Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tú Tinh nghe đượckhang phi âm thanh mới phục hồi tinh thần lại , vội vàng nhất theo hôp cơm tến vào chính điện , đem hợp cơm đặt tới trên bàn . Mở ra hộp cơm vốn tưởng rằng là rau dưa bình thường mấy thứ , không nghĩ tới dĩ nhiên có thịch , có ngư , khá là phong phú .

Khang phi vẫn chú ý này Tú Tinh vẻ mặt

" Ngươi cho rằng bổn cung bị đày vào lãnh cung nên ăn rau dưa qua ngày " Khang phi nở nụ cười , nhu nhu chiển khai vần trán , khiến lòng người đọng vẽ mặt " nơNgươi nhớ kỹ bổn cung cho dù là bị đày vào lãnh cung cũng vẫn là phi vị , phi tử nên có đãi ngộ sẽ không giãm thiểu . Chí ít bề ngoài là như vậy "

" Ồ " Tú Tinh đối với những này nguyên nhân liền không có cái gì khái niệm . Nàng đem thức ăn trong hợp từng loại để lên bàn , sau đó đi hậu viện trong giến lấy tới nước sạch . Vốn là muốn gọi Khang phi gửa tay , thế nhưng vừa nhìn này thủy , lạnh lẻo , bất giác đau đầu . Hiện thiếu nước nóng , đúng là có than thế nhưng đun không kịp.

Khang phi đang tọa trong điện xem tới cửa Tú Tinh bưng châu gỗ do dự không tiếng vào dáng vẻ lắc lắc đầu nói " Vào đi "

Tú Tinh không thể làm gì khác hơn là bưng nước đi vào , Khang phi cũng không cần nàng hầu hạ , chính mình vén tay áo , rửa tay . Tú Tinh lúc này lại phát hiện một chuyện , nơi này không có khăn mặt sát tay . Khang phi giặt song tay , cầm lấy trên bàng khăn lụa xoa xoa , ngồi ở đó trên ghế truẩn bị ăn cơm .

Tú Tinh nhìn chằm chằm cái kia khăn lụa kỳ quái là ở đâu biến ra .

Khang phi cũng không để ý tới nàng , trong tay ảo thuật lấy ra một cái ngân châm như thế đồ vật lần lượt từng món trong mâm đâm một hồi . Cái này Tú Tinh thấy rõ , là thử độc . Ngân châm điều không biến sắc , Khang phi ra hiệu Tú Tinh rửa sạch tay ra dùng cơm , Tú Tinh nghe lời rửa tay lại đây .

* Độc châm

Khang phi lại sao vậy không nói , lại sao vậy bình dị gần gũi cũng là cái phi tử . Rất nhiều chuyện nàng không phải là không muốn làm , mà là không quen làm . Tỷ như xới cơm , gắp ngư vân vân . Thế là Tú Tinh làm hết những này việc. Có điều Khang phi cũng không có làm khó dễ nàng , nàng nơi nào làm không đúng , Khang phi còn từ bên chỉ điểm .

Đối với Khang phi sự tình Tú Tinh tình cờ cũng sẽ hiếu kỳ , có điều chỉ là một lúc . Ở hiện đại Tú Tinh sống hơn ba mươi mấy năm , nàng làm việc lại là quân nhân vì lẽ đó đã hình thành không đi quan tâm người khác việc riêng tư. Phải biết không đi hỏi đối phương cũng sẽ nói , kuông phải biết liền không muốn hiếu kỳ . Biết quá nhiều sẽ có gánh nặng chuyện của người khác chung quy là chuyện của người khác , làm nhiệm vụ của mình mới là nàng khi làm quân nhân quy tắc.

Tháng ngày liền như vậy từng ngày trôi qua . Đối với Lâm Phương các cái này lãnh cung tuy rằng không thể đi ra ngoài , thế nhưng ở này mản đất nhỏ bên trong nàng có quyền tự chủ . Khang phi mỗi ngày bên trong ăn no chính là viết chữ , thêu hoa , nàng không biết những này việc cũng không có hứng thú . Thế là nàng mỗi ngày chuện cần làm , ngoại trừ quét tước , hầu hạ Khang phi làm công việc bình thường ở ngoài , chính là châm sóc trong sân hoa cỏ, cây cuối , tưới nước , bắt trùng , xới đất cái gì , buổi tối nàng sẽ tranh thủ ở luyện quyền , chạy bộ , hít đất ... rèn luyện thân thể , tháng ngày không chút nào khổ sở.

Tất cả bình tĩnh đều ở các nàng tiếng vào Lâm Phương các nửa tháng sau bị đánh vỡ. Ngày nay sáng sớm , tiểu thái giám như thường lệ đưa tới đồ ăn , Khang phi trước sau như một nắm ngân châm thử độc . Nói tới thử đọc , Tú Tinh có lúc thậm chí cảm thấy Khang phi cẩn thận quá mức . Mỗi món ăn tất thử , bằng không tuyệt không vào miệng. Chòdu ngân châm trước giờ đều chưa từng thay đổi màu sắc . Khang phi cũng không buông tha . Bất quá lần này làm nàng nhìn thấy Khang phi rút ra ngân châm sau , ngân châm hơi xám ngắt thời điểm, sắt mặt của nàng cuối cùng thay đổi. thế nhưng quay đầu nhìn lại Khang phi đúng là thở phào nhẹ nhõm . Loại cảm giác đó giống như chờ đợi đã lâu đò vật cuối cùng đến .

" Nương nương chuyện này ... Nên làm sao đây " Tú Tinh ở ban đầu giật mình sau nhanh tỉnh táo lại . Dù sau mình là từng trong mưa bom bão đạn đi ra , không như vậy dễ dàng bị dọa sợ " Đem thức ăn đều thu rồi đi. Xem ra sáng nay chúng ta muốn đói bụng " Khang phi thần sắt bình tĩnh , cũng không nhiều lời làm giải thích , tự nhiên đến một bên viết chữ đi tới .

Tú Tinh thu hồi cơm nước, như cũ quét tước sân , chăm sóc hoa cỏ . Trong lòng suy nghĩ , có người muốn đọc chết Khang phi . Điểm này không thể nghi ngờ . Hơn nữa thật giống Khang phi biết đối phương là ai , sau vậy đối phương ra tay đều từ dự liệu của Khang phi bên trong . Sự tình bắt đầu vướng tay , Tú Tinh rất rõ ràng đối phương nhưng đã bắt đầu động thủ không đạt được một đích liền tuyệt đối không dừng tay. Bước kế tiếp sẽ là cái gì ? Xem ra chính mình cùng Khang phi ngày thật tốt là aúa đến cùng .

Bữa trưa vẫn là có độc . Khang phi vẫn là dặn dò đưa nguyên dạng trở lại . Thế là hai người lại phải bị đói bụng . Chịu đói đối với Tú Tinh nói không tính cái gì, lúc làm lính thời điểm , cái nào như vậy vừa vặn có thể đúng giờ ăn cơm . Có lúc đối bụng chính là một ngày hai ngày như thường , đến bò lăng đạp tuyết chấp hành nhiệm vụ. Nhưng là mình không vấn đề không có nghĩa là Khang phi cũng không vấn đề . Tú Tinh thật lo lắng nàng nhu nhược kia thân thể chịu không nổi , ở loại này địa phương sinh bệnh , cái kia đúng là con đường chết .

Cơm tối đưa tới , Tú Tinh đã không ôm hy vọng . Thế nhưng khả năng có chuyển biến tốt, lần này món ăn tuy là có độc , nhưng cơm là không độc

Khang phi vẫn bình tĩnh ra lệnh Tú Tinh xới bát cơm trắng , từng miếng từng miếng ăn lên . Nàng ăn rất nhã nhặn . Tú Tinh cũng theo làm ăn cơm trắng. Không có một chút nào mùi vị cơm , tuy rằng ăn lên có chút khó nuốt xuống , thế nhưng là sao cũng tốt hơn đói bụng .

Ngày thứ hai tình huống vẫn như vậy , điểm tâm cùng bửa trưa có độc, cơm tối chỉ có cơm trắng không độc . Chủ tớ hai người lại ăn cơm trắng qua một ngày. Liền như vậy ngày một, ngày hai , ngày ba , chỉ chớp mắt nửa tháng trôi qua . Khang phi tuy rằng vẫn không nhiều lời cái gì, thế nhưng nhung nhan từ từ tiều tụy, cũng không có viết chữ . Suốt ngày bên trong nằm ở trên giường, thân thể càng là một ngày so với một ngày suy yếu .

Sau trưa , Khang phi vừa nghũ đi . Tú Tinh tiến vào tiểu nhà kho , đem ra những kia thu thập được đồ vật. Lấy ra một cái thịt khô , nàng dùng nước rửa sạch sẽ, nếm thử một hồi , mặn đến đầu lưỡi tê rần . Tú Tinh kỹ thuật nấu ăn cũng không tệ , đem thịt khô dùng chỉ thủ cắt, bỏ thêm thủy cùng với gạo tẻ , bỏ tới chậu đồng bên trong luột , đem tầng kia mang theo dầu nguyên liệu nấu ăn bỏ vào , song xuôi cẩn thận đem những kia nguyên liệu nấu ăn mà cất giữ . Tú Tinh bận việc một buổi trưa , đem cháo thịt giấu kỹ phòng ngừa tảng mát ra mùi vị .

Thời điểm cơm tối đồ ăn đưa tới vẩn là có độc , Tú Tinh đỡ Khang phi vào chính điện ngồi xuống , bưng lên cháo thịt đã nấu xong , đưa tới Khang phi trước mặt . Khang phi ăn từng miếng từng miếng rắt nhã nhặn . Thấy Khang phi đã ăn xong Tú Tinh lúc này mới nâng đũa , giống như gió cuốn mây tan đem đồ ăn còn lại ăn sạch . Khang phi có chút kinh ngạc nhìn Tú Tinh lắc đầu nói" Cũng chỉ có ở đây khi gặp nạn mới không cần so đo nhiều . Nếu không bằng bộ dáng vừa rồi , chỉ sợ bổn cung cũng không dùng được ngươi . "

Tú Tinh biết tướng ăn của mình lúc nãy có chút khũng bố , vì thế cười day day cái mũi , lập tức nhanh tay thu dọn

Lại một ngày trôi qua , nhờ có những vật tư tàng này , hai người không phải tiếp tục nhịn đói. Khang phi vẫn như cũ viết chữ đọc sách , đối với thức ăn có độc mỗi ngài đưa tới không để tâm . Tú Tinh dần dần phát hiện Khang phi chưa bao giờ vì hoàn cảnh ác liệt bên ngoài mà lo lắng . Tuy rằng nàng không có năng lực thay đổi hoàn cảnh trước mắt , nhưng tuyệt đối sẽ không oán giận hoặc thương tâm nữ nhân này dường như nhìn thấu mọi sự việc trên đời, giống như linh hồn nàng đã không còn ở đây chỉ lưu lại một thể xác hô hấp hít thở.

Một ngày kia Tú Tinh cắt song thịt khô , khi đang cọ rửa chủy thủ thì Khang phi bước đến bên cạnh nàng . Tú Tinh vội vàng hành lễ , Khang phi sua tay ý bảo nàng đứng lên , Tú Tinh đở nàng đến cái ghế trong sân.

Khang phi ngồi trên ghế , nhìn Tú Tinh một lúc mới nói " Ngươi cũng ngồi đi "

" Vâng " Tú Tinh chuyển rời một tảng đá to , ngồi suống trước mặt Khang phi, " Nương nương người có việc phân phó?"

Khang phi gật đầu " Chúng ta ở chỗ này cũng được một thời gian . Bổn cung thấy ngươi cũng đã quen thuộc ."

Tú Tinh nói " Thưa nương nương , nô tỳ đã quen thích đng với mọi hoàng cảnh " " ngươi đúng là thoải mái . Bổn cung hỏi ngươi , tại sao ngươi chưa bao giờ hỏi vì sao Bổn cung sẽ bị đưa đến đây? Cũng không hỏi người nào hạ độc trong thức ăn?"

Tú Tinh âm thầm cười khổ chẵng lẽ không hỏi cũng là sai lầm? " Thưa nương nương nô tỳ vốn không phải người ở thế giới này, vô tình đến đây , cũng không muốn cùng người nơi đây , có bất kỳ liên quan gì. Nói cho cùng , chuyện ở đây đều là nương nương cùng người khác đánh cờ, nô tỳ thật sự không dám hỏi đến" Đối với câu hỏi của Khang phi, Tú Tinh bảo trì một thái độ , chính là một mặt lãnh đạm , thật thà trả lời.

Khang phi hiển nhiên không ngờ Tú Tinh sẽ trả lời nư vậy , nàng trầm mặt một lúc mở miệng nói ! " Vốn bổn cung cũng nghĩ như vậy , ân oán trong hậu cung căn bản không nên liên lụy đến một cung nữ như ngươi . Có đều tình thế mạnh hơn người , bây giờ bổn cung đổi ý kéo ngươi vào .

Tú Tinh nghe song lời này đột nhiên ngẩn đầu , chống lại ánh mắt thảng nhiên của Khang phi.

" Ngươi yên tâm bổn cung sẽ không ép ngươi. Ngươi nói đúng sự tình trong hậu cung vốn không phải ngươi một người có thễ nhúng tay cho nên giúp bổn cung hay không tùy ngươi chọn lựa. " Giọng nói Khang phi vẫn nhu hòa êm tay như trước. Thế nhưng Tú Tinh biết trọng lượng của lời nói này.

" Nô tỳ tự nhiên giúp đỡ nương nương" Tú Tinh căn bản không cần quá nhiều thời gian suy nghĩ trả lời.

Khang phi nghe Tú Tinh trả lời chắt chắn , thì đáy lòng âm thầm nhẹ nhõm . Ngoài Tú Tinh nàng bây giờ cũng rất khó để tìm được hữu lực người giúp đỡ. Qua gần hai tháng quan sát , Tú Tinh có lẽ có thể tin tưỡng. Trong cung trôi nổi nhiều năm như vậy , chút bản lĩnh nhình người, Khang phi tự nhận vẫn có.

Nếu hai người đã đạt thành quan hệ hợp tác, thì rất nhiều chuyện Khang phi để Tú Tinh biết . Vì thế Tú Tinh biết được nguyên nhân vị Khang phi nương nương này bị đưa đến bệnh ây cùng người phía sau làm chủ

Khang phi nương nương tên Thẩm Hoài Băng, năm nay hai mươi bốn tuổi, tám năm trước vào cung , không phải thông qua tuyển tú , mà là phụng chiếu chỉ . Vào cung lập tức được phong làm Khang phi, Thẩm Hoài Băng xác thực là thê tử lí tưởng trong lòng nam nhân. Mỹ mạo của nàng đứng đầu hậu cung , có tri thức hiểu lễ nghĩa, dịu dàng cùng thục , không tranh sũng , không ngang ngược , không lập bè kết, minh tranh ám đấu trong hậu cung dường như nàng được xem là một ngoại tộc . Bởi vậy hoàng thượng đối với nàng vinh sũng tám năm chưa suy . Có đều Khang phi tuy rằng thanh tịnh không tranh giành , nhưng cũng không phải tiểu bạch thỏ để người khác bắt nạt. Theo như Khang phi nói về mình " Sống trong hậu cung tám năm , coi như lúc trước có đơn thuần như thế nào , thì hiện tại cũng là lòng dạ thâm độc " Ngữ khí bình thản như vậy , lại làm Tú Tinh cảm thấy thương tiết .

" Ruốt cuộc là người nào muốn hại nương nương ? " Tú Tinh không thể không hỏi .

Ánh mắt Khang phi nhìn nàng có chút cổ quái : Biết chuyện này rõ nhất hẳng là ngươi , Thanh Diệp "

Tú Tinh vẻ mặt bất đắt dĩ . Hình như Khang phi đã từng nói qua Thanh Diệp phản bội , nên mới thành công hãm hại nàng . Nhưng vấn đề là mình không phải Thanh Diệp

" Nô tỳ "

Khang phi cắt ngang lời nàng " Bổn cung biết ngươi không phải Thanh Diệp. Cho nên chuyện này chỉ có thễ bàn bạc kỹ lưỡng , không được nóng vội "

Tú Tinh nghe song cũng không thấy tiếc . Căn bản nangkhồng có lòng hiếu kỳ . Chỉ hơi kỳ quáy, nếu Khang phi bị người khác hãm hại , tại sao lại có thể tâm bình khí hòa như vậy ?

Khang phi lại nói , trôi nổi trong cung tám năm , đã muốn tiêu hao hết tâm lực của nàng . Mặt dù còn có thể tiếp tục chóng đỡ , nàng cũng không muốn chống .

"Chuyện lần này , nếu như bổn cung có ý định , cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội xoay chuyển. Chẵng qua , lần này thắng thì như thế nào ? Đã tám năm, lần nào bổn cung không phải người thắng ? Thắng một lần ắt sẽ có lần sau , hậu cung tranh đấu cũng như gió nơi đây , vĩnh viển không bao giờ ngừng . Tiền đặt cược càng lúc càng lớn , thù hận càng ngày càng sâu , ai có thể thắng cả đời ! Một khi thua chính là vạn kiếp bất phục , " Nói tới đây nàng cảm khái thở dài" Đến cuối cùng không chỉ có chính mình chịu kết cục thê thảm , mà cả gia tộc cũng sẻ bị liên lụy. Hà tất phải vậy?"

Tú Tinh giờ mới hiểu tại sao Khang phi lại thảng nhiên như vậy , không khỏi có chút khâm phục nữ tử trước mặt . Đạo lí kia rất đơn giản nhưng hiểu được có mấy người ? Mắt thấy Khang phi tựa hồ thua , chỉ là không có việc hạ độc , Tú Tinh sem ra Khang phi sẽ thắng .

" Nương nương người biết ai hạ độc ?" Tú Tinh không muốn Khang phi một mình tự độc thoại , không thể làm gì khác là phối hợp một câu

Khang phi lắc đầu " bổn cung không có chứng cứ " Ngụ ý, đại khái là nàng vẫn biết người nào .

Tú Tinh sững sốt một chút, tiếp tục hỏi " Nương nương, nếu như các nàng muốn hại chết người , tại sao không dùng phương pháp hữu dụng ? Đã ba ngày hạ độc , biết không có hiệu quả , tại sao còn dùng ?"

Khang phi khóe môi không động gương mặt tựa tiếu phi tiếu như đang trào phúng " Ngươi cho rằng các nàng sẽ đễ bổn cung chết dễ dàng như vậy ? Bổn cung cũng không phạm vào đại tội ,mơ ước hậu vị cũng chỉ là cái tội danh . Nếu như bổn cung liền chết như vậy , Hoàng thượng vĩnh viễn sẽ nhớ tới bổn cung, , càng không có khả năng chán ghét bổn cung . Cho nên nếu như bọn họ tra tấn bổn cung , đợi cho bổn cung nhan sắt tiều tụy sắc suy tự nhiên sẽ thất sủng. Ở trong lòng hoàng thượng sẻ chỉ còn lại dáng vẻ tiều tụy của bổn cung . Đến lúc đó ai cũng không cứu được bổn cung .

Tú Tinh nghe Khang phi nói xong , ruốt cuộc hiểu đại khái toàn bộ sự việc . Ngay sao đó , một vấn đề suất hiện trong đầu " Nương nương muốn nô tỳ làm gì ?" Nói với nàng nhiều như vậy , có thể nói , không thể nói đều nói , đương nhiên là muốn kéo nàng xuống nước .










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt