Chương 2: Giang Phong.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoan đã trên người cô mặc cái gì đây. Trung y màu trắng rộng thùng thình. Mở tủ đồ. Toàn váy dài kiểu cung trang phi tần thời Tống. Cô ão não ngồi phịch xuống đất. Phải biết Hoa Thiên Tinh cô đây là 1 công đúng nghĩa. Quần áo giày dép chỉ toàn tây trang. Ra ngoài thì jean và sơmi. Ôi thôi. Lại nói Liên Tinh tuy cao hơn Yêu Nguyệt 1 chút nhưng so với 1m85 của cô thì còn xa lắm. Ko lẽ quấn chăn cả ngày hay sao.
" Tinh Nhi sao lại ngồi đây". Tối qua Yêu Nguyệt vẫn mặc nguyên cung trang ngủ nên có phần khó chịu. Muốn về phòng tắm rửa.
" tỷ tỷ. Ta muốn may y phục. " Thiên Tinh vẻ mặt đầy ủy khuất.
Yêu Nguyệt bật cười " cũng phải. Tinh Nhi đã lớn rồi. Ko cần tỷ tỷ che chở nữa. Ta sẽ nói Tú nương đến gặp muội". Phải nói Yêu Nguyệt này đối với người khác có thể tàn nhẫn nhưng với tiểu muội nhà mình thì thật sự quan tâm.
Thiên Tinh còn đang ngơ ngẩn vì nụ cười của bé con thì Yêu Nguyệt đã gọi người vào. " ta về phòng. Chút nữa sẽ đến chỗ cái tên chúng ta cứu. Muội còn mệt cứ nghỉ ngơi".
" Ko. Muội ko sao. Tỷ về phòng một lát muội đến chỗ tỷ cùng đi thăm hắn". Sao có thể để bé con 1 mình gặp tên đó chứ.
" cũng được. Ta đợi muội". Yêu Nguyệt đi khuất Thiên Tinh thở ra. Cảm giác  như cưa sừng làm nghé đi. Ta đa  25 tuổi rồi đó. May là ông trời cho ta khuôn mặt khó già :))).
" Tú nương tham kiến nhị cung chủ". Một nữ nhân trung niên cung kính nhìn cô.
" ko cần khách khí. Ta muốn may nam trang. Mặc nữ trang phiền quá". Cô suy nghĩ kỹ rồi. Tha thướt như Yêu Nguyệt rất khó thi triển công phu. Còn như mấy hoa nô thì lại ... ko khéo còn bị hiểu lầm là nô tỳ. Thôi thì nam trang vừa hợp sở thích vừa tiện hành động.
" cái này...." Tú Nương trố mắt nhìn cô. Phải nói nhị cung chủ tính tình luôn trầm ổn. Cũng dịu dàng. Sao bây giờ.....
" giờ may cũng ko kịp. Ngươi mua giúp ta vài bộ. Nhớ là võ phục. Màu trắng. Xanh.tím". Cô cẩn thận dặn dò. Đem về 1 rừng bông thì thà chết còn hơn mang nó trên người.
" dạ nhị cung chủ".
Nữa canh giờ sau 1 công tử ưu nhã xuất hiện trước mặt Yêu Nguyệt. Tóc buộc cao gắn kim quang. 1 thân võ phục trắng tinh. 
" muội.... đây là thế nào". Yêu Nguyệt trừng mắt nhìn.
" tỷ. Ko hiểu sao lại cao lên nhiều như vậy. Y phục nữ nhân lại rườm rà may rất phiền phức. Thế này lại tiện lợi". Thiên Tinh nhìn Yêu Nguyệt giải thích. Bé con chắc vưad tắm rửa xong. Trên người còn có hương hoa đào thanh lãnh. Y phục cũng đổi thành màu xanh nhạt.
" muội... vẫn khỏe chứ. Có cần ta mời dược nô đến xem mạch". Ko lẽ Liên Tinh té xuống núi đầu va chạm mạnh dẫn đến thần kinh ko bình thường.
" muội khỏe lắm. Tỷ bị thương nặng như vậy cần phải chú ý hơn muội. Đi thôi. Đến xem tên kia thế nào." Cô liền dời đi sự chú ý của Yêu Nguyệt. Nếu ko bé con này lại nghĩ lung tung.
" Hảo".
Hai người sánh bước bên nhau. Mới nhìn còn tưởng 1 cặp tiên đồng ngọc nữ. Nam nhân ưu nhã nhưng mạnh mẽ. Nữ nhân nhỏ nhắn chỉ cao đến vai nam nhân. Như chim yến nhỏ cần che chở. Trên đường bọn hoa nô nhìn còn phải cảm khái. " hai vị cung chủ thật xứng đôi"

___^^^____
Trong phòng Nguyệt Nô đang chăm sóc cho Giang Phong. Hắn đã tỉnh lại. Thiên Tinh nhìn cái tên này..ko hiêut Yêu Nguyệt yêu cái gì của hắn. Nhỏ con. Trắng trẻo. Thư sinh thật ko có gì tốt.
" hắn sao rồi" . Yêu Nguyệt lạnh lùng hỏi.
" tại hạ ko sao. Cảm ơn hai vị cứu giúp". Giang Phong nói.
" vậy thì tốt. Nguyệt Nô. Đợi hắn dùng thuốc xong chuyển hắn đến tiểu viện phía tây. Trong cung ko tiện có nam nhân". Yêu Nguyệt đến bây giờ cũng ko hiểu sao mình lain cứu hắn làm cho hai tỷ muội mình cùng bị thương.
Thiên Tinh cười thầm. Đúng rồi bé con. Đêm qua ko đi chăm sóc hắn đương nhiên bé con ko thể có tình cảm với hắn. Còn về việc cứu cô cũng ko hiểu. Chắc bé con lâu ko thấy nam nhân nên thấy mới lạ. Có Thiên Tinh ở đây. Giang Phong 1 cơ hội ta cũng ko cho ngươi tiếp xúc bé con.
" dạ cung chủ". Nguyệt Nô cứ nhìn nam nhân bên cạnh cung chủ. Ro  ràng là dung mạo nhị cung chủ nhưng.....lại cao lớn hơn rất nhiều.
" là ta.". Thiên Tinh nói xong liền kéo tay Yêu Nguyệt đi ra ngoài. Nhìn gì mà nhìn. Chưa thấy người đẹp sao :))
" Nguyệt Nô cô nương. Cung chủ quả thật là người bất phàm".
" đương nhiên. Cung chủ là người tốt nhất. Thôi ngươi dùng thuốc. Chúng ta phải chuyển chỗ."
Giang Phong ngẩn người. Yêu Nguyệt. Tuyệt sắ giai nhân hắn từng gặp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro