Phần Không Tên 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ban đêm, Tú Tinh chưa treo đèn loên lạc với Mặc Diệp, đã thấy hắn hấp tấp đi vào . Gặp nàng cũng không phí lời , trực tiếp hỏi " Nương nương đâu ?"

Tú Tinh thấy hắn luôn bình tĩnh , bây giờ biểu tình lại có chút lo lắng , ý thức được đã xaỷra chuyện gì đó, nói " Nương nương vừa ngủ , ngươi có việc gấp? Để ta đi đánh thức"

Bóng người Mặc Diệp hơi động , đã ngăn chặn phía trước Tú Tinh" Nếu nương nương đã nghĩ ngơi , không nên quấy rầy. Ngươi được nương nương tín nhiệm, có một số việc ta nói với ngươi cũng được " Nói xong , hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía tẩm điện Khang phi, ăn ý xoay người đi tiền điện.

Mặc Diệp nhận chén trà do Tú Tinh rót , nói " Nghe nói hôm nay Chu Cẩm phi phái người đến ?"

Tú Tinh đang nói chuyện này,, nghe Mặc Diệp nhắc đến, vội vàng gật đầu, " Đúng , một người gọi là Tôn Đức Trung lão công công dẫn người mang đến vài thứ , cũng không nói gì quan trọng liền đi" .

" Xem ra các nàng có chuyện mưu tính , nếu hôm nay Chu Cẩm phi đến tìm nương nương, chắc hẳn là cùng nương nương có quan hệ . Nếu ta cũng đoán không sai , đại khái nương nương có thể ra khỏi đây"

Tú Tinh trừng mắt nhìn, dò hỏi " Ngươi nói là... Nương nương có thể rời khỏi nơi này , quay về chỗ cũ sao?"

Mặc Diệp trong mắt hiện lên ý cười " có phải cung Lung Hoa hay không, ta cũng không dám chắc, có đều sẽ rời khỏi nơi này ?"

Tú Tinh trong lòng có chút lo lắng , vì đối với nơi này nàng hoàn toàn không biết gì cả, một khi ra ngoài nếu gặp chuyện chỉ sợ nàng không ứng phó được.

Mặc Diệp thấy Tú Tinh nét mặt lo lắng cũng nhớ tới vấn đề Tú Tinh không phải Thanh Diệp, mày không khỏi nhiếu chặt lại nói " Tú Tinh, bất kể thế nào , ngươi cũng phải tin tưởng nương nương"

" Ta biết" Tú Tinh lại thở dài . Hiện tại, ngoại trừ tin tưởng vị Khang phi nương nương này , nàng cũng không có biện pháp khác.

Mặc Diệp thấy nàng như vậy lại lắc đầu , thầm than nàng đúng là không phải tỷ tỷ của mình! Bài trừ những suy nghĩ không nên tồn tại , đứng dậy dặn dò Tú Tinh nhớ rõ thuật lại lời nói của hắn cho Khang phi nghe , nói xong liền rời đi.

Tú Tinh cứ vậy suy nghĩ miên man, thẳng đến phía chân trời phương đông xuất hiện ánh sáng, nàng mới thành tỉnh. Vỗ vỗ mặt của mình , tạm thời bỏ qua ý niệm rối loạn trong đầu, lo lắng vô dụng , nàng đã không có đường lui, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.

Trời sáng tỏ , Tú Tinh đun nước ấm hầu hạ Khang phi rửa mặt. Khang phi rửa mặt xong mới hỏi nàng " Hôm qua ngủ không ngon? Mặc Diệp nói gì với ngươi ?" Nhìn nàng dáng vẻ bình tĩnh, Tú Tinh cảm giác lời mình muốn nói không chừng nàng đều biết.

nghĩ là vậy, nhưng Tú Tinh vẫn thành thật thuật lại lời nói Mặc Diệp nói cho Khang phi. Khang phi nghe xong thần sắc thản nhiên , không nhìn ra biểu tình gì.

" Nương nương" Tú Tinh thử kêu một tiếng, thầm nói , người trong lòng có tính toán gì tốt xấu cũng không nói một tiếng, vẻ mặt cao thâm như vậy , ta làm sao đoán ra .

Khang phi đưa tay vuốt sợ tóc mai , cũng không nhìn nàng nói thẳng " Làm sao bổn cung lại cảm thấy ngươi không muốn rời đi nơi này?"

Tú Tinh không nghĩ tới nàng sẽ hỏi cái này " nô tỳ lo lắng ra ngoài dè gặp rắc rối."

Khang phi cười cười" Đúng là thành thật . Bổn cung hài lòng ngươi trung thực, có điều, người trung thực cũng không phải kẻ ngốc, ngươi hiểu chưa ? Nếu là kẻ ngốc , không xứng ở bên cạnh bổn cung "

Tú Tinh thầm nói , ta mới không ngốc , nếu không phải quan hệ của bọn phi tần các ngươi rắc rối phức tạp , ta nhất định có thể sống như cá gặp nước" " Nô tỳ... Chỉ là lo lắng..."

Khang phi ngắt lời nàng , " Bổn hiểu rõ ngươi lo lắng cái gì . Dù sao ngươi không phải Thanh Diệp, dùng thân phận của nàng khó tránh khỏi có ngày sẽ bại lộ. Về điểm này, bổn cung chỉ có thể hết sức phòng ngừa nhưng không có cách đảm bảo ngươi "

" Đa tạ nương nương"

Khang phi lắc đầu nói " Ngươi cùng bổn cung chải qua hoạn nạn , bổn cung nhớ rõ , chỉ cần ngươi không phản bội cổn cung , tự nhiên bổn cung sẽ không bạt đãi ngươi "

Tú Tinh gật đầu . Nàng nhìn Khang phi thập phần ung dung trấn định , bộ dáng cũng không phải giống lúc trước không hề có ý niệm sống, liền an tâm cũng đồng thời nổi hứng tò mò." Nương nương tựa hồ nghĩ lại? "

Khang phi hai mắt lưu chuyển, hồi lâu mới nói " không nghĩ lại thì như thế nào? Nếu trời xanh một lần nữa cho bổn cung cơ hội . Tự nhiên bổn cung không thể phụ ý tốt của ông trời "

Khang phi để Tú Tinh lấy hết những tờ giấy viết chữ ra . Khang phi xưa nay thích yên tĩnh, lúc nhàn rỗi đuần lớn là đọc sách, viết chữ. Chữ viết xong đều bỏ vào một cái gương gỗ , qua hai tháng , cũng thuđầy một cái gương .

Tú Tinh theo lời Khang phi đem những chữ đó lấy ra để trên mặt bàn, Khang phi cũng không nhìn cứ như vậy lẳng lặng ngồi.

Trời sắp trưa , ngoài cửa lớn truyền đến tuyến mở khóa . Tú Tinh tưởng tới giờ đưa cơm, buôn việc đang làm , chạy vội tới trước cửa, thì thấy một đám thái giám.

Thái giám kia cao thấp đánh giá nàng vài lần, cũng không nói gì , ngược lại hiện ra tươi cười , hỏi " Khang phi có ở bên trong không"

Tú Tinh trầm mặt đáp " Nương đang ở bên trong"

Thái giám tươi cười , nói " Vậy ngươi đi thông báo một tiếng, chúng ta, tới tuyên chỉ "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt