Thiết ngục mê tình-3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chất lỏng nóng rực từ bắp đùi chậm rãi chảy xuống, một ít rơi trên mặt đất phát ra tiếng lạch cạch giòn vang, một số ít lại bám vào cặp đùi bóng loáng thon đẹp của Tần Nhuế, chúng hiện lên một tầng ánh sáng trong suốt. Ngẩng đầu ngây ngốc nhìn chất lỏng trong suốt nọ, Quý Duyệt Phong không nghĩ tới thân thể Tần Nhuế lại mẫn cảm như vậy, nàng chẳng qua chỉ mới hôn vào nơi nhỏ xinh ấy, nơi đó liền tràn ngập loại tình trạng như vậy.

"Đừng nhìn" Ánh mắt kinh ngạc của Quý Duyệt Phong bị Tần Nhuế thu vào trong mắt. Ngay cả cô cũng không hiểu được vì sao thân thể lại mang dục vọng như vậy, rõ ràng cô gái trước mặt này vẫn chưa làm bất luận chuyện gì nhưng mình đã ướt thành ra như vậy. Chẳng lẽ do chưa làm qua chuyện như vậy hay vẫn là do trong lòng mình đã yêu sâu đậm Quý Duyệt Phong cho nên chỉ cần nàng đụng vào cô, cô liền rơi vào loại trạng thái hưng phấn như vậy?

"Nhuế Nhuế ướt cho nên thẹn thùng nha." Lời nói tu nhân thường là lời nói phản ánh chân thật nhất. Mắt thấy Quý Duyệt Phong cố bày ra dáng vẻ hồn nhiên còn dùng ngữ khí ôn nhu như vậy để nói những lời nói vô cùng xấu xa này, Tần Nhuế chỉ cảm thấy mặt mình giống như đang bị lửa thiêu đốt, đại não trống rỗng căn bản không thể suy nghĩ chuyện nào khác.



Nếu không phải trên vai mang vết thương, Tần Nhuế nhất định lấy tay che đi hai mắt Quý Duyệt Phong không cho nàng tuỳ ý rình mò mình như vậy, nhưng ý tưởng luôn đi ngược lại với sự thật. Tình huống trước mắt chính là chú cừu non Tần Nhuế đã bị đại sắc lang Quý Duyệt Phong bức tử đến chết rồi. Kết quả ngoại trừ bị ăn đến thịt nát xương tan ra thì vẫn là bị ăn đến thịt nát xương tan nga.

"Tần Nhuế, em rất thích." Quý Duyệt Phong nhẹ giọng nói, trong lời nói mang theo khắc chế hưng phấn cùng vui mừng. Tần Nhuế không biết đối phương vì sao bỗng nhiên nói ra câu này, chẳng qua đối với lối suy nghĩ của Quý Duyệt Phong, cô sớm đã lĩnh giáo qua rất nhiều lần. Có lẽ vài giây tiếp theo sẽ mở miệng nói ra những chuyện càng khiến người khác phải kinh người.

"Em thích cái gì?"

"Em thích dáng vẻ lúc này của chị, thích thân thể mẫn cảm của chị như vậy, thích chị bởi vì em đụng vào mà động tình như thế. Buổi tối hôm nay, đem thân thể của chị giao cho em, em sẽ khiến chị thật sự thoải mái." Giọng nói của Quý Duyệt Phong trầm thấp uyển chuyển giống như một bài hát ru, nháy mắt liền làm cho thân thể Tần Nhuế còn đang ngượng ngùng căng thẳng lần nữa trầm tĩnh lại. Cô đem đầu dựa vào sau tường, nhắm mắt lại cảm thụ sự tồn tại từ cái âu yếm cùng đau tích của Quý Duyệt Phong.

Thần cánh hoa mềm mại như con rắn dao động trên đùi, từng một chút hôn lấy chất lỏng còn dính trên bề mặt. Ngẫu nhiên xẹt qua đầu gối, ngẫu nhiên thân dưới chân bụng. Tần Nhuế biết từng địa phương Quý Duyệt Phong đi qua đều in lên dấu ấn chuyên chú trên người cô. Cho dù quá trình này mang theo rất nhỏ đau đớn nhưng càng nhiều chính là khoái cảm xa lạ dễ chịu.



Lúc này Quý Duyệt Phong tựa như kẻ xâm lược, từ thân thể vào trong tâm, chậm rãi đem con mồi mang tên Tần Nhuế ăn mòn lấy, cuối cùng đạt tới hoàn toàn thần phục.

Rất nhanh, cặp cánh môi kia tiến đến gốc đùi. Cho dù Tần Nhuế cố gắng kẹp chặt hai chân nhưng khoảng không gian đã bị đầu của Quý Duyệt Phong chặn lấy, căn bản không thể khép lại. Cánh môi mềm mại nóng rực thiếp lên mảnh đất ẩm ướt trắng mịn giữa hai chân, Tần Nhuế rốt cuộc nhịn không được khẽ ngâm ra một tiếng. Thậm chí đôi chân vốn thẳng tắp cũng bắt đầu nhè nhẹ run rẩy.

"Tần Nhuế, Tần Nhuế"

Quý Duyệt Phong một lần rồi lại một lần gọi tên cô, từ âm thanh của đối phương phun ra nhiệt khí, cứ như vậy thẳng tắp bay đến địa phương lan tràn cỏ dại nọ khiến cho mảnh đất vốn hư không kia càng thêm ngứa ngáy. Hoàn toàn dựa vào bản năng khống chế, Tần Nhuế kìm lòng không đậu đem cơ thể khẽ nâng lên, còn mảnh đất lầy lội dưới thân kia cũng tuỳ ý mình tiến đến bên miệng Quý Duyệt Phong.

"Ân" Kích thích thình lình xảy ra khiến cho Tần Nhuế lần nữa ngâm ra một tiếng. Cô không nghĩ Quý Duyệt Phong sẽ trực tiếp mở miệng hàm trụ lấy mình, cảm giác được răng của đối phương đang ngậm lấy viên trân châu cứng rắn của mình, cho dù nơi đó chưa từng bị người khác chạm vào, Tần Nhuế cũng chỉ có một lần hiếu kỳ vuốt ve qua nhưng thân đã là nữ nhân trưởng thành suốt 27 năm qua, không cần nghĩ cùng biết nơi đó là địa phương nào.

"Nhuế Nhuế, muốn."

Tần Nhuế chưa bao giờ giống như hiện tại ghét Quý Duyệt Phong gọi mình là Nhuế Nhuế như vậy, chỉ cần nghĩ đối phương đang trêu đùa địa phương tư mật nhất trên cơ thể mình còn cố ý nói những lời khêu khích mình như thế, Tần Nhuế hận không thể liền đem cô gái trước mặt này một cước đá văng đi, tôi cho phép em nói chuyện với tôi sao? Tôi cho phép em trong lúc đang yêu nói chuyện sao?

"Quý Duyệt Phong, em muốn làm thì làm nhanh đi, còn không thì đi ra." Sự thật chứng minh, chọc giận buồn tạo kiêu ngạo thụ kết cục thường rất bi thảm a. Mắt thấy mặt Tần Nhuế lúc thì đen lúc thì đỏ, Quý Duyệt Phong trong lòng biết nếu cứ tiếp tục như vậy đối phương sẽ thật sự phát hoả đây. Cho nên miệng liền không dám dùng để nói chuyện nữa mà là dùng để đến địa phương làm chuyện thực tế.

Cùng người yêu tiếp xúc thân mật thường là chuyện vi diệu nhất trên thế giới này.

Tần Nhuế khẽ híp mắt, nhìn cô gái đang mai phục giữa hai chân mình, mặt của nàng hoàn toàn vùi vào nơi tư mật của mình, chiếc lưỡi thô ráp cùng cánh hoa vô cùng trơn tru tiếp xúc vào nhau, cẩn thận nghiêm túc lướt qua từng tán nếp uốn. Ma sát mang đến khoái ý như đem cả cơ thể đặt trên một khoảng đại dương mênh mông. Sóng lớn cuồn cuộn cọ rửa qua làn da, đàn cá bơi lội tiến sâu vào thân thể, cảm giác vô cùng rõ ràng kia rất nhanh thay đổi, phập phồng thoải mái, thậm chí ngay cả phần thịt của cánh lưỡi đang đung đưa cũng cảm nhận rõ ràng.

"Tiểu Phong, ân, đừng!" Nơi trung tâm cùng tầng tầng cánh hoa bên ngoài cơ hồ trải khắp hoa viên đều bị Quý Duyệt Phong ăn vào miệng. Đầu lưỡi cứng rắn cùng địa phương mềm mại sớm đã bị hoà tan biến thành phe đồng minh, dễ dàng đem nụ hoa trước cửa hoàn toàn tách ra. Phía bên trong bộ vi nhỏ bởi vì động tình đã sưng huyết đến cứng rắn không chịu nổi, không muốn cô đơn nữa từ bên trong đi ra ngoài.



Trên mặt của nó còn mang theo một tầng hơi nước, khó chịu bất mãn vì vừa rồi bị xem nhẹ, hiển nhiên là đang tức giận đây mà. Nhưng mà ngay cả đứa nhỏ có kiêu ngạo đến đâu thì cũng có nhược điểm của nó. Chỉ cần Quý Duyệt Phong tuỳ tiện dùng lưỡi chạm lên nó, liền khiến cho Tần Nhuế từng trận run rẩy, mở miệng xin tha thứ.



Thân thể thừa nhận khoái cảm càng lúc càng nhiều, vô luận khắc chế như thế nào thì tiếng rên rỉ lại như mãnh thú cùng dòng nước như lũ chảy ra. Tần Nhuế dùng tay không bị thương vịn vào gáy của Quý Duyệt Phong, dùng sức ấn vào giữa hai chân của mình. Cho dù trong lòng cô không muốn như vậy, cho dù làm ra loại sự tình hết sức phóng đãng như hiện tại nhưng cũng bất chấp đi làm như vậy.

Tần Nhuế biết thân thể rất thành thực, cô hiện tại bất quá đã là nữ nhân đang đắm chìm trong dục vọng cùng vui vẻ. Cô càng lúc càng muốn nhiều cái yêu từ Quý Duyệt Phong, muốn cô gái này hung hăng đi yêu mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro