Chương 37: Ngươi thắng rồi, ngừng tay đi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 37: Ngươi thắng rồi, ngừng tay đi!

Mặt không thay đổi nhìn Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc cho tới giờ khắc này cơ hồ đều đang tùy ý làm bậy, Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc dùng trầm mặc đáp lại đối phương, sau khi lạnh lùng quét mắt nhìn Ngu Phi Túc không ngừng kêu rên lên tiếng, chuyển mắt nhìn người sắc mặt lành lạnh đã đeo lên chiếc nhẫn nhuộm phải vết máu

"Sự im lặng của gia gia là đại diện tán thành sao?" Ngữ điệu thanh tịch và đẹp đẽ ở trong sảnh tiệc yên tĩnh công bố, lại như một âm thanh quỷ mị làm cho tất cả mọi người run sợ, sau khi Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đang xác định nhẫn đeo trên tay đích thật là bảo vật gia truyền của gia tộc Cách Lỗ Lặc lần nữa xách lấy kiếm đến gần Ngu Phi Túc ngã ở trước mắt chật vật không thôi, "Gia gia, dựa vào gia quy, phàm là người khác họ có ý muốn mưu hại người thừa kế gia tộc Cách Lỗ Lặc, nên xử trí như thế nào?"

Lời nói lộ ra mùi chết chóc khiến Ngu Phi Túc từ lâu bởi vì đứt ngón tay và kiếm đâm thương mà đau đớn không chịu nổi lần nữa bắt đầu sợ hãi, ngoài đau đớn kinh hoảng ngửa đầu nhìn về phía Ngu Mạc Tình bên cạnh: "Mẫu thân, cứu ta!" Hắn có thể cảm giác được trong lời nói lạnh lẽo của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc tỏa ra sát ý nồng đậm, hắn bây giờ ngoại trừ cầu cứu mẫu thân của chính mình ra lại không có cách khác, bởi vì hắn đã từ trong mắt Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc thấy được thất vọng cùng lạnh lùng đối với hắn

Còn chưa có được bất kỳ trả lời, Ngu Phi Túc liền bị đau nhứt đột nhiên xuất hiện của thân thể kích thích đến một trận kêu thảm, chỉ là ý đau vẫn chưa liền như vậy dễ dàng biến mất, trái lại một trận đâm nhói đến tận xương tập kích thần kinh não

Trở tay nắm chặt một đầu chuôi hình chim ưng của cây nạng đặc chế, đem thân kiếm lộ ra hàn quang đâm vào trong bụng Ngu Phi Túc, mà khi cảm giác thân kiếm như cọ qua xương thông qua lòng bàn tay truyền vào đầu, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc không để ý lật qua thân kiếm, để lưỡi dao quay về nơi vị trí xương cột sống bên trong thân thể dùng sức cắt qua

"A..." Tiếng kêu thảm thiết đau đớn lại một lần nữa vang vọng toàn bộ không gian, trên thân thể chịu phải đau đớn hết lần này đến lần khác để khuôn mặt Ngu Phi Túc đã vặn vẹo đến căn bản là không có cách nhận biết, rỗng mắt nhìn kiếm bạc chôn ở trong cơ thể mình lộ ra băng hàn, cuối cùng không nhịn được một tay nắm chặt, muốn ngăn cản thân kiếm không ngừng rơi vào trong cơ thể; Một tay khác hướng lên trên muốn đẩy ra bàn tay cầm kiếm càng ngày càng dùng sức của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, chỉ là, lại uổng công vô ích!

Nhìn người trước mắt thống khổ không thể tả, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc hơi cúi người xuống, trong con mắt lành lạnh ngoại trừ bình tĩnh trước sau như một còn có tia vô tình lạnh lẽo: "Ngu Phi Túc, ngươi không phải nói đã sớm biết kết cục rồi, vậy có nghĩ được chính mình sẽ có kết quả như hôm nay hay không?" Khóe môi cong lên độ cong, nhưng ở trong mắt Ngu Phi Túc nụ cười này lại giống như nụ cười của tử thần khiến người ta sợ sệt, "Mặc kệ ngươi bây giờ cầu xin ai, bọn họ... Đều cứu không được ngươi"

Sát ý trong lời nói kích thích hoảng sợ dâng lên từ bên trong của Ngu Phi Túc, dùng sức đẩy Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc gần trong gang tấc, lại ngoài ý muốn vẫy rơi mặt nạ màu bạc của đối phương, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc rơi xuống mặt nạ, đột nhiên như phát điên liều mạng bò tới phía Ngu Mạc Tình, ngay cả kiếm rời khỏi thân thể cắt ra vết thương thật lớn cũng không bận tâm

Tiếng vang lanh lảnh của mặt nạ màu bạc rơi ở trên đá hoa cương khiến mọi người vừa bắt đầu liền ngo ngoe muốn động đối với Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc bị che khuất nửa mặt, chẳng qua là khi nhìn thấy nửa gương mặt đặc biệt xấu xí như quái vật kia, cũng không tự chủ quay đầu đi

Bờ môi rung động, Ngu Mạc Tình trợn to mắt nhìn khuôn mặt vốn là tinh tế của Lạc Lặc, giờ khắc này nửa khuôn mặt lại như mạng nhện lồi lõm không bằng, nước mắt cứ như vậy không bị khống chế không hề có một tiếng động lướt xuống, lắc lư đầu, tay muốn duỗi ra cũng ở giữa đường dừng lại, cô bây giờ, có lẽ từ lâu cả tư cách đụng vào Lạc Lặc cũng không có...

Giương mắt nhìn trong con ngươi của Ngu Mạc Tình vào giờ khắc này đang không hề có một tiếng động rơi lệ, đây có lẽ là lần đầu tiên hôm nay Lạc Lặc đi vào trong chủ trạch Cách Lỗ Lặc nhìn thẳng vào đối phương như vậy, chỉ là trong mắt từ lâu không còn tia quyến luyến của năm xưa, trái lại thấm ra màu hàn băng càng lạnh lẽo hơn, liếc mắt nhìn Ngu Phi Túc trốn ở phía sau đối phương, nữa gương mặt không bị che giấu hơi run động, nhưng cho dù lúc này cơ thịt nhẹ nhàng lôi kéo lại vẫn là kéo theo vết bỏng xấu xí bao trùm ở gò má, mà nụ cười rõ ràng nên là mang theo châm biếm lại ở giờ khắc này chuyển hóa thành miệng cười khủng bố giống như là ác quỷ

Chậm rãi giơ lên thanh kiếm vốn là hơi buông xuống, ý cười của khóe miệng hết mức thu lại, Lạc Lặc chậm rãi bước ra một bước lên trước, nhìn từ trên cao xuống mà ngó xuống Ngu Mạc Tình hơi ngửa đầu, tay trái giơ lên thì ở khi mọi người cho rằng là bấu víu bả vai đối phương, sau một khắc không lưu lại sức mạnh mẽ đẩy ra nữ nhân cản ở trước mắt, mà kiếm sắc bén cũng ở cùng lúc lần nữa đi vào lồng ngực của Ngu Phi Túc

Bước chân lảo đảo ổn định thân thể sắp té ngã, Ngu Mạc Tình sững sờ đứng ở tại chỗ, khi nghe tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt của Ngu Phi Túc mới lấy lại tinh thần, sau đó sững sờ nhìn Lạc Lặc một mặt lạnh lẽo, cuối cùng đem ánh mắt rơi vào trên người Ngu Phi Túc từ lâu khuôn mặt đã vặn vẹo đến cực điểm, nhắm mắt lại, cố nén nước mắt trong con ngươi không ngừng dâng lên và tất cả phức tạp tuôn ra trong lòng, khi lần nữa mở mắt khôi phục lãnh đạm trước đó: "Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, ngươi thắng rồi, ngừng tay đi!" Nếu như cả đời này nhất định muốn cô không ngừng ở trong lựa chọn phản bội đứa bé này, vậy hãy để cho cô vào giờ khắc này làm đến càng triệt để

Trong nháy mắt Ngu Mạc Tình dứt lời, Lạc Lặc đem thanh kiếm đi vào trong cơ thể Ngu Phi Túc mạnh mẽ rút ra, màu máu tươi đẹp dinh dính dọc theo lưỡi kiếm tụ họp về phía mũi kiếm, sau đó một giọt nhỏ xuống ở trên đá hoa cương cứng rắn hình thành từng đóa "hoa mai", nhìn chăm chú Ngu Phi Túc toàn thân bị màu máu nhuộm đỏ, Lạc Lặc lùi về sau vài bước, tiếp đó nhặt lên vỏ kiếm cây nạng đen bóng và mặt nạ rơi trên đất, sau khi mặt nạ một lần nữa che khuất nửa khuôn mặt bị thiêu hủy của mình mới lạnh lùng mở miệng: "Chuyện thứ hai, lấy lại thứ thuộc về Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ta" Một câu thông báo thì như cục đá ném vào hồ nước yên tĩnh ở trong lòng tất cả mọi người gây nên một tia sóng gợn, cũng dẫn tới chú ý càng nhiều

Mặt không thay đổi sau khi lau chùi vết máu nhuộm trên thân kiếm khiến nàng cực kỳ căm ghét, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ở trước mặt mọi người đem kiếm một lần nữa cắm vào bên trong vỏ kiếm đen óng, ngược lại nhìn theo Ngu Mạc Tình sắc mặt hờ hững một bên, mà lời thoát miệng nói ra lại là nói với người khác: "Bác sĩ Lục, Ngu tiên sinh thì giao cho ngươi chữa trị"

Đối mặt với mệnh lệnh đột nhiên tới, bác sĩ Lục vốn là theo sát Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc mà đến lại trước giờ chưa lên tiếng hơi hiện ra kinh ngạc, chỉ là sau khi đánh giá nam nhân ngã trên mặt đất, không ngừng co rút, kinh ngạc trong mắt nhất thời biến thành 'được', thấp giọng gọi đến trợ thủ phía sau cũng nhanh chóng xách đi người đã từ từ hôn mê, chỉ là ở khi lướt qua bên người Kha Trảm Tâm cùng Trữ Phong Hinh, dùng ánh mắt không hề có một tiếng động giao lưu, tiếp đó nhanh chóng biến mất ở bên trong tầm mắt của mọi người...

Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc ý tứ sâu xa mà nhìn Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, mà khi người sau dời đi tầm mắt và lần nữa đối diện, mặt mũi già nhăn nheo giống như lúc trước đóng băng lên, chóp mũi càng là phát ra hừ lạnh: "Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, đừng tưởng rằng ngươi thắng Ngu Phi Túc, là có thể vững vàng ngồi lên vị trí gia chủ Cách Lỗ Lặc. Dựa vào ngươi, còn chưa đủ tư cách! Chỉ cần ta không ủng hộ, ngươi thì đừng hòng làm gia chủ của Cách Lỗ Lặc"

Lời nói già nua lại có lực để mọi người ở hiện trường chú ý cũng nghiêng tai lắng nghe, nhưng lời nói này cũng không nghi ngờ để An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc trong âm thầm lần nữa lập lòe tính toán, mà Ngu Mạc Tình muốn rời đi lại bị Kha Trảm Tâm không có dấu vết cản lấy đường: "Ngươi nên lưu lại, đem trò đùa này xem hết. Sau đó..." Nhíu lông mày, do dự lời nói tiếp theo, chẳng qua là khi ánh mắt rơi vào trên người Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, chậm rãi mở miệng, "Mãi mãi cũng đừng xuất hiện trước mắt Lạc nữa"

Ngu Mạc Tình bị một người xa lạ chưa từng gặp nhắc nhở như vậy mới đầu bất ngờ, trong nháy mắt ổn định thân thể cứng ngắc lãnh đạm nhìn theo người bên người vẻ mặt đồng dạng, cưỡng ép cay đắng đè ở nơi cổ họng tràn ra và đau đớn thoát ra trong lòng, sau khi bờ môi hơi động mấy phần cuối cùng ở trong sự kiên trì của Kha Trảm Tâm xoay người, sau đó sát sao nhìn theo Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, suy tư hết lần này đến lần khác, hỏi ra vấn đề chính mình luôn muốn biết: "Hai năm qua, nàng tốt không?"

Đối với vấn đề của nữ nhân bên cạnh hỏi ra, trong lòng Kha Trảm Tâm xẹt qua giận dữ nồng đậm, tiếp đó chuyển thành khinh bỉ, mà nàng cũng không dự định trả lời, hai năm trước nhìn thấy tình cảnh đó, có lẽ cả đời này, nàng đều sẽ không quên được: Hình ảnh điêu tàn, không gian vị lạ tràn ngập, còn có xác chết đốt cháy khét, nhưng khiến nàng không thể chấp nhận nhất chính là thân thể thảm đến không bằng một cái xác của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, loại mùi vị mục nát kia cho dù đến bây giờ hình như còn lưu lại ở chóp mũi...

Đối mặt với trả lời không hề có một tiếng động, Ngu Mạc Tình ở trong nháy mắt đảo mắt thì thấy sự xem thường và khinh thường hiện rõ đáy mắt của đối phương, mà không thể nghi ngờ xác nhận một số suy đoán trong lòng cô, khi ánh mắt lần nữa chú ý Lạc Lặc mặt không hề cảm xúc ở cách đó không xa, ngực đột nhiên bị cảm giác nghẹt thở chôn vùi

"Gia gia cho rằng, bây giờ ngài vẫn có thể giống như trước ngăn cản ta như thế? Hay là ở trong lòng ngài, sau Ngu Phi Túc có người kế nhiệm tốt hơn?" Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc chống cây nạng chậm rãi đi đến bên người An Đông? Cách Lỗ Lặc, dừng ở người chỉ còn nữa hơi thở cuối cùng, cả người trong nháy mắt tỏa ra khí tức tàn nhẫn, mà một lúc sau, liền đốt lên một cây diêm tinh xảo giúp thân thể đã đốt cháy khét của đối phương thêm mồi lửa "nho nhỏ" nữa

Khi thân thể của An Đông? Cách Lỗ Lặc lại một lần bốc cháy lên, An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc cách đó không xa rõ ràng từ trong mắt hạ thấp của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc thấy được sát cơ không hề che giấu

"Tứ thúc, sợ là không thể nào. Mà bây giờ có thể trở thành là người kế nhiệm gia chủ gia tộc Cách Lỗ Lặc không ngoài ngũ thúc, thất thúc và cửu thúc mà thôi..." Âm cuối kéo dài ngoại trừ khiến người ta cảm thấy Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc chưa nói xong ra lại vẫn khảm nạm một loại uy hiếp khiếp người, thì như một khi Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc thừa nhận, vậy sau một khắc sẽ có người chịu phải lễ rửa tội tử vong

"Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc! Dừng quá làm càn" Rống giận đối với người lần nữa xuống tay ác độc với An Đông? Cách Lỗ Lặc đã sớm mất đi năng lực phòng ngự, Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc đột nhiên ý thức được chính mình đối với đứa bé này đã triệt để mất đi khống chế, hắn bây giờ, từ lâu đoán không được bước kế tiếp của Lạc Lặc sẽ làm cái gì, mà loại cảm giác này càng sâu hơn so với hai năm trước

"Gia gia, làm càn xưa nay không phải ta. Mà là những người muốn chiếm hữu vị trí gia chủ kia" Qua nhiều năm như vậy, nàng cùng bọn họ chơi loại trò chơi minh tranh ám đoạt này, ở sau khi nàng mấy lần bỏ mặc vẫn là không biết hối cải không ngừng chọc giận giới hạn cuối cùng của nàng, để nàng không thể không đau hạ sát thủ

Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc không thể không thừa nhận, nàng qua loa bỏ mặc từ đầu đến cuối chính là sai lầm, "Đêm nay, mặc kệ có bao nhiêu người không đồng ý, cho dù là gia gia, cũng không cách nào ngăn cản ta chiếm được thứ ta muốn" Tiết tấu tự thuật tuy là chầm chậm, nhưng cũng khẳng định tràn đầy không thể nghi ngờ, "Lẽ nào gia gia khăng khăng muốn ta toàn bộ giết hết bọn thúc thúc có thể được hưởng quyền thừa kế trong gia tộc Cách Lỗ Lặc mới đồng ý đem vị trí gia chủ giao cho ta hay sao?"

Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc nói tới mức độ như vậy, cho dù người ngu xuẩn nữa cũng biết người biến mất trong hai năm này đột nhiên xuất hiện lần nữa là ôm mục đích gì mà đến, mà căn cứ hình thức hiện trường để xem, vị trí gia chủ Cách Lỗ Lặc nhất định là vật trong túi của đối phương

Mấy vị lãnh đạo gia tộc hơi kém gia tộc thế lực Cách Lỗ Lặc ở Italy, âm thầm trao đổi tầm mắt, đối với bọn họ mà nói, nếu như gia tộc nội loạn có thể nhờ vào đó làm yếu thực lực của gia tộc Cách Lỗ Lặc, vậy bọn họ tuyệt đối là thắng lợi lớn nhất trong buổi yến hội này

Mà An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc có được không cùng cảm nhận lại hiển nhiên bị mấy câu nói của Lạc Lặc kích thích đến phẫn nộ lên, ánh mắt ở sau khi xoay chuyển lại xoay chuyển hoàn toàn trở thành một loại ngột ngạt điên cuồng cá chết lưới rách...

Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc không có bị lời nói của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc hù dọa, nhưng mà nghe được trong giọng nói nghiêm túc của đối phương, sau khi suy tư một phen, mới chậm rãi tuyên bố với mọi người: "Bắt đầu hôm này, vị trí gia chủ của gia tộc Cách Lỗ Lặc do Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc kế thừa" Thời khắc này không chỉ là một loại thỏa hiệp, nhiều hơn là một loại sợ sệt của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc đối với Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, sợ sệt trong con ngươi màu xám kia phản chiếu ra tĩnh mịch cùng không có gì lo sợ

Hết chương 37

Edit: Chờ ngược ma ma mà sao lâu quá ta, mn có khoái khi thấy thèn tra nam kia bị hành không? riêng tui là hả dạ gì đâu, người k đụng ta ta không đụng người, người chạm ta ta trả lại gấp trăm ngàn lần

Còn nữa, tui tìm được mấy bộ sp về mẹ con thấy cũng hay hay mà tiếc là không phải bách không không phải ngôn hay đam, chỉ là nói về tình củm đơn thuần giữa mẹ và con không hà, k yêu đương gì hết, không biết mn có mê không nhỉ, đợi sau khi bộ này kết thúc đi rồi tui sẽ mần mấy bộ đó nếu như chưa tìm được bộ ưng ý kaka

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro