Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thư Dĩnh Nhiên, anh trai giao cơm hộp đã gọi hai lần rồi đấy, mà mông của cậu vẫn còn chễm chệ đặt trên ghế. Mình nói với cậu cái này, cứ chơi game mãi như vậy thì mấy năm đại học của cậu đừng mong tìm được bạn trai."

Bạn học vừa lên tiếng này tên là Lâm Vĩ Đồng, là một đại tiểu thư có gia cảnh không tệ. Từ khai giảng đến nay chưa đầy một tháng, trong các bạn cùng phòng thì nàng và Thư Dĩnh Nhiên có quan hệ tốt nhất. Phòng ký túc xá vốn có bốn người, vì chuỗi ngày ác mộng mang tên học quân sự đã kết thúc nên hai người bạn cùng phòng khác đều xuống phố vui chơi, Lâm Vĩ Đồng cùng Thư Dĩnh Nhiên lại quyết định đóng đô ở ký túc xá rồi đặt cơm hộp về ăn.

Thư Dĩnh Nhiên cúi đầu, mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, tay thì nhuần nhuyễn thực hiện các thao tác công kích. "Chờ một chút, chốc nữa thôi là mình qua được ải này rồi, nếu ra khỏi ký túc xá thì không có wifi, dung lượng 3G lại rất tốn kém a."

"Một chút lại một chốc, chờ cậu còn không bằng mình tự đi cho xong." Vừa nói Lâm Vĩ Đồng vừa xả hết đống bọt xà phòng trên đầu, duỗi tay mở cửa phòng tắm.

"Chúc mừng ngài thuận lợi qua ải Lăng Tuyệt Phong, đạt được những phần thưởng sau: ..." Đánh lâu như vậy mà một thứ đáng tiền cũng không có, Thư Dĩnh Nhiên có chút nản lòng, nàng ném điện thoại lên bàn rồi xuống lầu nhận cơm.

Anh trai giao cơm hộp có hơi không kiên nhẫn vì đứng chờ đã lâu, bỗng xuất hiện trước mắt anh một nữ sinh chiều cao có chút khiêm tốn, khuôn mặt đầy đặn, cằm nhọn, mắt to, ngũ quan xinh đẹp, càng nhìn càng thấy đáng yêu nên anh lập tức hết giận: "Là em đặt cơm hộp à?"

Còn tưởng có thể nói thêm vài câu làm quen với người đẹp, không ngờ em gái này vừa đưa tay nhận cơm hộp xong, không nói hai lời, còn không thèm liếc nhìn mình một cái đã xoay người hướng về ký túc xá mà đi.

Thư Dĩnh Nhiên vội vàng, hai bậc cầu thang cũng gộp làm một mà đi, tựa hồ là phi như bay về phòng; trong lòng thầm tính toán, giờ là 8h30, 9h sẽ bắt đầu gia tộc công thành chiến, nàng còn có khoảng 20 phút để ăn cơm tối.

Trong đầu người nào đó vừa tính toán tốt thời gian vừa chạy gấp về phòng ký túc xá. Trước cửa phòng liền phát ra tiếng thét chói tai, Lâm Vĩ Đồng bị dọa đến mặt trắng bệch, phải lấy tay vỗ vỗ ngực để bình tĩnh lại, "Thư Dĩnh Nhiên, gấp gáp như vậy, cậu vội đi đầu thai à?"

"Chuyện đầu thai mình mới không cần vội, mình vội tham gia công thành chiến a!" Nói xong, Thư Dĩnh Nhiên vòng qua người Lâm Vĩ Đồng, đi vào phòng.

Lâm Vĩ Đồng tiến vào sau, thuận tay đóng lại cửa phòng, không nhịn được nhủ thầm: "Công thành chiến... mình còn tưởng là cậu bị ma đuổi..."

Có lẽ vì được nuông chiều từ bé, Lâm Vĩ Đồng cũng ý thức được tính tình của mình khá nóng nảy; nhưng dù nàng có rống to la lớn, khó chịu thế nào thì Thư Dĩnh Nhiên đều không phiền trách gì, vẫn đối tốt, vẫn như kẻ vô tâm vô phế cười thật tươi với nàng, khiến nàng dù có tức giận đến đâu cũng không thể nổi nóng được.

Chắc đây là nguyên nhân mà nàng đặc biệt yêu thích Thư Dĩnh Nhiên nhất trong ba người bạn cùng phòng ký túc xá.

Tâm trí Thư Dĩnh Nhiên đều đặt vào trò chơi, chỉ mở ra hộp cơm mà quên cả việc mở hộp đựng món ăn, mắt nàng dán vào màn hình điện thoại mà không hay biết từ lúc bắt đầu ăn cơm bản thân chỉ ăn mỗi cơm trắng, Lâm Vĩ Đồng không nỡ nhìn, lẳng lặng gắp cho nàng mấy đũa đồ ăn.

Nhân vật trong game của Thư Dĩnh Nhiên có thuộc tính thủy, là phái Thủy Yên, vũ khí là một thanh dù giấy, độ khó sử dụng 3 sao. Tạo hình nhân vật nữ của môn phái này rất hợp mắt, vừa đẹp lại dễ chơi, nàng tự nhận thức được kĩ năng của bản thân không được cao nên đã chọn nhân vật này.

Mỗi môn phái đều có một thuộc tính trong Ngũ hành, chính vì lẽ đó nên có chuyện khắc chế được người khác cũng có bị người khác khắc chế, tuần hoàn không dứt. Kim- Mộc- Thủy- Hỏa- Thổ quan hệ quá phứt tạp, Thư Dĩnh Nhiên chỉ nhớ được ai khắc mình, chính mình lại khắc được ai.

Trong Ngũ hành, thổ khắc thủy, thủy lại khắc hỏa. Môn phái thuộc tính thổ là Võ Đang và Côn Luân; mỗi lần đại chiến, PK hay trên chiến trường Tống Kim, chỉ cần thoáng thấy bóng dáng hai môn phái này thì Thư Dĩnh Nhiên đều vắt chân lên cổ mà chạy, dù người của phái Võ Đang và Côn Luân có chiến lực thấp hơn nàng rất nhiều thì đều có thể giết nàng dễ như trở bàn tay, hiện tại không chạy thì còn đợi đến bao giờ? Chạy a, còn phải chạy nhanh hơn bất kỳ ai.

Đương nhiên, phái Thủy Yên của Thư Dĩnh Nhiên cũng có thể khắc chế những môn phái có thuộc tính hỏa, hai phái Thiên Nhẫn và Đào Hoa liền trở thành đối tượng bị nàng khi dễ, từ ngự tỷ phái Thiên Nhẫn đến muội tử đáng yêu phái Đào Hoa, mỗi lần Thư Dĩnh Nhiên đuổi theo họ để khi dễ đều vui vẻ cực kỳ.

Như thường lệ, trước khi diễn ra hoặc sau khi công thành chiến kết thúc, kênh thế giới lại rộn ràng sôi nổi bởi một trận chiến ngôn từ. Thứ 7 tuần trước, Tương Dương thành bị gia tộc top 1 chiếm được, người trong gia tộc top 2 liền bắt đầu loạn ngôn, còn khoác lác lần sau nhất định sẽ chiếm lại Tương Dương thành.

Thư Dĩnh Nhiên chỉ im lặng làm một quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt, không nghĩ tới trưởng lão trong gia tộc lại gửi tin nhắn riêng cho nàng, "Tiểu Hoa, còn thất thần làm gì, mau mau lấy câu tộc trưởng chúng ta vừa nói đem chat lên kênh thế giới đi."

Tên trong trò chơi của nàng là [ Nhất Đóa Tiểu Hoa ], vì lúc đặt tên cho nhân vật thì bồn hoa cúc trên ban công nhà nàng nở một đóa, rất tươi đẹp, Thư Dĩnh Nhiên liền dựa vào đó chọn tên [ Nhất Đóa Tiểu Cúc Hoa ], sau đó suy nghĩ kĩ lại cảm thấy không ổn, đã xóa đi chữ Cúc. Bởi vì trong tên nhân vật của nàng không có tên riêng, nên từ lúc bắt đầu mọi người luôn gọi nàng là Tiểu Hoa.

Vừa hay nàng là người ở gia tộc top 2, không giữ chức vụ gì, chỉ là một tiểu lâu la, rất ngoan ngoãn đem nguyên văn câu nói của tộc trưởng phát lên kênh thế giới, "Gia tộc Lăng Vũ là đệ nhất rác rưởi, đêm nay mau mau đem Tương Dương thành giao ra đây đi!"

Ách, quả nhiên là tác phong ngày thường của tộc trưởng, rất không có nội hàm a, bản thân trước giờ không có văn hóa nên phong cách làm việc đều đơn giản mà thô bạo như vậy.

Không nghĩ tới nhất là nàng vừa nói ra lời này liền bị một đám trạch nam vây quanh, nhao nhao phát tin nhắn thoại:

"Tiểu Hoa muội tử, em cuối cùng cũng xuất hiện."

"Tiểu Hoa muội muội, rất đáng yêu, nói một câu cho chúng ta nghe một chút đi."

"Không được, hẳn là phải hát một bài cho đại gia nghe mới đúng."

"...."

Thư Dĩnh Nhiên rất ít nói chuyện ở kênh thế giới, duy nhất có một lần nhìn thấy hảo bằng hữu của mình vô duyên vô cớ bị nói xấu, nhất thời giận quá mất khôn nên giúp nàng ấy nói lời công đạo, từ đó về sau giọng nói của nàng luôn bị nhớ kĩ, chỉ cần nàng vừa xuất hiện trên kênh thế giới sẽ kéo tới không ít người xem náo nhiệt.

Vì vậy Thư Dĩnh Nhiên còn từng hỏi riêng Lâm Vĩ Đồng: "Cậu cảm thấy giọng nói của mình rất đặc biệt sao?"

Lâm Vĩ Đồng vuốt cằm nói: "Không tính là âm thanh của tự nhiên, nhưng lại làm cho người nghe có cảm giác rất đáng yêu, thanh âm nhỏ còn có chút hơi khàn khàn, làm cho người ta thực thoải mái."

Không biết vì sao và từ bao giờ, Thư Dĩnh Nhiên bắt đầu trốn tránh các loại bắt chuyện làm quen của con trai như vậy, trò chuyện với nam sinh càng ngày càng ít, ngược lại nàng giao hảo với không ít tỷ muội trong game. Đôi khi nàng có chút hoài nghi xu hướng tính dục của chính mình, hay thật sự ứng với lời Lâm Vĩ Đồng nói? Cứ chăm chú vào game liền thật sự không thể tìm được bạn trai a?!

Lúc này Thu Dĩnh Nhiên lại nhận được một tin nhắn riêng từ [ Phương Hương Phỉ ]- bằng hữu tốt nhất trong game của nàng, cũng là một cô gái, "Tiểu Hoa, công thành chiến đêm nay cậu có tham gia không?"

"Tham gia a..." Thư Dĩnh Nhiên vừa gõ xong mấy chữ thì phát hiện thông số của Phỉ Phỉ có chút lạ, nàng có chút nghi hoặc mà hỏi: "Phỉ Phỉ, sao cậu lại gia nhập gia tộc top 1 rồi?"

Phỉ Phỉ trả lời bằng một chuỗi icon thẹn thùng, "Tiểu Hoa... Sever của chúng ta chẳng phải muốn mở hoạt động Luận võ chiêu thân sao? Mình gần đây có quen biết một bạn nam, chúng mình ở cùng một gia tộc thì lúc báo danh sẽ tiết kiệm được một chút nguyên bảo, cho nên mình liền rời gia tộc, vào gia tộc top 1..."

"Ra vậy, thì ra là cậu muốn thành thân a, chúc mừng chúc mừng." Thư Dĩnh Nhiên đã nhớ ra, hoạt động Luận võ chiêu thân chuẩn bị ra mắt, nàng vậy mà quên mất chuyện này. Nghe nói kết thành quan hệ tình lữ sẽ nhận thêm nhiều nhiệm vụ đặc thù, đạt được thành tựu và danh hiệu đặc thù chỉ những cặp đôi mới có; điều kiện tốt như vậy, nàng cũng có chút động lòng a.

"Cho nên mình mới hỏi cậu có tham gia công thành chiến hay không, nếu cậu đã tham gia vậy mình sẽ không tham gia."

"Vì sao a?" Thư Dĩnh Nhiên khó hiểu hỏi.

"Bởi vì hai gia tộc đối đầu nhau, nếu mình cũng tham gia vậy lúc hai bên giao chiến chúng ta chính là địch, mình sợ không cẩn thận ngộ thương cậu a."

"Không vấn đề gì, chỉ là trò chơi thôi mà, lúc đó cậu thật sự giết mình tám lần mười lần mình cũng không trách cậu a." Thư Dĩnh Nhiên nói xong thì ngẩng đầu xem đồng hồ, "Còn 5 phút nữa, mình đi chỉnh lý trang bị một chút, bái bai."

Từ trước đến nay trên chiến trường Thư Dĩnh Nhiên không hề để ý nhiều như vậy, chơi game chủ yếu là để vui vẻ, tham gia hoạt động còn được nhận hoa hồng; còn về phần kết quả trận chiến thì 9/10 lần đều là gia tộc của bọn họ bị gia tộc Lăng Vũ đánh bại, mỗi một lần bị đánh bại thì tộc trưởng của các nàng chẳng những không nhục chí mà còn buông lời hùng hồn sẽ trả thù rửa nhục.

Trang bị đều được chỉnh lý tốt, giúp nàng tăng lên không ít chiến lực. Được hệ thống nhắc nhở, Thư Dĩnh Nhiên tiến vào khu vực chờ của chiến trường, dần dần người trong gia tộc cũng xuất hiện nhiều hơn, lục tục chuẩn bị chiến đấu. Hôm nay có chút khác biệt, những người thường được cho là thần long thấy đầu không thấy đuôi của gia tộc cũng đều xuất hiện, bộ dạng như thực sự muốn khô máu một trận với gia tộc Lăng Vũ.

Thời gian đang được đếm ngược, đúng 21:00 hệ thống liền phát ra một đoạn âm thanh kích động, thông báo bắt đầu trận chiến. Giọng địa phương Thiểm Bắc của tộc trưởng bắt đầu hô to chỉ huy tộc nhân, "Mọi người nghe theo tôi, tấn công cửa Bắc, toàn bộ tấn công cửa Bắc!"

Cưỡi trên con ngựa màu đỏ mận giá rẻ nhất, Thư Dĩnh Nhiên hòa vào dòng người cùng lao vào chiến trường, thật ra nàng rất thích cảm giác phấn chấn, lòng người sục sôi ý chí chiến đấu như lúc này.

Ngặt nỗi trò chơi này dành cho đại gia chuyên nạp tiền, nàng cày cuốc không ngừng, hơn 50 cấp nhưng chiến lực vẫn là hạng lâu la chưa đến 20 vạn, vừa bắt đầu đã bị địch nhân đồng cấp đánh cho thương tích đầy mình, nhưng nàng lại cam chịu, nhất định không nạp tiền, lập lời thề nhất định không được tiêu tiền vào trò chơi, kiên trì ngày ngày chịu khi dễ.

Thật bất ngờ, bên kia có một con bò lạc đứng một mình, còn là phái Đào Hoa, trời ban cơ hội tốt a. Thư Dĩnh Nhiên hưng phấn không thôi, cưỡi ngựa lao tới, "xoát xoát xoát" điên cuồng thả ra đại chiêu, có chiêu nào đều dùng chiêu ấy; lăn lộn bao lâu nay cuối cùng có thể cải thiện được chiến tích, có thể phá vỡ kỷ lục không hạ được ai của nàng; càng nghĩ càng hưng phấn, adrenalin được tích góp từ trước đến nay cơ hồ giải phóng hết trong lần này.

Tiếng trống đồn dập càng làm cho mọi người hăng hái, cửa Bắc đã bị công phá, tiếp theo chính là vào thành chiếm đóng ba cứ điểm, đến khi thời gian kết thúc có thể chiếm lĩnh 2/3 cứ điểm sẽ được tính là công chiếm thành công.

Mỗi lần Thư Dĩnh Nhiên vào bên trong thành đều lập tức bị đánh cho tơi tả, lần này nàng rất thông minh, quyết định ôm cây đợi thỏ canh giữ ở cửa thành, tới một người liền giết một người.

Người của gia tộc top 1 dĩ nhiên không phải loại ăn chay, để lại một bộ phận nhân lực thủ thành chu toàn, mặt khác cũng cử người bắt đầu đánh trả. Thư Dĩnh Nhiên mắt thấy cửa Bắc ngày càng xuất hiện nhiều thanh máu màu đỏ của địch quân, ý nghĩ duy nhất hiện ra trong đầu nàng là chạyyyyy!!!

Trốn đông trốn tây một hồi, Thư Dĩnh Nhiên chạy tới một cái ngõ nhỏ trước giờ chưa từng đến, cũng may quân địch không tiếp tục đuổi theo. Lúc này nàng mới phát hiện đứng trong ngõ lại là 1 địch nhân phái Tiêu Dao, đơn thân độc mã, bốn mắt nhìn nhau Thư Dĩnh Nhiên rón rén vòng qua đối phương, nàng lại càng bất ngờ hơn khi biết người trước mặt này thân phận không tầm thường, này không phải tộc trưởng [ Vũ Hóa Thành Tiên ] của gia tộc top 1 sao? Sao hắn lại ở chỗ này? Thư Dĩnh Nhiên không phải kẻ ngốc, nhìn danh hiệu [ Chiến Lực Top 10 ] phía dưới tên [ Vũ Hóa Thành Tiên ] liền biết bản thân không phải đối thủ của hắn. Hắn dù sao cũng là tộc trưởng của đệ nhất gia tộc, chiến lực mạnh nhất Tiêu Dao phái, nhưng nàng đứng đây đã lâu người này vẫn chưa đến giết mình, có phải là đang treo máy không ta?

Thư Dĩnh Nhiên cảm thấy có chút không cam lòng nếu bỏ đi mà không làm gì, vì thế lui lại vài bước điều chỉnh khoảng cách rồi quăng một cái đại chiêu về phía đối phương, chỉ thấy máu của đối phương giảm một chút, như con bò rụng cọng lông, như cây me rụng lá, ngoài ra không có bất kỳ phản ứng gì khác. Thư Dĩnh Nhiên bắt đầu lớn mật hơn, thu hẹp khoảng cách bắt đầu ra chiêu oanh tạc, kết quả là [ Vũ Hóa Thành Tiên ] bị nàng hạ sát?!

Đặc điểm của công thành chiến chính là sau khi tử vong sẽ được chuyển đến tế đàn hồi máu, sau đó lại tự động truyền tống đến địa điểm bị giết trước đó.

Cứ tiếp tục như vậy, Thư Dĩnh Nhiên nhìn tộc trưởng gia tộc Lăng Vũ vừa bị mình "giải quyết" rồi lại xuất hiện trước mặt thêm lần nữa với thanh máu đầy ắp, nàng cảm thấy đêm nay thu hoạch không chỉ là giết được một cái lão đại mà còn có thể cho nàng nhiều thật nhiều điểm công trạng a.

Đêm nay gia tộc top 1 thiếu mất chỉ huy, cho nên để Tương Dương thành rơi vào tay gia tộc top 2, mọi người đều không ngừng kêu khổ. Mà gia tộc của Thư Dĩnh Nhiên lại là một mảnh đối lập, tiếng hoan hô vang dội, các thành viên vẫn không quên khoe khoang trên kênh thế giới nhân tiện trào phúng đối phương một phen cho đã cái nư.

Gia tộc Lăng Vũ nơi nơi đều vang tiếng ai oán, nhốn nháo gọi tộc trưởng, tiếc than thành Tương Dương mất một cách không đáng.

Lê Vũ vừa mới hoàn thành một phần bản thảo cho đại biểu diễn thuyết, lúc này mới vào game xem thế nào, không nghĩ tới công thành chiến đã kết thúc, hơn nữa kết quả còn khiến cho nàng cảm thấy có lỗi với huynh đệ tỷ muội trong gia tộc, liền nói: "Thật xin lỗi mọi người, đêm nay tôi có chút việc nên mới treo máy, cho nên... nhưng không sao, cuối tuần chúng ta sẽ đoạt Tương Dương thành về tay."

{ [ Hệ thống nhắc nhở ] Ngài đã bị người chơi Một Đóa Tiểu Hoa đánh trọng thương. }
Có hơn 30 cái tin tức giống như vậy.

Nàng cảm thấy kỳ quái, rõ ràng mình đã ẩn thân tốt như vậy mà vẫn có người tìm ra, còn bị giết hơn 30 lần. Em gái này cũng thật kiên nhẫn a, công thành chiến chỉ diễn ra khoảng 1 giờ, phỏng chừng em ấy dành hơn một nửa thời gian để ở đây giết mình.

Khóe môi Lê Vũ hiện ra một nụ cười, sau đó chat trên kênh thế giới một câu: "[ Một Đóa Tiểu Hoa ] có ở đây không, tôi muốn cùng em tâm sự.".
___________

Tác giả có lời muốn nói:
Lần đầu nếm thử manh manh đát bách hợp văn, nếu thấy không hợp ý xin quý vị nhẹ tay cho ~ Moah moah, yêu mọi người.

Editor có lời muốn nói:
Oaaaaa cái lưng của tôi, 9 trang A4, là 9 trang A4 đó, cái lưng của toiiiii. Lần đầu edit còn bỡ ngỡ, có lỗi gì xin quý vị bỏ quá cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro