Phần Không Tên 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


" Hoàng thượng , nô tỳ muốn cứu mạng nương nương, đã nhiều ngày không ngừng hái nấm , niếu như ngài không tin , đại khái có thể đến thiên điện nhìn , nơi đó còn rất nhiều nấm nô tỳ phơi nắng . "

Lão hoàng đế nghe xong thật lâu không nói gì . Một lúc lâu mới hướng Thường Lộc gật đầu . Thường Lộc lập tức đi ra ngoài , chắt hẳn là đi xem mấy cây nấm.

" Xảy ra việc này vì sao ái phi không nói ?" Lão hoàng đế nghữ khí không tốt .

Khang phi nói " Thưa hoàng thượng , nếu như thần thiếp phạm sai lầm, cũng nên chịu chút chừng phạt . Bất quá.đói thêm mấy ngày cũng không có việc gì lớn . Về phần người hạ độc..." Khang phi thoáng dừng lại " Nghĩ cũng không phải ngoại nhân. Hoàng thượng , lòng bàn tay hay mu bàn tay điều là thịt, thần thiếp không muốn người khó sử. Chỉ mong người nọ có thể mau chóng quay đầu là bờ , đừng đã thương hòa khí trong cung "

Lão hoàng đế nghe song lạnh lùng cười " Không hổ là nữ nhi Thẩm gia, quả nhiên thông tình đạt lí " Sau đó bước ra hậu điện nói " Đi điện thọ lam "

" Hoàng thượng bãi giá điện Thọ Lam " Thái giám cao giọng nói . Một đoàn người theo hoàng đế rời đi , đại môn khóa lại , hết thảy trở về yên tĩnh .

Tú Tinh tự nhiên là khom người thi lễ đưa lão hoàng đế khỡi giá . Nhìn thấy người đều đi sạch sẽ , vừa mới đứng thẳng , thằm mắng , " Chủ nghĩa phong kiến hại chết người"

Bước vào hậu điện, Khang phi đã ngồi ở trên giừơng, nhìn Tú Tính tiến vào , liền hướng nàng mĩm cười, ý bảo nàng ngồi suống giừơng nhỏ " Ngươi có chuyện muốn hỏi "

Tâm tư bị nhìn thấu , Tú Tinh có chút ngạc nhiên , dò hỏi" Nương nương, người biết mục đích hoàng thượng tới đây"

" Đương nhiên là đến xem bổn cung có giống như người khác nói tiều tụy không chịu nổi như vật hay không " Khang phi cười vẫn ôn nhu yếu ớt , lời nói ra cũng rất nhẹ nhàng. " Dáng dấp hiện tại của bổn cung , ở trong mắt hoàng thượng , dĩ nhiên là đáp án tốt nhất " . Bộ dạng của nàng tuy rằng hơi hốc hác nhưng cũng không đến nổi tàng tạ . Nếu đã nói như vậy tự nhiên có người muốn gặp xui xẻo.

" Nương nương, tại sao vừa rồi người không cầu hoàng thượng đưa người ra ngoài " Đây là điều mà Tú Tinh thấy kỳ quái nhất . Rõ ràng gặp được hoàng thượng , hơn nữa bộ dạng của lão hoàng đế đối với Khang phi cũng không phải hoàn toàn hết tình nghĩa , vì sao Khang phi sẽ không cầu tình ?

Ánh Khang phi lướt qua Tú Tinh, nhìn về nơi vô định,"Cầu cũng vô dụng , hoàng thượng , cho tới bây giờ không phải cầu là được" .

" Vậy ít nhất nương nương cũng nên nói cho hoàng thượng chuyện bị hạ độc. Hà tất phải rộng lượng như vậy ?" Tú Tinh tiếp tục khó hiểu

" Ngươi nghĩ hoàng thượng không biết " Khang phi khẽ chau mày , thần thái hơi lạnh lùng nghiêm nghị.

Tú Tinh lập tức minh bạch . Trong hậu cung , không hẳn chuyện gì lão hoàng đế cũng biết, nhưng nếu muốn biết , nhất định sẽ tường tận rõ ràng . Giả dụ lão hoàng đế đối với Khang phi chưa hết tình nghĩa, như vậy tình hình Khang phi bên này, tự nhiên cũng biết rõ . Hạ độc trong thức ăn , không phải chiêu cao minh, đương nhiên không gạt được lão hoàng đế. Biết rõ Khang phi bị hạ độc còn giả bộ không biết , Tú Tinh trong lòng không khỏi càng thêm chán rét này chó má hoàng đế , cười lạnh nghĩ này hoàng đế là một tên lãnh huyết , đều này làm cho nàng không khỏi đối với Khang phi sinh ra cảm giác thương tiếc.

" Trước mắt chúng ta đã qua cửa ải này . Có điều cửa ải tiếp theo sẽ càng thêm nguy hiểm." Khang phi ngữ khí chắt chắn làm cho Tú Tinh không dám hoài nghi tính chân thật trong lời nói của nàng .

" Cửa tiếp theo sẽ là gì "

" Người hạ độc có lẽ đả khong còn kiên nhẫn . Nếu như không độc chết , cũng không làm chúng ta chết đói bụng được , đại khái sẽ dùng cách khác " Khang phi thở phào một cái tiếp tục nói " Bổn cung không biết ngươi , cũng không biết chuyện của ngươi. Ngươi không phải Thanh Diệp, bổn cung cũng không hy vọng ngươi uổng mạng , Lâm Phương các đã lâm vào hiểm cảnh, mạng sống của ngươi ra sao , chỉ còn trong chờ vào chính ngươi ."

Tú Tinh chau mày , rốt cuột hiểu được mục đích thật sự trong lời nói của Khang phi. Là muốn chính mình bảo vệ Lâm Phương các.

Khang phi nhìn vẻ mặt cau mày của Tú Tinh đã đoán ra tâm của tư của nàng . " Bổn cung sinh ra đã không thể yêu , sống hay chết đều không quan trọng . Về phần ngươi ... Bổn cung không muốn hại ngươi , nhưng cũng vô lực bảo vệ ngươi. Nếu như ngươi có bãn lĩnh , chỉ bằng rời . Bổn cung tuyệt đối sẽ không để lộ, càng không truy cứu"

Tú Tinh càng nghe càng cảm thấy không ổn, Khang phi nói những lời này dĩ nhiên là bàn giao hậu sự , "Nương nương đừng nói như vậy. Cái gì mà không thể yêu , chẳng lẽ người thật sự không lo lắng sao? Người nên nghĩ tới cha mẹ tình thân a . " Tú Tinh lời nói ra , tự biết lỡ mồm vội vàng ngậm miệng .

Nhưng Khang phi cũng không biểu lộ gì , chỉ là nhìn Tú Tinh. Lúc sao mới thở dài " Ngươi nói không sai. Bổn cung là nữ nhi trong nhà , thửơ nhỏ được phụ thân cùng đại ca thương yêu. Thẩm gia tuy rằng không cần bổn cung thân phi tử này trợ lực, nhưng nếu bổn cung bị hại , hoàng thượng sẽ nghĩ đến thường ngày bổn cung rất tốt , như vậy sẽ đối với thẩm gia có chút bồi thường ".

Tú Tinh thật sự không hiểu đây là dạng tâm tình gì . Lấy cái chết của mình đổi lấy ân hụê của hoàng gia ! Như vậy , ân hụê ruốt cuộc có ý nghĩa gì?

Khang phi thấy Tú Tinh không nói lời nào khoác tay một cái nói " Hôm nay đã làm ngươi lo lắng . Dù sao thì một hai ngày tới có lẽ sẽ còn gặp chuyện không may , chính ngươi suy nghĩ thật kỹ , có gì muốn biết có thể hỏi bổn cung" Nói xong , ra hiệu nàng có thể lui xuống .

Tú Tinh ra khỏi hậu điện , đột nhiên cảm thấy nữ nhân này thật đáng sợ. Nàng hiểu rõ tất cả nguyên nhân đằng sau, nhìn vô cùng thấu đáo , nhưng không có một chút ý thức phản kháng . Bằng tài năng của nàng , toàn lực tranh thủ , cũng không phải là không có phần thắng . Thế nhưng nàng hoàng toàn từ bỏ . Vậy tính là gì ? Vị Khang phi này , không chỉ có tài năng suất chúng , tâm chí mưu kế , mà kể cả dũng khí can đảm , cũng là xuất sắt vượt qua người khác . Không phải ai cũng có thể cam tâm tình nguyện hi sinh bản thân mình đễ đổi lấy lợi ít cho người khác .

Một chiết lá rơi xuống đầu Tú Tinh, nàng ngẩn lên , nhìn mặt ại thụ cành lá xum xê che nửa bầu trời của vườn ngự uyển . Thu đến sớm , lá cây rụng xuống không ít . Gió thu thổi mới cảm thấy hàn ý hiu quạnh. Tú Tinh không hiểu tại sao nội tâm đối với Khang phi , sinh ra một chút cảm giác đau lòng.

Ngày hôm đó , cơm tối đưa tới không bị hạ độc . Ăn no , Khang phi đã sớm đi ngủ . Tú Tinh thu dọn xong liền đến trong sân tiếng hành mỗi ngày rèn luyện, Tú Tinh nỗ lực rèn luyện không ngừng. Cho nên mỗi ngày dù sớm hay muộn nàng đều phải luyện tập , gần hai tháng qua , chưa từng giáng đoạn . Hôm nay luyện xong, nàng chưa về phòng nghĩ ngơi, mà nương theo ánh trăng , trèo lên tường của Lâm Phương các.

Không ngờ tới, sớm như vậy đã muốn dùng chiêu này , Tú Tinh âm thầm nghĩ không dám trèo quá cao , nàng chỉ hơi hơi lộ cái đầu , quan sát tình hình. Từ lúc vào Lâm Phương các nàng liền chú ý hoàng cảnh bên ngoài . Nơi này vị trí hẻo lánh , mặt trước có một cái hồ nhân tạo nhỏ . Nếu muốn đến nơi ở của các phi tần , thì phải đi một đoạn rất xa . Đằng sau là khu rừng rậm , bên ngoài khu rừng là nơi nào nàng cũng không biết . Cảm giác toàn bộ nơi này đều bị rừng cây quây quanh , quả nhiên không phụ tên " Lâm Phương"

Thời gian khi ngẩn người luôn trôi qua rất nhanh . Khi Tú Tinh đang suy nghĩ về tương lai, thì bị tiếng tay áo phất gió làm bừng tỉnh. Đợi nàng khôi phục tinh thần , liền thấy một bóng đen nhảy trên mái nhà tiến vào Lâm Phương các.

Có thích khách Tú Tinh giống như một con mèo dự cảm có nguy hiểm đến gần , thoáng cái đề cao cảnh giác, nàng liền đứng dậy đuổi theo phương hướng của bống đen .

Vốn cho rằng đêm nay giao thủ là không tránh khỏi , kết quả vừa đến hậu điện liền thấy Khang phi đã thức dậy . Nàng mặc áo nghũ tùy ý dựa vào đầu giừơng . Tuy rằng vô luận là y phục hay đồ dùng trong phòng có chút cũ , nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp tuyệt đại phong hoa của nàng . Tú Tinh cảm khái : Nữ nhân đẹp đến độ này , cũng là kiệt tác của tạo hóa .

Đèn dầu trong phòng được thắp lên , hắt y nhân quỳ gối trước mặt Khang phi, cúi đầu không nói. Khi Tú Tinh bước tới thì tình cảnh chính là quỷ dị như vậy.

Cảm thấy có người tới , hắc y nhân quay đầu lại nhìn Tú Tinh. Tú Tinh không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt hắn , lúc này nàng mới thấy hắc y nhân dĩ nhiên là một thanh niên mi thanh mục tú , chẳng qua ánh mắt cực kì khác máu thật sự rất không tốt .

Khang phi cũng ngẫng đầu nhìn thoáng qua Tú Tinh, bất quá chỉ là thoáng qua liền nói với nàng " Ngươi vào đi "

Tú Tinh bước tới , hành lễ , đứng ở một bên . Ánh mắt của hắc y nhân vẫn một mực nhìn theo chuyến động của Tú Tinh , tựa hồ tùy lúc đều có thể cho nàng một đoàn chí mạng . Cái nhìn này làm cho Tú Tinh hơi ngạc nhiên . Nếu như thật sự giao đấu sinh tử , ngược lại nàng cũng không sợ hắn . Chính mình không phải nữ tử yếu ớt, lúc trước còn là dùng mạng để kiếm sống. Nhưng bị nhìn với ánh mắt câm thù như vậy, Tú Tinh vẫn lalần đầu tiên thấy.

" Nàng không phải Thanh Diệp" Khang phi ruốt cuộc là Khang phi , đơn giản nói một câu , liền chạm đúng đến mấu chốt. Ánh mắt hắc y nhân lập tức thay đổi, từ cừu hận biến thành bất ngờ . Hắn nhìn Tú Tinh, lại nhìn Khang phi , giống như trong nhất thời không cách nào tiếp nhận sự thật này.

Khang phi hai mắt bình thản lơ đản đảo qua Tú Tinh, đem nàng cẩn thận , bất an , mù mịch , không sợ hãi , tất cả thái độ đều nhìn ở trong mắt. Qua hai tháng dò xét cùng quan sát , việc người này không phải Thanh Diệp, nàng đã hoàn toàn tin tưởng . Cập mắt âm mưu tính toán điêu luyện của nàng , tự tin sẽ không nhìn lầm .

Tú Tinh thầm nghĩ , hóa ra người này biết Thanh Diệp, xem ra là cùng Thanh Diệp có cừu oán , giờ lại tính tới mình. Lắc đầu nói " Ta tên Tú Tinh ngươi là ..."

Kinh ngạc trong mắt hắc y nhân càng lớn , giọng run run nói " Ngươi dĩ nhiên không nhận ra ta ? "

Tú Tinh thành thật lắc đầu tỏ vẻ thật sự không biết .

Ruốt cuộc Khang phi cũng không để hai người tiếp tục bất ngờ, mở miệng nói " Tú Tinh hắn gọi Mặc Diệp, cũng là nô tài ở nhà bổn cung . Ba năm trước được đưa vào cung làm thái giám..." Nói tới đây Khang phi cố ý ngừng lại.

Tú Tinh bởi vì lời nói ngừng lại mà quay đầu nhìn Khang phi, không gõ nàng muốn nói gì

" Ngươi chắt hẵng là nhìn hắng rất quen mắt ?" Khang phi đột nhiên hỏi một câu không giải thích được. Nhìn Tú Tinh gật đầu , Khang phi mới tiếp tục nói" Đó là đương nhiên. Bởi vì Thanh Diệp cùng Mặc Diệp vốn là tỷ đệ "

" Cái gì" mặt dù Tú Tinh thường ngày hờ hững, nhưng cái này kiên trì không nổi . Tỷ đệ , Khang phi nói nàng cùng người kia là tỷ đệ . Với lại nàng còn không biết cái này đệ đệ đã trỡ thành thái giám! Liên tiếp sự thật như sét đánh ngang trời , làm nàng hồn phách kinh ngạc

Mặc Diệp nhìn Tú Tinh biểu lộ khiếp sợ , ruốt cuộc tin tưởng nàng không phải là tỷ tỷ của mình . Trong lòng không nói ra được là cái gì tư vị .

Tú Tinh một lúc lâu sau mới từ trong khiếp sợ khôi phục như cũ . Sau đó một vấn đề lại suất hiện, nàng hỏi" Nương nương nếu như hắn là nô tỳ ... Ưm ..."

" hắn là đệ đệ ngươi" Khang phi hiểu ý nói

" Vâng nếu như hắn là đệ đệ của nô tỳ, tại sao... Sẽ cừu hận nô tỳ?" Đây quả thực là không có đạo lý !

Khang phi nghe song quay đầu nhìn Mặc Diệp" Tự ngươi nói đi "

" Vâng " Mặc Diệp quỳ trên mặt đất , ngữ khí cung kính trả lời . Quay đầu nhìn Tú Tinh, lại là vẽ mặt khác, " Nô tài cùng Thanh Diệp đều là người hầu của Thẩm gia , một nhà từ trên suống dưới được Thẩm gia đại ân mới có thể giữ mạng . Nghe nói nương nương bị đày vào lãnh cung đều do Thanh Diệp âm thầm bị người khác sai khiến hãm hại , đương nhiên nô tài trong lòng phẩn nộ , hận không thể giết Thanh Diệp, thay nương nương lấy lại công bằng."

Tú Tinh giờ mới hiểu, hóa ra vị đệ đệ này vì Khang phi có thể giết chết tỷ tỷ. Người cổ đại thật sự không thể khinh thường .









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt