Chương 4 : Phu tử (cách xưng hô của học trò với thầy giáo)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trước đó vài ngày Thanh Sanh bắt đầu lên kế hoạch chương trình học, gồm có ba vấn đề: đã thông tư tưởng trọng nam khinh nữ; đả thông quan điểm tại gia tòng phụ, xuất gia tòng phu; cuối cùng là quan điểm vận mệnh của nữ nhân bị kẻ khác nắm trong tay.

Sáng sớm Thanh Sanh đã thu thập thỏa đáng, mặc một bộ trường sam màu chàm, bên trên có đa dạng các loại hoa văn bạch sắc, miếng ngọc bội mềm mại như nước vắt ngang đai lưng, đầu tóc thì chỉ tùy ý dùng một sợi dây cố định, mặc kệ mấy sợi tóc tỏa ra bên hông.

Vào nhà, bốn tiểu chủ tử khăn quấn đầy mình ngồi trước bàn giống như có tiệc cưới xin hay ma chay, đều đờ ra không nói gì, Thanh Trúc ở một bên bận rộn pha trà, khí sắc của Dụ tần tương đối tốt, có vài phần sức sống, Uyển phi, Hân tài tử và Thường tài tử không nói một lời, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên chút ánh sáng, nhưng thật ra sau khiquan sát Thanh Sanh thì có chút sững sờ, Thanh Trúc pha trà, lại thêm một chút hoa hướng dương vào để tăng thêm mùi vị.

Bài giảng đầu tiên chính là về Hoa Mộc Lan, thay cha tòng quân, tư thế oai hùng hiên ngang, chỉ huy quyết đoán, khi còn trẻ đã dùng binh để khiển tướng, thống lĩnh thiên quân vạn mã, giết địch công thành bảo về tổ quốc, khẳng định nữ nhân không hề yếu đuối, có thể làm được những việc của nam nhân, lại càng có thể làm được những việc nam nhân không thể.

Thanh Sanh đem chuyện xưa ra giảng giải thật êm tai, từ khi Mộc Lan cáo biệt phụ thân, giục ngựa một mình tòng quân, rồi đến đêm khuya chuồn ra bờ sông tắm, khiêu khích đánh bại đoàn binh mạnh bạo, đến xung đột vũ trang, trong vòng lửa chiến trường mà chém giết, bái kiến thiên tử nói rõ chân tướng, rồi đứng dưới tán cây anh đào đợi một bóng hình mờ ảo hư không.

Tiện tay mang ra một vài bức họa đưa cho mọi người, sau đó chậm rãi thì thầm, 

" Tức tức phục tức tức,

Mộc Lan đương hộ chức, 

Bất văn cơ trữ thanh,
Duy văn nữ thán tức.
Vấn nữ hà sở tư,
Vấn nữ hà sở ức.
Nữ diệc vô sở tư,
Nữ diệc vô sở ức. " (1)

Quay đầu nhìn tiểu nha đầu ngồi nghe như say như mê, chỉ còn tỉnh ba phần, bỗng nhiên Uyển Nhi chen vào,

" Nữ tử đó rốt cục cứ như thế mà sống". Lời xong, thì cũng không nói thêm gì nữa, Hân tài tử và Thường tài tử cũng không nói gì, nhìn vào mắt, chỉ thấy sợ hãi và cảm khái. Nhưng đột nhiên Dụ tần thêm vài câu cuối cùng

"Thoát ngã chiến thì bào,
Trước ngã cựu thì thường;
Đương song lý vân mấn,
Đối kính thiếp hoa hoàng.
Xuất môn khán hoả bạn,
Hoả bạn giai kinh hoàng:
Đồng hành thập nhị niên,
Bất tri Mộc Lan thị nữ lang!
Hùng thố cước phác sóc,
Thư thố nhãn mê ly,
Lưỡng thố bàng địa tẩu,
An năng biện ngã thị hùng thư?"(2)

Dụ tần vốn thông minh, liền ngâm ra đoạn thơ, sau đó bật cười, "Thanh phu tử hôm nay cũng có chút khi độ an năng biện hùng thư (3)"

Thanh Sanh không tự chủ được mà đỏ mặt, biểu tình đạm mạc thường ngày vì xấu hổ mà tan không ít, làm bộ ho khan hai cái, làm cho các vị ngồi dưới kia đều cười rộ lên, đến lúc này thì cả lỗ tai cũng khôn chịu thua kém mà như hỏa thiêu, mặt mày đỏ bừng, khoát khoát tay, nói hôm nay dừng ở đây, ngày mai tiếp tục, rồi giống như chạy trốn mà vọt đi, mà tiếng cười phía sau lại có vẻ ngày càng to hơn. Không phải toàn là người si ngốc sao, tại sao lại có thể chọc ghẹo phu tử, Thanh Sanh oán hận ở trong lòng.

Sau khóa học buổi sáng hôm đó, Thanh Sanh liền đi tìm thứ gì đó để nấu ăn, mấy ngày nay sinh bệnh, rau xanh cháo hoa ăn đến ngấy, mà lãnh cung này nào có thể trông đợi ngự thiện phòng mang đến chỉ một cọng rau xanh. Vì vậy liền cùng với Thanh Trúc đến ngự thiện phòng tìm chút nguyên liệu nấu ăn, bị không ít cái liếc mắt đâm tới.

Thanh Sanh mang ra một khối ngọc bội trước đây, mặc dù không đáng giá mấy, nhưng dù sao cũng là phần thưởng ở trong cung, lặng lẽ đưa cho tổng quản ngự thiện phòng, "Lý công công, sau này còn có nhiều việc cần phải nhờ ngài chiếu cố, ngài biết hoàng hậu tuy bị phế truất đến Trường Trữ cung, nhưng mà khẩu vị thường ngày vẫn không giảm chút nào, nếu đồ ăn mà đạt yêu cầu, nhất định sẽ nói tốt vài câu cho công công trước mặt nương nương, nhưng nếu đồ ăn có vấn đề, thì sợ có ngày công công sẽ gặp chút chuyện phiền phức", dứt lời, trong ngực thầm nói, vì dạ dày của ta, tạm thời nhờ chút danh tiếng của Hoàng hậu nương nương ngươi vậy.

Ánh mắt Lý công công đảo quanh, lấy tay che một chút môi son, cười khẽ, "Thanh cô nương nói có lý, chỉ là người biết đấy, trong cung này có luật lệ, sơn hào hải vị...những thứ này trước tiên phải đưa đến chỗ các phi tử, dĩ nhiên sẽ không đủ Trương Trữ cung, nhưng tuyệt đối sẽ không bỏ qua phần của Trường Trữ cung".

"Tất nhiên là vậy, nhưng mà theo ta thấy thì mấy ngày nay nguyên liệu nấu ăn có chút héo úa, hi vọng công công có thể giúp một tay, ngày khác nhất định sẽ báo đáp công ơn chiếu cố của công công"

Tiểu ánh mắt của Lý công công lại vòng vo, nói, "Hoàng thượng là người nhân từ, nên nguyên liệu nấu ăn thường ngày cũng không ít, cứ đến mà lấy".

Chú thích:

(1), (2) đều lấy thừ bài Mộc Lan từ:

Tức tức phục tức tức,
Mộc Lan đương hộ chức,
Bất văn cơ trữ thanh,
Duy văn nữ thán tức.
Vấn nữ hà sở tư,
Vấn nữ hà sở ức.
Nữ diệc vô sở tư,
Nữ diệc vô sở ức.
Tạc dạ kiến quân thiếp,
Khả hãn đại điểm binh;
Quân thư thập nhị quyển,
Quyển quyển hữu gia danh.
A gia vô đại nhi,
Mộc Lan vô trưởng huynh,
Nguyện vi thị yên mã,
Tòng thử thế gia chinh.
Đông thị mãi tuấn mã,
Tây thị mãi yên tiên,
Nam thị mãi bí đầu,
Bắc thị mãi trường tiên.
Đán từ gia nương khứ,
Mộ túc Hoàng hà biên,
Bất văn gia nương hoán nữ thanh,
Đãn văn Hoàng hà lưu thuỷ thanh tiễn tiễn.
Đán từ gia nương khứ,
Mộ túc Hắc sơn đầu,
Bất văn gia nương hoán nữ thanh,
Đãn văn Yên sơn Hồ kỵ thanh thu thu.
Vạn lý phó nhung cơ,
Quan sơn độ nhược phi,
Sóc khí truyền kim thác,
Hàn quang chiếu thiết y.
Tướng quân bách chiến tử,
Tráng sĩ thập niên quy.
Quy lai kiến thiên tử,
Thiên tử toạ minh đường,
Sách huân thập nhị chuyển,
Thưởng tứ bách thiên cường.
Khả hãn vấn sở dục,
"Mộc Lan bất dụng thượng thư lang,
Nguyện tá minh đà thiên lý túc,
Tống nhi hoàn cố hương."
Gia nương văn nữ lai,
Xuất quách tương phù tương;
A tỷ văn muội lai,
Đương hộ lý hồng trang;
Tiểu đệ văn tỷ lai,
Ma đao hoắc hoắc hướng trư dương.
Khai ngã đông các môn,
Toạ ngã tây các sàng;
Thoát ngã chiến thì bào,
Trước ngã cựu thì thường;
Đương song lý vân mấn,
Đối kính thiếp hoa hoàng.
Xuất môn khán hoả bạn,
Hoả bạn giai kinh hoàng:
Đồng hành thập nhị niên,
Bất tri Mộc Lan thị nữ lang!
Hùng thố cước phác sóc,
Thư thố nhãn mê ly,
Lưỡng thố bàng địa tẩu,
An năng biện ngã thị hùng thư?

Dịch thơ:

Thẫn thờ lại thẫn thờ
Mộc Lan đang dệt lụa
Không nghe tiếng thoi đưa
Chỉ nghe tiếng than thở
Có phải nàng đang mong
Có phải nàng đang nhớ
Nàng chẳng có gì mong
Nàng chẳng có gì nhớ
Đêm qua chiếu ngà vua
Triều đình tuyển quân ngũ
Mười hai quyển sổ quân
Sổ nào cũng tên bố
Nhà sinh gái đầu lòng
Nàng không có anh cả
Đành ngựa gươm xông pha
Thay cha nơi khói lửa
Chợ đông mua ngựa khoẻ
Chợ tây mua yên đai
Chợ nam mua bàn đạp
Chợ bắc mua roi dài
Sớm từ biệt mẹ già
Chiều ngủ trọ sông Hoàng
Không nghe cha mẹ gọi con gái
Chỉ nghe sông Hoàn tiếng ầm vang
Sớm từ biệt cha mẹ
Chiều ngủ sườn non Yên
Không nghe cha mẹ gọi con gái
Chỉ nghe ngựa Hồ hý suốt đêm
Muôn dặm quân dong duổi
Sông núi cách nước mây
Gió bấc động giáo mác
Trăng lạnh áo bào dày
mười năm đánh trăm trận
Tướng quân về nơi đây
Trở về vào điện ngọc
Dâng lời chúc đức vua
Công lao mười lần gấp
Ban thưởng khó ai so
Nhà vua hỏi nguyện vọng
Mộc Lan không muốn làm thượng thư
Xin cho ngựa đi ngày ngàn dặm
Phi về thăm làng xưa
Cha mẹ nghe gái về
Ra đón tận đầu làng
Em gái nghe chị về
Áo hồng bay đỏ đường
Em trai nghe chị về
Mổ dê giết lợn bày cỗ bàn
Gác đông lại mở cửa
Gác tây lại kê giường
Cởi ngay bộ chiến giáp
Mặc luôn quần áo thường
Trước cửa trải mái tóc
Tô mày đứng trước gương
Ra cửa chào bạn lính
Bạn lính thấy kinh hoàng
Mười hai năm cùng đội
Không biết Mộc Lan gái cải trang
Thỏ cái chân bấy bớt
Thỏ đực mắt mơ mơ
Hai thỏ chung đường chạy
Gái trai tạm đổi không ai ngờ.

Bản dịch trong "Hai mươi nữ nhân Trung Quốc" (Bùi Hạnh Cẩn).

(2) "Song thố bàng địa tẩu, an năng biện thư hùng": xuất phát từ điển tích sau:

Nhạc Phủ (quan đời Hán chuyên sưu tập thơ ca dân gian và âm nhạc, đời sau gọi những thể thơ và tác phẩm làm theo loại này cũng là nhạc phủ) thi tập: Mộc Lan thi: "Hùng thố cước phác sóc, thư thố nhãn mê ly/ Song thố bàng địa tẩu, an năng biện ngã thị hùng thư". Nguyên ý chỉ nhận không ra trống mái. Hậu nhân dùng để hình dung sự tình rắc rối phức tạp, không thể phân biệt.

(nghe đồn) căn cứ vào thơ có thể phân biệt thỏ đực và cái.

Thỏ đực luôn thích đập chân phình phịch, thỏ cái luôn lim dim mắt, để cho bọn chúng chạy trên mặt đất với nhau, làm sao phân biệt được bạn nào trai bạn nào gái?

Phương pháp: Nhấc tai thỏ lên, nếu là bạn là trai, chân sẽ đập phịch phịch, nếu bạn là gái thì ngoan ngoãn hơn nhiều, nhưng mắt sẽ chớp liên tục.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro