Chương 15 : Ngược kẻ xấu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Bảo Nhi lại đưa mắt nhìn sang Ngô chị dâu với a Khanh chị dâu bên cạnh : "Đúng rồi, hai vị chị dâu, nuôi heo nuôi gà các loại còn có sao? Tiểu Bạch cùng a Hoàng nhà chúng tôi, a... A Hoàng ca ca không phải đang nói anh, tôi nói là heo nhà chúng tôi nuôi đâu. Chúng nó đều là ba mẹ nuôi ! Tôi cũng muốn tự mình nuôi!"

Chọc cho a Hoàng vừa xấu hổ lại bất đắc dĩ, em gái này khẳng định là vẫn còn tức giận đâu. Nhìn dáng dấp xin lỗi của Bảo Nhi, lại phát không ra hỏa tới. Tức giận cũng ráng nhịn lại.

Trong lòng Ngô chị dâu với a Khanh chị dâu lập tức đánh bàn tính nhỏ . Heo gà nhà hai người nuôi, tết đến cũng không có giết toàn bộ . Con nhóc này không hiểu chuyện như vậy, nhất định có thể kiếm một bút tiền lời.

A Khanh chị dâu cười tủm tỉm mở miệng: "Bảo Nhi không thể nói như vậy . Ba mẹ em nuôi không phải cũng là em nuôi sao." Rất sợ Lâm Bảo Nhi thay đổi chủ ý, a Khanh chị dâu chưa dứt lời lại lập tức nói tiếp: "Bất quá nếu là em thực sự muốn nuôi, nhà a Khanh chị dâu còn có heo gà chưa giết thịt, cũng có thể đưa cho em."

Lâm Bảo Nhi cũng là một mặt kinh hỉ: "Thực sự sao! Vậy cám ơn chị dâu. Nhưng cũng không thể để cho chị dâu đưa , em có tiền!"

Ngô gia chị dâu cũng vội vàng nói: "Nhà Ngô chị dâu cũng có nuôi heo! Gà vịt cũng đều có. Chị dâu nuôi tốt lắm . Trắng trẻo mập mạp ."

"Cảm ơn hai vị chị dâu, em cũng không cần quá nhiều . Liền mua một ít là đủ rồi. Thì phiền phức a Khanh chị dâu , ngày hôm nay chậm chút liền đi nhà chị một chuyến."

"Được được. A Khanh chị dâu ở nhà chờ em."

Ngô gia chị dâu ở một bên không phục , trong lòng chứa một cổ cơn tức. Mỗi lần có chỗ tốt gì, luôn luôn a Khanh nàng chiếm nhiều tiện nghi hơn ! Liền giống như lần này, rõ ràng a Khanh ở bên cạnh thí cũng không phóng một cái, nàng nhọc nhằn khổ sở lôi kéo cổ họng kêu gọi, dựa vào cái gì a Hoàng cho tiền hai người đều như nhau .

"A Khanh, cô xem, Bảo Nhi muốn heo của nhà cô. Nếu không những gà vịt này hay dùng của nhà tôi đi." Ngô chị dâu cười giả lả nói với a Khanh chị dâu.

"Ngô chị dâu, chị xem. Đều không phải tôi không muốn. Chỉ là Bảo Nhi muốn gia súc của nhà tôi, buổi tối đi nhà của tôi nhìn. Chị nói xem tôi làm sao không biết xấu hổ làm cho Bảo Nhi lại đi một chuyến nhà chị đâu." A Khanh một bộ thật có lỗi, dáng dấp như là tôi cũng không thể làm gì khác được .

Thấy a Khanh có tiện nghi liền muốn chính mình chiếm, Ngô chị dâu phẫn nộ rồi."Hồ Khanh! Cô đừng có quá phận! Đạt được chỗ tốt, tôi có lần nào không nghĩ tới cô!"

"Ngô chị dâu! Chị đây là nói cái gì a. Chị nói những lời này giống như nói tôi yêu chiếm tiện nghi của chị lắm vậy." Rất có vài phần văn nghệ nữ trung niên phong phạm a Khanh chị dâu cũng nóng nảy, người này thế nào có thể nói như vậy đâu. Này không phải là đang dội nước bẩn lên người nàng sao.

"Hồ Khanh, cô cái tiểu yêu tinh. Lần này a Hoàng rõ ràng là tới tìm tôi hỗ trợ , nếu không phải cô vừa vặn tại nhà của tôi, làm sao cô có thể kiếm được mấy nghìn khối!"

Nói vừa ra khỏi miệng, bản thân Ngô chị dâu cũng ngây ngẩn cả người.

... ... ...

"Ngày hôm nay cảm tạ mọi người quan tâm, đều sắp đến bữa trưa . Trong nhà chỉ có tôi với Bảo Nhi hai người, liền sẽ không giữ mọi người lại ăn cơm." Khuôn mặt Lâm Du Nhiên tươi cười tiễn khách.

Có chút nói không cần nói thêm nữa, người đứng xem tự có nhận định, chỉ cần sau đó không nói Lâm gia bọn họ những kẻ ngoại lai đến bắt nạt người là được.

Chuyện làm ăn với a Khanh chị dâu tự nhiên bỏ dở giữa chừng .

Về phần vị Ngô chị dâu này ... Chỉ có thể nói, không sợ đối thủ giống như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo .

Lúc Lâm Bình Hải, Triệu Diễm Hồng làm khách ở nhà Triệu Diễm Phương nghe được nghị luận chạy về nhà, tràn đầy một sân người đều tản đi không sai biệt lắm .

Mới dọn đến vài ngày, đã để hai đứa bé gặp phải chuyện như vậy. Mà làm như vậy lại là những người trong thôn bà ở từ nhỏ đến lớn, Triệu Diễm Hồng quả thực tức giận đến không được.

Càng làm cho bà phẫn nộ chính là, Triệu Diễm Phương rõ ràng cũng có một chân ở bên trong . Quả thực tức giận đến trong lòng đau đớn. Không biết Triệu Diễm Phương có nghĩ tới hay không, vạn nhất thực sự để một tên lưu manh xông vào cũng chỉ có hai đứa bé gái trong nhà, người nọ làm ra chuyện bất lương gì, hủy hoại thuần khiết của hai đứa bé, thì coi như Triệu Diễm Phương là chị của bà, bà cũng sẽ liều mạng với Triệu Diễm Phương!

Đây là chính là chị của bà! Người chị chăm sóc bà từ nhỏ đến lớn !

Tình cảm của hai người chỉ đáng chút tiền này của a Hoàng?

Không chỉ có là Triệu Diễm Hồng bị tức đến không nhẹ, Lâm Bình Hải càng là tức giận đến ngồi ở ghế sô pha trong phòng khách muộn đầu chỉ lo hút thuốc, không nói một lời.

Triệu Diễm Hồng nhìn Lâm Bình Hải một chút, do do dự dự gọi một tiếng: "Lão Lâm..."

Một lúc lâu không nói gì, thật sâu mà hút một ngụm khói, Lâm Bình Hải cuối cùng vẫn là mở miệng nói: "Loại chị vợ này, sợ là Lâm gia tôi thừa thụ không nổi."

Triệu Diễm Hồng hoảng rồi, từ trước Triệu Diễm Phương lại thế nào đi Lâm gia vay tiền, lão Lâm cũng chưa từng nói qua câu nói thế này."Lão Lâm. Ông đừng tức giận. Nếu là chị hai, nàng..." Triệu Diễm Hồng khẽ cắn môi: "Nếu là chị hai lại làm ra loại chuyện này, tôi tuyệt đối sẽ không lại hướng nhà nàng đưa tay ."

Thấy Triệu Diễm Hồng hoảng sợ, dáng điệu bất an, Lâm Bình Hải thở dài một hơi. Ngồi vào bên người Triệu Diễm Hồng, ôm bà: "Diễm Hồng, đều không phải tôi tuyệt tình. Chỉ là... Nếu là tình huống ở tận thế khốc liệt đúng như Nhiên Nhiên nói như vậy, tôi sợ người trong nhà chúng ta sẽ không gánh nổi a! Chị của bà thật sự là rất quá đáng, tôi không thể giúp kẻ sẽ đâm dao ở sau lưng chúng ta a. Dù cho đó là chị của bà."

Nước mắt của Triệu Diễm Hồng không tiếng động chảy ra, lại lặng lẽ lau đi. Triệu Diễm Hồng khụt khịt mũi, nói rằng: "Lão Lâm, ông yên tâm. Tôi sẽ không để cho chị ấy lại làm chuyện xấu . Tôi hiểu rõ ý của ông, sau đó... Sau đó tôi sẽ không lại giúp chị ấy ."

Nếu như Triệu Diễm Phương biết liền vì chút tiền kia của a Hoàng, liền bào mòn đi chút tình nghĩa cuối cùng của Triệu Diễm Hồng đối với mình, thì thế nào cũng hối hận biết vậy chẳng làm .

Trong phòng ngủ của Lâm Du Nhiên .

Lâm Bảo Nhi ăn mì trứng gà chị Nhiên Nhiên của cô nấu, sợi mì tinh tế óng ánh an tĩnh nằm gọn trong chén gốm sứ, phía trên còn nằm một cái trứng chần nước sôi vàng tươi.

Lâm Du Nhiên một bên nhìn em gái đáng yêu nhà mình ăn mì một cách ngon lành, một bên phân thần quan tâm tình huống phòng khách dưới lầu.

Thấy cha mẹ hai người đạt thành nhận thức chung, Lâm Du Nhiên phi thường vui mừng. Triệu Diễm Phương kẻ cho ăn không quen bạch nhãn lang, coi như là cho nàng trợ giúp nhiều hơn nữa hay cho nàng nhiều chỗ tốt hơn nữa, nhưng chỉ cần có một chút lợi ích mê hoặc, liền có thể ở sau lưng hung hăng đâm ngươi một đao. Ở tận thế, người như thế có thể sẽ sống được thoải mái, thế nhưng, Lâm Du Nhiên nàng sẽ không cho phép người như vậy uy hiếp đến người nhà của mình.

Ở trong thôn này còn đang nói say sưa vì chuyện đã xảy ra hôm nay, còn đang vì Lâm Bảo Nhi dùng tiền như nước mà trào phúng. Ở thế giới bên ngoài, ở thời gian bọn họ không hề hay biết, xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Từ tin tức trên tivi bá báo qua hai người hộ sĩ công kích người qua đường bắt đầu, vụ án người qua đường gặp công kích lấy bội số điên cuồng tăng trưởng . Giống như là mở áp phóng xuất hồng thủy, thế nào chỉ cũng đều dừng lại không được. Coi như là đang ở tiếp thu trị liệu, loại tình huống này cũng không có chút nào giảm bớt. Những người mất đi ý thức phát điên kia tấn công người bên ngoài, ngay cả bác sĩ hộ sĩ cảnh vụ nhân viên cũng bị tấn công .

Phàm là người bị tấn công đến, tại trong khoảng thời gian ngắn cũng đều bắt đầu bị sốt cao, đau bụng, thượng thổ hạ tả, sau đó ý thức từ từ không rõ...

Tình thế lan tràn vượt qua dự tính của tất cả mọi người .

Rốt cục, bệnh viện đệ nhất trong thành phố N đã biến thành một tòa phần mộ.

Ở trong cái phần mộ này, quái vật tên là tang thi du đãng khắp nơi. Loại quái vật này không có tư tưởng, không có ý thức, hành động chậm chạp, chúng nó chỉ biết dựa vào bản năng, tìm kiếm tất cả thịt có thể ngoạm vào trong miệng nhắm nuốt.

Cửa lớn của bệnh viện đã bị người từ bên ngoài phá hỏng. Những quái vật này ở trong bệnh viện gầm thét lên, một số trong bọn chúng mưu toan phá tan cửa lớn, một lần lại một lần, không biết đau đớn không biết uể oải, chỉ biết là bên ngoài có thức ăn mà chúng nó khát vọng. Còn có một số giống như cô hồn dã quỷ, chúng nó đần độn chung quanh du đãng.

Các bộ ngành tương quan của thành phố N sau khi phát hiện tình thế không khống chế được, lập tức điều động toàn bộ nhân thủ, giam cầm những thứ tang thi này trong bệnh viện. Có một số ở trên đường, rõ ràng đã mất đi ý thức, bắt đầu chẳng phân biệt được mục tiêu lung tung công kích người, đã bị toàn bộ đánh gục.

Bộ ngành tương quan hô hào những người đã bị thụ thương cảm nhiễm, ở thời điểm còn có ý thức đến khu vực tiếp thu cứu trị đã được chỉ định. Đồng thời bắt đầu lục soát từng nhà...

Mặc dù hành động của các bộ ngành tương quan đã rất nhanh chóng, nhưng vẫn là đuổi không kịp tốc độ bệnh độc truyền bá. Bọn họ không thể cứu được tính mạng của người trong thành phố N.

Sau khi nhìn đến quái vật mất đi ý thức bị một súng nát đầu, không ai nguyện ý đi đến nơi được gọi là địa điểm chỉ định tiếp thu cứu trị, bọn họ không biết bọn họ sắp sửa đối mặt là cái gì. Liền bác sĩ cũng không có may mắn tránh khỏi, bọn họ coi như là đi tới địa điểm chỉ định thì phải làm như thế nào đây .

Luôn luôn có người ôm lòng chờ may mắn, nghĩ bản thân coi như là không cẩn thận bị móng tay của tang thi cắt đứt chút da thịt, chỉ cần đi về sát trùng một chút hẳn là sẽ không sao đi! Chỉ là rách chút da mà thôi, cồn, thuốc đỏ cũng đều bôi một lần, cho dù vi khuẩn bệnh độc cường hãn hơn nữa cũng sẽ bị tiêu diệt đi!

Ở ban ngành chính phủ phái người lần lượt lục soát từng cái khu vực, còn có người trong nhà nhẹ dạ hỗ trợ đánh yểm hộ...

Ở nông thôn còn có người có thể tìm nơi nương tựa, cũng bất chấp tân niên vừa qua khỏi . Nhấc lên rương hành lý, đoàn người dắt díu nhau không ngừng nghỉ chạy về nông thôn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tag