Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gào khóc đã không thể giải quyết vấn đề, Kỷ Dao Quang làm sao lại không biết mẫu thuẫn của nàng cùng Thường Du lớn bao nhiêu? Tâm tình tích lũy tâm cần một nơi để trút ra hết, một mình nàng ngồi trên mặt đất vừa khóc vừa cười. Nàng còn nhớ lần đầu gặp gỡ Thường Du, các nàng đều là mang theo mộng tương mà nhập học. Trong trường học không thiếu người xinh đẹp, chính là bị một lần chạm mặt, bị một thân quân huấn trang phục hấp dẫn. Nếu như nói nhất kiến chung tình là thấy sắc nảy lòng tham, mà càng tiếp xúc thì trong đầu của nàng chút ý nghĩ dư thừa cũng không còn, nàng yêu không phải khuôn mặt xinh đẹp kia, nàng yêu chính là linh hồn Thường Du.
Thường Du vừa vào trường liền trở thành nữ thần, đương nhiên người theo đuổi đếm không hết, trong đó không thiếu người kinh tài tuyệt diễm, phú nhị đại. Mà Kỷ Dao Quang trước đây, phấn chấn cuối cùng thời điểm đối mặt với Thường Du đều hóa thành thấp thỏm cùng ngây ngô. Biểu lộ thì bất an, nắm tay thì mừng như điên, cãi nhau sau đau lòng. Từng bước đi được tới thời điểm này, nàng nhớ rõ ràng, trong lòng thì càng hận chính mình. Thường Du tốt như vậy vì sao lại bị chính mình bỏ qua?
Nếu như chỉ biết khóc sướt mướt, vậy thì không phải Kỷ Dao Quang, đem tâm tình phát tiết xong xuôi, nàng xoa xoa con mắt sưng đỏ, nhìn chính mình tiều tụy trong gương, trong lòng âm thầm phát thề. Nàng không tin Thường Du thật sự cái gì cũng đều không để ý, coi như cô mất trí nhớ, lãng quên tất cả, nếu như mình có quyết tâm, không phải còn có thể lần nữa theo đuổi sao?

  Kỷ Khai Dương gọi điện thoại tới đúng lúc Kỷ Dao Quang đang dùng cơm. Chỉ một người ăn có chút cô đơn.
"Ta nói Dao Dao a, ngươi khi nào mang A Du cùng trở về một chuyến? Đừng nói hai ngươi ở ngoài tình chàng ý thiếp liền quên đường nhà." Giọng điệu này vừa nghe đã biết là ba mẹ phân phó,mới không giống lời Kỷ Khai Dương sẽ nói. Nhị lão ngày thường chỉ lo chính mình khoái hoạt tự tại, du lịch thế giới, công ty ném cho Kỷ Khai Dương quản lý, khi nào có thời gian rảnh rỗi để ý tiểu bối bọn họ? Bảo đảm là nhìn thấy một chút tin tức. Kỷ Dao Quang khóe môi cười khổ, nàng thở dài một hơi: "Ca, ngươi có phải là nhìn thấy tin tức trên mạng?"

   Kỷ Khai Dương trầm mặc một hồi, đáp: "Phải, ngươi cùng A Du... "

  "Chuyện này các ngươi đừng bận tâm, ta sẽ tự mình giải quyết, chúng ta sẽ không ly hôn, ta không thể cùng Thường Du ly hôn." Kỷ Dao Quang kiên định nói. Trong ấn tượng của nàng, sau khi ly hôn, người trong nhà không cùng nàng nhiều lời, nhưng lén lút vẫn là thương tâm, bọn họ cực kỳ yêu thích Thường Du, một số thời điểm Thường Du như nữ nhi ruột thịt của họ, còn Kỷ Dao Quang nàng chính là nằm ở tầng thấp nhất trong nhà, lại như là nhặt được.

  "Chuyện của ngươi đương nhiên là ngươi tự mình giải quyết, chẳng lẽ để chúng ta đi tìm A Du?" Kỷ Khai Dương vừa nghe Kỷ Dao Quang nói như vậy, lập tức đáp, "Nhất định là ngươi sai, ngươi phải cố gắng xin lỗi  A Du,nếu không tết ngươi đừng về nhà."

  "Ca, ngươi..." Kỷ Dao Quang còn chưa nói hết, đầu kia chỉ còn tiếng cúp máy.Bỗng nhiên trở lại ba năm trước, Kỷ Dao Quang trải qua nhiều điều mới, rất nhiều chuyện cũng đã phát sinh thay đổi, cũng không có trong ký ức của như bộ phim"Nịnh thần" kia. Vẫn là đạo diễn Lý Âu, chỉ có điều diễn viên chính không phải Thường Du, mà là một diễn viên có tiếng bấy giờ. Thế nhưng tất cả đều đã không quan trọng, đối với Kỷ Dao Quang mà nói, nàng chỉ cần Thường Du, cũng chỉ quan tâm Thường Du. Không biết có phải mộng cảnh không, nàng cũng nguyện ý ở lại chỗ này.

  "Chúng ta rất tốt." Kỷ Dao Quang đăng lên Weibo chính mình, những người khác nghĩ như thế nào, nàng cũng không quản được. Nhìn điện thoại, hoặc thân bằng bạn tốt thân thiết, hoặc là trong vòng sơ giao nói bóng gió, Kỷ Dao Quang không kiên nhẫn, ứng phó đám người làm cho nàng cả người đều mệt mỏi, nhưng là có lúc không thể không đi duy trì quan hệ cùng người khác.
   Một cái tin nhắn đến: "Đi uống một chén, gặp ở chỗ cũ." Bằng hữu Kỷ Dao Quang kỳ thực cũng không nhiều, thân nhất chính là bạn thân Biên Vu Đình. Vị Đại tiểu thư này không đi công ty nhà mình làm, mà đâm đầu vào giới giải trí làm quản lý, dựa theo nàng nói, nơi nào có tuấn nam mỹ nữ nơi đó có Biên Vu Đình. Những người khác làm quản lý chính là cầm mặt nóng đi dán một ít đang "hot" minh tinh mông lạnh, mà Biên Vu Đình? Chưa bao giờ thấy nàng trực tiếp dẫn dắt ai, cũng có một đống người muốn chạy đến tay của nàng. Tư bản chủ nghĩa vạn ác, Kỷ Dao Quang đã từng đùa giỡn nói, mà Biên Vu Đình chỉ tiêu sái mà hất đầu: "Vậy ngươi cũng tìm trong nhà a, làm gì mệt mỏi chính mình như thế? Rõ ràng có thể không cần phấn đấu rất nhiều năm."
Nơi Biên Vu Đình nói là một quán bar cổ điển, ở vào trung tâm, ban ngày rất ít người đến, nhưng vừa đến đêm chính là đèn đuốc sáng ngời, khắp nơi đều nổi lên không khí ám muội cùng hương rượu. Lần này ra cửa, Kỷ Dao Quang cũng không dám nghênh ngang xuất hiện mà mang theo kính râm, khăn quàng che kín cổ cổ, đem chính mình bao bọc kín mít, như kẻ trộm tiến vào trong quán rượu, ở trong phòng riêng tìm được Biên Vu Đình đang lung lay ly rượu.

  "Ta nói ngươi nghề này có gì tốt? Ra ngoài liền tốn công như vậy." Nhìn thấy Kỷ Dao Quang đi vào, Biên Vu Đình trêu chọc, liếc nàng một cái tiếp tục nói, "Ngươi khi còn bé nói phải làm giáo sư, nhưng bây giờ thì sao? Mau mau giải nghệ bảo đảm bình an đi, dù sao ngươi cũng diễn không ra gì." Biên Vu Đình nói chuyện cùng những người khác không bao giờ nể mặt mũi, đối với bạn thân mình càng vô tình.

   Biết rõ tính tình của vị bạn thân này, Kỷ Dao Quang tức giận đáp: "Ngươi không giống vậy sao?"
Biên Vu Đình lắc đầu, nở nụ cười quyến rũ: "Chúng ta sao có thể giống nhau? Ta không giống ngươi,ở trong giới còn đánh mất luôn vợ."
   Kỷ Dao Quang không có đáp trả, nàng hô hấp hơi chậm lại. Lúc trước nàng lấy thế sét đánh không kịp che tai liền ký thỏa thuận ly hôn, căn bản không có thời gian nghe bạn tốt an ủi cùng khuyên bảo. Kỳ thực tại lúc nhận được tin nhắn, Kỷ Dao Quang liền mơ hồ đoán được nguyên nhân Biên Vu Đình tìm mình. Từ lúc mình quen Thường Du đến kết hôn, người bạn thân này chỉ im lặng quan sát, nàng không có tỏ thái độ gì với Thường Du nhưng là từ một số chuyện vẫn có thể nhìn ra, nàng đối với Thường Du rất hài lòng. Coi như Thường Du rất lạnh nhạt, nhưng trên người nàng phảng phất có một loại ma lực khiến người ta mê muội.

  Thấy Kỷ Dao Quang rơi vào trầm mặc, Biên Vu Đình thu hồi nụ cười trên mặt, ánh mắt hiện lên tia bất đắc dĩ: "Các ngươi bình thường cãi nhau coi như là tình thú trong cuộc sống, nhưng là lần này xảy ra chuyện gì? Nghe nói đã nháo đến tìm luật sư tới nhà chuẩn bị ly hôn? Đi tới bước này không dễ dàng, ngươi thật sự muốn từ bỏ sao? Chuyện này không phải trò đùa, các ngươi cần nghĩ cho rõ."
   "Ta rất rõ ràng." Kỷ Dao Quang gượng cười, nàng đáp, "Ta không muốn ly hôn, cũng sẽ không cùng Thường Du ly hôn, nhưng lần này nàng rất kiên định, đều là ta sai."
   "Biết sai có ích lợi gì? Ngươi phải hành động a!" Nhìn Kỷ Dao Quang dáng vẻ, Biên Vu Đình chút gấp gáp, nàng bỗng nhiên đứng lên, chỉ hận mài sắt không thành thép, tự nói: "Ngươi nhất định phải đem nàng đoạt về, Thường Du thật tốt chỉ một mình ngươi biết sao? Khắp mọi mặt đều rất ưu tú, lẽ nào ngươi muốn nhìn xem nàng cùng người khác ôm ấp?" Biên Vu Đình nói câu này trong nháy mắt đem ký ức Kỷ Dao Quang câu trở về, nàng nhìn thấy Thường Du cùng một người khác thân mật ôm nhau, nàng không có nhìn rõ ràng khuôn mặt người kia, nhưng là không quên được dáng vẻ hạnh phúc của cô, cách thật xa nàng đều có thể cảm nhận được. Có phải Thường Du sau khi rời đi nàng liền trải qua cuộc sống càng tốt hơn, càng vui vẻ hơn, nhưng nàng không muốn buông tay, lòng người chung quy vẫn là ích kỷ."Tình huống như thế ta không chịu được." Kỷ Dao Quang lắc đầu, nói với Biên Vu Đình càng như đang tự nhủ, "Ta sẽ chờ nàng hồi tâm chuyển ý, chờ nàng một lần nữa trở lại bên cạnh ta."

   "Ta chỉ sợ ngươi cũng kích động, kí tờ hiệp nghị kia rồi." Biên Vu Đình thở phào nhẹ nhõm, tuổi trẻ lại như là một bà mẹ già, vì người bạn thân này hao tốn tâm tư. Hai tay khoanh ở trước ngực, nhìn Kỷ Dao Quang ánh mắt kiên định, nàng thuận miệng hỏi, "Ngươi dự định làm sao theo đuổi?"
  Kỷ Dao Quang nhíu mày, nàng chăm chú nhìn mặt Biên Vu Đình, chậm rãi mở miệng: "Chuyện này ta khả năng còn cần sự hỗ trợ của ngươi."
   "Ta nếu như biết theo đuổi người thì ta còn có thể độc thân?" Chưa chờ Kỷ Dao Quang nói xong, Biên Vu Đình liền hừ một tiếng. Xưa nay chỉ có người khác chạy theo mình, khi nào cần Đại tiểu thư này tự đi hống người?
   Kỷ Dao Quang có chút buồn cười, nàng trừng Biên Vu Đình một chút: "Ngươi nghĩ gì thế?" Dừng một chút, mới tiếp tục nói, "Thường Du nàng dọn ra ngoài, ta đương nhiên không dám đến nhà chọc giận nàng, nhưng là cũng không thể không thấy được nàng. Ta nghe nói nàng gần nhất nhận “Nịnh thần”, nghe Tô tỷ nói bên trong đã chọn ra nhân vật rồi, thế nhưng ta muốn đi đoàn phim."
   Biên Vu Đình gật đầu, nàng cười nói: "Cái này đơn giản, nếu như Tô Từ bên kia không lấy được, ta liền tự mình đi tìm bọn họ. Ngươi muốn nhân vật gì? Thường Du nếu như nhận vai, nữ chính là nàng, nữ thứ cho ngươi thế nào?"
  Kỷ Dao Quang suy nghĩ một chút cảnh tượng mình tới đoàn phim, đạo diễn Lý Âu tức giận chửi ầm lên, thân thể nàng run lên, vội vàng khoát tay: "Nếu như là người bình thường cũng còn tốt, dựa theo Lý Âu Lý đại đạo diễn yêu cầu, ta hay là không cần đi liên lụy đoàn phim, cũng không thể phá huỷ vai chính của Thường Du. Tùy tiện tìm cho ta một vai không quan trọng, nhưng là vừa có thể ở trước mặt Thường Du tăng độ tồn tại là được."
   "Nhìn ngươi dạng này tiền đồ." Biên Vu Đình trừng mắt Kỷ Dao Quang, xem thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro