Chương 14: Cơ thể của Cảnh Nhuế bị Trì Gia hôn đến nóng chảy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cầm lấy điện thoại, Trì Gia và Cảnh Nhuế cùng đồng thời nhìn nhau.

Lúc này, đứng ở cửa ra vào của quán bar chỉ có hai người các nàng.

Rõ ràng, Trì Gia còn ước rằng người mình hẹn gặp kia hãy chính là Cảnh Nhuế.

Xấu hổ quá đi thôi, Trì Gia chuẩn bị rời đi trong im lặng.

Vừa rồi khi còn ở phòng vệ sinh, nàng thà chết cũng không chịu thừa nhận với Cảnh Nhuế, kết quả lại lên ứng dụng đồng tính nữ kết bạn với nhau thậm chí còn hẹn gặp mặt.

Rốt cuộc thì "Nghiệt duyên"* giữa nàng và Cảnh Nhuế sâu đậm đến mức nào, mới có thể trở thành một đôi trong một ứng dụng mạng xã hội?

*Nghiệt duyên: mối duyên phận dùng để trả nợ cho những gì kiếp trước mình nợ người đó.

Cảnh Nhuế đứng yên tại chỗ, suy nghĩ kỹ càng về chuyện này trong chốc lát, sau đó cười cười nhìn qua Trì Gia.

Nụ cười này, thật sự mang theo quá nhiều ý nghĩa.

Trì Gia thoáng nhìn qua nụ cười của Cảnh Nhuế, toàn thân cảm thấy không được thoải mái, đêm nay, mặt mũi đều bị con chó ăn hết.

"Trì Gia....." Bắt gặp Trì Gia xoay người, Cảnh Nhuế gọi nàng lại.

Trì Gia không quay đầu lại, vào thời điểm này còn không chịu rời đi, không lẽ chờ Cảnh Nhuế đến giễu cợt nàng sao?

Cổ tay bị người khác giữ lại, Trì Gia nhắm mắt lại, hiện tại xấu hổ đến độ vượt mức cực điểm.

Cảnh Nhuế đi đến trước mặt Trì Gia, ngăn chặn nàng lại, "Không phải đang đợi tôi sao? Tại sao rời đi?"

"Tôi còn có việc......" Khi Trì Gia nói dối, nhìn còn càng giả tạo hơn ban nãy.

Cảnh Nhuế tiến thêm một bước càng đến gần Trì Gia.

Lưng của Trì Gia chạm tới vách tường, không còn đường thối lui.

"Tôi có chỗ nào không bằng những nữ nhân khác?" Cảnh Nhuế tới gần Trì Gia, nàng hỏi, "Gương mặt hay là dáng người?"

Bất luận dù là gương mặt hay dáng người, của hồ ly tinh đều là cực phẩm, Trì Gia chưa bao giờ phủ nhận điểm này. 

Lại là mùi hương quen thuộc, Trì Gia không cẩn thận nhìn vào đôi mắt của Cảnh Nhuế, tim đập nhảy loạn xạ. Trong đầu nàng bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, nghĩ đến nụ hôn sâu của hai nữ nhân bất giác làm nàng thẹn thùng.

"Cô đừng hiểu lầm, tôi.... Chỉ là tò mò mà thôi." Trên thực tế, đúng thật là bởi vì Trì Gia tò mò, nhưng lúc lời nói ra khỏi miệng, lương tâm không rõ tại sao luôn cắn rứt không yên, giống như cái tủ đã bị khoá chặt trong nhiều năm, sau đó bất ngờ bị một cước đá văng cánh cửa.

"Rất nhiều chuyện, đều bắt nguồn từ sự tò mò." Cảnh Nhuế mặt đối mặt trò chuyện với Trì Gia, đột nhiên ghé sát vào vành tai đối phương, nói nhỏ, "Ví dụ như, nếu cô tò mò về cảnh tượng hai nữ nhân trên giường, vậy phải làm sao bây giờ?"

Giọng nói của nàng rất quyến rũ, nhất là lúc hạ giọng. Trì Gia lắng nghe, dường như nơi mềm mại nhất trong trái tim nàng đang được gãi ngứa.

Mang theo hơi thở ấm áp cùng trêu chọc phả vào vành tai Trì Gia, khuôn mặt của Trì Gia có chút phiếm hồng.

"Ha ha ha, không trêu đùa cô nữa....." Cảnh Nhuế nhịn không được bật cười, nàng đưa tay xoa xoa nhẹ gương mặt của Trì Gia, nóng đến muốn bỏng tay, "Trì tiểu thư còn biết xấu hổ à...., tôi thật không nhận ra."

"Cảnh Nhuế! Cô câm miệng cho tôi!!!" Trì Gia trừng mắt với Cảnh Nhuế.

Cảnh Nhuế cười càng nhiều hơn, lúc Trì Gia đỏ mặt và "Gầm thét" như thế này, nàng cảm thấy hơi dữ dội.

"Tôi mới phát hiện, kỳ thật cô cũng khá đáng yêu." Cảnh Nhuế nhìn Trì Gia một cách cẩn thận.

Mắt Trì Gia trợn trắng.

"Đi thôi, lâu lắm rồi chúng ta không uống rượu với nhau." Cảnh Nhuế tính toán, hình như đã hơn nửa tháng, nàng đi quán bar N vài lần, nhưng mơ hồ phát hiện Trì Gia không còn đến hát dạo nữa.

Trì Gia đứng yên tại chỗ, do dự mà không nhúc nhích.

"Buổi tối khi cô đi ra ngoài, không phải là vì muốn uống rượu sao? Tôi uống cùng cô."

Sau khi bị Cảnh Nhuế lôi kéo, Trì Gia cùng nàng tiến vào quán bar. Bất quá là đi quán bar khác uống rượu, cũng không có gì.

Ở đây rất dễ để bắt gặp cảnh tượng nữ nhân với nữ nhân khiêu vũ với nhau và còn hôn môi. Cảnh Nhuế rót hai ly rượu, đưa qua cho Trì Gia một ly, "Cảm giác thế nào, thoả mãn sự tò mò chưa?"

"Không có gì đặc biệt....." Trì Gia uống rượu, từ từ nói.

Cảnh Nhuế cũng ngày càng yêu thích đi quán bar N, ca hát ở chỗ đó so với nơi này nghe êm tai hơn.

"Làm......" Trì Gia cũng không hiểu, nàng rõ ràng rất chán ghét Cảnh Nhuế, làm sao lại yêu thích uống rượu cùng với nữ nhân này?

Cảnh Nhuế hết cụng một ly đến một ly khác, "Đừng uống quá nhiều, cẩn thận say."

"Tôi không có yếu như vậy." Trì Gia cảm thấy hôm nay mình phải uống rượu một lúc lâu, để cho Cảnh Nhuế mở mang kiến thức một chút về tửu lượng của nàng, tránh để mỗi lần uống rượu, Cảnh Nhuế đều coi thường nàng.

Không bao lâu sau, có một người đẹp đến gần Cảnh Nhuế, nói muốn uống rượu với nhau.

Cảnh Nhuế kéo tay Trì Gia qua, vẫn là kiểu nắm tay mười ngón đan xen lẫn nhau, cười đến độ vẻ mặt đều hiện ngọt ngào, "Thật có lỗi, bạn gái của tôi sẽ ghen."

Trì Gia: "......."

Sau khi người nọ đi rồi, Trì Gia không thể chờ được nữa liền rút tay mình ra khỏi tay Cảnh Nhuế, "Cô lại chiếm tiện nghi của tôi."

"Chắc chắn cô sẽ không muốn bị người khác quấy rầy đúng không?"

Giả vờ như hoa đã có chủ, quả thật là một cách tốt. Trì Gia liếc mắt nhìn nhìn, "Người vừa rồi rất đẹp, tại sao cô lại từ chối?"

"Không phải loại người tôi thích."

Lại là câu nói này.

Trì Gia chống cằm hỏi, "Vậy loại người mà cô thích là thế nào?"

"Ừ.... Tối nay tôi thấy cô cũng rất giống loại người tôi thích." Cảnh Nhuế cũng chống cằm nhìn Trì Gia, ánh mắt nhìn từ gương mặt từ từ trượt xuống vùng đồi núi của nàng.

Đôi mắt của Trì Gia trở nên sắc bén, "Ánh mắt của cô đang đặt ở đâu vậy hả....."

Đột nhiên Cảnh Nhuế nghiêm túc hỏi Trì Gia, "Độn ngực được như vậy chắc không dễ dàng đâu nhỉ?"

"Cảnh Nhuế!!!" Xém chút nữa Trì Gia muốn đập bàn, nàng thừa nhận con đường sự nghiệp của nàng rơi vào tay Cảnh Nhuế đã trở nên mờ mịt tăm tối, đã vậy còn bị hai chữ "Độn ngực" hung hăng chọt trúng chỗ đau nhất.

Lại phát điên.

"Ha ha ha....." Cảnh Nhuế cười rồi đứng dậy, giữ chặt lấy tay Trì Gia, "Qua bên kia chơi."

Cùng nhau uống rượu, cùng nhau khiêu vũ, tất cả đều làm cùng nhau.

Đã thật lâu rồi Trì Gia không cười điên cuồng đến vậy.

Nàng khiêu vũ rất tốt, lúc còn học ở đại học từng tham gia câu lạc bộ được vài năm, kỹ năng của nàng dư sức để ứng phó với hộp đêm và đi quán bar, quay đầu liền thấy không ít người chú ý đến. Có dáng người lại có khuôn mặt, Trì Gia không bao giờ thiếu số đào hoa khi tung hoành bên ngoài.

Ánh mắt của Cảnh Nhuế một lực lưu lại trên người Trì Gia.

Không biết kể từ khi nào, trong đám đông, các nàng càng tiến gần lại phía nhau, đến cuối cùng thì hầu như dính chặt cùng một chỗ.

Lúc Trì Gia thoải mái cười rộ lên, sẽ vô tình làm người khác muốn hôn nàng.

Hồ ly tinh cười rộ lên thật sự đẹp mắt, Trì Gia nhìn qua vẻ mặt của Cảnh Nhuế, trong môi trường ồn ào, có chút thẩn thờ.

Phía sau lưng bị người khác xô đẩy, cơ thể Trì Gia hơi nghiêng về phía trước, vốn dĩ nàng đã đứng gần Cảnh Nhuế, hiện tại càng trông thân mật khăng khít hơn.

Trì Gia và Cảnh Nhuế đều cùng nhìn nhau, cơ thể của hai người dán tại một chỗ, ai cũng không muốn lui về bước nào.

Âm nhạc vẫn còn diễn ra, nhưng hai người đều chậm rãi không nhúc nhích, gò má khẽ chạm tới gần, thế cho nên môi người này đều muốn hôn lên môi người kia.

Mùi hương thật thơm, ánh mắt của Trì Gia trở nên mơ màng, có chút say mê, thậm chí còn muốn tiến đến gần chiếc cổ tinh xảo của đối phương sau đó hít lấy hương thơm ấy.

Cảnh Nhuế thò tay ôm Trì Gia, giống như cặp đôi đang yêu nhau thực sự, ôm nhau theo cách hơi vụn về. Hành động này của Cảnh Nhuế, Trì Gia không có từ chối.

Ánh đèn lúc sáng lúc tối, đôi môi đỏ mọng quyến rũ, Trì Gia nhìn xong liền nhanh chóng quên mất cách hít thở như thế nào, thật là rối loạn.

Trước sau như một, Cảnh Nhuế vẫn dừng lại ở đôi mắt Trì Gia, có thể cảm nhận được hơi thở của nàng phả vào gương mặt chính mình.

Một giây sau, khoảng khắc ánh đèn đột nhiên tối xuống, Trì Gia cùng với Cảnh Nhuế gần như đồng thời hôn lên môi đối phương.

Dục vọng và sự thôi thúc bùng cháy lên theo nhịp điệu âm nhạc dữ dội, khi môi chạm môi, tình hình càng không thể cứu vãn.

Ấm áp mà ngọt ngào, tinh tế tỉ mỉ lại còn triền miên.

Trì Gia hôn Cảnh Nhuế, dùng một chút sức lực cọ xát vào phần ngực nàng, môi hé mở, càng đoạt được nhiều thêm mùi hương của đối phương.

Yêu thích, giống như càng thân mật càng cảm thấy không đủ thoả mãn.

Trì Gia chủ động, khiến cho Cảnh Nhuế phải nhắm mắt và đáp trả lại nàng nhiều hơn nữa.....

Lần thứ ba, so với hai lần trước thích thú hơn, bởi vì hai người đều cảm thấy thoả mãn.

Trong quán bar môi trường bị hạn chế làm cho có chút nhàm chán, hai người không thể tiếp tục dây dưa.

Hơi thở càng ngày càng trở nên dồn dập. Trì Gia buông lỏng đôi môi của Cảnh Nhuế, nhưng nàng vẫn muốn hôn tiếp.

Cảnh Nhuế nâng lấy gương mặt nàng lên, chuẩn bị tiếp tục hôn, lại bị Trì Gia giữ tay ngăn chặn, một tia suy nghĩ tỉnh táo còn sót lại mà kéo Cảnh Nhuế ra khỏi quán bar.

Đi ra khỏi quán bar, Trì Gia đưa Cảnh Nhuế đến một góc xem như khuất bóng ít ai để ý.

"Làm sao vậy......"

Trì Gia không trả lời, mặt đỏ bừng, nàng dồn ép Cảnh Nhuế vào tường, tiếp tục hôn đối phương thật sâu. Nàng cảm thấy đêm nay mình bị điên rồi, nếu như bị điên thật, vậy liền điên đến cùng đi.

Đêm đã khuya, hầu như ở góc đường chẳng có người nào qua lại, tại nơi hẻo lánh cùng yên tĩnh kết hợp với ánh đèn mờ ảo, hai cơ thể quấn quýt lấy nhau không chừa một kẻ hở, ôm hôn lấy nhau vô cùng nồng nàn.

"Ưm....."

Âm thanh rên rỉ cùng với tiếng thở gấp gáp, hơi thở từng đợt một trôi ra đôi khi có đôi khi không.

Trì Gia thích ở trong môi trường yên tĩnh như hiện tại, lúc các nàng hôn môi, nàng nghe được âm thanh của hồ ly tinh phát ra, "Ưm...."

"Cô uống say." Cảnh Nhuế thở hổn hển.

"Không có say." Trì Gia vẫn cảm thấy chưa đủ thoả mãn mà nhìn chằm chằm vào môi Cảnh Nhuế, "Cô mới chiếm tiện nghi của tôi, tôi muốn chiếm lại....."

Cảnh Nhuế cười rồi ôm sát eo của Trì Gia, "Được."

Lại một hồi hôn nhau nồng nhiệt.

Cơ thể của Cảnh Nhuế đều bị Trì Gia hôn đến nóng chảy, nàng sờ lên đôi má Trì Gia, "Bảo bối, chúng ta đi khách sạn....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro