Phần Không Tên 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Nương nương ,nô tỳ đối với nơi này hết thảy cũng chưa quen . Người này xử trí như thế nào xin nương nương chỉ bảo" Tú Tinh trong lòng âm thầm kêu " Nương nương của ta , người cũng đừng chơi ta "

Khang phi nhíu mày, trên mặt ruốt cuộc có điểm màu sắc , miễn cưỡng nhìn ra được chút ít tâm tình nghịch ngợm. Nàng đứng dậy, từ bên trong tủ quần áo lấy ra một cái đèn lòng tinh xảo đưa cho Tú Tinh, " Mang đèn lồng thấp , đặt ở trên cây đại thụ trong sân . Nhớ kỷ đèn lồng đuải hướng về phía nam"

Tú Tinh làm theo , chỉ chốc lác sau , bóng đen lấp lóe , Mặc Diệp đến . Lúc này Tú Tinh mới hiểu , đèn lồng là phương thức liên lạc.

Mặc Diệp vừa đến liền nhìn thấy hắc y nhân nằm trên mặt đất, hắn như thường lệ hành lễ , sau đó mới hỏi " nương nương người này là .

Khang phi nói "Là tới giết ta . Bị Tú Tinh bắt giữ, đã bất tỉnh"

Mặc Diệp có chút dật mình nhìn Tú Tinh. Tỷ tỷ của mình, Mặc Diệp hiểu rất rõ. Tuy rằng y thuật không tệ , nhưng võ công nửa điểm cũng sẽ không biết. Hiện tại hắn ruốt cuộc tin tưởng, Tú Tinh trước mắt không phải tỷ tỷ của mình.

" Tìm ngươi là muốn ngươi xử lí sạch sẽ người này , không được để ai phát hiện. " Ngữ khí của Khang phi rất quái lạ . Tú Tinh mơ hồ cảm thấy lời nàng nói còn có hàm ý khác , Mặc Diệp có thể nghe hiểu. Duy chỉ có mình , giống như kẻ ngốc , mờ mịt nhìn hai người họ .

Mặc Diệp mang theo hấc y nhân rời đi , Khang phi nhìn chân trời âm u , nói " Sắt trời còn sớm , ngươi cũng đi nghĩ một lát đi. Đêm nay có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì nữa "

Sau khi thức dậy Tú Tinh sửa soạn chính mình, ra ngoài bắt đầu một ngày làm việc . Bận bịu một hồi , sắc trời sáng tỏ . Nàng đi mời Khang phi rời giường, gõ cửa đi vào , puát hiện Khang phi đã sớm thức giấc, đang ngồi trước gương trang điểm. Nhắc tới trang điểm , Tú Tinh thặt sự rất hổ thẹn. Nàng cái gì cúngco thể học, duy chỉ trang điểm, làm sao cũng học không được . Trang phục của mình còn miễn cưỡng mặt xong , trang phục của Khang phi, nàng thực không dám đụng . Qua mấy lần Khang phi cũng hiểu , dạy dỗ Tú Tinh so với mình tự động thủ khó hơn nhiều , vì thế cũng hết hy vọng.

Khang phi quay đầu nhìn thoáng qua nàng , lại quay đầu tiếp tục nhìn vào gương trang điểm. " Tối hôm qua ngủ ngon không " Âm thanh Khang phi thanh lãnh nhẹ nhàng truyền tới .

Tú Tinh gật đầu , nói " nô tỳ ngủ rất được "

" Ngươi không sợ " Khang phi quấn búi tóc hơi lỏng , trong tay cầm một cây trâm tùy ý cài lên , bên trong vẻ đẹp thanh lệ còn có vũ mị trời sinh.

Tú Tinh nhìn đến có chút ngây người , một lát sau mới hoàng hồn , thử dò hỏi " Nương nương , người ... "

" Đêm qua vô duyên vô cớ mất một người , không dễ lừa gạt như vậy . Hôm nay trong cung nên có động thái ." Khang phi nói xong , đứng dậy phủi phủi quần áo , cung y vốn là mào trắng , giờ lại càng lộ vẻ không nhiểm một hạt bụi , " Ngươi đi thu dọn trong ngoài phòng thật tốt , đừng để người khác nhìn ra sơ hở nào" Nàng nói , sau đó đi tới xích đu trong sân ngồi nghĩ ngơi .

Tú Tinh bắt đầu , âm thầm thở dài , " Đã làm người thì đều muốn đứng trên người khác , coi như bị đày vào lãnh cung, thì đến cùng người ta vẫn là chủ tử , so với một tiểu cung nữ như mình cường đại hơn nhiều .

Hôm nay ánh nắng sáng ngời . Tuy rằng đã vào thu , nhưng ánh sáng mặt trời vẫn cực kỳ độc . Khang phi ngồi trong sân dưới bóng cây , không biết đang suy nghĩ gì , Tú Tinh bận bịu trong ngoài phòng , việc mỗi ngày cũng chỉ có quét dọn, ngẫu nhiên sẻ loếc nhìn Khang phi, nhưng hôm nay luôn cảm thấy nàng có chút không giống ngày thường .

Chưa tới buổi trưa , lại truyền đến một trận gõ cửa dồn dập . Khang phi mí mắt khẻ nâng , khóe miệng nhẹ nhàng kéo lên , cười như không cười . Thấy Tú Tinh nhìn mình , nàng đứng dậy khẽ gật đầu , liền trực tiếp trở về phòng .

Tú Tinh đạt được chỉ thị, lập tức chạy ra mở cửa . Ngoài cửa là một đám thái giám .

Đại thái giám không thèm liết nàng một cái , mang người cất bước tiến vào Lâm Phương các. Đi vào hậu điện , tới cửa phòng Khang phi thì đứng lại cao giọng nói " Nô tài Tôn Đức Trung ở cung Hồng Huy thỉnh an Khang phi nương nương"

Một lát sau âm thanh của Khang phi mới từ trong phòng truyền ra " Tôn công công hãi tiến vào nói chuyện "

Tú Tinh vội vàng mở cửa phòng . Tôn Đức Trung đi vào, hơi khom người xem như là hành lễ với Khang phi .

Khang phi nhẹ nhàng khoát tay áo , hỏi " Tôn công công thế nào sẽ tới Lâm Phương các?"

Tôn Đức Trung trên mặc tươi cười, hai mắt ngoan ngoãn không dám nhìn loạn, ngoài miệng trả lời rất lưu loát " Thưa nương nương, nương nương nô tài nghe nói , nương nương người ở đây dưỡng bệnh, đặc biệt lệnh nô tài đưa tới đây mấy đồ dùng thường ngày"

Khang phi gật đầu cười nói" Chu tỷ tỷ đúng là hữu tâm . Trở về báo tro nương nương các ngươi, nói ta ở chổ này mọi chuyện đều tốt, nàng không cần lo lắng. Nàng cũng phải chăm sóc cẩn thận thân mình, chớ để bị bệnh " .

Tôn Đức Trung nói " Nương nương dặn dò , nô tài nhớ kỷ , nếu nương nương không có phân phó gì khác , nô tài xin trở về phục mệnh ".

" Đi đi . Thanh Diệp , thay bổn cung tiễn Tôn công công" Khang phi mỉm cười nói.

" Vâng " Tú Tinh theo Tôn Đức Trung đi ra , tiếp nhận lễ vật, đưa đoàn người bọn hắn ra cửa.

Đóng cửa lại Tú Tinh lập tức vào phòng gặp Khang phi. Khang phi ngồi trên ghế, thấy nàng bước tới , nói " Ngươi muốn hỏi bổn cung , thích khách tối qua có phải do bọn hắn phải tới hay không?"

Tú Tinh gật đầu.

" Ngươi nghĩ thế nào? " Khang phi lại đem vấn đề hỏi trở lại.

Tú Tinh trong lòng suy nghĩ một lúc , nói " Thưa nương nương, lúc đầu nô tỳ cũng cho là như vậy , thế nhưng về sau suy nghĩ cẩn thận lại thấy không giống . Nếu thật là Tôn công công bọn hắn phái người tới , vậy lúc này bọn họ đến , chẳng phải là không đánh đã khai ?"

Khang phi gật gật đầu, " Ngươi không phải kẻ ngốc cung Hồng Huy là chổ ở của Cẩm phi Chu Cẩm Tuyết. Nàng là người tranh cường háo thắng bốn năm trước sau khi sảy thai , thân thể có chút suy yếu, mấy năm qua bắt đầu thu liểm . Bổn cung cùng nàng vốn chỉ là hờ hợt , ba năm trước, sau khi bổn cung sảy thai , quan hệ cùng nàng mới dần dần gần gũi. Đại khái là đồng bệnh tương liên " Khang phi nói tới đây, cười cười, mới tiếp tục nói " Thích khách không phải nàng phái tới. Mặt dù trong hậu cung nói giao tình có chút buồn cười , nhưng mà nàng với bổn cung đều cùng nhau trải qua khó khăn hoạn nạng . Trong cung này nếu cả lời chu tỷ tỷ cũng không thể tin tưởng, thật sự bổn cung cũng không còn ai có thể tín nhiệm. Huống chi nàng cũng không có lí do hại bổn cung. Nếu như bổn cung chết rồi , nàng cũng không chiếm được chỗ tốt gì . Trái lại bổn cung còn sống, nhưng có thẩ hấp dẫn chú ý của người ngoài , trở thành bia đỡ tốt nhất cho nàng"

Tú Tinh vẫn duy trì một bộ lạnh lùng hờ hững lắng nghe Khang phi nói , mà không lên tiếng .

Khang phi nói xong ngước nhìn Tú Tinh thấy nàng vẫn là một mặt lạnh, không nói , không cười , bộ dáng . Nói " Ta cảm thấy kỳ lạ là tại sao ngươi lúc nào cũng có biểu hiện lạnh lùng, ít nói , ít cười , ngươi không cảm thấy mình quá vô cảm sao " .

Tú Tinh đáp " Về nương nương, nô tỳ trước kia là quân nhân , đã từng được huấn luyện , từ kỹ năng đến biểu cảm. Chỉ cần chấp hành tốt nhiệm vụ của mình , không được nói , không được cười, không được hỏi , chỉ cần hoàng thành nghiêm túc nhiệm vụ, mà cấp trên giao cho là được. Vì vậy nô tỳ đã quen thuộc, cũng dần dần hình thành tính cách " . Tú Tinh dừng một chút nói tiếp" Đến khi đến đây, đối với thâm cung, nô tỳ hoàn toàn không biết. Cho dù đã ở nơi này hai tháng , nhưng mỗi ngày sớm chiều ở chung cũng chỉ có nương nương một người. Cho nên nô tỳ cảm thấy mình vẫn là ít nói , không hỏi. Mà chỉ cần làm theo lệnh của nương nương là được,"

" Ồ " Khang phi cảm giác nói chuyện với Tú Tinh, làm cho tâm tình nàng rất thoải mái và thú vị .

" Vậy nương nương nghĩ , Chu Cẩm phi hôm nay phái người tới là có ý gì " Tú Tinh quyết định đổi chủ đề khác.

" Cất kỷ những đồ được đưa tới có thể sử dụng liền sử dụng. Bưổi tối gọi Mặc Diệp đến hắn sẽ nói cho ngươi biết" Khang phi nói xong liền đi một bên viết chữ .

A ? Tú Tinh sững sờ không biết phản ứng thế nào . Cái này cũng quá nhanh đi ? Nhưng mình cũng hết cách ai bảo người ta là nương nương đây .






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt