Chương 99: Kẻ Phản Diện XIII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đem con chó chết kia đi chỗ khác cho tôi!"

"Này nó đáng sợ đến thế à?"

Quan Thư Quân trốn ở sau lưng quản gia hét lên, mà cũng kỳ lạ thật, lúc tôi dắt Hỉ Đa Đa vào trong nhà, nó cũng chẳng cắn ai, nhưng mà nhìn thấy Quan Thư Quân thì lại điên cuồng sủa, tôi huýt sáo thu sợi dây lại, Đa Đa vội vàng chạy lại nằm sấp xuống bên chân tôi, tôi đùa giỡn: "Quăng chiếc giày qua đây, tôi cho nó ngửi, biết đâu nhớ mùi của cô, sau này gặp không cắn cô nữa."

"Cô đến Lam gia thu hoạch bất ngờ ghê, đem cái gì không đem lại đem cái thứ này về."

Quan Thư Quân vẫn lấy hết can đảm từ từ đi đến chỗ tôi, thấy cô ấy đi đến gần, Đa Đa lập tức nâng cao cảnh giác gầm gừ trong miệng, tôi kéo dây cổ nó, rồi xoa đầu: "Không cho mày cắn!"

Cuối cùng, Quan Thư Quân nhờ người mang một ít xúc xích giăm bông đến, trước sự cám dỗ của đồ ăn ngon, Hỉ Đa Đa đã dễ dàng bị thu phục, Quan Thư Quân vừa đút đồ ăn vừa xoa đầu nó, còn không quên mắng: "Đúng là đứa không có lập trường, thế là thu phục xong rồi à. Nhớ lại hôm đó, Lam Phi Ỷ thả chó cắn tôi, sao tôi lại không nghĩ đến chuyện vứt thức ăn cho nó chứ."

"Cô thử bảo nó đưa tay ra đi."

Quan Thư Quân không tin bản thân có thể điều khiển nó, cho nên nghi hoặc hô lên: "Đa Đa, đưa tay cho tao."

Đa Đa ngoan ngoãn đặt chân lên lòng bàn tay cô, Quan Thư Quân ngay lập tức như đứa trẻ ba tuổi phấn khích hô hào lên: "Nó nó nó, nó hiểu được tiếng người... ôi!"

"Vậy cô thử lại lần nữa, bảo nó ngồi xuống đi!"

"Chó ngốc, ngồi xuống cho tao."

"Gọi Đa Đa! Người ta tên là Hỉ Đa Đa!"

"À, Hỉ Đa Đa ngồi xuống!"

Đa Đa di chuyển cơ thể và ngồi xuống, Quan Thư Quân không cần tôi dạy, trực tiếp ra lệnh: "Nằm xuống, nằm xuống đi."

Ngay sau câu đó, Đa Đa lập tức nằm sấp, gục đầu bên chân nó, Quan Thư Quân như phát hiện ra một châu lục mới, bật thốt: "Cô còn bao nhiêu kỹ năng nữa thế, biết chăm con, lại biết huấn luyện chó, cô là trân bảo phụ nữ à?"

Tôi đưa dây dắt chó trong tay cho cô ấy, sau đó nói: "Thật ra tôi thấy vết thương đã lành hẳn rồi, phải đi làm, cô ở nhà không có ai chơi cùng, nếu buồn chán thì chơi với Đa Đa đi."

Nghe những lời của tôi, Quan Thư Quân sửng sốt một lúc, sau đó ném sợi dây cho tôi, la lối không phục: "Tôi muốn cô ở cùng tôi, mà cô lại bảo tôi chơi với chó, sao có thể so sánh được hả? Tôi không muốn."

"... Ơ kìa! Người phụ này, thật khó hầu hạ!"

"Kệ cô, ngày nào tôi chưa đi làm, cô cũng đừng sống dễ dàng!"

"Cô là ác ma hả? Sao mà tà ác như thế!"

Quan Thư Quân vẻ mặt đắc ý, bắt chước giọng điệu của tôi nói: "Tôi là ác ma cũng đâu phải ngày một ngày hai, tà ác là ưu điểm của tôi, muốn làm cô tức chết! Chọc tức cô đó!"

Tôi bất lực dẫn Đa Đa đi khắp sân, vẫn là ông quản gia cẩn thận, tìm người tạm dựng một cái ổ chó trong vườn, còn chuẩn bị thức ăn cho chó, Quan Thư Quân và tôi đứng ngắm nhà mới của Đa Đa: "Quan gia của chúng tôi cũng không có keo kiệt, nếu như đã rộng lượng tiếp đãi cô, thì đến chó cũng được thơm lây."

Nói xong, Quan Thư Quân ngồi xổm xuống vươn tay gõ nhẹ vào mũi Đa Đa, uy hiếp: "Để xem sau này mà còn dám cắn tao trên địa bàn của tao nữa không, cẩn thận tao xẻo thịt mày mang đi hầm canh, rồi còn bắt chủ nhân của mày ăn mà không hề hay biết gì!"

"Cô đúng là xấu xa!"

"Tôi là ác ma mà, phải làm sao cho xứng cái mác mà cô gán cho tôi, đúng không?"

...

Vào đêm trước bữa tối của công ty Jane, tôi nhận được một email từ chị Hồng, đó là một danh sách rất đầy đủ, trong khi tôi đang suy nghĩ về những cái tên trong đó, vừa nghĩ một chuyện khó hiểu, trong thời gian ngắn như thế, mà quan hệ của các cô ấy với Lam Phi Thuần đã tốt như vậy. Tôi đem danh sách tải lên website, Lão A thần thông quảng đại chắc chắn sẽ phân tích ra thứ mà chúng tôi cần.

Bữa tiệc tối diễn ra như đã định, vết thương của Quan Thư Quân gần như đã lành hẳn, tôi vẫn không thích kiểu yến tiệc này, cho đến khi Lam Phi Thuần xuất hiện trong sảnh cùng chị Liên, tôi mới thắc mắc tại sao không thấy bóng dáng của chị Hồng. Chẳng mấy chốc, ba người Quan Jane Lý đã cùng nhau trò chuyện về các vấn đề kinh doanh.

Tôi cố ý lợi dụng lúc Lam Phi Thuần đưa chị Liên nghỉ giữa chừng, lại gần bàn bên cạnh lấy đồ ăn, vừa cầm chiếc bánh, tôi vừa thản nhiên nhắc: "Bạn gái à? Cô ấy xinh đấy."

Lam Phi Thuần đưa cho tôi một ly sâm panh rồi nói: "Dẫn theo bạn gái vào dịp này là không thích hợp, người như tôi nhìn thấy là thấy thích hợp để yêu thương à? Bạn tình sao, cứ tùy tiện là có một người."

"Anh nói vậy trước mặt bạn gái, đúng thật quá đáng."

Chị Liên vờ như không quen biết tôi, khoác lên cánh tay Lam Phi Tuần nũng nịu: "Đáng ghét."

Tôi rất thức thời nói: "Tôi không quấy rầy nữa."

Thấy tôi nói vậy, chị Liên vội vàng đưa tay ra ôm lấy Lam Phi Thuần, để anh ta quay lưng lại về phía tôi, tôi quay lại nhìn chị Liên, chị ấy nháy mắt với tôi một cái, tôi cười sau đó đến một góc khuất, rất nhanh người kết nối chị Hồng chị Liên đã gọi cho tôi: "Cô Vưu, cô không cần lo lắng cho chị Hồng, chị ấy không có trong lịch trình hôm nay."

"Có tiến triển gì mới không?"

"Theo tôi được biết, lô hàng đầu tiên của Lam Phi Thuần đã được giao tại bến cảng, không dưới mười container, số lượng rất lớn, muốn lấy hàng một lần thì khó có thể mà lấy được, bây giờ chúng ta cần thăm dò xem kho hàng ở đâu. Chỉ cần biết được kho hàng ở đâu, thế là chúng ta đã có thể chơi đùa với anh ta, càng có bằng chứng xác thực hơn."

"Vất vả cho anh rồi."

Sau khi cúp điện thoại, tôi mở trang web để xem có cập nhật gì từ Lão A không, điều khiến người ta thất vọng là chẳng có một thông tin gì hết, nhưng mà hôm nay coi như cũng biết được đường đi nước bước của Lam Phi Thuần, không tính là náo nhiệt, nhưng mà cũng có thu hoạch.

"Đứng ở đây một mình làm gì vậy?"

Quan Thư Quân đến gần tôi, giật lấy ly rượu sâm panh từ tay tôi và thay vào đó là một ly nước trái cây, tôi nói đùa rằng: "Cô cũng chu đáo thật."

"Không phải ai cũng có thể hưởng thụ kiểu chu đáo này, cô nên trân trọng nhé."

"Tôi đang trân trọng mà, cô nhìn đi, ngày nào tôi cũng ăn nhờ ngủ nhờ nhà cô, đến con chó cũng cột trong vườn nhà cô rồi, cô nói tôi không trân trọng sao?"

"Lam Phi Ỷ có nói cô, miệng dầu mỡ quá không tốt không."

"Không có nói không tốt, chỉ nói nợ cái lưỡi trơn tru của tôi một nụ hôn."

"Này, đây là cô ám chỉ tôi phải làm gì à?"

Tôi ôm eo cô ấy, nhích lại gần nhau, sau đó cười lắc đầu: "Tôi sợ cô không chịu được thôi."

Cô ấy móc cằm tôi trêu chọc: "Làm sao bây giờ? Cô càng ngày càng thú vị."

"Tôi phải làm sao đây, cô yêu tôi, tôi rất sợ!"

"Cô không thể theo tôi sao?"

Tôi đặt ly xuống, dẫn Quan Thư Quân đến hoa viên bên ngoài sảnh tiệc, dưới ánh đèn mờ ảo, tôi bất đắc dĩ nói: "Tôi chỉ thắc mắc, cô từng nói, người như tôi và người như cô, đứng chung một chỗ với nhau không xứng đôi, tại sao giờ cô lại muốn ở cùng tôi, này không phải tự vả vào mặt à?"

Quan Thư Quân không chịu thua, tay véo eo tôi: "Vưu Phi Phàm, sao cô lại dám nhắc chuyện cũ với tôi!"

"Ơ kìa! Nhìn cô xem, mới đó đã lộ bản tính rồi, nói lời không hợp ý là bắt đầu ầm ĩ với tôi!"

"Cô!"

"Cô mới nói một hai câu là phản bác tôi!"

Quan Thư Quân lập tức thay đổi sắc mặt, mỉm cười ôm lấy tôi, choàng tay qua vai tôi: "Tôi không ầm ĩ với cô nữa, được chưa?"

"Quan Thư Quân, cô vẫn nên tranh thủ tìm đàn ông rồi gả cho người ta đi, cô là sản phụ lớn tuổi rồi!"

"Nếu tôi nói không phải cô thì không được, thế nào đây?"

"Tôi cũng có sinh con với cô được đâu."

"Muốn không, cô theo tôi, tôi sinh cho cô."

"Khụ... khụ... khụ... cô xem cô là gà mái à, tự đẻ trứng sao?"

"Tôi đã cho cô đủ mặt mũi rồi, sao cô không chịu ở bên tôi? Có phải trong lòng cô còn có Lam Phi Ỷ không? Hừ, biết ngay, cô chưa chịu buông bỏ người ta mà!"

"Ác ma, về nhà thôi! Tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ, ở trong mơ cái gì cũng có."

.........

Cho nên, mọi thứ đang từng bước phát triển, tôi chỉ cần bình yên ổn định ở bên cạnh Quan Thư Quân, chờ tin tức tốt lành từ Lão A và chị Hồng. Nhưng chuyện phát sinh quá nhiều, sau khi trở lại công ty, mỗi ngày đều có rất nhiều việc chờ tôi giải quyết, hôm nay cũng không ngoại lệ, lại là một đêm tăng ca đến khuya.

Tôi nhìn đồng hồ, đã gần mười hai giờ sáng, hôm nay Quan Thư Quân thật sự rất hiếm khi không gọi điện giục tôi về nhà, vì vậy tôi thu dọn bàn làm việc sau khi suy nghĩ một chút liền rời khỏi công ty. . Trong khi chờ thang máy, tôi lướt qua trang web của Lão A và thấy thông báo có cập nhật mới, tôi nóng lòng nhấp vào đó xem.

'Nguồn hàng Lam Phi Thuần nhập cho Jane đến từ một người đàn ông tên là Niên Bất Hòa, thế giới ngầm có mạng lưới rất rộng, chính anh ta là người đứng đầu việc mua lô hàng này cho Lam Phi Thuần, có vẻ như Jane và Lam Phi Thuần chưa tìm được kho hàng ưng ý nên hàng hóa vẫn đang lưu tại cảng. Bây giờ tôi có thể khẳng định chắc chắn lô hàng này toàn là hàng giả, tư liệu đã được chuẩn bị sẵn, chỉ cần cô lên tiếng, tôi sẽ gửi đến Lam gia.'

'Với lại không biết gần đây Lý Thư Hoa đã nói gì với cậu hai nhà họ Lam, bọn họ thường xuyên lén lút gặp nhau, có lẽ là cổ phần Lam Thị, xin chú ý.'

Phi Tuấn? Tại sao anh ấy lại đi cùng Lý Thư Hoa? Tôi vừa suy nghĩ vừa đi vào thang máy, sau đó để lại tin nhắn trên web Lão A 'Lập tức mang tư liệu đến cho Lam Phi Ỷ, nhớ rõ... không được cho cô ấy biết là tôi gửi. Tiếp tục điều tra việc của Lam Phi Tuấn và Lý Thư hoa.'

Đến bãi đậu xe, tôi rút chìa khóa xe, huýt sáo đi về phía chiếc xe, còn chưa đi được hai bước, một chiếc xe thương mại hiệu Buick từ bên cạnh lao ra chặn đường tôi, tôi linh cảm có chuyện không ổn, lùi về sau hai bước, vừa định quay đầu bỏ chạy thì phát hiện con đường phía sau đã bị mấy người đàn ông không biết từ đâu xuất hiện chặn lại.

Vài người bước xuống xe, tên cầm đầu ngậm mẩu thuốc lá, trên mặt có vết sẹo, trông như một tên côn đồ lão làng, hắn nói: "Ông chủ của chúng tôi mời cô uống trà, cô chạy đi đâu đấy? Trói nó mang lên xe!"

Ngay khi người đàn ông vẫy tay, một số người phía sau đã vây lấy tôi, và cuối cùng đẩy tôi vào trong xe ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro