Chương 38: Sớm muộn có một ngày, ngươi sẽ mua dây buộc mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 38: Sớm muộn có một ngày, ngươi sẽ mua dây buộc mình

Vẻ mặt của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc cũng không vì tuyên bố của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc mà có điều thay đổi, chẳng qua là khi ánh mắt lơ đãng xẹt qua vẻ mặt biểu hiện ra trên khuôn mặt của An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc không giống nhau, đáy lòng không tự chủ được hiện lên nụ cười lạnh, quét mắt nhìn An Đông? Cách Lỗ Lặc cách đó không xa ngã trên mặt đất cũng không còn cách nào nhúc nhích nữa, nội tâm không tiếng động mà đếm ngược nước cờ...

Mọi người bên trong yến tiệc đối mặt kết quả bất thình lình lại như trong dự liệu, phần lớn khách mời nội tâm đều thổn thức không ngớt, càng là ở trong lòng không nhịn được tính toán lên. Mà mấy người lãnh đạo gia tộc ở bên trong hắc đạo Italy lại là vào thời khắc này trầm mắt xuống, nhìn lấy sự phức tạp trong ánh mắt lộ ra khó nói của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc

Đối mặt tình trạng như vậy, Kha Trảm Tâm chỉ là hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ giọng nói: "Ngu tiểu thư, xin mời!" Kịch đã hạ màn, vậy nữ nhân này cũng không cần thiết lưu lại

Sâu sắc ngắm nhìn Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, Ngu Mạc Tình cùng lúc thu mắt lại quay người bước nhanh rời khỏi...

Nghi thức kế nhiệm gia chủ của gia tộc Cách Lỗ Lặc vẫn chưa bởi vì Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc leo lên vị trí gia chủ mà tiếp tục nữa, ở dưới hiệu lệnh của Lạc Lặc, khách mời ở hiện trường được đám người Kha Trảm Tâm từng người có lễ tiễn đi, mà khi phòng khách của chủ trạch chỉ còn dư lại thành viên gia tộc Cách Lỗ Lặc, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc mới mở miệng lần nữa: "Ba vị thúc thúc tuổi cũng lớn rồi, cái gì nên làm và cái gì không nên làm, trong lòng đều nên nắm chắc, chuyện sau này, hi vọng mời thúc thúc các người tự lo lấy. Còn về chuyện của tứ thúc sau này ta sẽ xử lý như thế nào, tiểu Lặc vẫn hi vọng gia gia cùng thúc thúc các người đừng can thiệp thêm"

Đối với công khai rõ ràng này của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, bốn người như thế nào sẽ nghe không hiểu? Nhưng chuyện này cũng không hề mang ý nghĩa An Đặc? Cách Lỗ Lặc, An Đắc? Cách Lỗ Lặc và An Tư? Cách Lỗ Lặc sẽ liền như vậy thỏa hiệp, tuy bọn họ không hiểu Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc vì sao lại dễ dàng như vậy nhường ra vị trí gia chủ, nhưng ở trong mắt bọn họ, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc vẫn không có tư cách này

Làm như nhìn ra sự xem thường trong mắt các thúc thúc của mình, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc không có dấu vết vung lên nụ cười lạnh: "Thời điểm không còn sớm, thứ cho tiểu Lặc không tiễn, các thúc thúc xin mời" Nhìn theo dáng dấp của ba người sau khi do dự một chút phẫn hận rời đi, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ngược lại nhìn phía Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc, "Tuy gia gia có nhà ở của mình, nhưng bắt đầu từ hôm nay, vẫn là ở lại chủ trạch đi! Cũng dễ để Lỗ Đức tận tâm hiếu thuận với ngài"

Câu nói sau cùng của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc khiến Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc bỗng dưng trợn to hai mắt, sau đó điên cuồng cười to lên, âm thanh già nua khàn khàn nhưng có lực để cả chủ trạch bị bao phủ ở trong loại không khí quỷ dị: "An Đăng quả nhiên không có nhìn lầm người, Lạc Lặc, ngươi thật sự là người thích hợp vị trí gia chủ Cách Lỗ Lặc nhất"

Không có vui sướng được tán thưởng, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc chỉ là bình tĩnh mà nhìn chăm chú lão gia hỏa một mặt nếp nhăn lại tràn đầy tươi cười, đối với hành động từ đầu đến cuối của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc, nàng ít nhiều có thể đoán được một chút, nhưng cuối cùng vẫn là không cách nào triệt để đoán được. Nhưng mà, những thứ này đối với nàng mà nói, tựa hồ cũng không quan trọng!

"Cho dù gia tộc Cách Lỗ Lặc cuối cùng chỉ còn dư lại một mình ta, gia gia cũng không lưu ý?" Không có kế thừa dòng dõi, gia tộc Cách Lỗ Lặc cho dù đạt đến đỉnh cao mạnh mẽ nhất, cuối cùng cũng sẽ bởi vậy suy tàn đi, tiếp đó bị những gia tộc khác nuốt chửng

"Chỉ cần không phải suy tàn ở trong tay ta, ta cần gì phải lưu ý nhiều như vậy? Huống chi, tiểu Lặc, ngươi thật sự sẽ để gia tộc cuối cùng chỉ còn một mình ngươi?" Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc vô tình vung tay lên, quay người qua bước lên trên lầu, "Để đế quốc tự tay ta tạo trở thành lịch sử, Lạc Lặc, ngươi thật sự sẽ làm như vậy?"

"Không hổ là lão gia tử, cho dù ngươi hận hắn nữa, hắn vẫn là đoán trúng tâm tư của ngươi" Kha Trảm Tâm đi đến bên người Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, vặn lấy lông mày nhìn bóng người từ từ biến mất ở cuối lầu hai kia, "Thực ra hắn căn bản không lưu ý sống chết của Ngu Phi Túc, cũng không lưu ý mấy vị thúc thúc kia của ngươi có phải có thể tồn tại trong tay ngươi hay không, hắn lưu ý, chỉ có gia tộc Cách Lỗ Lặc" Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc muốn luôn đều là người mạnh nhất trong gia tộc trở thành gia chủ, khiến cả gia tộc Cách Lỗ Lặc ở Italy không người nào có thể đụng, "Đồ vật lão gia tử để ý, từ vừa mới bắt đầu thì giống như đồ vật ngươi để ý"

Kha Trảm Tâm trong lòng biết rõ Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc căm hận cả gia tộc, nhưng đồng dạng nàng cũng sẽ không cho phép người khác tới xâm phạm uy nghiêm cùng lợi ích của gia tộc. Thậm chí vì sự cường đại của gia tộc có thể không chút do dự mà hủy diệt tất cả chướng ngại

"Coi như là như thế, ta vẫn là muốn thấy được dáng dấp hắn đau lòng hoảng sợ" Ngữ điệu vững vàng, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc chậm rãi ngồi vào trong xe lăn Trữ Phong Hinh đẩy tới cho nàng, ngược lại nhìn đối phương, "Cảm tạ bác sĩ Trữ, ta sẽ để người chuẩn bị kỹ càng phòng cho ngươi và bác sĩ Thiệu, hôm nay khổ cực các ngươi rồi"

"Không có ngươi đến khá khổ cực" Trong lời nói tràn đầy bất mãn nồng đậm, nhưng Trữ Phong Hinh đúng lúc kết thúc đề tài, quay người rời khỏi theo người làm sắp xếp phòng, chỉ là ở khi nghĩ đến chính mình rời khỏi nước Pháp, người nào đó sắc mặt thối, đầu bỗng dưng đau đớn, mà ở khi trượt vai qua Thiệu Nhuế luôn trầm tĩnh đứng ở một bên, mới chậm rãi mở miệng, "Tiểu quỷ làm sao sẽ đồng ý thả ngươi đến?" Lấy tính tình bá đạo được đặt tiểu công tước, sẽ để nữ nhân dịu dàng bên người này rời khỏi, cũng thật là một kỳ tích

Trên khuôn mặt không kìm lòng được nhiễm phải màu hồng, vành môi Thiệu Nhuế khẽ mím, liếc mắt theo nhân ảnh nào đó ở phía sau, cuối cùng đáp lại Trữ Phong Hinh chỉ có bất đắc dĩ thở dài, nhưng may mắn là, đối phương vẫn chưa truy vấn đáp án của nàng...

― ― ―

Sáng sớm chủ trạch Cách Lỗ Lặc hiện ra một mảnh yên tĩnh, chỉ là nằm ở bàn ăn đặt mấy tờ giấy, Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc một thân một mình ngồi ở bên chỗ chính ăn điểm tâm, khi ăn cơm xong mới lấy lên một phần, mà ở khi thấy được tin ở dòng đầu hơi sửng sốt, tiếp đó không hề có một tiếng động cười lên, sau đó bỏ xuống

"Gia gia không muốn hỏi chút gì?" Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ngồi xe lăn ra ngoài quét mắt nhìn báo trên bàn sau đó nhìn Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc trong thần sắc cũng không có chuyển đổi lớn bao nhiêu, đối với trên báo chí sẽ xuất hiện cái gì, nàng, đã sớm biết

Một màn chưa thấy trước mắt, khiến Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc hơi véo lông mày, hắn bây giờ căn bản không lưu ý những tin tức đầu đề kia, trái lại đối với hiện trạng của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc cảm thấy nghi hoặc: "Ta nhớ được, chân của ngươi rất tốt" Câu trần thuật mạnh mẽ nói ra, Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc sẽ không cho là tối hôm qua chính mình nhìn thấy tất cả là ảo giác, mà bây giờ, Lạc Lặc ngồi chiếc xe lăn kia lại là thế nào?

"Lúc cần thiết, nó sẽ rất tốt." Không có giải thích dư thừa, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc đẩy xe lăn đi tới bên cạnh bàn ăn, liếc nhìn đầu đề của báo chí "Đêm qua cùng lúc đường cái xuất hiện tai nạn giao thông, sự cố người chết xác nhận cho là An Đắc? Cách Lỗ Lặc của gia tộc Cách Lỗ Lặc của Italy"

"Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc, ngươi đang che giấu cái gì?" Khi Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc kêu to như vậy, thì chứng minh tính nghiêm trọng của tình thế, ở trước đó, Lỗ Đức cho rằng con mắt của hắn có thể giám thị nhất cử nhất động của Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc. Nhưng bây giờ, bên người đứa bé này đã không còn "con mắt" của hắn, tất cả của tất cả chỉ có thể dựa vào chính hắn phán đoán

"Ta cho rằng gia gia càng quan tâm hẳn là cái này" Vẫn là không trực diện đáp lại, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ở sau khi người làm bưng lên bữa sáng bắt đầu dùng cơm, khi nghe được chất vấn của Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc càng ngày càng bao hàm tức giận mới thả xuống bộ đồ ăn ngẩng đầu lên, "Gia gia anh minh như vậy, chẳng lẽ còn đoán không được nguyên nhân?"

"Ngươi..." Sau khi kinh dị là một mảnh vắng lặng Thác Lặc? Cách Lỗ Lặc tinh tế đánh giá Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc trước mắt lần nữa yên tĩnh dùng cơm, cuối cùng vẫn là tâm thần không yên chọn rời đi

"Ngươi cho rằng lão gia tử sẽ nghĩ như thế nào?" Kha Trảm Tâm đem toàn bộ đối thoại của hai người nghe vào trong tai từ chỗ tối lười biếng đến gần bên cạnh bàn ăn, đồng dạng quét mắt qua đầu đề của báo chí cười nói, "Kỹ thuật bắn súng của Lãnh Hồ quả nhiên danh bất hư truyền" Địa phương 500 mã, lại có thể một súng liền để xe lật cả đáy lên trời, không hổ là sát thủ đỉnh cấp, "Thì không biết vụ này có thể để hai vị thúc thúc khác của ngươi an phận xuống hay không"

"Nếu như bọn họ lựa chọn tiếp tục giống như trước, đối với ta mà nói cũng không phải việc xấu" Cho dù không gây sự, nàng bây giờ cũng đã dung không được bọn họ

"Ngươi chuẩn bị xử trí Ngu Phi Túc như thế nào?" Để bác sĩ Lục đem người kề bên bờ tử vong cứu trở về, Kha Trảm Tâm không một chút nào tin tưởng Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc bây giờ sẽ tốt bụng như vậy, huống chi, người kia vẫn là Ngu Phi Túc muốn cướp đi tất cả của nàng

"Xử trí?" Như là nghe được chuyện cổ quái kỳ lạ, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc nghi hoặc nhìn lại Kha Trảm Tâm, "Tại sao ta phải phí thời gian đi xử trí một phế vật?" Đối với một người toàn thân bại liệt, thân thể bị thương nặng không hề hoàn chỉnh, nàng còn cần phí tinh lực đi xử trí?

"Nếu đã như vậy, vậy ngươi tại sao phải cứu hắn?" Cứ như vậy để Ngu Phi Túc chết đi, không phải càng bớt lo? Chỉ là Kha Trảm Tâm đồng thời đang hỏi ra miệng đột nhiên ý thức được một vấn đề, sau đó trợn to mắt trừng Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc một mặt bình tĩnh trước mắt, tiếp đó tràn đầy tức giận lạnh lẽo cứng rắn mở miệng, "Lạc, đừng nói cho ta biết, ngươi là vì nữ nhân kia mới làm như vậy" Nếu như đúng là như vậy, vậy nàng nhất định điên rồi, sau khi gặp phải sự vứt bỏ như vậy lại... Tâm tư xoay một cái, một giây sau ngưng miệng lại, cuối cùng thấp giọng nói, "Lạc, sớm muộn có một ngày, ngươi sẽ mua dây buộc mình"

Nữ nhân tên Ngu Mạc Tình kia đến tột cùng ở trong lòng Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc chiếm hữu bao nhiêu tỉ trọng, lại để nàng hết lần này đến lần khác đi lựa chọn bỏ mặc đối phương tới gần? Dù cho lần này là ác ý trả thù cũng chỉ có thể chứng minh trong lòng Lạc Lặc không quên được đối phương mà thôi...

Thả xuống bộ đồ ăn, dùng khăn ăn nhè nhẹ lau sạch khóe môi, Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc hết sức tránh né ánh mắt có ý riêng của Kha Trảm Tâm, đẩy lấy xe lăn chậm rãi đi đến thư phòng, chỉ là chỉ có nội tâm chính mình biết: Nàng cũng là bởi vì muốn dồn hết sức lột bỏ tầng kén kia, mới có thể như vậy

― ― ―

Đứng ở một bên khác của phòng cách ly, ánh mắt của Ngu Mạc Tình xuyên thấu qua cửa cách ly rơi vào trên người Ngu Phi Túc giờ khắc này rơi vào hôn mê chỉ có thể dựa vào dưỡng khí duy trì hô hấp, mà đối phương vốn là tay trái hoàn chỉnh bị một tầng lại một tầng băng gạc quấn lấy, nhưng nơi ngón tay cái lại là thình lình thiếu một đoạn...

Đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa lên bên trán, Ngu Mạc Tình cho dù không cần nhìn cũng biết thân thể dưới giường bệnh trắng như tuyết che phủ của Ngu Phi Túc sẽ là bộ dáng gì, tâm tư hơi chuyển, nhớ lại lời trước đây không lâu bác sĩ Lục nói với cô, nghĩ đến chỗ này, nơi sâu xa của đầu óc liền truyền đến một trận lại một trận co rút

"Thân thể của bệnh nhân không có trở ngại, ngoại trừ bởi vì xương cột sống gặp phải đòn nghiêm trọng mà dẫn đến toàn thân bại liệt ra, còn có chính là thận trái bị vũ khí sắc bén đâm thủng, tạo thành thận suy kiệt, cho nên ta đem nó trực tiếp cắt đi để tránh khỏi ảnh hưởng quả còn lại. Còn về vết thương của bụng, ngực và trên tay, cố gắng dưỡng thương là có thể khỏi hẳn. Đương nhiên, loại vết thương này mỗi khi đến khí hậu chuyển biến có chút bệnh vặt đau đớn cũng coi như bình thường, cho nên, Ngu tiểu thư cứ việc yên tâm thì được rồi" Nếu như là từ vẻ mặt cùng ngữ khí của bác sĩ Lục để phán đoán, tất cả mọi người sẽ cho rằng những vết thường này vốn là vết thương nhỏ không đáng nhắc đến, nhưng sự thực lại không phải như vậy...

"Tiểu Lạc...." Giữa cánh môi nhẹ nhàng lẩm bẩm, chỉ cần vừa nghĩ tới ánh mắt vô tình lạnh lẽo của đứa bé kia, Ngu Mạc Tình đối với tai họa của Ngu Phi Túc giờ khắc này chịu phải cũng là có loại cảm giác như dự liệu, nhưng mà... Cái trán chống lấy cửa cách ly, Ngu Mạc Tình cảm giác mình rất mệt! Trong lòng cô biết rõ, Lạc Lặc sẽ không cứ như vậy dễ dàng buông tha chính mình, là từ trong con ngươi cũng không còn nhiệt độ kia, cô là có thể cảm giác được sự thù hận tỏa ra trong nơi sâu xa từ đáy lòng của đối phương...

Ngu Mạc Tình vung lên nụ cười khổ, tựa hồ từ thời khắc Lạc Lặc? Cách Lỗ Lặc ở mười hai năm trước xuất hiện, cô thì cũng không cách trốn khỏi luân hồi khủng khiếp mà gia tộc Cách Lỗ Lặc một lần một lần mang cho cô: Rõ ràng là không muốn cùng gia tộc kia có liên quan gì nữa a! Nhưng tại sao mỗi lần sự xuất hiện của đứa bé kia đều sẽ đem cô đưa vào trong thống khổ khó có thể nói? Nếu như đau đớn trên thân thể có thể giảm bớt đau xót trong lòng, vậy cô thà chịu đựng sự giày vò của cái trước...

Hết chương 38

Edit: Đây là ý riêng mà tiểu Lạc không giết thèn kia kaka, đế nó sống hong bằng chết mới hả dạ chớ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro