Chương 109: Tiến nhập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cửa sắt mở ra rồi, bên trong cũng không có động tĩnh gì khoa trương , chỉ là một sơn động sâu thẳm tối đen, dựa vào thính lực tốt của Tần Nam có thể nghe thấy trong sơn động truyền ra tiếng nước róc rách.

Suối ngầm ?

"Bởi vì tính bí mật của chương trình thực nghiệm, những người tiến vào phòng thí nghiệm ngầm này không thể ra ngoài, không được tùy ý liên hệ ngoại giới. Tận khả năng đem vị trí của phòng thực nghiệm từ trên bản đồ biến mất, lợi dụng suối ngầm để truyền tin, cũng là nguồn nước để dùng, đồ ăn thì từ phòng thực nghiệm trên mặt đất cung cấp, vì thế căn cứ trên mặt đất chẳng những có xây dựng nhà kính, còn có chuồng trại. Đây là một căn cứ bí mật có thể tự cấp tự túc."

"Ngươi muốn thông qua suối ngầm tiến vào phòng thí nghiệm?"

Tần Diệp một câu , nói ra ý định của Long Ngải .

"Đúng vậy, bất quá suối ngầm, mức nước chênh lệch lớn nhất khoảng ba mươi thước, một năm bốn mùa dòng nước chảy xiết, ở giữa còn có thể xuyên qua một chỗ hồ sâu, cần tiêu phí gần nửa giờ đồng hồ."

Nói xong Long Ngải dẫn đầu tiến vào sơn động, sau khi tiến vào động, có một cái gò đất hơn mười thước vuông, nhìn ra được nơi này là do nhân công mở ra , một bên trên vách động còn để lại phương tiện chiếu sáng.

Đem một cái đèn trên tường lấy xuống, một đạo cửa ngầm mở ra, bên trong lại trống rỗng.

Nhìn thấy ô trống, Long Ngải thần sắc ngưng trọng, lo lắng.

"Đã có người đi vào ."

Người đã đi vào là ai, nàng rất rõ ràng, bởi vì những người biết được chỗ này là phòng thực nghiệm chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, người biết được con đường này lại càng ít hơn !

"Ngươi như thế nào biết?"

"Nơi này vốn đã đặt ba bộ đồ lặn, nhưng hiện tại không có."

Chuyện này chứng minh rằng phòng thực nghiệm sau khi bị phong bế, đã có người tiến vào, nghĩ đến đây Long Ngải cảm thấy được dị thường mỏi mệt, thậm chí còn cố nhớ lại hết thảy chuyện từng ở trong này phát sinh .

"Đi thôi, đi đến phía trước nhìn xem."

Trước mắt, nan đề lớn nhất có lẽ là hồ sâu, Tần Nam cùng Tần Diệp là mẫu thể, căn bản không cần hô hấp, nhưng nàng cùng Tần thúc là người, nín thở gần nửa giờ căn bản không có khả năng.

Dọc theo đường đi, lối rẽ rất nhiều, dựa vào ký ức liền thuận lợi đi tới ven bờ của hồ sâu.

"Xuyên qua cái động này, bò lên trên gần ba mươi thước, chỗ một thác nước, là có thể tới được trạm thông tin."

Nín thở ba mươi phút, vấn đề này chính là sự thật.

"Không có bộ đồ lặn dự bị nào khác sao ?"

Tần Diệp buông Tần Chí Cương trên lưng, người vẫn còn hôn mê, cả khuôn mặt đều đỏ lên bất thường!

"Long Ngải!"

Nóng vội mà hô một tiếng, đánh gảy cuộc bàn bạc Long Ngải cùng Tần Nam, người nọ từng bước cũng đã đi tới trước mặt Tần Chí Cương, đưa tay dò xét, tâm lập tức trầm xuống lập tức gấp gáp.

"Ông ấy đang phát sốt."

Nói xong, Long Ngải đem tư liệu trên người đều lấy ra, giao cho Tần Diệp.

"Tần Nam, hai ta hãy đi trước, trong trạm thông tin hẳn là có thiết bị lặn."

"Từ từ, ngươi như thế nào qua đó được ?"

Thường nhân không có khả năng nín thở ba mươi phút! Tần Diệp nhíu chặt mày vì thế càng thêm gấp gáp.

"Nếu là lấy thiết bị, tỷ của ta một người là đủ rồi."

"Không được, nếu muốn tiến vào trạm thông tin phải có ta đi cùng mới được."

Tam mức bảo hiểm của phương tiện phòng trộm, không có nàng liền không có khả năng mở ra .

Nói xong, Long Ngải đã chuẩn bị sẵn sàng tới bên hồ, hít sâu một hơi liền định nhảy xuống, cũng may Tần Nam một tay ngăn lại .

Long Ngải khó hiểu, Tần Diệp mở miệng giải thích :

"Tỷ của ta chính là lo lắng bên trong sẽ có cái gì, muốn trước đi xuống nhìn xem."

"Tốt lắm, hết thảy cẩn thận."

Nói xong đem đèn pin đa năng giao cho Tần Nam.

"Động ngầm đại khái ở dưới nước bảy tám thước, ở cửa động có xiềng xích mới là chính xác ."

Cám ơn Long Ngải xong, Tần Nam chậm rãi tiến nhập hồ sâu, bên dưới tối đen một mảnh, đưa tay không thấy năm ngón tay, đừng nói tra xét nguy hiểm , liền ngay cả chuyện đơn giản là thấy rõ được phương hướng cũng có chút khó khăn.

Thân ở trong hoàn cảnh như vậy, cảm giác thật không tốt, đối hắc ám kháng cự, không gian kín, còn có cảm giác sợ nước. . . . . .

Long Ngải cấp cho cái đèn pin có công năng tốt lắm, khuyết điểm chính là ánh sáng quá nhỏ, tìm kiếm xung quanh một phen, ở dưới nước khoảng bảy tám thước quả nhiên phát hiện một cái động ngầm.

Lúc đang chuẩn bị quay về, ánh sáng đèn pin vô tình rọi tới một đoàn bóng ma, là vật gì đây ?

Kinh hãi , đưa tay rọi lại lần nữa mà nhắm ngay phương hướng đó, lại vật gì cũng không có. . . . . .

Cá tính cẩn thận khiến nàng lựa chọn tìm tòi đến tột cùng, tuy rằng nói thì rất đơn giản, nhưng ở dưới nước mà phải tìm kiếm này nọ thật sự rất khó!

Nương theo ánh sáng đèn pin , xung quanh tìm kiếm một phen, lại cái gì cũng không phát hiện.

Mới vừa chuẩn bị bơi trở lên, trước mắt hé ra một khuôn mặt phù thũng, thối rữa của một người nào đó, quá mức đột ngột, nàng không khỏi cả người cứng đờ, hoảng thần khiếp vía.

*Editor: edit đến đoạn này cũng vừa qua 0 giờ được ít phút, vui ghê :)))

Đợi cho hoàn hồn , muốn đưa tay bắt lấy, đối phương lại trong nháy mắt biến mất ở trong bóng tối!

Bơi trở lên, đem tình huống mà mình biết nhất nhất kể lại, tất cả mọi người trầm mặc , mãi sau đó Long Ngải mới mở miệng đánh vỡ này phân bất an mà bình tĩnh nói.

"Ta sẽ đi dẫn dụ 'thứ đó'."

Lời nói của Long Ngải vừa ra miệng, liền bị Tần Diệp phản bác, mà lý do phản bác cũng thực rõ ràng.

"Nếu ngươi xảy ra chuyện, cho dù giải quyết sạch sẽ được 'thứ đó', cũng không ai có thể mở ra được hệ thống an ninh này, càng thêm đừng nói là cứu cha ta !"

Lý do tuy rằng rất có sức thuyết phục, nhưng không thể đánh gãy quyết định của Long Ngải , đến lúc này Tần Diệp mới phát hiện, thái độ làm việc của Long Ngải là 'sống chết không bỏ' !

Cố chấp như vậy khiến cho người ta hận không thể ném một cái tát chết cho rồi !

Hai người tranh luận một hồi, cũng không đạt được thỏa hiệp, Long Ngải cảm thấy được đây là phương án khả thi duy nhất , mặc dù mạo hiểm, cũng đáng giá, mà Tần Diệp thì lo lắng đến kết quả xấu nhất, một chút cũng không muốn thỏa hiệp.

Chính là thời gian vốn dĩ không đợi con người, Long Ngải rất rõ ràng thời gian trước mắt là cỡ nào gấp gáp, liền không hề muốn cùng Tần Diệp tranh chấp, cũng không tiếp tục kỳ vọng được đối phương đồng ý, trực tiếp đi về phía bờ nước.

Thấy vậy, Tần Diệp là lửa giận dâng cao, gân xanh nổi lên.

"Được rồi! Ngươi muốn đi xuống, ta cũng đi xuống!"

Tức giận mà nói thẳng, lấy lại tinh thần, lại vội vàng bổ sung một câu.

"Ngươi nếu chết, cha ta cũng sẽ không cứu được !"

Lời nói của Tần Diệp khiến Long Ngải có chút sửng sốt, tiện đà lộ ra tươi cười, hai người liền nhìn về phía Tần Nam dò xét.

Tần Nam vẫn vây quanh song chưởng mà xem diễn, lúc này, nhận được tầm mắt hai người, không chút do dự liền gật gật đầu, dẫn đầu xuống nước.

Rồi sau đó, Tần Diệp ôm Long Ngải cũng xuống nước, lần theo vách động, tận khả năng giữ khoảng cách gần với mặt nước, như vậy mặc dù có vấn đề gì, cũng có thể rất nhanh lên bờ.

Tần Diệp đem Long Ngải ôm vào trong ngực, mà Tần Nam thì mai phục ở phụ cận, ngọn đèn đánh vào trên người hai người, tùy thời mà động.

Thời gian từng giây từng giây trôi qua, qua ba phút, một cái bóng đen thoảng qua, Tần Nam lập tức cảnh giác lên, báo cho Tần Diệp lưu tâm xung quanh.

Nhưng mà, lại qua nửa phút, cũng không có chút dị động, ngay lúc Long Ngải nhịn không được muốn ngoi lên để thở, Tần Diệp đột nhiên bị vật gì đó hung hăng đụng phải một cái, quyết định thật nhanh buông tay dùng lực một tống liền đem Long Ngải hướng lên trên, sau đó bởi vì lực lượng này Long Ngải đã tới trên bờ.

* dị động: sự kiện khác thường

Mà bên kia, Tần Nam đã gắt gao quấn lấy 'thứ đó', năm ngón tay thành trảo, thật sâu khảm vào thân thể sần sùi của đối phương, mặc cho đối phương như thế nào giãy dụa cũng không buông tay.

Từ vừa rồi chứng kiến, ngoại hình của 'con này' hẳn là cùng cá mập không sai biệt lắm, chính là hình thể lớn rất nhiều, cũng xấu rất nhiều, so ra hẳn là kết quả của biến dị.

Đau đớn khiến cho quái ngư không ngừng vặn vẹo thân hình, thậm chí là va chạm vào vách động, vẫn chưa thể đem Tần Nam quăng ra, ngược lại da thịt trên người đã bị Tần Nam hung hăng kéo xuống mấy khối.

Rất nhanh, bị mùi máu tươi hấp dẫn, dưới đáy hồ sâu lục tục trồi lên rất nhiều bóng ma, này một màn bị Tần Diệp toàn bộ xem vào trong mắt, nhắc nhở Tần Nam một tiếng sau, liền hướng về phía chỗ đèn pin phát ra ánh sáng bơi đến.

"Diệp, xé thịt!"

"Oh ~!"

Lúc Tần Diệp tới được bên cạnh Tần Nam, quái ngư đã bị dày vò đến tinh bì lực tẫn, hai người chia nhau kéo xuống một đoàn thịt xong, rất nhanh trốn khỏi vòng vây.

Tiếp đó, dưới ánh đèn pin mỏng manh, quái ngư đã bị đồng loại trồi lên mà phân thực hầu như không còn.

* tinh bì lực tẫn: đuối sức, te tua

Hai người thấy vậy, ăn ý tả hữu giáp công, lần mò một phen liền kéo xuống một khối da thịt, dựa vào biến hóa của dòng nước , tránh thoát một kích lại một kích , cũng đúng lúc này, khiến nhóm quái ngư náo loạn, càng đấu ngươi chết ta sống.

Nhìn thấy kế hoạch đúng như dự liệu, Tần Diệp lập tức bơi lên, mang theo Long Ngải hướng trạm thông tin đi tới, dọc theo đường đi Long Ngải đều bảo trì trạng thái thả lỏng nhất, tùy ý Tần Diệp ôm về phía trước.

Mang theo một người, Tần Diệp tuy rằng tốc độ chậm rất nhiều, nhưng là cùng người bình thường không khác mấy, bởi vì không có nhu cầu về dưỡng khí, cũng không có cảm giác mệt nhọc, tốc độ vẫn duy trì ổn định.

Đi tới nửa đường, Long Ngải thật sự không nhịn được khó thở, trong bóng tối, sờ soạng liền kéo xuống đầu của Tần Diệp , hấp thụ dưỡng khí tất yếu.

Tình huống đột ngột, khiến Tần Diệp cả người đều ngây ngẩn !

Trong lúc Tần Diệp ngây người giật mình, Long Ngải nhưng thật ra bình tĩnh dị thường, liền ngay cả nhịp tim đều vững vàng, không có một tia phập phồng, nhận thấy được chuyện như vậy, Tần Diệp cũng giống như bị một gáo nước lạnh dội từ đầu đến chân, cả người đều đã lấy lại tinh thần.

Tiếp tục đi về phía trước, chính là đáy lòng không hiểu vì sao lại dâng lên một đoàn lửa giận, làm cho tốc độ bùng nổ mà tăng lên không ít.

Long Ngải tuy rằng nhận thấy được tốc độ tăng lên, nhưng bởi vì thời gian cấp bách, liền tiếp tục tâm vô tạp niệm điều chỉnh tâm tính, trạng thái nín thở cũng đã được thả lỏng .

Dọc theo đường đi, hai người không có gặp được gì bất ngờ, thuận lợi tới được chỗ trạm thông tin dưới thác nước.

Dòng nước chảy xiết, phát ra tiếng vang ở trong động, có chút làm cho người ta sợ hãi, Long Ngải nương ánh sáng đèn pin thăm dò hoàn cảnh xung quanh , phát hiện bên cạnh cái trạm này có để lại vài cái bình dưỡng khí, vui buồn lẫn lộn.

Vui chính là vì trong bình dưỡng khí còn lưu lại dưỡng khí, ưu chính là ———— suy đoán của chính mình thực có thể trở thành sự thật.

"Bên trong bình dưỡng khí còn có để lại một chút dưỡng khí, nếu là ngươi mang theo Tần thúc lại đây, hẳn là có thể."

"Thật sự!"

Nghe thấy như vậy, trên mặt Tần Diệp cuối cùng lộ ra một chút vui mừng.

"Ngươi đi trước đem Tần thúc mang lại đây, thừa dịp 'thứ đó' còn chưa kịp hoàn toàn khôi phục, thời gian càng lâu, khó bảo toàn không có biến hóa."

Đối này Tần Diệp cũng nhận thức, liền gật gật đầu, cầm lấy thiết bị lặn, mới hỏi ngược lại:

"Ngươi. . . . . . Một người ổn không?"

"Đi đi, ngươi cũng thấy nơi này nhỏ hẹp như vậy, vừa rồi nhìn một vòng cũng không có cái gì dị thường."

"Vậy ngươi chính mình cẩn thận, ta sẽ đi nhanh về nhanh."

Nói xong lại lội xuống nước.

Đợi cho Tần Diệp rời đi xong, Long Ngải mới ngẩng đầu nhìn hướng về phía trên thác nước, tiện đà đem tầm mắt chuyển tới một góc bí mật .

Vẻ mặt dị thường bi ai. . . . . .

Khả năng?

Không phải khả năng sẽ trở thành sự thật, chỉ sợ. . . . . . Đã trở thành sự thật.

Cũng đúng lúc này, trong căn phòng hôn ám, một đám màn hình tản ra ánh sáng u lục , một cái bóng đen ngồi ở trước màn hình, nhìn thấy trong màn hình hiện lên hình ảnh một nữ nhân mang vẻ mặt bi ai lẫn phẫn hận .

Gợi lên một mạt quỷ dị tươi cười.

* u lục : xanh đen, mập mờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro