ấy cũng chỉ yên tâm một mình chị rể họ của tớ thôi, ừm, cũng không đúng, không phải là yên tâm, chị ấy cảm thấy nếu chị rể họ có thể thích tiền của chị ấy cũng rất tốt, chỉ cần đồng ý kết hôn cùng chị ấy, thế nào cũng được!" Ngô Vĩ Kiên vẫn còn cảm khái. "Lúc đó tớ cảm động lắm, chị Tiểu Anh đúng là si tình mà, dùng mọi thủ đoạn với chị rể họ của tớ, khó khăn lắm đối phương mới đồng ý kết hôn, còn lập ra ước định, hôn kỳ là ba năm, đến khi đó sẽ ly hôn nếu vẫn không phát sinh quan hệ, chỉ có thể làm một đôi vợ chồng hữu danh vô thực."

  "Sau đó chị ấy thực sự phải làm hòa thượng suốt nửa năm, đáng thương lắm cơ! Chậc!"

Lý Quân đã uất nghẹn đến độ không còn muốn nói chuyện, suy đoán trước kia của mình là sai lầm hoàn toàn. Anh cứ tưởng Kim Trân Ni sử dụng mọi thủ đoạn quyến rũ Phác Thái Anh, sau đó tìm cơ hội tốt mê hoặc Phác Thái Anh để kết hôn với Phác Thái Anh, thế nhưng tình huống thực tế lại trái ngược hoàn toàn, người tâm cơ là Phác Thái Anh, là Phác Thái Anh nghĩ ra đủ mọi cách để lừa Kim Trân Ni kết hôn!

"... Hai người họ xác lập quan hệ từ khi nào vậy?" Lý Quân hy vọng không phải là giống như mình nghĩ.

Ngô Vĩ Kiên ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Chỉ một thời gian ngắn trước thôi, khoảng mười ngày trước."

Lý Quân thật sự chỉ muốn quỳ xuống, vừa rồi chuyện mà anh nghĩ là, ngàn vạn lần không phải là do anh kéo khoảng cách của hai người kia lại gần nhau, không ngờ lại đúng là thật!

"Cũng không biết chị rể họ nghĩ thông suốt thế nào nữa, đột nhiên chấp nhận chị Tiểu Anh, bây giờ hai người ngọt ngào lắm đó!" Ngô Vĩ Kiên chỉ nghĩ thôi cũng thấy vui vẻ. "Cậu không biết đâu, hôm đó mấy người giúp việc nấu cơm đậu đỏ cho chị rể họ ăn, chị rể họ lại dặn nấu cho chị Tiểu Anh ăn mới đúng, tớ không được thấy cảnh tượng lúc đó, đáng tiếc quá!"

Lý Quân đang hối hận muốn phát điên lên, do mình quá lộ liễu trắng trợn, để tin đồn truyền đến tai Kim Trân Ni, đúng lúc kích thích đối phương, thật là...

Hiện tại Lý Quân cực kỳ muốn thời gian quay ngược trở lại, lúc đó nếu mình tiến hành kế hoạch kín đáo một chút thì tốt rồi, giờ khiến cho toàn bộ công ty đều biết, thật sự là người tính không bằng trời tính.

"Chị Tiểu Anh luôn cảm thấy tiếc nuối vì trước đây không tổ chức hôn lễ, bây giờ hai người đã lưỡng tình tương duyệt rồi, đương nhiên phải tìm một cơ hội thích hợp để công bố tin tức tốt này với bên ngoài." Nói xong, Ngô Vĩ Kiên cười nói với Lý Quân. "Đến lúc đó phát thiệp mời cho cậu, nhất định cậu phải tới tham dự đó, chị Tiểu Anh muốn tổ chức thật hoành tráng, càng nhiều người đến càng tốt!"

Lý Quân đang lặng lẽ hộc máu trong lòng, giằng co lâu như vậy, rốt cuộc mình đang giằng co cái gì đây?

Lúc này, các món ăn lần lượt được mang lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện. Bây giờ chủ đề nói chuyện không phải là về Phác Thái Anh và Kim Trân Ni nữa, Ngô Vĩ Kiên tùy tiện nói đến mấy tin tức bát quái trên mạng, cậu thường xuyên ăn cơm cùng Lý Quân, bình thường hai người đều tán gẫu với nhau phần lớn là những chuyện bát quái đó.

Lý Quân ăn cơm mà cứ thấp thỏm bất an, bây giờ đã sắp đến tháng 7 rồi, chỉ còn ba tháng, không biết hôn sự được công bố vào lúc nào, liệu mình còn cơ hội không?

Lúc ăn gần xong, đột nhiên Lý Quân hỏi: "Vậy ngay từ đầu chú Phác đã biết chuyện này rồi sao? Chú ấy không phản đối à?" Rõ ràng đã nói là kết hôn giả mà, Phác Thái Huân thật sự đồng ý cho hai người kết hôn? Lúc trước trông ông có vẻ rất vui sướng, chắc chỉ là diễn kịch thôi chứ?

  "Không hề phản đối, chị rể họ của tớ tốt như thế, sao dượng phải phản đối, biết chuyện sắp tổ chức hôn lễ, dượng đang vui lắm kia kìa." Ngô Vĩ Kiên cảm thấy đây đúng là một chuyện đại hỷ.

"Nhưng mà..." Lý Quân muốn nói lại thôi.

"Nhưng mà cái gì?" Ngô Vĩ Kiên thấy có vẻ Lý Quân không vui lắm.

"Dạo này Kim tiên sinh luôn làm việc trong văn phòng của chị Phác, hiệu suất làm việc của chị Phác giảm xuống nhiều lắm, tớ lo lắng cứ để lâu như vậy, công ty..." Lý Quân chần chừ nhưng vẫn nói tiếp. "Không phải tớ có ý kiến gì về Kim tiên sinh, chỉ là cảm thấy, chị Phác là người xuất sắc như thế, vốn dĩ nên cưới một người đàn ông có thể trợ giúp cho sự nghiệp của chị ấy, sinh được người thừa kế mới là viên mãn nhất, Kim tiên sinh... Chị ta không chỉ không mang lại lợi ích gì cho công ty, còn làm liên lụy đến chị Phác... Chẳng lẽ chú Phác không quan tâm chút nào sao?"

Đây là những lời thật lòng của anh, cũng là lần đầu tiên anh tỏ thái độ như vậy. Đương nhiên, vừa rồi anh nói Phác Thái Anh biếng nhác tiêu cực trong công việc vì Kim Trân Ni hoàn toàn là bậy bạ hết, hiệu suất làm việc của Phác Thái Anh vẫn rất tốt.

Ngô Vĩ Kiên đặt dĩa ăn trong tay xuống, nhíu mày nhìn Lý Quân: "A Quân, sao cậu lại nghĩ như vậy? Chị Tiểu Anh có được sự nghiệp như ngày hôm nay hoàn toàn dựa vào chính công sức của chị ấy, chẳng lẽ chị ấy còn cần cưới người khác để trợ giúp cho sự nghiệp của chị ấy sao? Chị ấy có năng lực, tại sao phải dựa vào người khác, chị ấy vốn dĩ không cần những thứ đó! Chị ấy thành công trong sự nghiệp như vậy, lẽ nào không thể tự do trong hôn nhân sao? Không thể kết hôn cùng người mình yêu, vậy thì chị ấy kiếm nhiều tiền như thế để làm gì, sống cùng người mình không yêu thì sao mà hạnh phúc được?"

"Tớ không có ý đó." Lý Quân vội vàng giải thích. "Tớ... Tớ chỉ là thấy không đáng cho chị ấy."

  "Tại sao? Chẳng lẽ không phải là nên vui cho chị ấy sao? Đó là người mà chị ấy yêu, chị ấy cảm thấy hạnh phúc, có cho chị ấy bao nhiêu tiền cũng không đổi, giáp chi tỳ sương ất chi mật đường, cả nhà tớ và dượng đều cho rằng chỉ cần chị Tiểu Anh vui vẻ chính là điều tốt nhất. A Quân, rốt cuộc cậu bị sao vậy, hôm nay thật là kỳ quái." Ngô Vĩ Kiên có chút khó chịu, tại sao đến cả bạn tốt của mình cũng không vui thay cho chị họ của mình. "Cậu ghét chị rể họ của tớ?"

"Không... Không phải, chỉ là tớ cảm thấy chị ta có vẻ không xứng với chị Phác." Lý Quân dứt khoát nói thẳng ra luôn, đã đến bước này rồi, không nói trắng ra Ngô Vĩ Kiên sẽ không hiểu. "Tớ cảm thấy chắc chắn sau này chị Phác sẽ hối hận, cậu là người thân, chẳng lẽ không nên lo lắng cho tương lai của chị ấy sao? Chị ấy thấy tốt, thế nhưng cuộc hôn này không có ích lợi gì đối với công ty và sự phát triển sau này của gia tộc, mọi người nên tính toán thay chị ấy, chứ không phải..."

"Dừng lại!" Ngô Vĩ Kiên đứng bật dậy, vẻ mặt anh như sắp tức đến phát khóc đến nơi. "Đừng nói nữa! Chị Tiểu Anh đáng thương như vậy, theo đuổi suốt bao lâu mới có thể kết hôn với người mình thích, tại sao cậu lại nói vậy, chị rể họ là người rất tốt! Đúng vậy, chị ấy không có tiền, là một người bình thường, nhưng mấy chục năm trước, Ngô gia chúng tớ và cả Phác gia cũng chỉ là người bình thường! A Quân, tớ vẫn luôn cảm thấy hai chúng ta rất hợp nhau về giá trị quan, không thể ngờ được cậu lại có loại tâm tính kỳ thị người khác như thế! Kết hôn không phải làm ăn buôn bán, tại sao cậu lại muốn dùng giá trị quan trong việc làm ăn buôn bán để ràng buộc tình cảm?"

"Nếu chị Tiểu Anh không kết hôn với chị rể họ, vậy thì với ai? Danh môn khuê tú sao? Biên Tuấn Nham? Cao Duẫn? Hay là cậu?" Nói tới đây, đột nhiên Ngô Vĩ Kiên nhớ lại. "Đúng rồi, theo như lời cậu nói, cậu chính là người tốt nhất được chọn làm con rể của Phác gia, ngay cả dượng cũng thích cậu, chẳng lẽ cậu..." Cậu khiếp sợ nhìn Lý Quân. "Cậu thích chị Tiểu Anh?"


"Tớ..." Câu hỏi này đúng là không tiện trả lời, nếu nói anh thích thì anh không mở miệng nói ra được, còn nói không thích thì chính là chặt đường lui của mình, Lý Quân rơi vào thế khó xử.

Nhìn vào thái độ này của Lý Quân, Ngô Vĩ Kiên chỉ cảm thấy trời đất chao đảo, đến giờ cậu mới nhận ra, hóa ra người bạn tốt nhất của mình thích Phác Thái Anh.

Bây giờ nhớ lại, quả thật có rất nhiều dấu hiệu để nhận ra. Lúc ở cùng mình, Lý Quân luôn hỏi chuyện về Phác Thái Anh, ngược lại với chính mình thì không quan tâm lắm, lần này còn tìm cớ đến Phác Thị làm việc, hiện giờ trong công ty xuất hiện tin đồn lung tung kia, Lý Quân nói đã giải thích nhưng không ai nghe, chỉ e sự thật không phải như thế, không phải không ai nghe, mà là căn bản cậu ta không hề giải thích cho rõ ràng, để mặc cho tin đồn đó lan truyền khắp nơi!

Ngô Vĩ Kiên càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ, lẽ nào bạn tốt của cậu vẫn luôn lừa dối cậu sao? Làm bạn với cậu căn bản là vì Phác Thái Anh, chứ không phải vì chính con người Ngô Vĩ Kiên này?

Hơn nữa hiện tại, Lý Quân còn mang dáng vẻ muốn làm kẻ thứ ba chen vào giữa!

  "Tôi đi về!" Ngô Vĩ Kiên thấy phải thật bình tĩnh để suy nghĩ mới được. Hiện giờ tâm tình cậu cực kỳ bất ổn, vốn đã không có tính tình dịu hiền gì hết, cậu sợ chỉ một chốc nữa không kiềm chế được sẽ mắng chửi ra miệng. Ngô Vĩ Kiên cậu lại kết bạn với một kẻ tiểu nhân mưu mô đáng sợ như vậy!

Lý Quân cuống cuồng. Anh có tư tâm, không sai, nhưng những lời mà anh nói nếu người khác nghe thấy nhất định sẽ rất tán thành, anh cũng chỉ là muốn tốt cho tập đoàn Phác Thị. Thế nhưng anh lại quên mất, từ nhỏ Ngô Vĩ Kiên đã lớn lên như một hoàng tử sống trong cung điện tráng lệ, trông thì có vẻ kiêu ngạo chua ngoa, nhưng kỳ thực bản tính rất trong sáng thuần khiết, căn bản không thể chấp nhận loại hôn nhân và tình cảm mang tính mục đích này.

Ngô Vĩ Kiên cảm thấy loại hôn nhân trong miệng Lý Quân thật đáng kinh tởm. Nghĩ đến chuyện Phác Thái Anh phải sống cả đời cùng một người mình không yêu, cậu đã thấy khó chịu lắm rồi, dù sao nếu đổi thành cậu, nhất định cậu sẽ không chấp nhận!

"Vĩ Kiên, cậu nghe tớ giải thích, tớ không có ý đó, tớ thật sự không có ý xấu!" Ngô Vĩ Kiên đã tức giận chạy ra ngoài, Lý Quân vội vàng đuổi theo.

Nhưng vừa mới ra đến cửa đã bị ngăn lại: "Thiếu gia, anh vẫn chưa trả tiền."

Lý Quân tức đến nỗi chỉ muốn chửi ầm lên. Đến lúc anh trả tiền xong, Ngô Vĩ Kiên đã lên xe đi từ lâu rồi. Anh đành phải gọi điện thoại, nhưng dù gọi thế nào, di động của Ngô Vĩ Kiên vẫn tắt máy.

Phải làm sao đây phải làm sao đây, liệu Ngô Vĩ Kiên có nói chuyện này với Phác Thái Anh không? Lý Quân ngẫm nghĩ, rồi quyết định đến nhà Ngô Vĩ Kiên một chuyến. Anh rất có tài ăn nói, nhất định có thể thuyết phục được thằng không có tâm cơ gì kia.

Đúng rồi, cứ làm như thế!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro