Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Kỷ Dao Quang liền cứng đờ ở đỉnh đầu Thường Du, chạm không được mà rút tay cũng không phải. Thường Du từ trên giường tức giận nhìn mình chằm chằm, nàng mới làm ra vẻ không có chuyện gì xảy ra đưa tay rụt về. Trời đất chứng giám, nàng chỉ muốn vuốt lên lông mày đang nhíu chặt của cô, tuyệt không nghĩ làm gì khác. Thường Du tức giận như vậy, chắc là rất chán ghét đi. Kỷ Dao Quang khô khan cười vài tiếng, còn chưa kịp mở lời liền nghe Thường Du trầm giọng:"Cút ra ngoài!"
Nhưng đây là phòng ngủ của chúng ta... Kỷ Dao Quang đương nhiên không dám kích thích cô thêm, một câu giải thích cũng không nói, chỉ có thể xoay người đóng cửa rời khỏi phòng. Thường Du ngủ không sâu, từ lúc Kỷ Dao Quang mới bước vào phòng cô đã tỉnh giấc, nín thở không biết kẻ ngốc này muốn làm cái gì, đợi được nàng giơ tay mới đột nhiên bật đèn lên. Trong nháy mắt, lúc ánh đèn sáng lên, cô xem được trong mắt Kỷ Dao Quang yêu thương cùng với không cam lòng. Cô tin tưởng Kỷ Dao Quang trong lòng vẫn còn tình cảm, cũng như cô không có cách nào quên được, hết thảy lạnh lùng cùng lãnh đạm đều chỉ là ngụy trang. Nhưng mệt mỏi cùng bất lực cũng là chân thực. Thường Du tắt đèn ngủ, tiếng thở dài cũng chìm trong màn đêm, cô ép mình quên đi ánh mắt của Kỷ Dao Quang.
Cuối cùng đánh không lại mệt mỏi, Kỷ Dao Quang cuộn mình ngủ trên salông. Sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên nàng làm chính là kiểm tra lại thời gian trên điện thoại, vẫn là ba năm trước. Vậy chuyện sau khi ly hôn chỉ là giấc mơ? Nàng chau mày nhìn điện thoại, không nghĩ việc này nữa, nhìn quanh phòng, xác nhận Thường Du đã ra ngoài. Trong ấn tượng của nàng, cô đang nhận một quảng cáo lớn. Sau đó, các nàng ly hôn, Thường Du cũng không còn xuất hiện trước mắt công chúng nữa.
  Trong di động, mười cuộc gọi nhỡ thì tám cái là của quản lý Tô Từ.
"Này..." Kỷ Dao Quang mới nói được một chữ thì đối diện đã tuôn ra một tràng pháo liên thanh.
"Kỷ Dao Quang, ngươi muốn chơi trò biến mất sao? Ngươi xảy ra chuyện gì, một ngày liền ta không liên lạc được với ngươi? Đúng rồi, ngươi cùng Thường Du lại cãi nhau chuyện gì? Ngươi đã xem tin tức truyền thông viết chưa, không được đem chuyện cá nhân ảnh hưởng đến công việc, ok? Ngươi xem, từ lúc xuất đạo đến giờ đã có được tác phẩm nào ra hồn chưa? Lúc bắt đầu, ta đã nói ngươi không hợp với con đường diễn xuất, tại sao ngươi không thử đi theo ca hát? Trái lại nhất quyết chọn con đường này."  Những lời này nàng đã nghe không biết bao nhiêu lần rồi. Lúc trước, ở trường, nàng thông qua cuộc thi" Vạn Chúng Chi Thanh" mới lọt vào mắt xanh của công ty, khi đó họ một lòng muốn nàng trở thành ca sĩ. May nàng còn có khuôn mặt đẹp nên công ty cũng không phản đối quyết định của nàng. Chỉ có điều lời này của quản lí cũng không sai, nàng nhẹ nhàng thở dài, đợi được bên kia bình tĩnh lại, mới chậm rãi nói:"Gần nhất ta không muốn nhận kịch bản cùng quảng cáo gì." Tô Từ là một quản lý rất tốt, dù hay càm ràm bất mãn nhưng cuối cùng đều tôn trọng suy nghĩ của nàng.
"Ngươi rốt cuộc muốn gì? Lãnh đạo công ty sớm đã có ý kiến với ngươi nếu không phải nể mặt Thường Du thì đã sớm..." Tô Từ bất đắc dĩ, không có nói hết, nhắc đến Thường Du, cô liền nhớ tới một việc, liền hỏi:" Ta nghe nói hợp đồng của Thường Du đã sắp hết hạn, nàng không dự định gia hạn, ngươi biết chuyện gì không?"
Chẵng lẽ cô muốn rời khỏi giới giải trí? Kỷ Dao Quang trong lòng hồi hộp, gấp gáp hỏi:" Tô Tỷ, ta không biết, là xảy ra chuyện gì, Thường Du không muốn tiếp tục đóng phim sao?"
"Thường Du là vợ ngươi đó, chẳng lẽ truyền thông nói là thật, các ngươi chia tay sao?" Tô Từ nói tiếp:"Cũng không phải không đóng phim nữa, nàng gần đây còn nhận một kịch bản, ta chỉ nghe người ta nói nàng dự định rời công ty, đã bắt tay vào xây dựng công ty riêng rồi."
Trong ký ức của Kỷ Dao Quang, Thường Du sau khi ly hôn liền rời khỏi giới giải trí, chẳng lẽ tất cả có lý do. Ba năm trước này cũng không giống với ba năm trước mà mình trải qua? Kỷ Dao Quang nhíu chặt mày, trong lòng phiền muộn, cuối cùng ném tất cả tâm tình, tự an ủi mình, đi đến đâu tính đến đó vậy.
"Tô tỷ, ta cùng Thường Du chỉ là có chút mâu thuẫn nhỏ thôi, tuyệt đối sẽ không như truyền thông nói bậy. Đúng rồi, ngài biết nàng gần nhất đang nhận phim gì không?"
Tô Từ đáp?"Nịnh thần của đạo diễn Lý Âu, ta vốn muốn tranh thủ cho ngươi một vai, nhưng xem hiện tại ngươi kìa, không cần đi tìm mắng a." Tên Lý Âu này Kỷ Dao Quang đã nghe qua, hắn là đạo diễn lâu năm trong nghề, yêu chuộng nhất là điện ảnh thù nhà hận nước, cổ trang, phong cách cá nhân rất mạnh. Mấy bộ phim trước về lịch sử danh tiếng cũng không tệ, còn nắm giữ không ít giải thưởng, tất nhiên hắn đối với diễn viên yêu cầu rất cao, người được gọi là bình hoa như Kỷ Dao Quang, hắn tuyệt đối chán ghét, thậm chí còn công khai phê bình qua năng lực của nàng.
Kỷ Dao Quang trầm tư chốc lát mới mở miệng:"Tô tỷ, ta muốn tiến vào đoàn phim, dù diễn nha hoàn bưng trà rót nước cũng không sao." Chỉ cần có Thường Du ở đó.
"Kỷ Dao Quang, ngươi bị ấm đầu sao, ngươi..." không chờ Tô Từ nói xong,nàng đã cúp máy nàng biết cô sẽ xử lí công việc giúp mình, dù Tô Từ không giúp thì bản thân cũng sẽ tìm trăm phương ngàn kế để tiến vào đoàn phim. Nếu nàng không luôn luôn xuất hiện trước mặt Thường Du thì nàng làm sao có khả năng cứu vãn trái tim vợ yêu đây?
Ngồi trên ghế salông chốc lát, Kỷ Dao Quang liền mở Weibo, nàng còn nhớ trước khi ly hôn thì trên mạng đã tràn ngập tin tức, lúc đó nàng nhất quyết cùng Thường Du ly hôn, cũng không bận tâm người khác nói gì nữa. Nhưng giờ lại khác, nàng không thể để dư luận trở thành trợ lực giúp Thường Du rời khỏi mình được. Đứng đầu Weibo dĩ nhiên lại là#Tự mình hiểu mình# nhìn qua thoạt đơn giản, tựa như không có liên quan đến mình. Kỷ Dao Quang có chút khó tin mà nhấn vào xem, mới phát hiện xuất hiện đầu tiên là Weibo của Triệu Thanh mới phát đi, ở dưới còn có mười mấy vạn người thích, đợi Kỷ Dao Quang mở được bình luận thì tức giận liền  là phun trào.
Triệu Thanh V: Người quý ở có tự mình hiểu mình.
@ta không phải tang thi: Thanh Thanh nữ thàn đang nói đến Kỷ đại bình hoa sao?
@đừng tìm ta chỉ là tài khoản nhỏ: Nhất định là như vậy, ngươi nói Kỷ Dao Quang thì có gì tốt? Ngoại trừ có chút dễ nhìn? Nàng căn bản không xứng với Thường nữ thần của ta! Bác sĩ trong "Ách nữ"  lại khác, thanh thuần tốt bụng.
@ta chính là nhan khống, ngươi đánh ta a: Nếu như nói Kỷ Dao Quang thì có phải có chút quá đáng rồi không? Người ta đã cùng Thường nữ thần kết hôn, Triệu tiểu thư như vậy thật giống tiểu tam diễu võ dương oai đi? Đương nhiên, ta tin tưởng nữ thần sẽ không quá trớn, nhất định là có người đơn phương.
@ngàn dặm: Một ít người muốn xem náo nhiệt quá mức rồi.
@nàng là tiểu hoa hồng vương tử: Fan Kỷ bình hoa cút đi, không nhìn thần tượng nhà mình sao, có vợ rồi vẫn trêu hoa ghẹo nguyệt không ít nam nam nữ nữ.
@trời lạnh ăn kem: Yêu một thớt ngựa hoang.
Kỷ Dao Quang có thể khẳng định câu này củaTriệu Thanh nhất định có ám muội, lại phát hiện thật sự có người muốn tung tin tức bản thân cùng Thường Du ly hôn, thậm chí ngay cả luật sư tới cửa cũng biết. Trong lòng kìm nén một luồng khí nóng, Kỷ Dao Quang không ngừng khiến mình tự bình tĩnh, chọn vào Weibo Thường Du. Cô rất ít khi phát Weibo, trừ một chút hình cùng tin tức dự án mới thì căn bản không có cái gì. Mở ra tin Weibo mới nhất, bên dưới là một đống lớn người đều dò hỏi.
Ăn no mặc ấm sao? Không chuẩn bị thi cuối kỳ sao? Tổng kết hàng năm viết xong chưa? Còn có nhiều thời gian đi quan tâm việc nhà của người khác à? Kỷ Dao Quang phát tiết, gõ ra một hàng chữ, cuối cùng lại đem tất cả xóa bỏ. Trong đầu căng thẳng như muốn vỡ tung, đợi nàng thoát ra Weibo lại cảm thấy một mảnh trống rỗng. Tiếp tục cãi nhau thì được gì? Quần chúng lúc nào cũng dùng lập trường của mình để đánh giá người khác, nghệ sĩ ở trong lòng bọn họ liền nên như thánh nhân, hết thảy sai lầm đều sẽ bị phóng to vô hạn lần.Lười biếng vùi mình trên salông, như kẻ chán đời, bất tri bất giác mà sa vào trong giấc mộng. Nàng nhìn thấy những chuyện mình lo sợ lần lượt xảy ra, trong giây lát liền tỉnh dậy, phát hiện trên người có thêm một tấm thảm lông. Thường Du đã về, nàng còn quan tâm chính mình, ý thức như vậy nước mắt Kỷ Dao Quang suýt nữa rơi xuống, nàng vội vội vàng vàng chạy đếnphòng ngủ lại phát hiện một ít đồ vật biến mất. Thường Du chỉ là trở về để thu dọn đồ đạc, đơn ly hôn mới đã được ký tên tên đặt ở ngăn tủ trên đầu giường, chỉ còn chờ nàng ký tên. Như là từ thiên đàng bị người đẩy xuống địa ngục, khuôn mặt còn chưa hết vui sướng liền cứng ngắc. Trái tim khẽ đau, Kỷ Dao Quang ngồi xổm trong phòng ngủ, nàng bấm điện thoại gọi Thường Du.
"Này."
"Thường Du." Kỷ Dao Quang khẽ nói.
"Đồ đạc ta đã mang đi, đơn ly hôn ta để ở giường, ngươi ký tên xong thì gọi ta đến lấy, ngươi tự chăm sóc thật tốt cho mình đi." Giọng nói trước sau đều một mực bình thản.
Nếu như không có ngươi, ta làm sao có thể chăm sóc tốt chính mình? Kỷ Dao Quang liều mạng mà nhịn không rơi nước mắt, nhưng lời nói vẫn là không nhịn được nghẹn ngào. Thường Du bên kia lẳng lặng lắng nghe, cô cũng không biết chính mình nên nói gì. Như là qua mấy phút, vừa giống như đã mấy trăm năm, Kỷ Dao Quang đột nhiên bùng phát, nàng hướng về điện thoại di động hét: "Thường Du, ta không muốn ly hôn, ngươi nghe được sao? Ta nói ta không muốn cùng ngươi ly hôn! Thường Du! Thường Du. . ." Cuối cùng trong miệng không ngừng lầm bầm.
  Đối phương cũng trầm mặc rất lâu, chỉ có tiếng thở dài nhẹ nhàng không ngừng phóng to bên tai."Ngươi vẫn là dáng vẻ đó, không muốn ký cũng được, chúng ta trước tiên tách ra một khoảng thời gian đi, như vậy đối với ai cũng đều tốt, không phải sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro