Phần Không Tên 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Nói vậy các ngươi cũng nên hiểu , Thanh Diệp đã chết , bất luận nàng làm gì, ngươi cũng không cần giận chó đánh mèo lên Tú Tinh. Hai tháng nay , nếu không có nàng hầu hạ , chỉ sợ bổn cung cũng không chịu đựng được tới ngày hôm nay" Khang phi nói xong phất tay ý bảo Mặc Diệp đứng lên . Mặc Diệp lúc này mới đứng dậy , đi đến bên cạnh Tú Tinh.

" Mặc Diệp hiện tại là thái giám ở Hoa Âm các , nơi đó là chỗ ở của Trần Chiêu Nghi . Hôm nay bổn cung gọi hắn tới , là muốn cởi bỏ mâu thuẫn giữa hai ngươi. Vạn nhất bổn cung có chuyện gì, tỷ đệ các ngươi cũng không tự giết lẫn nhau" Những lời này Khang phi tự nhiên là nói với Tú Tinh.

Mặc Diệp nghe vậy lại vội vàng quỳ xuống " Nương nương người ngàn vạn phải bảo trọng phượng thể ! Có gì dặn dò nương nương cứ việc để nô tài đi làm, cho dù là nước sôi lửa bỏng nô tài cũng không chối từ.

Khang phi khoát tay ý bảo Mặc Diệp đứng lên , " Bổn cung biết ngươi trung tâm. Có điều bổn cung mệt mỏi, hậu cung thị thị phi phi bổn cung không muốn tiếp tục tham dự . Sau này các ngươi ra sao cũng chỉ có thể xem vận mệnh chính mình. Bổn cung sẽ nói trong nhà đối sử thật tốt với cha mẹ các ngươi" Khang phi nói xong khoát tay ý bảo bọn hắn có thể lui xuống.


*****************

" Nương nương là một chủ tử tốt , nàng không nên cứ chết như vậy " Mặc Diệp nói đến đây, lại quay đầu nhìn hậu điện còn chưa tắt đèn.

Tú Tinh cảm thấy, Mặt Diệp đối với Khang phi giống như hoàng toàn tôn kính cùng sùng bái.

" keng keng keng " xa xa truyền đến tiếng gõ mõ cầm canh , đêm đã canh ba , Mặc Diệp thoáng nhìn sắt trời , nói " Ta phải trở về . Tú cô nương , tuy rằng ngươi không phải tỷ tỷ của ta nhưng niệm tình hai tháng cùng nương nương sống nương tựa lẫn nhau, hãy khuyên nhũ nương nương. Đại ân đại đức Mặc Diệp nhất định báo"

Tú Tinh thấy hắn ngôn từ khẩn thiết , cũng có chút động dung . Chẳng qua lời đáp ứng cũng không nói ra miệng, chỉ khẻ gật đầu. Mặc Diệp ôm quyền nói đa tạ . " Nương nương có gì phân phó , bất cứ lúc nào cũng có thể cho ta biết . Nương nương biết cách liên hệ với ta. Cáo từ"

" kinh công quá đẹp !" Tú Tinh bất đầu tính toán khi nào rảnh cùng đệ đệ này học một ít .

Hôm sau, Khang phi như cũ rời giừơng, dường như buổi tối hôm qua hết thảy đều là Tú Tinh làm một giất mộng . Tú Tinh hiện tại suy nghĩ , Khang phi làm như vậy, ruốt cuộc là vẫn đang dò xét nàng ! Hay thật sự không muốn sống. Hoậc giả dụ tình huống không dọa người như Khang phi nói , việc đời khó nhất trên đời là chết . Người muốn chết nàng chưa từng thấy qua .

Một ngày cứ như vậy bình an trôi qua , không ngủ được, Tú Tinh thấy Khang phi đi ngủ , cũng sớm lên giừơng . Có đều trong lòng nàng cũng không an tâm , cho nên cũng không cởi quần áo , mặc nguyên mà ngủ . Con dao răm dùng để cắt thịt nàng vẫn giấu trong tay áo .

Nửa đêm, nàng lại bị tiếng tay áo phất gió làm bừng tỉnh. Tuy ở cổ đại nàng không có nội công cao cường, nhưng ở hiện đại tiếp nhận huấn luyện và đặc công cũng không phải để chơi . Nàng lập tức trở mình xuống giừơng , nhẹ nhàng đẩy cửa sổ trong phòng thành một cái khe nhỏ . Đêm nay trăng sáng tỏ, chiếu lên sân sáng ngời . Một bóng đen rơi xuống trong nội viện , dựa vào trí nhớ, Tú Tinh phán đoán người này không phải Mặc Diệp.

Thích khách sao ? Tú Tinh chuẩn bị tinh thần cùng thích khách giao đấu , nàng âm thầm phóng mình qua cửa sổ.

Khi nàng lẽn theo bóng đen , thì thấy bóng đen đã đi tới cửa hậu điện, xuyên qua khe cửa nhìn tình hình bên trong. Chắc hẳn là vậy, bên trong tối đen, cái gì cũng không thấy. Người kia nghiêng lỗ tai lắng nghe, tựa hồ nghe thấy Khang phi đã nghủ , vì vậy rón rén đẩy cửa phòng. Khang phi ở nội thất, bóng đen đẩy cửa ra , lách mình tiến vào , thuận tay đóng lại .

Tú Tinh đi tới cửa sổ phía ngoài phòng Khang phi, đem cửa kéo lên, nhảy vào trong . Nàng đối với hoàng cảnh nơi này so với hắc y nhân quen thuộc hơn , bởi vậy vào đến nội thất , lập tức trốn ở bên giừơng , thân mình nằm xuống thật thấp .

Khang phi ngủ cũng không trầm . Vừa nghe thấy đọng tĩnh, Khang phi lập tức mở mắt. Hai mắt như hồ nước mùa thu chớp động , dựa vào thân mình , nàng đoán được là Tú Tinh. Tú Tinh cũng thấy Khang phi muốn đứng dậy, nàng làm thủ thế chớ có lên tiếng , liền bắt đầu trốn . Khang phi thấy thế, vốn dĩ muốn đứng lên , lại nằm xuống giường.

Vừa nằm xuống, bóng đen liền đi vào nội thất . Nhìn thấy Khang phi trên giường, hắn tiến đến một bước , trong tay xuất hiện một cái khăn lụa trắng . Cũng không kịp thấy hắn ra tay thế nào , khăn lụa đã quấn quanh cổ Khang phi. Hắc y nhân đã bắt đầu siết chặt khăn lụa, Tú Tinh phản ứng nhanh, chân duổi ra , trong tay cầm dao găm , thoáng cái liền cắc đức khăn lụa. Dường như là cùng lucu , Khang phi được tự do liền thấp đèn .

Ánh sáng lóe lên , chiếu sáng cả phòng, hình dang bóng đen hiện ra một nam tở mặc y phục đen , khân lụa đen che mặt .

Hắt y nhân cũng nhìn rõ , hóa ra trong phòng còn ẩn núp một người. Tú Tinh thấy đối phương hai mắt nhìn thẳng , dường như là đang suy nghĩ vấn đề động thủ hay đào tẩu .

Tú Tinh chuẩn bị thân thủ , hắc y nhân quyết định, vung đao hướng Tú Tinh bổ tới , Tú Tinh vừa thấy hắc y nhân động thủ . Dao găm hiện ra trong tay , cùng đối phương chiến đấu, hắn chém một cái, nàng tránh một cái , ngược lại ,đánh cũng rất náo nhiệt.

Tú Tinh trong lòng không hề sợ hãi hướng hắc y nhân đánh tới . Thế nhưng càng đánh nàng phát hiện người kia tuy rằng dùng đao rấr nhanh , rất ràn nhẫn , nhưng chiêu thức không có nội lực . Từng chiêu ngắn gọn hữ hiệu, điều là nhìn đâu đánh đó . Loại đấu pháp này rất giống loại Tú Tinh huấn luyện, vì vậy trong lòng nắm chắc , tinh thần lên cao , thân thủ càng thêm linh hoạt.

Hai người đánh từ trong phòng ra ngoài sân , mỗi lần hắc y nhân tấn công đều bị tú tinh né tránh chuẩn xác . Đối phương đánh một lúc thấy không có cơ hội , liền đánh giả một chiêu , xoay người leo len tường . Tú Tinh không biết khinh công , thấy người kia muốn chạy , không nghĩ nhiều, dao găm trong tay bay ra , đâm thẳng vào bấp chân của hắc y nhân . Hắn đứng không vững " bịch " một tiếng rơi xuống đất. Tú Tinh không nói hai lời , một cuớc đạp lên người hắn , một tay vặn tay đối phương, một tay sờ bên hông sờ nửa ngày mới nhớ , chính mình xuyên không , trên eo đã không còn cồng tay .

Nàng đưa tay lục trong áo hắc y nhân , chạm đến dây thừng hắn dùng mưu sát Khang phi, hai ba cái đem người kia trói chặt.

" Đánh ngất hắn " Tú Tinh quay đầu lại , đã thấy Khang phi khoát áo choàng , đứng ở cửa . Dưới ánh trăng mờ mịt , dung nhan xinh đẹp của nàng trở nên mông lung huyền ảo.

Tú Tinh cổ tay bỏ xuống sao gáy người kia , hắn kêu một tiếng liền hôn mê bất tĩnh .

" Ngươi theo bổn cung tiến vào" Khang phi trở lại trong phòng ngồi xuống gọi Tú Tinh bước vào , ý bảo nàng cũng ngồi .

" không nghĩ tới ngươi lại có bản lĩnh như vậy, trước kia bổn cung đúng là đánh giá thấp ngươi " Khang phi ôn hòa nói , làm Tú Tinh không nhìn ra ý gì .

" Nương nương, nô tỳ đã từng nói qua , trước khi tới đây , nô tỳ là quân nhân . Một chút chuyện này không đáng là gì , có đều chính là kiếm sống"

Khang phi nhìn nàng hỏi " Vậy bây giờ nên làm gì"

" Nô tỳ tùy ý nương nương phân phó"

Khang phi nhìn hắc y nhân , lại nhìn Tú Tinh" Người này sống hay chết đều rất phiền toái. Việc này không thể lộ , bằng không mạng của ngươi cũng không giữ được. Như vậy hiện tại ngươi muốn làm thế nào ?"

Tú Tinh nghe xong liền bối rối. Đây là ý gì ? Sống hay chết đều không được, còn hỏi ta làm thế nào ? Hiện tại là địa bàn của ai ! Nếu như ở hiện đại, làm sao ta còn không thể giải quyết được một người? Thế nhưng chưa ây là trong hoàng cung cổ đại , ta nào có biện pháp ? Nương nương thoạt nhìn không nhanh không chậm , không phải đang trêu ta chứ .





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt