Ngạo kiều là bệnh, ghen có thể trị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại nhà ăn, Cố Niệm Bắc vừa ngáp vừa chọc chọc dĩa trứng chiên trên bàn. Cô tối qua sau khi xem xong TV lăn qua lộn lại mãi ngủ vẫn không được, sáng sớm hôm nay lại bị Tân Nhạc gọi dậy, hiện tại buồn ngủ không chịu được.

"Bang." Nghe cái rầm một phát, Cố Niệm Bắc đem ánh mắt ngước lên, lại phát hiện không biết từ khi nào Giang Nam Ảnh đã chạy tới bên người mình, mà thanh âm vừa rồi là do dĩa đồ ăn tạo nên.

"???" Cố Niệm Bắc khó hiểu nhìn Giang Nam Ảnh, chờ đợi người đối diện nói ra ý đồ. Dựa theo thái độ trước đây của Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc chắc chắn Giang Nam Ảnh nhất định là có việc cần tìm cô mới có thể cùng mình ngồi cùng bàn ăn cơm.

Nhưng Cố Niệm Bắc đợi một phút đồng hồ, Giang Nam Ảnh vẫn không mở miệng, thậm chí chăm chú ăn bữa sáng của mình làm Cố Niệm Bắc không biết phải làm sao bây giờ, có nên mở miệng nói trước không. Quan sát vài lần, Cố Niệm Bắc nhìn ra Giang Nam Ảnh đang khẩn trương, định bày trò làm nàng thả lỏng, nhưng một khi Giang Nam Ảnh đã nghiêm túc lên, Cố Niệm Bắc có trăm cái mạng cũng cũng không dám, thật sự sợ Giang Nam Ảnh nổi giận. Nói cách khác, Cố Niệm Bắc túng quá túng rồi.

"Ăn cơm." Giang Nam Ảnh giải quyết xong một cái bánh mì phát hiện Cố Niệm Bắc còn nhìn chằm chằm mình, mở miệng nói.

"Vâng." Cố Niệm Bắc lập tức cúi đầu, tiếp tục chọc chọc cái trứng chiên đã bị mình dằm nát lúc nãy. Cố Niệm Bắc không biết, sau khi cô cúi đầu, lại biến thành Giang Nam Ảnh nhìn chằm chằm mình.

Giang Nam Ảnh không rõ bản thân vì sao lại muốn cùng Cố Niệm Bắc ngồi cùng bàn, nhưng từ lúc nàng ngồi xuống, toàn bộ suy nghĩ phiền muộn cả buổi sáng vẫn luôn quấn quanh nàng thế nhưng nháy mắt biến mất.

"Không ăn liền buông tha nó đi." Giang Nam Ảnh đem một cái bánh mì khác đẩy qua.

"A?" Cố Niệm Bắc sửng sốt một chút mới phản ứng lại đây Giang Nam Ảnh nói chính là dĩa trứng chiên, chỉ là đêm qua chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? thái độ của Giang Nam Ảnh đối với  mình không đúng cho lắm. Cố Niệm Bắc tiếp nhận chiếc bánh mì Giang Nam Ảnh đẩy lại đây, càng thêm không dám ngẩng đầu cùng mở miệng.

Giang Nam Ảnh cũng không ngại, hai người liền như vậy trầm mặc chầm chậm dùng xong bữa sáng.

Cố Niệm Bắc rõ ràng đã dùng xong cơm, nhưng Giang Nam Ảnh còn ngồi ở bên cạnh cô mãi không chịu đi, cũng không biết nên nói cái gì, "Tôi trước......". Nhìn ánh mắt giờ phút này của Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc bị dọa đến thiếu chút nữa thở không nổi.

Trước đây tuy hai người luôn bị đồn rằng không hợp, nhưng thật ra chỉ là không thân mà thôi. Mỗi lần cùng nhau hợp tác tuy rằng đều giả bộ làm lơ đối phương, nhưng trong lòng cả hai đều biết rõ, chỉ đang làm bộ mà thôi. Ngầm sau lưng hai người đều thực thưởng thức đối phương, nhưng là các nàng là tuyệt đối sẽ không thừa nhận.

Nhưng sau khi chuyện kia diễn ra, Cố Niệm Bắc phát hiện ánh mắt Giang Nam Ảnh nhìn mình đã thay đổi, làm Cố Niệm Bắc không thể không sợ đến rét run. Lúc ấy, Cố Niệm Bắc mới ý thức được, Giang Nam Ảnh đã hận cô hận đến loại tình trạng này, hận không thể làm chính mình vĩnh viễn không xuất hiện ở trước mặt cô. Không! Không chỉ là tình trạng này, có mấy lần Cố Niệm Bắc đều cảm thấy Giang Nam Ảnh là hận đến không thể giết mình.

Nếu không phải sự kiện diễn ra tại tang lễ lúc trước, cho dù là trọng sinh quay lại ba năm trước đây, Cố Niệm Bắc cũng không dám tới gần Giang Nam Ảnh.

Nếu khi đó Giang Nam Ảnh biết được suy nghĩ của Cố Niệm Bắc, nàng cũng không biết nên bội phục Cố Niệm Bắc mẫn cảm, hay là nên buồn bực Cố Niệm Bắc trì độn.

Chẳng lẽ chính mình trong lúc vô ý lại làm sai chuyện gì sao? Cố Niệm Bắc sợ Giang Nam Ảnh lại biến thành như vậy, mà khi cô phục hồi tinh thần lại, phát hiện ánh mắt người nọ đã trở lại bình thường. Lãnh đạm, ngoài ra còn cất giấu chút xấu hổ buồn bực mà Cố Niệm Bắc không nhìn ra. 

Cố Niệm Bắc không biết, khoảng cách nói ra chữ "Tôi trước...." đã qua 5 phút đồng hồ, mà năm phút này, Cố Niệm Bắc vẫn luôn duy trì tư thế đứng ở bàn ăn hơi có khuynh hướng cúi đầu về phía trước, mà Giang Nam Ảnh tại vị trí đối diện đang ngẩng đầu lên, khoảng cách giữa hai người rất gần, phảng phất ngay sau đó Cố Niệm Bắc liền phải cuối xuống đặt một nụ hôn vậy.

 Năm phút đồng hồ này, cơ thể Giang Nam Ảnh giống như bị dừng lại, động cũng không dám động.

"Tôi trước cái gì?" Chờ đến Cố Niệm Bắc một lần nữa lấy lại tinh thần, Giang Nam Ảnh mới mở miệng.

Nhận thấy được Giang Nam Ảnh đã khôi phục lại thành bộ dạng ngày thường, vừa rồi còn túng đến muốn chạy về phòng Cố Niệm Bắc lại không vội, "Cô nghĩ như thế nào lại ngồi cùng bàn ăn cơm với tôi?"

"Gần phòng ở." Giang Nam Ảnh liếc Cố Niệm Bắc một cái, tỏ vẻ nàng không mấy quan tâm.

Cố Niệm Bắc bị như nhìn như vậy liền thoáng phát quên hết chuyện vừa rồi, chỉ cần Giang Nam Ảnh vẫn là bộ dạng  quen thuộc đó liền tốt rồi, Cố Niệm Bắc cực kỳ sợ Giang Nam Ảnh sẽ biết thành con người kia.  

Hai người cuối cùng vẫn là cùng nhau rời khỏi nhà ăn, Trần Nhu bên kia đã đổi xong phòng, Giang Nam Ảnh phát hiện ở tân phòng mới, nàng hoàn toàn sẽ không xuất hiện những bệnh trạng đó, cũng an tâm phần nào.

Đến chiều, Cố Niệm Bắc lẫn Giang Nam Ảnh cùng nhau mặc thử lễ phục tham dự lễ trao giải, thuận tiện thông báo với tổ đội bên 《 Toàn lực đi tới 》 chuẩn bị quay chụp số đặc biệt. Lễ phục là một tuần trước đã chuẩn bị tốt, lúc ấy 《 Toàn lực đi tới 》 còn chưa thông báo thời gian quay, cũng may lễ phục của hai người đều là tối màu tổng thể nhìn tương đối hài hòa, cho nên không cần thay đổ quá nhiều.

"Hai người nâng tay lên đi." Vừa vặn cũng tới tham gia giải thưởng Kim Lập ở tại cùng khách sạn, đạo diễn Lý Nhạc nói.

Ngay sau đó, hai người đều nâng lên tay......

"Các cô đây là muốn đi kéo co sao?" Lý Nhạc thực bất đắc dĩ. "Cố ảnh hậu cô buông ra...... Nam Ảnh hậu cô lại gần chút nữa."

"Không, vẫn là Nam ảnh hậu buông ra, Cố ảnh hậu lại gần hơn tí, bằng không cảm giác thật không đúng."

"Đúng rồi, đúng rồi như vậy là được rồi."

Sau khi quay chụp xonh, Trần Nhu ngồi ở một bên thấp được ảnh chụp đầu tiên, ở trên ảnh Cố Niệm Bắc mặc váy ngắn màu trắng thân mật để tay lên vai Giang Nam Ảnh, mà Giang Nam Ảnh tuy rằng nhìn qua còn đang ghét bỏ Cố Niệm Bắc, nhưng trong ánh mắt đều là ý cười.

Trần Nhu lại nhìn đến mấy tấm bị nói là không có 'cảm giác', những tấm này Giang Nam Ảnh gắt gao mà kéo tay Cố Niệm Bắc, thân thể mỗi một cử động đều phô ra nàng đang khẩn trương, Cố Niệm Bắc bên cạnh cũng có chút không vào tâm trạng được, đứng thẳng tắc như một khúc gỗ.

"Cực kỳ giống vợ chồng muốn đi kết hôn." Trần Nhu không biết trong đầu vì cái gì sẽ nhảy ra loại  so sánh này.

"Hai người thích tấm nào?" Hoàn thành quay chụp xong Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh cũng đi tới bên người Trần Nhu xem ảnh chụp vừa rồi.

"Tấm này." Giang Nam Ảnh chỉ đúng tấm "Vợ chồng mới cưới".

"Tôi thì thích tấm này." Cố Niệm Bắc chỉ vào bức ảnh ban đầu hai người mới chụp thử, cả hai đều đang giơ tay ra, sau khi phát hiện lại không ai chịu buông xuống trước, còn cố ý tăng lớn sức lực, thật là bị đạo diễn nói chuẩn, chính là đang kéo co.

"Tấm này nhìn quá ngốc." Giang Nam Ảnh khó có dịp nói trắng ra suy nghĩ của mình.

"Đúng là ngốc thật." Cố Niệm Bắc nhịn không được nở nụ cười, bức ảnh này cực kỳ giống tình huống của các nàng, cả hai đều ngốc không chịu được.

Giang Nam Ảnh cũng không để ý tới Cố Niệm Bắc đột nhiên cười ngây ngô, nhưng thật ra Trần Nhu nhìn nhiều Cố Niệm Bắc vài lần, này vẫn là cô lần đầu tiên cùng Cố Niệm Bắc tiếp xúc, Cố Niệm Bắc thật đúng là cùng trong lời đồn giống nhau như đúc, chỉ là cô ấy cùng Nam Ảnh như thế nào đột nhiên quan hệ tốt như vậy? Vụ lần trước tại 《 Cầu Hoàng 》 đến bây giờ cũng mới hơn một tháng thôi.


____________


Sau khi việc quay chụp hoàn thành xong, các nhân viên công tác đều đã rời đi, chỉ còn lại Giang Nam Ảnh cùng Trần Nhu, còn có Cố Niệm Bắc đang ngồi trên ghế không biết nghĩ thứ gì mà cười mãi nãy giờ chưa dừng.

"Tới giờ phải đi rồi" Giang Nam Ảnh đến ám chỉ cũng không cân nhắc, trực tiếp nói thẳng.

"Hả?" Cố Niệm Bắc không phải lần đầu tiên thể hội Giang Nam Ảnh trở mặt không biết người.

 "Vậy tôi đi trước, ngày mai gặp." Lúc này trừ bỏ ngoan ngoãn rời đi, cô còn có thể làm cái gì đâu. Thời gian cũng thật quá ít, muốn thân thiện với người ta một chút cũng khó. Nhưng Cố Niệm Bắc không biết, cô đã ở trình đồ phải thân thân lắm rồi, mới nhận được loại đãi ngộ này, tuy rằng chính Giang Nam Ảnh cũng không phát hiện điều này. Ở trong thế giới của Giang Nam Ảnh, ngoài Cố Niệm Bắc chỉ có một người nữa nhận được loại đãi ngộ này, chính là Tằng Dật.

Cố Niệm Bắc đi rồi, Trần Nhu nhịn không được nhắc nhở nói: "Nam Ảnh, tuy rằng em......".

"Cái gì?" Giang Nam Ảnh tầm mắt còn đang dừng lại tại bóng dáng rời đi của Cố Niệm Bắc, chỉ hơi hơi xoay sườn mặt sang.

Lưu ý đến chi tiết này Trần Nhu đem "Tuy rằng em không thích Cố Niệm Bắc, nhưng là chúng ta kế tiếp còn muốn hợp tác, mặt mũi vẫn phải giữ một chút" nửa câu sau nuốt trở vào, thái độ này của Giang Nam Ảnh hình như không giống như là chán ghét, nhưng Trần Nhu cũng nói không nên lời là cái gì.

Nếu Trần Nhu thấy qua nam nữ đang ở thời kì yêu đương cuồng nhiệt, chắc chắn sẽ hiểu ra, cái loại thái độ này gọi là làm nũng, chỉ là cố ý làm chút tiểu tính tình để người yêu chú ý mình mà thôi.

"Không có gì, đúng rồi, Sầm Diệc Thư gọi điện thoại lại đây, mời em đi tham gia hôn lễ của em ấy."

"Em biết rồi."

Trần Nhu nhìn Giang Nam Ảnh trên mặt lại treo lên nụ cười mỉm quen thuộc, chỉ là này ý cười đến không được đáy mắt, thậm chí còn có vài phần châm chọc. Đúng rồi, đây mới là thái độ thường thấy của Giang Nam Ảnh, đã ghét người khác cho dù là ghét tới cực điểm, cũng sẽ không làm người khác phát hiện, thậm chí sẽ làm đối phương ảo giác tất cả chẳng qua chỉ tưởng tượng của mình.

Trần Nhu lúc này mới ý thức được, ngay từ lúc bắt đầu, thái độ của Giang Nam Ảnh đối Cố Niệm Bắc đã không bình thường. Cũng không giống hồi mới xuất đạo không che dấu được cảm xúc, từ ngày đầu tiên Trần Nhu làm người đại diện Giang Nam Ảnh, Giang Nam Ảnh đối đã người khác chính là ôn hòa khiêm tốn, không cùng ai gây chuyện. Ban đầu Trần Nhu còn không quen được, nhưng sau này biết nguyên tắc của Giang Nam Ảnh rồi mới dám yên lòng cùng nàng ở chung.

Nguyên tắc của Giang Nam Ảnh là "Đối xử với mọi người đều như nhau", tiền đề là đối phương cũng làm như thế. Cô đối với tôi như nào thì tôi sẽ làm lại như vậy. Sầm Diệc Thư không may vô tình chạm tới điểm cấm này

Giang Nam Ảnh cùng Sầm Diệc Thư vốn thuộc cùng một công ty đại diện, Giang Nam Ảnh xuất đạo so nàng sớm, ngày thường ở chung trừ các hoạt động khác Sầm Diệc Thư luôn là đem "Tiền bối, tiền bối" treo ở bên miệng, nhưng sau lưng không biết đã nói nhiều ít vài điều không hay. Đối với này đó, Giang Nam Ảnh không quá để bụng. Nhưng chân chính chọc giận Giang Nam Ảnh chính là, lần trước bộ điện ảnh Sầm Diệc Thư tiếp nhận còn mộ tuần nữa thì quay lại đột nhiên bội ước, tức giận đến đạo diễn thiếu chút nữa ngất xỉu đi. Đoàn phim gấp rút tìm một người mới còn chưa tốt nghiệp đại học xong đi đóng, kết quả sau khi bộ phim được chiếu, Sầm Diệc Thư lại lấy chuyện đột ngột phải đổi nữ chính này đi lăng xê bản thân.

Ở giới giải trí trong quá trình bàn bạc xảy ra xung đột là chuyện bình thường, nhưng giống Sầm Diệc Thư đã bội ước còn muốn lăng xê Giang Nam Ảnh là chưa bao giờ gặp qua.

Tuy rằng Giang Nam Ảnh cũng không quan tâm Sầm Diệc Thư, nhưng dù sao cũng là cùng một công ty.

Lại nói lần trước Giang Nam Ảnh cùng người này gặp mặt vẫn là ở đoàn phim 《 Cầu Hoàng 》, Sầm Diệc Thư ở bên trong sắm vai một cái giai đoạn trước được sủng ái phi tần.

Mỗi ngày, Giang Nam Ảnh đều chứng kiến cảnh Sầm Diệc Thư một bên cùng nàng "Tiền bối, tiền bối", một bên lại hướng Cố Niệm Bắc bên kia ăn nói ngon ngọt. Đoàn phim mỗi người đều cho rằng Giang Nam Ảnh cùng Cố Niệm Bắc là kẻ thù, giống Sầm Diệc Thư nhìn thì có vẻ hòa đồng hoạt bát, mọi mặt chu đáo, trên thực tế là ở vả mặt Giang Nam Ảnh.

Cũng may Sầm Diệc Thư suất diễn thực mau chụp xong rồi, Giang Nam Ảnh cũng không cần mỗi ngày nhìn đến cảnh Cố Niệm Bắc cùng Sầm Diệc Thư ở bên nhau, mấy ngày đấy nàng thật sự bực bội đến khống chế không được cảm xúc. Trước đây Sầm Diệc Thư lợi dụng Tằng Dật xào tai tiếng, Giang Nam Ảnh cũng không có tức giận như vậy.

Bất quá Sầm Diệc Thư cũng đã sắp kết hôn, hơn nữa đối tượng kết hôn vẫn là một cậu diễn viên tuổi nghề còn khá trẻ, điểm này đến Giang Nam Ảnh cũng không nghĩ tới. Giang Nam Ảnh còn tưởng rằng Sầm Diệc Thư muốn quấn lấy anh trai mình không bỏ, chẳng sợ không phải Tằng Dật, ít nhất cũng là một nam diễn viên có giá trị lợi dụng hoặc là đạo diễn.

Giang Nam Ảnh lần nữa xác nhận một chút tân lang thân phận bối cảnh, đối với Sầm Diệc Thư tới nói, xác thật không có giá trị lợi dụng gì, chẳng lẽ là yêu nhau thực sự? Cho dù là như vậy ngẫm lại, Giang Nam Ảnh đều cảm thấy trào phúng.

Giang Nam Ảnh cùng Sầm Diệc Thư gọi điện thoại, tỏ vẻ nếu có rảnh nói chính mình nhất định sẽ đi tham gia, đối phương giọng nói kích động hưng phấn, Giang Nam Ảnh mỉm cười cắt đứt điện thoại.

"Chào, là em à." Cố Niệm Bắc sau khi trở về không lâu cũng thu được điện thoại từ Sầm Diệc Thư.

 "Em muốn kết hôn? nhanh như vậy? chúc mừng em."

"Chính em cũng không nghĩ tới sẽ nhanh đến thế, nhưng mà không nhanh lên liền tới không kịp." Sầm Diệc Thư thẹn thùng mà nói.

"Chị hiểu mà." Ý nghĩa của câu nói trên Cố Niệm Bắc vẫn là nghe hiểu được.

"Nếu có thời gian, chị có thể tới làm ta phù dâu của em chứ?" Sầm Diệc Thư hỏi.

"Ừm chị cũng không rõ ràng lắm, chờ Tân Nhạc trở về sẽ hỏi thử chị ấy."

Hai người lại hàn huyên một hồi, cuối cùng Sầm Diệc Thư cúp máy trước.

"Chị sẽ trở về thôi." Sầm Diệc Thư nhìn bức ảnh được đặt trên mặt bàn, trong ảnh Sầm Diệc Thư mười tám tuổi ăn mặc đồng phục học sinh được một người con gái khác cõng trên lưng, hai người đều cười đến không còn hình tượng gì trông vô cùng hạnh phúc.


___________

Tân Nhạc là đi chuẩn bị bản thảo cho ngay mai, vừa về tới cửa đã thấy Cố Niệm Bắc ở trong phòng vẻ mặt khát vọng mà nhìn mình.

"Làm sao?" Tân Nhạc ngồi xuống đối diện Cố Niệm Bắc đối diện, "Nói, lại đi gây sự với ai rồi?"

"Không có chọc ai, nhưng mà có người bạn kia gọi tới nói nàng muốn kết hôn, hổi em có thể làm phù dâu cho mình hay không." 

"Bạn nào cơ?"

"Bạn gặp được hồi ở Cầu Hoàng ấy." Cố Niệm Bắc phía trước cũng nghe qua một ít chuyện về Sầm Diệc Thư, đối với cô, Sầm Diệc Thư thật sự là quá nóng vội, các loại thủ đoạn này liền Cố Niệm Bắc đều có thể nhìn thấu. Nếu không phải xem ở Tân Nhạc mặt mũi, Cố Niệm Bắc cũng sẽ không phản ứng nàng.

"Sầm Diệc Thư đúng không? Em muốn đi sao?" Tân Nhạc vừa mới bắt đầu nghe được còn sẽ kinh ngạc, nhưng hiện tại đã tiếp nhận rồi, đây là hiện thực, cho nên cô thiệt tình không hy vọng Cố Niệm Bắc cũng đi lên con đường kia.

"Em chỉ là tưởng tám chuyện một chút, cô bé đó như thế nào sẽ nguyện ý gả cho nam nhân kia, cho dù là ngoài ý muốn mang thai cũng không cần như vậy vội vã kết hôn như vậy?" Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh có tương đồng ý tưởng, giống Sầm Diệc Thư như vậy tâm tính không đời nào sẽ kết hôn cùng người kia.

"Đại khái là tình yêu đích thực đi." Nghe được nửa câu đầu thời điểm, Tân Nhạc còn chỉ nghĩ lừa gạt qua đi, nhưng sau khi nghe được nửa câu còn lại, nàng nhịn không được nhảy dựng lên, "Cái gì! Ngoài ý muốn mang thai! Không có khả năng!"

Ai đều sẽ ngoài ý muốn mang thai, chỉ có Sầm Diệc Thư không có khả năng. Tân Nhạc là nhân chứng sống khi hai người tình yêu còn điên cuồng, Sầm Diệc Thư thậm dùng thân thể mình tới chứng minh bản thân sẽ không bỏ xuống đối phương. Cho nên Tân Nhạc lúc biết Sầm Diệc Thư muốn cùng nam nhân kết hôn khi mới như vậy cảm khái, bất quá hiện tại nàng nhưng thật ra hoài nghi Sầm Diệc Thư có phải hay không có cái gì kế hoạch.

《 Hải Giác Dữ Sa Châu 》 đoàn phim, Đàm Việt không ngừng đổi mới Weibo hot search bảng, nhưng điều thứ nhất lại trước sau là "Sầm Diệc Thư kết hôn". Đương nàng ngẩng đầu thời điểm, trước mắt một mảnh mơ hồ.


_____________


Sau khi tập đầu tiên của 《 Toàn lực đi tới 》 được phát sóng, phía Weibo chính thức số fan đã đạt tới 80 vạn hơn nữa chỉ cần một hồi nữa là có thể lên tới trăm vạn.

Mấy trương trình giải trí khác thường thường sẽ đăng một ít đoạn ngắn của các tập đã chiếu cùng vài bài phỏng vấn nghệ sĩ tham gia lẫn các đoạn đặc sắc trong mỗi tập

 《 Toàn lực đi tới 》 thì sao? Bọn họ ngày ngày đăng toàn toàn mấy thứ vô cùng kì lạ. Đúng vậy, từ khi tập đầu tiên được chiếu xong, sợi dây đạo cụ màu hường vốn bình thường không có gì đáng nói nay đã được thăng cấp thành linh vật của chương trình.

Cũng may người quản lí tài khoản vẫn đủ tỉnh táo lâu lâu vẫn sẽ đăng một ít video liên quan tới chương trình.

Mọi người đều biết, muốn con người ta tạo thành một thói quen gì đó cần 21 ngày, nhưng trên thực tế cũng không cần lâu như vậy. Chỉ dùng ba ngày, các fan liền đã quen với việc mỗi ngày vào xem weibo của 《 toàn lực đi tới 》, nhìn thử hôm nay bọn họ lại đăng chuyện kì quá gì.

Lần này thế nhưng Weibo của chương trình lại đang phát sóng trực tiếp lễ trao giải Kim Lập. Dự cảm đêm nay sẽ có biến, "Bông hoa nhỏ của Giang Bắc couple" nhấn mở trang chủ của 《 Toàn lực đi tới 》

"Tự nhiên lại phát tróng trực tiếp lễ trao giải Kim Lập, thế cũng quá tùy tiện rồi!" Một người qua đường để lại bình luận.

"Tùy tiện thật." Cố Niệm Bắc nghiêng đầu nhìn Giang Nam Ảnh ở bên cạnh.

Hai người đang mặc lễ phục đã được chuẩn bị tốt lần trước, chỉ là giày của Cố Niệm Bắc có chút điều chỉnh. Cố Niệm Bắc so Giang Nam Ảnh cao hơn một khúc,  nếu đi cặp giày kia đứng ở bên cạnh cái cảm giác chim nhỏ nép vào người thật sự quá lớn. Trải qua điều chỉnh, chiều cao của hai người rốt cuộc đã tương đồng, chỉnh thể nhìn qua cũng tương đối hài hòa.

Tổ chương trình đêm cái sợ dây màu hồng kia đổi lại, hiện tại quấn quanh ở cổ tay là một sợi giây đính đá, nhìn khá sắc sảo, dù sao nhiều ngươi đi thảm đỏ cũng có không ít tạo hình kì dị, như này chắc không sao.

"Đi thôi."

"Chờ đã." Thời điểm Giang Nam Ảnh chuẩn bị xuất phát, Cố Niệm Bắc đột nhiên lại dừng bước.
Giang Nam Ảnh khó hiểu mà nhìn Cố Niệm Bắc.

"Một lát nữa đừng khẩn trương." Cố Niệm Bắc buông xuống bàn tay đang kéo Giang Nam Ảnh.

"Ai sẽ khẩn trương! Lại không phải lần đầu tiên bước trên thảm đỏ."

"Thế thì tốt rồi." Cố Niệm Bắc cười nhìn về phía Giang Nam Ảnh.

"Đi thôi." Cố Niệm Bắc một lần nữa nắm lấy tay Giang Nam Ảnh.

"Ừm." Giang Nam Ảnh biểu tình nháy mắt có chút mất tự nhiên, nhưng thực mau liền khôi phục, chỉ có chính nàng biết trong nháy mắt này trái tim đều mau nhảy ra ngoài.

_____________

Thân là tổng tài điều hành hàng trăm con người, Tằng Dật một chút đều không bá đạo, mỗi ngày trừ bỏ công tác chính là công tác, cũng chỉ có ở trước mặt em gái mới có thể tiêu sái mà nói một câu: "Anh công tác không vội." Các bá đạo tổng tài khác ở thời gian nhàn rỗi đều là ném chi phiếu đi yêu đương, Tằng Dật thì ở thời gian rãnh đi lướt Weibo, vào mấy trang về Cố Niệm Bắc bình luận dạo đá đểu cô. Tuy nhiên thời gian rảnh rỗi của hắn chung quy cũng không quá nhiều, đặc biệt là dạo gần đây, ban đầu định đi Nguyên Thành thăm em gái, trước đây mỗi lần lễ trao giải Kim Lập diễn ra đều là như thế, nhưng nào biết gần đây quá bận, hắn bị nhốt ở trong công ty, thẳng đến buổi tối hôm nay mới có chút nhàn rỗi.

"Sao vẫn là những người này." Tằng Dật chờ đến có chút không kiên nhẫn, tuy rằng hắn tiếp xúc qua không ít người trong giới giải trí, nhưng ấn tượng khắc sâu cũng không có mấy cái, trừ bỏ em gái nhà mình cùng Cố Niệm Bắc, ngoài ra thì còn có Sầm Diệc Thư. Lí do nhớ rõ cũng khá đơn giản, mỗi ngày bị buộc chặt ở bên nhau, nói tình yêu cuồng nhiệt gì đấy ai mà không nhớ cho được.

Tằng Dật cảm thấy chính mình thực oan, hắn cùng Cố Niệm Bắc truyền tai tiếng liền tính, rốt cuộc chính mình có chút hành động thật sự sẽ làm người khác hiểu lầm. Nhưng hắn cùng Sầm Diệc Thư thật sự chỉ gặp nhau qua một lần đã liên tục bị gán ghép với nhau, Tằng Dật cũng lười đi giải thích, cùng nhiều người truyền tai tiếng tổng so với cùng Cố Niệm Bắc truyền tai tiếng vẫn tốt hơn.

Sau khi biết chuyện Sầm Diệc Thư muốn kết hôn, Tằng Dật còn tự hỏi quá muốn hay không lại tìm người chế tạo cái tai tiếng.

"Đây hẳn là đối tượng kết hôn của cổ." Hiện tại đứng ở thảm đỏ chính là Sầm Diệc Thư cùng vị hôn phu của mình, "Nhưng mà bụng sao lại có vẻ hơi to nhỉ?"

Chẳng những Tằng Dật phát hiện điểm này, trên mạng những người khác cũng để ý, trong lúc nhất thời từ khóa "Sầm Diệc Thư mang thai" tiến lên thẳng hot search Weibo, các hot search trước đó đều bị nàng chiếm đóng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro