Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa tan học nó đứng đợi cô ở nhà xe...
- Sao cậu chưa về nữa? (Khải Phong thấy nó vẫn còn đứng ở nhà xe nên lại hỏi)
- Tớ đợi bạn.
- À mà khi nào thì trả tớ chầu kem đây? (Phong cười nói với nó, chuyện quyển sách ở siêu thị hôm trước)
- À ừ... Thật ngại quá dạo này bận nhiều chuyện mà tớ quên mất! (nếu Phong ko nhắc chắc nó cũng quên luôn rồi)
- Vậy khi nào cậu rãnh thì mình đi cũng được. Thôi tớ về trước nha. (Giọng Phong hơi buồn vì luôn muốn được hẹn riêng với nó để có nhiều thời gian tìm hiểu nó hơn vậy mà nó cũng k nhớ)
- Bye cậu. (nó cười nhẹ)
- Bye. (Phong nở nụ cười đáp lại nó rồi vụt xe đi)

- Nè, nói chuyện với người ta vui quá há. (cô từ sau đi lại vỗ vai nó)
- Ũa có hả ta, đâu thấy ai đâu à. (nó giả vờ ngó nghiêng xung quanh tìm người mà cô đang nói)
- Thôi đi đừng có xạo tui thấy hết rồi. (giọng hơi dỗi)
- Hihi... Chỉ là nói chuyện bình thường thôi mà. (nó ngắt nhẹ má cô cười tươi nói)
- Cả nam lẫn nữ đều muốn câu dẫn e, sau này cô phải khổ rồi đây. (cô biểu môi nói)
Thấy cô vậy nó không khỏi phì cười lại muốn trêu chọc người trước mắt một chút...
- Ah cô... cô có nghe mùi gì đâu đây không? (nó đưa mũi hít hít xung quanh người cô)
- Mùi gì? Cô có ngửi thấy mùi gì đâu.
- Mùi dấm đó haha. (cô lại ăn dấm rồi)
- Đáng ghét. (cô vỗ nhẹ túi xách vào lưng nó)
- Uii....Vết thương ở trán chưa lành bây giờ lại tới lưng rồi... (nó vờ một tay ôm trán một tay xoa lưng nhăn nhó mặc dù không có đau)
- Cho chết luôn. (cô giận dỗi nói)
- E chết rồi ai thương cô đây!? Chụt... Cưng quá!! (nó đưa hai tay áp lên má cô xoa xoa làm môi cô chu chu ra rồi nó hôn lên môi cô một cái)
- Người ta thấy bây giờ. (cô ngó nhìn xung quanh)
- Giờ này còn ai nữa đâu mà cô sợ.
- Đề phòng vẫn hơn.
- Dạ dạ e biết rồi mời bà cụ non của e yên vị ạ!!
Nó nói rồi cười ha hả, nhưng trong lòng lại thoáng buồn vì yêu mà không được công khai người yêu của mình, nó chỉ sợ nói ra sẽ làm ảnh hưởng đến cô, vì cô là giáo viên. Bình thường nếu giáo viên có tình cảm với học sinh đã là một chuyện khó chấp nhận rồi đằng này còn là người cùng giới.
- Dám nói cô bà cụ hả!! (cô nhéo tai nó)
- Không có không có e đùa e đùa cô buông tai e ra. (nó nhướng người lên tay thì cầm tay cô đang nhéo tai nó để gỡ ra)
- Tha cho e đó. (nói rồi cô ngồi lên xe, vì mặc áo dài nên ngồi một bên)
- Ôm ôm ôm. (nó ngồi trên xe nhúng nhúng)
- Nè nè nè. (cô choàng một tay qua eo nó)
- Ôm chắc chạy á. Hehe
.
.
Ra đến cổng trường lại thấy hắn vẫn bộ vest khi sáng đang đứng dựa người vào xe hai chân bắt chéo đưa tay nhìn đồng hồ rồi nhìn vào trong trường...
- Có người tới đón kìa. (nó thấy hắn từ xa thì nói với cô)
- K quan tâm, người đó cũng không phải e á!! (giọng nói ngọt ngào như rót mật vào tai nó)
- Thật không!? (nghe cô nói thì môi đã cong lên tạo thành một nụ cười rạng rỡ)
- Dám không tin hả!!  (cô nhéo eo nó)
- Ôi trời... Yêu nhầm bà chằn thích bạo lực rồi huhu. (nó vặn vẹo người để tránh cái tay đang nhéo eo nó)
- Nói cái gì hả. (cô nhéo mạnh hơn)
- Không có, e nói cô là một người xinh đẹp lại dịu dàng đáng để e yêu, cô tha cho e. (một tay cầm lái một tay cầm tay cô k cho nhéo eo nó nữa)
- Vậy nghe còn tạm được.
Hai người cứ vậy đùa giỡn với nhau định là sẽ chạy qua bơ luôn hắn nhưng lại bị hắn chặn đầu xe lại bất đắc dĩ nó đành dừng xe.
- Ngân, để a đưa e về nha.
- Không cần đâu, tôi về với học trò được rồi. ( tay vẫn đặt trên eo, vẫn yên vị trên xe nó)
- Không được bác trai đã nhờ a đưa đón e, anh.. (chưa vứt câu đã bị cô chặn)
- Tôi thì lại không nghĩ một giám đốc như a lại rãnh rỗi như vậy. Thật k dám làm phiền thời gian quý báu của a. Còn việc ba tôi đã nhờ a tôi sẽ nói lại với ba tôi vì vậy từ đây về sau mong a đừng làm chuyện dư thừa như vậy nữa. Chào. (cô lạnh nhạt nói với hắn)
- Mình đi thôi!! (quay sang nó thì chất giọng lại dịu dàng)
- Dạ. (nó trả lời cô rồi quay sang gật đầu chào hắn, mặc dù cũng k ưa gì nhưng vẫn phải chào cho phải phép rồi lên ga chạy đi)
Để lại hắn mặt đen như đáy nồi tay nắm thành quyền tức giận đập lên cửa xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro