Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Wow , hiếm khi Tằng Tằng nhà chúng ta dậy sớm lại còn chuẩn bị bữa sáng thịnh soạn như vậy a.Đúng là sức mạnh của tình yêu (Soso cười trêu chọc Tằng Ngãi Giai)
-Sức mạnh tình yêu gì chứ,  tớ là .....
- Haha  ấp úng đến thế luôn kìa
- Này cậu ăn đi rồi im lặng cho tớ
-Xớ , trọng sắc khinh bạn
- Di Hân cậu dậy rồi à , này đến đây
Tằng Ngãi Giai đi đến nắm tay Chi Di Hân .Soso vừa ăn vừa tủm tỉm cười
- Tằng Ngãi Giai, tôi phải về
-Ăn sáng cùng bọn tớ, xong tớ đưa cậu về
Tằng Ngãi Giai đem phần ăn đặt trước Chu Di Hân tỏ ý muốn nàng ăn.Chu Di Hân lặng lẽ ngồi ăn, không nói lời nào. Soso kế bên không thể nhịn được mà cười khúc khích làm cho cả nàng và Tằng Ngãi Giai ngượng ngùng
- Soso , tớ đưa Di Hân về ,cậu giúp tớ  dọn dẹp nha
- Ok bạn hiền , nhớ về nhanh chúng ta có hẹn với Trần Kha đấy
Tằng Ngãi Giai lái xe đưa Chu Di Hân về.Suốt đoạn đường Chu Di Hân cứ im lặng. Tằng Ngãi Giai tò mò hỏi nàng một số chuyện. Nàng cũng không đề phòng mà đem toàn bộ những chuyện xảy ra giữa nàng và Dương Thiên Vũ kể cho Tằng Ngãi Giai nghe .Nàng cảm giác Tằng Ngãi Giai là người tốt có thể làm bạn mà vui vẻ tâm sự cùng nhau. Tằng Ngãi Giai nắm lấy tay nàng an ủi.

" Ông chủ, cô chủ về rồi đang ở bên ngoài" Tên vệ sĩ chạy vào thông báo cho Chu Dân
- Di Hân hôm qua con đi đâu đấy , ta đã cho người tìm con khắp nơi mà không thấy.Con bé bên cạnh con là ai? (Chu Dân nhìn Chu Di Hân  rồi lại nhìn sang Tằng Ngãi Giai hỏi)
- Cậu ấy là bạn con , Tằng Ngãi Giai (Tằng Ngãi Giai nhìn Chu Dân lễ phép gật đầu)
- Con về là tốt rồi, mau vào nhà đi
- Di Hân tớ về nha ( Tằng Ngãi Giai vẫy tay chào tạm biệt Chu Di Hân )

**************
- Kha Kha, cậu đây rồi, lâu rồi không gặp có biết là người ta rất nhớ cậu không a~~~(Soso khoác tay Trần Kha nũng nịu )
- Được rồi Soso à , cậu lúc nào cũng thế
-Người ta chỉ muốn trêu cậu chút thôi (Soso đánh nhẹ vào vai Trần Kha )
- Giới thiệu với cậu đây là Trịnh Đan Ny bạn gái của tớ
-Âyzô ,lợi hại nha , xinh đẹp lại dễ thương.Trần Kha à cậu thật may mắn
(Trần Kha cùng Đan Ny mỉm cười thẹn thùng )
- Xin lỗi chúng tôi đến trễ đã để mọi người đợi lâu
- Không sao đâu, bọn tớ cũng mới đến được một lúc thôi .Giới thiệu với cậu đây là Trịnh Đan Ny còn đây là Trương Quỳnh Dư (Tằng Ngãi Giai hướng Tiểu Tịnh nói)
- Chào, tôi là Tiểu Tịnh,chị ấy là Đỗ Ánh Dương. Rất vinh hạnh được quen biết
- Ui, hảo soái a~~~ (Soso mỉm cười, giả vờ ngã vào người Tiểu Tịnh )
-Chị , chị không sao chứ ( Tiểu Tịnh theo phản ứng đỡ lấy Trương Quỳnh Dư)
- Uhm tôi không sao ~~~
Tằng Ngãi Giai và Trần Kha nhìn Soso lắc đầu. Đỗ Ánh Dương bên cạnh vẻ mặt hờn dỗi.
- Chúng ta bắt đầu được chưa ( Đỗ Ánh Dương lên tiếng)
- Vậy mọi người theo tớ
Tằng Ngãi Giai đưa bọn họ đến khu vực thi đấu. Tằng Ngãi Giai phổ biến luật chơi với mọi người.Trần Kha giúp Đan Ny chuẩn bị phục trang chiến đấu. Mỗi người mang theo một khẩu súng tiến vào vùng chiến.Trần Kha cùng Tiểu Tịnh sẽ tấn công gạ gục đội đối thủ. Tằng Ngãi Giai có nhiệm vụ yểm trợ cho Trịnh Đan Ny, Soso cùng Đỗ Ánh Dương.Trần Kha di chuyển nhanh chóng vượt chướng ngại vật bắn vỡ kho xăng của đội bạn. Tiểu Tịnh theo phía sau Trần Kha phối hợp ăn ý .Cả hai vừa tấn công vừa vượt chướng ngại vật dành phần thắng .Tằng Ngãi Giai có phần hơi khó khăn vì 3 cô nàng kia.Sau một hồi vật vã Tằng Ngãi Giai cũng đưa bọn họ đến chỗ an toàn ,Tằng Ngãi Giai thở phào nhẹ nhõm. Trần Kha thấy thân thủ linh hoạt nhanh nhẹn của Tiểu Tịnh hiếu kỳ hỏi
- Cậu thường xuyên đến đây rèn luyện ư , thân thủ của cậu rất tốt
- Không có, đây là lần đầu tiên tôi đến. Tôi cũng không hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc đến vậy
Trần Kha cảm thấy con người này rất đặc biệt, cô nghi hoặc rất muốn biết rốt cuộc Tiểu Tịnh là ai .Đang mông lung suy nghĩ cô ko để ý nên bị đối thủ đột kích.Tiểu Tịnh vượt ra phía trước nhắm bắn tới tấp, sau một lúc thì đối phương từ từ đứng dậy giơ tay đầu hàng. Trần Kha cùng Tiểu Tịnh nhanh chóng đến chỗ Tằng Ngãi Giai hợp lực hạ gục đối thủ.Đội đối thủ đều giơ tay đầu hàng và rời khỏi trận địa. Trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu, đội của Trần Kha giành được điểm số cao thuận lợi chiến thắng.
- Tiểu Tịnh a ,nhóc bắn giỏi thật đấy (Trương Quỳnh Dư tươi cười khen ngợi)
- Không phải đâu chỉ là may mắn thôi
- Không, cậu bắn rất chuyên nghiệp Trần Kha vẻ mặt nghiêm túc khẳng định.Câu nói này của Trần Kha làm cho mọi người vừa ngạc nhiên vừa hiếu kỳ.
- Mọi người đều vất vả rồi chúng ta đến chỗ nào đấy nghĩ ngơi a (Tằng Ngãi Giai gợi ý)
- Xin lỗi, chúng tôi phải giải quyết một số việc nên về trước (Đỗ Ánh Dương
nhận thấy không ổn nên kéo tay Tiểu Tịnh ra về)
- Ơ ,Tiểu Tịnh à ,không thể ở lại một chút nữa ư (Soso giọng điệu níu kéo)
-Được rồi Soso cậu để họ về đi, tôi đói rồi cùng nhau đi ăn
- Xuất phát thôi !!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro