Nữ Nhân Bất Phôi - Minh Dã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đan Vân Sơ..." Diệp Tuyền Vũ có chút khẩn trương muốn hỏi Đan Vân Sơ là làm cái quỷ gì, Đan Vân Sơ nàng đè vào tường, nàng thậm chí cảm thấy được thân thể mềm mại của Đan Vân Sơ hiện tại đang gắt gào đè lên nàng, làm cho Diệp Tuyền Vũ không hiểu vì sao lại cảm thấy vô cùng khô nóng cùng căng thẳng, còn có chờ mong...

Môi Đan Vân Sơ dời về phía môi Diệp Tuyền Vũ, gần trong gang tấc, hơi thở ấm áp phả ra hòa quyện cùng hơi thở của Diệp Tuyền Vũ, vô cùng ngứa ngáy, Diệp Tuyền Vũ ánh mắt chống lại ánh mắt của Đan Vân Sơ, đôi mắt xinh đẹp mà sâu sắc tựa như muốn đem mình nuốt vào, làm cho Diệp Tuyền Vũ run rẩy.

Đan Vân Sơ môi ngày càng gần môi của Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ có chút tránh được, Đan Vân Sơ không cho Diệp Tuyền Vũ có cơ hội tránh né, trực tiếp đem môi dán lên đôi môi mê người của Diệp Tuyền Vũ, nụ hôn có chút vội vàng, có chút cuồng nhiệt, Diệp Tuyền Vũ rất nhanh lâm vào vòng xoáy mà Đan Vân Sơ mang đến, cũng đáp trả lại một cách nhiệt tình, đầu lưỡi quấn lấy, giống như muốn đem đối phương nuốt vào, một loại đói khát dâng trào, túi xách trên tay Diệp Tuyền Vũ lúc nào đã rơi xuống trên mặt đất nàng cũng hoàn toàn không biết, nàng đã bất tri bất giác quay lại ôm Đan Vân Sơ.

Đan Vân Sơ tay trái ôm lấy thắt lưng Diệp Tuyền Vũ, tay phải cấp bách đến thô lỗ , nàng vô pháp khống chế mình nắm giữ lấy nơi mềm mại kia, kia một mảng thịt non nớt no đủ trong tay, như thế đầy đặn, như thế mềm mại, như thế làm cho nàng cảm thấy có chút không tin được, nàng cho tới bây giờ không nghĩ tới, nàng có ngày lại nắm chặt cái kia trong tay, lại còn yêu thích đến mức không muốn buông ra.

Thình lình kích thích làm cho Diệp Tuyền Vũ có loại cảm giác như mê đắm, nàng cảm thấy thân thể tựa như một cánh cửa đang đóng chặt, mà cái chìa khóa đang ở trong tay Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ chỉ cần chạm đến là cánh cửa sẽ mở ra, cái loại này vô pháp khắc chế, muốn phải dũng mãnh tiến ra sự sảng khoái, làm cho nàng muốn lên giọng kêu gào. Nàng cảm thấy toàn thân trở nên mềm nhũn, vô lực đến mức bất cứ lúc nào cũng có thể ngã xuống, nàng phàn trụ thân thể Đan Vân Sơ, thân thể đẫy đà của nàng hâu như bởi vì bị ôm thật chặt mà bắt đầu vặn vẹo, lại vì ma sát mà sản sinh ra một khoải cảm làm cho nàng muốn hít một hơi.

"Đan... Em .... hình như..... đứng không vững..." Diệp Tuyền Vũ ngữ khí yếu ớt, nàng cảm thấy tự mình không hề có sức lực đi đứng, bất cứ lúc nào cũng có thể mềm nhũn hơn nữa.

"Tiểu công chúa thật vô dụng..." có thể là vì Đan Vân Sơ đã bị tiêm nhiễm dục tình, Đan Vân Sơ giọng nói cũng gợi cảm đến mức làm cho Diệp Tuyền Vũ càng thêm run rẩy, Đan Vân Sơ khóe miệng hơi giơ lên, có chút tà mị, tiểu công chúa thực sự là cực kỳ vô dụng, mới bắt đầu thôi, đã phản ứng lớn như thế, kia tiếp tục thêm, không phải là sẽ mềm nhũn ra như nước đó chứ. Tuy rằng Đan Vân Sơ chưa từng có kinh nghiệm, thế nhưng một người 30 tuổi, chung quy vẫn là không có khả năng cái gì cũng không biết, nàng mơ hồ biết nữ nhân như tiểu công chúa đây, hẳn là một cực phẩm hảo hạng trên giường, mỗi một tấc da thịt cũng rất mẫn cảm, nhẹ nhàng chạm thôi, sẽ làm cho nàng như miêu mà dựng đứng lông lên, càng thêm khiêu khích Đan Vân Sơ, trước đây không hề cảm thấy, hiện tại mới phát hiện tiếng nữ nhân rên tỉ lại tự nhiên kiều mị như thế, đổi lại chỉ có thể là tiểu công chúa mới có khả năng rên rỉ dễ nghe như thế.

Diệp Tuyền Vũ nhìn Đan Vân Sơ tà ác cười cợt, khuôn mặt của nàng chôn vào cái cổ thon dài khiêu gợi của Đan Vân Sơ, ngửi lấy hương thơm đặc biệt của Đan Vân Sơ, nhẹ nhàng liếm cắn cổ Đan Vân Sơ, ngón tay cũng bắt đầu sờ loạn thân thể mềm mại của Vân Sơ, trêu đùa.

Đan Vân Sơ cảm thấy cái cổ có chút ngứa, Diệp Tuyền Vũ động tác không an phận, làm cho mình vô pháp chuyên tâm khi dễ tiểu công chúa, nàng tay phải dùng sức xoa nắn một chút khối thịt trong tay mình, muốn cho Diệp Tuyền Vũ an phận một chút.

"A..." Diệp Tuyền Vũ mị hoặc thốt lên, hơi hơi đau buốt cùng khoái cảm mạnh mẽ đánh úp sau ót Diệp Tuyền Vũ, cảm giác thân thể không còn thuộc về mình nữa, mà là của Đan Vân Sơ.

"'Tiểu công chúa kêu thật mị, mị đến mức làm cho xương cốt người khác mềm nhũn ra..." Đan Vân Sơ đối với vành tai xinh xắn của Diệp Tuyền Vũ gian ác phả ra hơi nóng, nói xong lại ngậm lấy tai Diệp Tuyền Vũ, nàng cảm giác thân thể Diệp Tuyền Vũ run lên, Diệp Tuyền Vũ thân thể cùng nàng dán hợp càng thêm chặt chẽ, kia bộ ngực no tròn sung mãn mềm mại đè lên bộ ngực của mình, làm cho nàng thân thể cũng trở nên khô nóng cùng quỷ dị.

Diệp Tuyền Vũ mắc cỡ vẻ mặt đỏ ửng lên, nàng biết rõ tự mình là phản ứng hình như hơi lớn, thế nhưng nàng đã rất nỗ lực kềm chế mình không được kêu lên quá phóng đãng, thế nhưng nàng nhịn không được.

Diệp Tuyền Vũ khuôn mặt e thẹn đỏ bừng, nhuốm màu dục tình mê muội, mê hoặc như thế, kiều mị như thế, làm cho người ta có cảm giác muốn chiếm hữu, muốn nỗ lực ức hiếp.

Đừng nói là Diệp Tuyền Vũ chân mềm nhũn, ngay cả Đan Vân Sơ cũng cảm thấy chân bắt đầu đứng không vững, Đan Vân Sơ một bên bắt đầu thoát hạ y phục của Diệp Tuyền Vũ, một bên hướng đến ghế sô pha gần nhất, nàng đã không chờ kịp đến phòng ngủ.

Từ cửa đến ghế sô pha của phòng khác, đường đi rất ngắn, thế nhưng có túi xách Diệp Tuyền Vũ, áo khoác, vừa nãy còn không kịp tháo giày cao gót, mỗi chiếc một nơi lộn xộn, quần áo rơi lả tả trên sàn nhà...

Đan Vân Sơ đem Diệp Tuyền Vũ áp đảo đè lên ghế sô pha, làm cho Diệp Tuyền Vũ nằm nghiêng tại ghế sô pha một người ngồi, nàng toàn thân chỉ trên dưới chỉ còn lại bộ đồ lót, Đan Vân Sơ nuốt nước bọt một cái, thật là dáng vóc ma quỷ, bất luận nhìn bao nhiêu lần, đô hội làm cho người ta có một sự kích thích cực độ.

Biểu tình Đan Vân Sơ lúc này vô cùng háo sắc, vẻ mặt nguyên lai ngoại trừ kiêu ngạo, cư nhiên lại còn có khi mê đắm, giờ khắc này, Diệp Tuyền Vũ đạt được một loại hư vinh tâm đắc mà trước đây nàng chưa từng có, Đan Vân Sơ cuối cùng sẽ không đối với mình gợi cảm mà có mắt như mù, trước đây chịu đả kích, cuối cùng cũng đã có thể chữa trị những thương tổn.

Tay nàng có chút cấp thiết tìm được phía sau lưng Diệp Tuyền Vũ, cởi ra nút thắt, đem chiếc áo ngực ném tới trên mặt đất, tay nàng triệt để mò tới cái kia, tròn trịa đến mức làm cho nàng sợ hãi thán phục, có chút dùng sức vân vê, xoa nắn, nàng thậm chí cảm giác, đỉnh núi như viên Pearl nhỏ kia trong tay mình rất nhanh trở nên cứng rắn không gì sánh được, làm cho nàng cự kỳ sửng sốt.

"A... Đan... Vân Sơ.... Nhẹ một chút..." Cái Đan Vân Sơ hỗn đản này, nàng cho rằng hai cái kia là hai trái bóng sao ? Như thế dùng sức, thế nhưng đau buốt cùng khoái cảm xen lẫn, làm cho Diệp Tuyền Vũ không phân biệt rõ ràng được rốt cuộc là đau đớn hay yêu thích, hay là một loại giày vò.

Đan Vân Sơ ngẩng đầu, thấy biểu tình Diệp Tuyền Vũ, trở nên ý loạn tình mê, mái tóc quăn dễ thương của Diệp Tuyền Vũ tán loạn ở một bên, đôi môi khiêu gợi còn gián đoạn kêu lên "ưm" một tiếng, kia mị hoặc như một lực trí mạng, tựa như luồng điện đánh úp về phía Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ cảm thấy dòng nước ấm cũng bắt đầu mạnh mẽ hướng về bụng mình.

Đan Vân Sơ vùi đầu vào ngậm lấy nụ hoa cứng chắc kia, nhẹ nhàng gặm gặm, cũng không quản là có làm đau Diệp Tuyền Vũ hay không, Diệp Tuyền Vũ đã vô lực phản kháng, Đan Vân Sơ trên giường một chút cũng không ôn nhu, như một mãng phu khua loạn xạ, thế nhưng hết lần này đến lần khác như một người mới học lần đầu tiên, lại làm cho Diệp Tuyền Vũ buông vũ khí đầu hàng, cam nguyện để nàng làm đau, thân thể cam nguyện vì nàng phóng ra những khát vọng cùng gào thẻ, cam nguyện vì nàng mà phát nhiệt...

Kỳ thực cũng không trách được Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ khi gặm thì Diệp Tuyền Vũ luôn kêu lên đặc biệt lớn tiếng, cho nên càng cắn càng nghiệm, kỳ thực Diệp Tuyền Vũ cũng mơ hồ, không biết là nàng kêu lên là vì dau đớn hay là bởi vì khoái cảm.

Đan Vân Sơ đem xung quanh nụ hoa đều cũng khiến cho đỏ bừng lên, mới thỏa mãn liếm, chờ khi nàng ngậm đủ rồi, liếm đủ rồi, tại nơi tròn trịa làm cho người khác đố kỵ kia đều cũng in lại ấn ký của mình, mới vừa lòng di chuyển xuống phía dưới, mỗi một tấc thịt đều cũng như thế trơn mềm nõn nà, làm cho Đan Vân Sơ yêu thích quyến luyến không rời, Đan Vân Sơ môi dán tại cái bụng bằng phẳng của Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ nhìn Đan Vân Sơ quanh quẩn rất lâu, nàng khát khao Đan Vân Sơ môi tiếp tục đi xuống phía dưới, thế nhưng nàng khó có thể mở miệng, chỉ có thể để Đan Vân Sơ từng đợt từng đợt gây ra những đợt sóng khoái cảm, nhưng không cách nào thỏa mãn được.

Ngay khi nàng cảm thấy bị Đan Vân Sơ giày vò đến chí tử, Đan Vân Sơ mới mở ra hai chân của nàng, đem hai chân gác lên hai tay cầm trên ghế, nàng cảm giác được Đan Vân Sơ đem tự chân của mình mở ra rất rộng, cái tư thế này làm cho Diệp Tuyền Vũ cảm thấy ngượng không gì sánh được, nàng biết, Đan Vân Sơ nhất định thấy được nàng vì động tình mà nơi tư mật đã một mảnh ướt át, ý thức được điểm ấy, Diệp Tuyền Vũ càng thêm ngượng ngùng không dám nhìn Đan Vân Sơ.

Đan Vân Sơ quỳ gối trên sàn nhà, cái độ cao vừa vặn này đem toàn bộ cảnh xuân sắc đều thấy rõ từng chi tiết, kia hoa viên bí mật nhỏ từng giọt ẩm ướt, làm cho nàng có chút ngây dại, như mộ đóa hoa nở rộ, cực kỳ xinh đẹp, tựa hồ như dụ dỗ mình khai thác bên trong đóa hoa kia.

Đan Vân Sơ hiển nhiên rất xấu xa, nàng biết rõ tiểu công chúa hiện tại mắc cỡ đến toàn thân nóng như bị thiêu cháy, thế nhưng nàng vẫn là muốn trêu chọc Diệp Tuyền Vũ "Tiểu công chúa, hảo ẩm ướt nga, em xem còn đang chảy nga, nói thử coi có thể phun ra hay không?"Đan Vân Sơ ngữ khí thán phục cùng nghi hoặc, làn hơi thở phả ra nhè nhẹ tại giữa 2 chân Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ 2 chân không nhịn được mà run rẩy. Nàng có thể cảm giác được chỗ mà Đan Vân Sơ thở ra làn hơi nóng, dục vọng trong cở thể nàng từng đợt từng đợt đánh tới toàn thân nàng, phía bụng dưới của nàng ngưng tụ thanh một cỗ ham muốn, nàng ngượng ngùng cảm giác rõ ràng từng luồng nhiệt từ trong cơ thể chảy ra, ướt đẫm dưới thân ghế sô pha. Điều này làm cho Diệp Tuyền Vũ thẹn muốn chui xuống đất.

"Đan Vân Sơ!" Diệp Tuyền Vũ rống có chút lo lắng, thế nhưng lực lại không đủ, thậm chí nghe như là mềm nhũn cùng nũng nịu.

Đan Vân Sơ cảm thấy mình thực sự là bắt nạt tiểu công chúa, bất quá, tiểu công chúa tái xấu hổ nữa phỏng chừng sẽ thẹn quá hóa giận, phải có chừng mực thôi, Đan Vân Sơ vẫn còn u mê bối rối. ( Lạy hồn, sặc sữa >"<)

"Tôi yêu thích tiểu công chúa cho tôi hình dáng động tình a." ngữ khí phóng đãng cùng ngây thơ, mê người đến mơ hồ, ngón tay Đan Vân Sơ tìm tòi trên cánh hoa, ngón tay thon dài của nàng khai thông những sợi lông mao mềm mượt, tách ra hai cánh hoa của Diệp Tuyền Vũ, làm cho viên ngọc vé nhỏ e lệ lộ ra, nàng lấy tay vân vê cuống hoa no đủ tròn trịa, ngón tay Đan Vân Sơ từng đợt như gảy đàn vài cái, mỗi lần trêu chọc đều làm cho thân thể Diệp Tuyền Vũ phản ứng lớn.

Nhìn chỗ mẫn cảm của Diệp Tuyền Vũ bởi vì tay mình vân vê mà âm hoa dần dần mở rộng ra, Đan Vân Sơ không nhịn được chậm rãi tán thán "Tiểu công chúa, em thật đẹp..."

Nhìn hoa viên mê người kia, Đan Vân Sơ vùi đầu tại giữa hai chân Diệp Tuyền Vũ.

Diệp Tuyền Vũ nhìn cái đầu màu đen của Đan Vân Sơ chôn vào hai chân mình, thị giác mãnh liệt trùng kích làm cho Diệp Tuyền Vũ không kềm chế nổi mà cong thân thể lên, cảm xúc mãnh liệt mà rên rỉ, ngoan tay nắm chặt ghế sô pha, ghế sô pha bị nắm đến hình thành nhiều nếp nhăn, tựa hồ như bị một người cường tráng bóp lấy.

Diệp Tuyền Vũ nhịn không được dưới thân mạnh mẽ kích động suồng sã kêu lên, thân thể cũng giãy dụa như hùa theo động tác của Đan Vân Sơ. Ngẩng đầu nhìn Diệp Tuyền Vũ kia biểu tình khó nhịn cùng tiếng rên rỉ càn rỡ, Đan Vân Sơ cảm giác thỏa mãn nói không nên lời, nguyên lai nàng cũng có thể làm cho tiểu công chúa không khống chế được, Đan Vân Sơ thầm nghĩ càng thêm ra sức chiều chuộng Diệp Tuyền Vũ.

Hơi quỳ lên trên, Đan Vân Sơ gặm cắn nhũ hoa cao ngất của Diệp Tuyền Vũ, một đường xuống phía dưới, mãi đến cái rốn của Diệp Tuyền Vũ, nàng dùng đầu lưỡi khéo léo liếm lấy bên trong đó. Ngón tay phải ấm áp của Đan Vân Sơ lại tại cửa khẩu hang động bí ẩn mà di chuyern, thỉnh thoảng thăm dò xâm nhập, đụng vào một tiểu hạch nhỏ nhắn cứng chắc, lại rất nhanh lui ra. Diệp Tuyền Vũ giống như là bị gãi nhột, thân thể lại cong lên hình vòng cung, nàng muốn nhiều hơn nữa, thế nhưng ngón tay đáng ghét của Đan Vân Sơ vẫn cứ không nhanh không chậm khiêu khích tại cửa động.

"A... Đan Vân Sơ... Chị..." bị khơi mào dục vọng liên tục, cũng không nói ra được thành lời, dtc hoàn toàn không ngờ, Đan Vân Sơ có thể ác liệt như thế !

Nghe Diệp Tuyền Vũ câu được câu không nói chuyện, phát hiện mật huyệt ướt át của nàng, Đan Vân Sơ chậm rãi tiến thẳng như một cơn lốc vào Ngón giữa mới vừa tiến vào, nàng liền cảm thấy đầu ngón tay của nàng đều bị từng mảng thịt xung quanh hút chặt mạnh mẽ, nàng không ngừng tiến nhập, như thế cảm giác càng thêm mãnh liệt. Đem tay phải từng đợt từng đợt đánh vào, ngón tay Đan Vân Sơ chậm rãi tiến sâu vào trong mật huyệt ướt át cùng ấm áp của Diệp Tuyền Vũ, tốt cuộc cũng vào tận sâu bên trong.

"Ân... A..." Diệp Tuyền Vũ bị ngón tay kia đột nhiên kích thích tràn đầy, nàng thét lên chói tai.

"Tiểu công chúa hảo chặt a, làm cho người ta muốn hung hăng giày vò..." Đan Vân Sơ giọng nói khàn khàn thấp trầm líu ríu.

"Ân ái... không được ... nói... chuyện..." Diệp Tuyền Vũ hơi tức giận phun ra, thân thể bị dục vọng mạnh mẽ nóng lòng muốn nhiều hơn nữa.

Đan Vân Sơ khóe miệng nhẹ dương lên, ngón tay thon dài lại cấu kết chặt chẽ cùng chỗ mẫn cảm mềm mại của Diệp Tuyền Vũ, động tác rất nhanh liên tục vài lần, dục vọng của nàng cũng ngưng kết ở tại bên dưới bụng, tiểu công chúa chảy nước khá nhiều, làm cho sắc dục cảu nàng cũng càng lúc càng cao hơn.

Sau phải phút đồng hồ, Diệp Tuyền Vũ nằm ngửa tại ghế sô pha, thân thể bắt đầu không tự chủ mà cong lên giãy dụa uốn éo. Nàng muốn nhiều, cảm giác càng mãnh liệt hơn nữa...

"Nhanh lên một chút... Nhanh một chút nữa..." Nàng muốn Đan Vân Sơ, muốn Đan Vân Sơ hoàn toàn chiếm giữ nàng, hung hăng xâm nhập nơi mảnh mai yếu ớt cùng mềm mại của nàng. Diệp Tuyền Vũ mười ngón tay trở nên nắm chặt ghế sô pha, nàng chưa bao giờ biết mình nguyên lai như vậy cường liệt mong muốn thuộc về Đan Vân Sơ, nàng chỉ cảm thấy thiên địa chuyển dời, từng tế bào trong cơ thể nàng như gào thét, điên cuồng rên rỉ....

( cấp cứu... cấp cứu... editor cùng bê ta bị ngộp sữa ... >"<)

"Ngô...": Đan Vân Sơ ngón tay di chuyển càng lúc càng nhanh, tay trái của nàng cũng không rảnh rỗi mà nắm lấy một bên ngực mềm mại của Tuyền Vũ, ra sức xoa nắn.

"A... Đừng xoa... Đừng a..." Nàng động tác quá nhanh đem Diệp Tuyền Vũ cấp cho hư hỏng. Diệp Tuyền Vũ đạt đến cao trào, không chịu nổi nắm lấy ngón tay của Đan Vân Sơ đang vùi lấp tại thâm huyệt của nàng.

"Đủ rồi..." Diệp Tuyền Vũ mê loạn nhìn Đan Vân Sơ nằm trên người nàng. Nhưng Đan Vân Sơ lại làm lơ, lúc này tuyệt vời như thế làm cho nàng vô pháp đình chỉ, nàng có thể cảm giác được thâm huyệt của tiểu công chúa kịch liệt đóng mở, đem thay nàng hút càng chặt hơn. Tiểu công chúa thế này làm nàng muốn đến điên rồi, ngay cả chính nàng cũng không tin mình nguyên lai lại có dục vọng mãnh liệt như thế, cứ như thế muốn chiếm giữ tiểu công chúa, Đan Vân Sơ thật sự là vẫn cứ để ngón tay mình tại cửa động mãnh liệt trêu chọc, lại một lần nữa làm cho Diệp Tuyền Vũ lên tới đỉnh điểm.

Đan Vân Sơ chậm rãi rút ngón tay từ trong cơ thể Diệp Tuyền Vũ ra, ngón tay thon dài của nàng đã thôi bị tiểu công chúa hút chặt, thế nhưng, nước lại vẫn còn tiếp tục tại đầu ngón tay từng giọt nhỏ xuống. ( Cứu.. Cứu người >"<)

Diệp Tuyền Vũ nhìn, vô cùng xấu hổ, nàng không muốn nhìn, liền đưa tay muốn đem tay Đan Vân Sơ đè xuống, không nghĩ tới nàng vừa bắt được tay của Đan Vân Sơ cũng là một mảnh ẩm ướt trơn bóng.

"Tiểu công chúa, em chảy thật nhiều nước a... Vừa mới nãy có nhiều ái dịch bắn thật nhiều trong tay ta..." Đan Vân Sơ điếc không sợ súng tiếp tục trêu ghẹo cự hạn của Diệp Tuyền Vũ.

"Đan Vân Sơ... Đừng mà..." không đợi Diệp Tuyền Vũ muốn đáp trả Đan Vân Sơ, Diệp Tuyền Vũ lại bị Đan Vân Sơ mãnh liệt đặt ở dưới thân, Đan Vân Sơ đem đầu lưỡi của nàng tiến vào bên trong, thật sâu mút lấy, nàng một bên hôn, một bên lại bắt đầu cấp bách thoát hạ y phục vướng víu trên người của mình.

Diệp Tuyền Vũ có thể cảm giác được chất lỏng chảy ra dang theo khe hở của nàng chảy tới cái mông tròn trịa, mông nàng cảm thấy ẩm ướt dính dính, hảo khó chịu, bị Đan Vân Sơ như thế mãnh liệt đánh thức dục vọng lần thứ 2 "Đừng... a..."

"Tiểu công chúa, muốn sao ? Đợi một chút a." Đan Vân Sơ cặp đồng tử tinh tường đã nhuốm mày dục vọng kiều diễm, nàng hôn thật sâu lên trán Diệp Tuyền Vũ một chút, lại đứng thẳng lên, đứng ở giữa 2 chân Diệp Tuyền Vũ, bằng cách nhanh nhất có thể thoát hạ áo thun vải bông, dây thắt lưng, chiếc quần bạch sắc, một đường tuột xuống phía dưới, lại đem quần lót cởi ra, thì ra chính mình cũng như thế ẩm ướt, âm thầm nuốt nước bọt, đợi Đan Vân Sơ toàn thân đều xích lõa, nàng liền vội đem tư mật của Diệp Tuyền Vũ tiếp xúc với tư mật của mình, ôm chặt eo nhỏ của tiểu công chúa, sau đó chẩm rãi chuyển động...

"Ân.... A... Đến rồi... Đến rồi... Ác..." ( Đâu đâu ? đến đâu ? xe cấp cứu sao chưa đến =.,=) Khoái cảm kéo tới, một trận co giật mạnh mẽ cuốn sạch 2 người, Diệp Tuyền Vũ khản giọng thét chói tai, toàn thân không ngừng run rẩy. Ôm chặt Diệp Tuyền Vũ đang mềm nhũn vô lực, Đan Vân Sơ cảm thấy mình điên mất rồi, loại cảm giác quỷ tha ma bắt này, Đan Vân Sơ dính sát vào thân thể xích lõa của Diệp Tuyền Vũ thở dốc: "Tiểu công chúa, nhấc chân, ôm lấy thắt lưng tôi, tôi ôm em về phòng."

Hai người vừa đến phòng ngủ liền song song ngã xuống giường, sau đó lại cùng quấn lấy nhau, Đan Vân Sơ nằm úp sấp về phía trước, hai tay ôm chặt cái eo nhỏ trơn bóng của Diệp Tuyền Vũ, đầu để dưới cằm Diệp Tuyền Vũ, thở hổn hển, đầu lưỡi mềm mại từ chút từ chút một khẽ liếm cái cằm tuyệt mỹ của Diệp Tuyền Vũ.... Nhìn Diệp Tuyền Vũ kia khuôn mặt vì động tình mà vẫn còn ửng đỏ, diện mạo kiều mỹ cực kỳ. Hảo, tiểu công chúa bị ánh mắt kia hấp dẫn thành công, chịu không nổi mê hoặc mà cúi đầu, Đan Vân Sơ hôn Diệp Tuyền Vũ nhiệt tình, hai người hôn đến khó mà dứt ra khỏi nhau, cắn mút đầu lưỡi lẫn nhau, quấn lấy nhau, như là muốn đem hơi thở của đối phương toàn bộ đoạt lấy.

Sau một nụ hôn nóng bỏng, Đan Vân Sơ vẫn hôn lấy khuôn mặt của Diệp Tuyền Vũ, thở hổn hển nói: "Tiểu công chúa, rất tuyệt đúng không?"

"Không tuyệt chút nào." Vừa nghĩ đến mình ban nãy dâm loạn rên rỉ đã vô cùng xấu hổ, tim nàng cũng vì đó mà tràn đầy cảm xúc muốn chết.

"Em đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo." Cười châm chọc, Đan Vân Sơ tiếp tục hôn môi Diệp Tuyền Vũ.

"Chị mặt người dạ thú."

"Em vừa nãy xem ra rất hưởng thụ."

"Chị nhìn lầm rồi."

"Đúng không?" Tiếu ý càng sâu, Đan Vân Sơ lần đầu tiên bắt đầu cảm thấy cùng Diệp Tuyền Vũ tranh cãi cũng là một chuyện rất thú vị.

"Vậy lần này tôi muốn xem rõ ràng một chút." Đan Vân Sơ không quan tâm đến Diệp Tuyền Vũ còn đang mệt mỏi, cơ thở suy yếu không chịu nổi, lại tặng cho nàng một nụ hôn thật sâu, ngón tay chưa rút ra lần thứ 2 trong cơ thể Diệp Tuyền Vũ di chuyển....

"A... Dã thú... Chậm... Chậm một chút, chậm một chút... A..."

"Tôi biết tiểu công chúa em giỏi nhất là nói dỗi, ý muốn tôi nhanh một chút đúng không?"

Diệp Tuyền Vũ khuôn mặt đỏ hồng không thể tin được nổi giận nhìn Đan Vân Sơ "Kia nhanh một chút."

"Hảo."

....................

Trong phòng tràn đầy tiếng hoan ái, theo tốc độ nhanh chậm của Đan Vân Sơ, ánh sáng căn phòng mập mờ ái muội, mà xung quanh phòng cò có tiếng kêu gào tinh tế ... "Dã thú... đừng a... Đủ rồi.... chờ một chút... v..v.." thanh âm hổn hển vang vọng...

Không biết qua bao lâu, đại khái là giữa lúc nghỉ ngơi của cuộc chơi.

"Vân Sơ, chị là cầm thú!" Diệp Tuyền Vũ nhìn thân thể mình đầy vết tích hoan ái, khắp nơi đều là vết hôn thì không nói, thậm chí chỗ ấy còn có chút ứ đọng nước cùng sưng đỏ, nàng tức giận đối với Đan Vân Sơ lên án.

Đan Vân Sơ nhìn Diệp Tuyền Vũ trên người toàn là những vết đỏ, khắp mọi nơi đều lưu lại vết tích bị nàng giày vò, bất quá chứng kiến vết bầm cùng sưng đỏ, cũng hiểu được tự mình hình như thực sự có chút thô lỗ, nào biết đâu rằng da tiểu công chúa lại non nớt như thế, tùy tiện xoa nắn một chút đã bầm tím, lần sau phải cẩn thận a.

"Người ta lần đầu thượng phụ nữ, không kinh nghiệm thôi mà, lần sau hội ôn nhu một chút..." Đan Vân Sơ nho nhỏ nói, hơi áy náy.

"Chị đúng cố tình ức hiếp em!" Diệp Tuyền Vũ thấy Đan Vân Sơ ngữ khí yếu đi thì khí thế của nàng liền tăng lên.

"Khi đó, em kêu thật lớn, nhân gia tưởng em yêu thích kịch liệt một chút...." Đan Vân Sơ mặt dày xấu xa nói.

Diệp Tuyền Vũ khuôn mặt lại ửng đỏ "Đó là bị đau!"

"Ân, là bị chị yêu thương mà ra." Đan Vân Sơ khuôn mặt lại vùi vào ngọn núi đã ỉu xìu kia, may mà trong lúc đó còn có một khe rãnh, muốn đem khuôn mặt chôn hẳn vào trong khe rãnh kia.

_________________________________

Diệp Tuyền Vũ ý thức được Đan Vân Sơ muốn làm cái gì, theo bản năng kẹp lấy đùi, không cho Đan Vân Sơ đạt được, đáng tiếc chậm một bước, đem bàn tay đan vân sơ kẹp ở tại trong đó, làm cho Diệp Tuyền Vũ muốn kẹp cũng không được, muốn mở cũng không xong, nàng không nghĩ tới Đan Vân Sơ hèn hạ như vậy, muốn dùng chiêu này làm cho mình khuất phục, Diệp Tuyền Vũ khắc chế thân thể của chính mình không được phản ứng, nhưng là dị vật ở chân kia cũng không ngừng trêu chọc mình, động tác ôn nhu dần dần làm cho Diệp Tuyền Vũ khắc chế không được , nàng cảm giác dưới chân mình lại bắt đầu thấm ướt lên.

Đan Vân Sơ biết Diệp Tuyền Vũ bắt đầu động tình, nàng thừa cơ lại đem Diệp Tuyền Vũ áp đảo trên giường, Diệp Tuyền Vũ giãy dụa muốn đứng dậy, Đan Vân Sơ biết Diệp Tuyền Vũ trong lòng không cam tâm, nàng trực tiếp đem môi dán lên nơi mềm mại dưới chân kia, Diệp Tuyền Vũ bị kích thích, nàng thật sự không nghĩ tới Đan Vân Sơ hèn hạ như vậy, làm cho người ta giận sôi!

"Đan Vân Sơ..." Diệp Tuyền Vũ rống lên, mới phát hiện, thanh âm của mình một chút khí thế cũng không có, còn mềm nhũn cùng mị hoặc.

Tiểu công chúa thân thể thật là mẫn cảm, về sau có thể ở trên giường làm mưa làm gió, nghĩ đến đây, Đan Vân Sơ rất đắc ý, nàng cực kỳ sung sướng, đầu lưỡi bắt đầu làm bậy, trêu đùa Diệp Tuyền Vũ không ngừng thở gấp, thế nhưng chính là không công kích nơi quan trọng nhất, gãi không đúng chỗ ngứa , quả thực muốn đem Diệp Tuyền Vũ bức điên rồi, Đan Vân Sơ là cố ý, nàng rõ ràng là muốn tra tấn mình, Diệp Tuyền Vũ không nhịn được vặn vẹo thân thể, nhưng là Đan Vân Sơ cố tình lảng tránh, tiếp tục ôn nhu trêu chọc, làm cho Diệp Tuyền Vũ bởi vì chưa thỏa mãn dục vọng mà mặt đỏ bừng.

"Đan Vân Sơ, tôi van cô ..." Diệp Tuyền Vũ cảm giác thân thể mình bị bức điên rồi, chịu thua hướng Đan Vân Sơ cầu xin, mặc dù trong lòng hận đến đến khẽ cắn môi.

"Tôi đã nói, Tiểu công chúa thích kịch liệt một chút." Đan Vân Sơ cười đến đắc ý cực kỳ, làm cho Diệp Tuyền Vũ cảm thấy chói mắt, ghi hận ở trong lòng, tuyệt đối sẽ để cho người khó coi, Diệp Tuyền Vũ căm hận nghĩ đến.

Thấy Diệp Tuyền Vũ qui phục, Đan Vân Sơ liền lập tức tiến công nơi trọng điểm, khiến cho Diệp Tuyền Vũ thất thanh không ngừng, rất nhanh không ngừng tấn công, đem Diệp Tuyền Vũ bao phủ , thân thể đạt đến mức tận cùng, bắt đầu run rẩy lên, qua hồi lâu, Diệp Tuyền Vũ mới dần dần bình phục xuống, trong không khí còn tràn ngập hơi thở hoan ái.

Nhiều lần lên xuống, Đan Vân Sơ cuối cùng thể lực có phần chống đỡ hết nổi gục vào bộ ngực đầy đặn của Diệp Tuyền Vũ, nàng yêu chết cảm gián nằm úp sấp ở chỗ này.

Diệp Tuyền Vũ thấy Đan Vân Sơ nằm úp sấp ở trên người mình, mắt nhắm lại, Đan Vân Sơ phong thủy bao giờ cũng luân phiên, con cọp không phát uy, ngươi còn tưởng là ta là mèo bệnh, dám chơi ta, ta chơi lại ! Diệp Tuyền Vũ ngón tay trượt ở lưng Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ nghĩ Diệp Tuyền Vũ còn muốn, giật mình nói: "Tiểu công chúa, ta biết ngươi rất khát khao, nhưng có thể để cho ta nghỉ ngơi một chút được hay không, ta mệt mỏi quá, đầu lưỡi cùng cánh tay cũng không động đậy được."

Diệp Tuyền Vũ nghe lời này mặt đỏ lên, càng giữ vững quyết tâm muốn trả thù!

Diệp Tuyền Vũ đem chân xâm nhập vào chân Đan Vân Sơ, bắt đầu ma xát như có như không, cảm giác được bên trong nóng ướt, xem ra Đan Vân Sơ không giống mặt ngoài bình tĩnh như vậy, nghĩ đến đây ánh mắt Diệp Tuyền Vũ thay đổi trở nên thiết tha.

"Đan Vân Sơ,cô cũng ướt, tôi cảm giác bây giờ cô đang khát khao." Diệp Tuyền Vũ môi dán lên tai Đan Vân Sơ nói.

Đan Vân Sơ mặt hơi đỏ lên, chính là Tiểu công chúa hướng mình kêu rất phóng đãng, nàng nói không sai, bản thân mình có thể phản ứng lớn như vậy sao.

"Tôi cũng không phải lãnh cảm, có phản ứng, là bình thường." Đan Vân Sơ phô trương thanh thế nói, bắp đùi tiểu công chúa có thể hay không hướng nơi đó ma xát a, nàng nghĩ tiểu công chúa là thụ, không có lực công kích , được rồi, tiểu công chúa vừa rồi biểu lộ mị dạng, làm cho nàng quên , trước kia dường như mình mới là người bị đè, hơn nữa nàng quên mất một chuyện vô cùng quan trọng, đó chính là Tiểu công chúa thể lực rất tốt, nghĩ tới đây, Đan Vân Sơ có chút sợ .

"Tôi trước kia thường hoài nghi cô chính là lãnh cảm, tôi làm cả buổi, cô cũng sẽ không ướt." Khi đó, mình thất vọng biết bao nhiêu.

"Khi đó, tôi như vậy chán ghét cô, lại là mua bán thể xác, tôi vừa nghĩ tới có thể hưng phấn lên mới kỳ quái!" Hơn nữa khi đó, nàng không cho là mình có đối với nữ nhân có phản ứng. Đan Vân Sơ nhịn xuống chân truyền tới cảm giác khác thường, lúc trước Diệp Tuyền Vũ cho mình liếm nơi đó, cũng sẽ không giống như bây giờ, mới ma sát vài cái, cảm giác muốn thăng thiên nha, mình lúc nào trở nên vô dụng như vậy , Đan Vân Sơ khinh bỉ chính mình một chút.

"Vậy bây giờ còn chán ghét sao?" Diệp Tuyền Vũ cảm giác mình đùi bị dính ướt, nàng chưa bao giờ biết thân thể Đan Vân Sơ hoá ra cũng mẫn cảm như thế, chính là thân thể của nàng rất trung thành với lòng nàng , nghĩ đến Đan Vân Sơ hiện tại đã không ghét mình, thậm chí nhiệt tình đáp lại, Diệp Tuyền Vũ liền khắc chế không được sự hưng phấn trong lòng mình, nàng có chút không thể chờ đợi được nhìn Đan Vân Sơ ở dưới người mình hầu hạ bộ dạng thở gấp ,nàng liền phản công, đem Đan Vân Sơ đặt ở dưới thân.

"Tiểu công chúa đây không phải là biết rõ còn cố hỏi sao?" Ma sát đến mình cũng ướt đẫm, còn hỏi mình chán hay không ? Nữ nhân già mồm, Đan Vân Sơ trả thù tính cắn. Diệp Tuyền Vũ bởi vì cúi người mà thoạt nhìn hai tòa dãy núi càng thêm hùng vĩ.

Diệp Tuyền Vũ nghĩ, đêm nay nếu để cho Đan Vân Sơ tiếp tục kiêu ngạo ,nàng sẽ không mang họ Diệp! Vừa rồi, có thể nghĩ, Đan Vân Sơ tối nay cũng không tốt lắm qua.

"Của cô thật nhỏ nga!" Diệp Tuyền Vũ ôm trọn xoa lấy Đan Vân Sơ, thật ra thì không nhỏ, đáng tiếc so với người khác đúng là nhỏ rất nhiều.

"Cô cho là ai cũng có thể giống cô lớn như vậy!" Đan Vân Sơ tức giận nói, chính mình nhỏ mới là tiêu chuẩn đánh giá!

"Cô ghen tị tôi so với cô lớn hơn!" Diệp Tuyền Vũ đắc ý nói, nếu không Đan Vân Sơ làm sao có đối với mình hùng vĩ, yêu thích không buông tay đây, tự cho là mình không biết, bất quá nàng thích Đan Vân Sơ, lớn nhỏ thích hợp, vừa tầm một tay nắm giữ, Diệp Tuyền Vũ ánh mắt trở nên càng thêm nóng rực.

"Nói bậy..." Đan Vân Sơ đối với vóc người mình rất hài lòng, sẽ không ghen tỵ với Diệp Tuyền Vũ , bất quá nói, Tiểu công chúa không phải là không thích ăn bánh bao sao?Làm sao có cảm giác Tiểu công chúa phải đem hai cái bánh bao trước ngực mình nuốt vào bụng mới có thể từ bỏ ý đồ đây? Đan Vân Sơ cảm giác được thân thể càng ngày càng nóng , một dòng nước ấm chảy ra dưới bụng, Tiểu công chúa thân thể mềm mại cùng mình như rắn quấn lấy nhau thật chặt, làm cho mình thích thú có chút hít thở không thông, Đan Vân Sơ có chút bất lực mà cắn môi, hô hấp bắt đầu mất quy luật, cảm giác được Tiểu công chúa hôn như là mang theo một cỗ thần kỳ ma lực, cảm giác nóng rực lan tràn, toàn bộ thân thể mình giống bốc cháy lên khó chịu.

Diệp Tuyền Vũ nhiệt tình trêu chọc phía dưới, Đan Vân Sơ ra sức chịu đựng không thở gấp thành tiếng, Trong lúc suy nghĩ hỗn loạn, hai tay của mình bất tri bất giác đã bị Diệp Tuyền Vũ kiềm chế chặt chẽ ở trên đầu, tư thế này làm cho Đan Vân Sơ có chút hoảng sợ cùng bất an, tim của nàng đập rất nhanh, trước kia đã cùng tiểu công chúa làm rất nhiều lần cũng chưa từng như vậy, ở thế bị động Đan Vân Sơ chỉ có thể mặc cho Diệp Tuyền Vũ kích thích mỗi một tấc thân thể nàng.

Khi Diệp Tuyền Vũ nồng nhiệt tỉ mỉ gặm mút lấy nơi nhạy cảm của Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ thân thể run rẩy, nhiệt độ cơ thể lên cao, cảm giác được sức nóng ở tỏa ra xung quanh, lan ra thiêu đốt mỗi một tấc da thịt của nàng .

Đan Vân Sơ thân thể kiều diễm ở dưới thân Diệp Tuyền Vũ không ngừng vặn vẹo , Diệp Tuyền Vũ thân thể căng thẳng, đè nén khát vọng đối Đan Vân Sơ xuống, mặc sức trêu chọc khu vực nhạy cảm của Đan Vân Sơ, đánh thức bản năng dục vọng ẩn núp ở trong người nàng, đánh sâu vào ý thức của nàng.

Khuôn mặt Diệp Tuyền Vũ chảy ra một chút mồ hôi, đọng lại trên khuôn mặt xinh đẹp của Đan Vân Sơ hơi thở gấp phất quá đầu mũi nàng, ghé vào tai nàng, khẩn trương nói: "Đan Vân Sơ, tôi muốn cô..."

Đan Vân Sơ mở hai tròng mắt, ánh vào trong mắt chính là khuôn mặt Diệp Tuyền Vũ tràn ngập dục vọng , rõ ràng biểu hiện dục vọng của nàng mãnh liệt đến cỡ nào .

Đan Vân Sơ hiện tại có chút cười khổ , mình vừa mới đem tiểu công chúa ăn sạch sẽ bây giờ làm sao không cho tiểu công chúa ăn được, cảm giác được thân thể mềm mại của Diệp Tuyền Vũ dán vào mỗi một tấc da thịt, giống như muốn đem nàng dung nhập vào cơ thể, hơi thở ám muội, toàn bộ bất an biến mất, Đan Vân Sơ gật đầu.

Diệp Tuyền Vũ nhận được sự đồng ý, trong nháy mắt nàng bò đến giữa hai chân Đan Vân Sơ . Có chút vội vàng Diệp Tuyền Vũ đưa ngón trỏ tay phải của mình ra , đưa đến trước khe thịt Đan Vân Sơ quét qua lại vài lần, đem hai ngón tay đưa vào âm huyệt ẩm ướt, trong nháy mắt Đan Vân Sơ ngăn không được rên rỉ, nàng có cảm giác mãnh liệt được hai ngón tay tiểu công chúa đem hai mảnh cánh hoa nàng mở thật to ra. Đan Vân Sơ còn chưa kịp phản ứng , Diệp Tuyền Vũ tay trái giữ chặt nàng , tung mình trong nháy mắt hai người tư thế chuyển đổi.

Đan Vân Sơ ngồi ở phía trên, chậm rãi đi xuống đem hai ngón tay Diệp Tuyền Vũ vùi lấp vào trong huyệt của mình .

"A... Ân..."

"Đan vân sơ, cô là của tôi... ... cô là của tôi, chỉ có thể là của tôi... ? ."

Chết tiệt tiểu công chúa! Tay nàng ở bên trong tựa hồ vào càng sâu , vài hạ đều đỉnh tới rồi chính mình mẫn cảm...

Diệp Tuyền Vũ vừa di chuyển đến gần chỗ sâu nhất của Đan Vân Sơ , Đan Vân Sơ không thể làm gì khác hơn là đưa người dậy chống đỡ , tận lực để cho ngón tay từ trong cơ thể của nàng rút ra, nhưng Diệp Tuyền Vũ không hảo tâm như vậy bỏ qua, Đan Vân Sơ một đi lên rút ra, Diệp Tuyền Vũ tựu tay trái bấu chặt phần eo của nàng, tay phải vào càng sâu hơn. Thân dưới tê dại đơn độc trêu chọc Vân Sơ dần dần thỏa hiệp, toàn thân như muốn bốc cháy lên khó chịu, trên người khí nóng phải lập tức diệt, nếu không mình nhất định sẽ nổ tung..

Ngồi xuống, rút ra... Đan Vân Sơ động tác chậm chạp, mỗi một lần di chuyển cũng làm cho nàng không ngừng run lên một chút. Diệp Tuyền Vũ có phần rút ra, vì cái gì Đan Vân Sơ ở trên giường mình cũng đều không an phận, nàng chủ động như vậy làm cho mình cảm giác mình mới là người được thượng, rõ ràng là nàng ở trên Đan Vân Sơ. Diệp Tuyền Vũ nhẫn nại nhìn Đan Vân Sơ động tình , một tiếng động nhẹ, hai người lại thay đổi tư thế.

Diệp Tuyền Vũ để cho Đan Vân Sơ nằm úp sấp ở trên giường, không đợi Đan Vân Sơ kịp phản ứng, Diệp Tuyền Vũ thì từ phía sau tiến vào sâu trong huyệt nàng.

"A... Không được... Ngươi nhanh quá..." Tưởng Tiểu công chúa buông tha nàng? Không ngờ lại từ phía sau tiến vào.

"Hảo chặt... Đan Vân Sơ, ngươi càng ngày càng nhanh..." Diệp Tuyền Vũ một tay vuốt ve Đan Vân Sơ từ thắt lưng từ đến sau đầu , trong miệng không ngừng nói để cho Đan Vân Sơ đỏ mặt .

"Ngươi..." Cái tư thế này quá khó nhìn, trong phòng ngủ Đan Vân Sơ treo gương lớn, nàng không những được thấy tư thế của mình, bộ dạng mình động tình, còn có thể thấy Diệp Tuyền Vũ vuốt ve nàng, ngón tay tiến vào thật sâu trong huyệt ẩm ướt.

"Tiểu công chúa..." Hình ảnh làm nàng cảm thấy thẹn, Đan Vân Sơ không muốn xem, nhưng Diệp Tuyền Vũ vẫn tiếp tục động tác.

OH... Tiểu công chúa đâm vào thật sâu, làm nàng bay bổng, thét chói tai.

"A..." Đan Vân Sơ hét, hô hấp dồn dập, luồng nhiệt trên cơ thế có thể giết chết người, thiêu đốt dục vọng phát ra trong hai người. Cuối cùng Đan Vân Sơ đã quên cái gì gọi là thẹn, tay từ phía sau, bấu víu vào cổ Diệp Tuyền Vũ, cũng không quản trong gương mình đến tột cùng khó coi, thân thể hạ thấp xuống, để cho ngón tay Diệp Tuyền Vũ vào càng sâu trong huyệt.

Cuối cùng thì cũng tới cao trào, Đan Vân Sơ lớn tiếng rên rỉ đi ra ngoài, bụng một trận co rút, nằm úp sấp ở trên giường thân thể không ngừng run rẩy ,lổ nhỏ chứa ngón tay Diệp Tuyền Vũ ở bên trong kịch liệt đóng mở . Biết Đan Vân Sơ tới, Diệp Tuyền Vũ chậm rãi rút ngón tay ra, sau đó đem Đan Vân Sơ thân thể lật trở lại, nhìn gương mặt Đan Vân Sơ tóc dán tại hai bên má, toàn thân đều biến thành màu hồng phấn, thì ra là Đan Vân Sơ động tình thời điểm là như vậy mỹ, môi đỏ mọng khẽ nhếch thở dồn dập, thừa dịp nàng há mồm trong chốc lát, Diệp Tuyền Vũ cúi người khéo léo đem đầu lưỡi xâm nhập, quấy rầy cái lưỡi thơm tho của Đan Vân Sơ, tay trái tự nhiên ôm vòng eo mãnh khảnh của Đan Vân Sơ, ngón tay lại trượt lên thân thể Đan Vân Sơ.

Diệp Tuyền Vũ đem thân thể của mình dán lên thân thể Đan Vân Sơ nhẹ nhàng cọ xát, Đan Vân Sơ sống lưng mềm mại, thân mật lẫn nhau không có một tia khoảng cách, Đan Vân Sơ bản năng cũng đứng người dậy nghênh hướng thân người trên, mặc cho Diệp Tuyền Vũ ngọt ngào địa đâm chọc vào, phía dưới sàng đan bị nàng bắt thật chặc, bạc răng cắn hồng nhuận môi dưới, nàng tận lực ẩn nhẫn không thể cho phát ra tiếng quá lớn, Tiểu công chúa phía dưới hầu hạ kia quá mất mặt, mình không có thể lực Tiểu công chúa còn chưa dứt.

Diệp Tuyền Vũ cuồng liệt ham muốn cháy lên trong ánh mắt ,gắt gao nhìn thẳng vào mặt Đan Vân Sơ ửng đỏ,nhìn chăm chú vào phản ứng của nàng, không muốn bỏ qua bất kỳ một vẻ mặt nào của nàng dù là rất nhỏ. Nàng khát vọng Đan Vân Sơ, nàng thừa nhận nàng khát vọng, luôn luôn khát vọng, khát vọng được thương yêu thân thể ấy.

Lúc Đông Phương Thấm Tuyết trở về, đang định mở cửa, nàng dừng lại, nàng mơ hồ nghe được tiếng nữ nhân thở dốc, nàng cho là mình nghe lầm, định đi vào cửa, thanh âm kia đột nhiên lớn hơn, thanh âm này là từ nhà Đan Vân Sơ truyền tới, Đông Phương Thấm Tuyết thấy cửa nhà Đan Vân Sơ không có đóng. Đông Phương Thấm Tuyết không biết, hơn nữa lấy cuộc sống trong trắng hai mươi năm mà nói, những thứ này đối với nàng là xa lạ, nàng được nuôi dạy tốt nên gõ cửa vài lần, nhưng là cũng không có ai trả lời.

Đông Phương Thấm Tuyết không thể làm gì khác hơn là đẩy cửa đi vào, cảnh vật bên trong làm cho Đông Phương Thấm Tuyết ngây người, dưới đất đầy y phục xốc xếch, giầy vứt ngổn ngang, nội y nằm ở phía trên ghế sa lon , trên sàn nhà có quần lót, trên mặt bàn cũng có. Không biết tại sao Đông Phương Thấm Tuyết tâm bắt đầu phát đau, giống như chứng minh suy nghĩ của mình là đúng, Đông Phương Thấm Tuyết chậm rãi vòng qua bàn đi tới cửa phòng ngủ truyền đến rên rỉ. Bên trong trên giường xuân họa sống động để cho Đông Phương Thấm Tuyết nước mắt mắt chảy xuống, hai nữ nhân xinh đẹp khỏa thân, đang say mê thân thể đối phương, tiếng kêu liên tiếp, làm cho người ta đỏ mặt . Diệp Tuyền Vũ tóc quăn xốc xếch xõa trên vai, đưa lưng về phía cửa nàng mãnh liệt khoái cảm, mê loạn ngửa đầu, mà ở dưới thân thể là một người khác, làm cho nàng để ý người kia, đang ẩn hịn cắn chặc môi đỏ mọng của mình, không được rên rỉ từ trong miệng nàng điên cuồng tràn ra, nàng không có đẩy ra thân người trên ngược lại hai tay không kìm lòng nổi xoa bên hông người kia , hai người điên cuồng di chuyển nửa thân dưới.

Đông Phương Thấm Tuyết lấy một tay che ngực của mình , tay khác cũng che miệng ngăn cản mình khóc ra tiếng. Đông Phương Thấm Tuyết không nghĩ tới, như thế làm cho mình thối lui ,hoảng hốt vội vàng ra khỏi cửa, thuận tay đóng lại cửa phòng Đan Vân Sơ, trong lòng rất khó quá nàng xoa xoa khóe mắt nước mắt, nàng không muốn phải nhìn nữa một màn kia, chẳng qua là ngày còn không có sập xuống, Đông Phương Thấm Tuyết tự giễu nghĩ đến!

_________________________________

Đan Vân Sơ trên người chỉ quấn khăn tắm, cho nên Diệp Tuyền Vũ xâm nhập thân thể Đan Vân Sơ so với Đan Vân Sơ dễ dàng hơn nhiều, trải qua ôm hôn kịch liệt, khăn tắm đã sớm xốc xếch, lộ ra da thịt trắng nõn, xương quai xanh khêu gợi đã lộ ra bên ngoài, khăn tắm cũng muốn rớt ra, Đan Vân Sơ gợi cảm đến mức làm cho người ta không thể dời mắt.

Hai người chậm rãi chuyển đến phòng ngủ, trông như trẻ sinh đôi kết hợp, quấn nhau cùng một chỗ, một chút cũng không nỡ tách ra, Diệp Tuyền Vũ đem Đan Vân Sơ đẩy ngã xuống giường, sau đó lấy thân thể của mình đặt lên thân thể Đan Vân Sơ , hai thân thể ấm áp dán chặt không ngờ.

Đan Vân Sơ phát hiện mình bị Diệp Tuyền Vũ ép tới không thể nhúc nhích, Diệp Tuyền Vũ chân xâm nhập vào giữa hai chân mình, bắt đầu thuần thục cọ xát nơi mềm mại kia của mình, tâm Đan Vân Sơ bỗng nhiên truyền tới cảm giác khác thường giống như tảng đá ném vào trong nước, chậm rãi sinh ra một lớp rung động, sau đó từ từ đẩy ra. Sau đó thân thể không nghe sai khiến bắt đầu mềm nhũn, nóng lên, giống như da thịt khát khao, cần càng nhiều nhiệt độ, theo bản năng dùng lực lên vòng eo tinh tế của Diệp Tuyền Vũ, làm cho thân thể mềm mại của nàng cùng thân thể mình dán hợp càng thêm chặt chẽ.

Diệp Tuyền Vũ ánh mắt trở nên nóng rực, Đan Vân Sơ nhanh chóng chiều lòng nàng, hai thân thể mềm hại dán chặt vào nhau, mang đến khoái cảm, làm cho hai người khẽ run lên. Diệp Tuyền Vũ môi dán lên da thịt Đan Vân Sơ, từ cổ đi từ từ xuống phía dưới, đi tới xương quai xanh vô cùng khêu gợi của Đan Vân Sơ nhẹ nhàng gặm cắn, Đan Vân Sơ so với mình càng mảnh mai hơn, xương quai xanh nổi bật quả thực giống như tác phẩm nghệ thuật, cực kỳ xinh đẹp.

Diệp Tuyền Vũ hôn tới nơi nhỏ, mềm mại của Đan Vân Sơ, mặc dù không lớn giống Diệp Tuyền Vũ, nhưng là khéo léo đứng thẳng, vừa đúng, Diệp Tuyền Vũ ngậm một cái, hướng về phía trước kéo, sau đó buông xuống, lại ngậm, lại kéo ra, tra tấn Đan Vân Sơ, để cho Đan Vân Sơ không kiềm chế được kêu thành tiếng, âm thanh còn giống như cầu xin tha thứ, xinh đẹp động lòng người.

Diệp Tuyền Vũ ánh mắt nhìn Đan Vân Sơ dần dần trở nên mê mang, vẫn xinh đẹp như trước, thậm chí so với bình thường càng thêm tươi đẹp ướt át hơn nhiều, thì ra bình thường cuồng dã kiêu ngạo không ai bì nổi, khi động tình, lại xinh đẹp mê hoặc người như thế.

Diệp Tuyền Vũ ngẩng đầu, hôn Đan Vân Sơ, lại là nụ hôn nóng bỏng khó dứt, tay luôn đặt lên hai tiểu gò núi kia, nhẹ nhàng xoa lấy, Đan Vân Sơ cảm giác một dòng nước ấm từ trong bụng hướng bốn phía bắt đầu tuôn ra, đặc biệt là chân, đã thấm ướt một mảnh, dính vào đùi Diệp Tuyền Vũ cũng là một mảnh ướt át.

Diệp Tuyền Vũ cảm giác được bắp đùi mình ẩm ướt, căn cứ vào đó xác minh là Đan Vân Sơ động tình, nghĩ tới đây, Diệp Tuyền Vũ cảm giác chân mình cũng một mảnh ướt, môi của nàng dời đến bụng Đan Vân Sơ , lượn vòng chung quanh cái rốn đáng yêu, ngón tay vuốt lấy bụi cỏ mềm mại.

Diệp Tuyền Vũ đầu dần đi xuống, đến cửa ngõ dừng lại, nước trong suốt, cánh hoa tươi đẹp ướt át, tựa hồ đang dụ dỗ Diệp Tuyền Vũ đi vào, Diệp Tuyền Vũ cố ý mở mạnh cánh hoa, thổi vào, khí nóng đột nhiên bừng lên, khuôn mặt nữ vương Đan Vân Sơ kia, khẽ ngượng ngùng, giống như nụ hoa không kiêng nể gì nở rộ, ngượng ngùng mà mê người.

Thì ra người mình nhạy cảm như thế , Đan Vân Sơ khó nhịn vặn vẹo thân thể, Diệp Tuyền Vũ không muốn nhanh như vậy thỏa mãn nàng, Diệp Tuyền Vũ lưỡi nhẹ nhàng quét vào nơi mẫn cảm nhất kia, mang đến cảm giác giống như lông chim nhỏ, Đan Vân Sơ biết Diệp Tuyền Vũ không nhanh theo toan tính của mình, nàng nâng vòng eo của mình lên, nhưng Diệp Tuyền Vũ đáng hận tránh được, làm cho Đan Vân Sơ chưa thỏa mãn dục vọng bất mãn, ghê tởm, cũng học chiêu này, không có sáng tạo!

Đan Vân Sơ tức giận, nữ vương bất mãn, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!

"Diệp Tuyền Vũ, cô muốn làm thì làm nhanh lên, không làm cút sang một bên cho tôi!" Đan Vân Sơ quát, sức quát người không bằng bình thường có khí thế, bất quá Diệp Tuyền Vũ cũng biết, không thể trêu chọc quá đáng, thật làm cho nữ vương bất mãn, sợ là một thời gian rất dài cũng sẽ không cho mình đụng nàng.

"Thiệt tình, cũng không nghĩ là chiêu này do ai sử dụng trước đây?" Diệp Tuyền Vũ oán giận nói, rõ ràng Đan Vân Sơ dùng chiêu này với mình, ăn cướp còn la làng, ghê tởm, bá đạo, tại sao lại có nữ nhân như vậy? Hiện tại cũng biết bị tra tấn rất khó chịu.

"Cô rốt cuộc làm hay không?" Đan Vân Sơ giọng nói tức giận giống sư tử, không làm liền không bao giờ ... làm nữa, xem ra nổi giận thật, Diệp Tuyền Vũ không dám tái phạm lần nữa, đầu lưỡi linh hoạt bắt đầu tấn công toàn diện . Thật ra, trong lòng Diệp Tuyền Vũ còn bất bình, nàng lần trước khi dễ mình, làm cho mình cầu xin tha thứ mới vừa lòng, bị mình làm lại, nàng liền trở mặt, ghê tởm, không công bằng, chẳng lẽ mình ở trước mặt nàng, thật sự không có tiền đồ sao? So sánh như vậy được rồi, mình quả thật không có tiền đồ, Diệp Tuyền Vũ khinh bỉ mình. Diệp Tuyền Vũ bất bình, hậu quả chính là, tiến công rất mãnh liệt.

Là cô để cho tôi tấn công, vậy thì đừng trách tôi, cho cô chết bầm, Diệp Tuyền Vũ phẫn hận nghĩ đến, sử dụng lưỡi cùng tay, mãnh liệt tấn công, nhất định phải làm cho nàng cầu xin tha thứ mới thôi.

Tiểu công chúa nghe lời tấn công, không chơi chiêu kia, nhưng là Đan Vân Sơ thật muốn mắng người, không sai là rất thoải mái , nhưng là chính là quá sung sướng, cũng sẽ làm cho người ta chịu không nổi, đã nhiều lần, còn làm, đem mình ép hết mới cam tâm sao?

"Diệp Tuyền Vũ ... Ngừng..." Đan Vân Sơ quát nhỏ, bất quá Diệp Tuyền Vũ nghe trong tai chính là kêu mị, tựa hồ còn chưa đủ.

"Đan Vân Sơ, cô nhu cầu thật lớn, tôi dùng đầu lưỡi cùng ngón tay đều bị co rút, còn không ăn no, sau này nên làm cái gì bây giờ?" Diệp Tuyền Vũ cố ý lấy giọng buồn rầu nói, nhưng động tác ngón tay một chút cũng không dừng lại, nàng cảm giác được thịt non bên trong lại bắt đầu một trận co rút, thì ra thân thể Đan Vân Sơ cũng có thể nở rộ vô hạn.

Đan Vân Sơ đỏ mặt, cái gì nhu cầu rất lớn, là Tiểu công chúa nên mình nhu cầu lớn không được sao, không phải muốn nghe mình cầu xin tha thứ sao? Muốn nghe, lão nương sẽ không cầu xin tha thứ, lão nương cũng không tin, cô nghe lão nương kêu mị như thế, cô không có cảm giác?

Đan Vân Sơ làm sao có thể làm cho mình yếu thế trước Diệp Tuyền Vũ đây?

"Tiểu công chúa, nghe tôi kêu mị như vậy, cô không có cảm giác sao?"

Đan Vân Sơ ở gần cổ Diệp Tuyền Vũ , đem đầu của nàng đè xuống, hướng về phía Diệp Tuyền Vũ nói, khéo léo ngậm vành tai khả ái của Diệp Tuyền Vũ, giọng nói có chút đáng khinh hỏi, ngón tay lại càng đi thẳng vào vấn đề, đi vào giữa hai chân Diệp Tuyền Vũ , quả nhiên, bên trong cũng một mảnh ướt át được có thể nuôi cá.

Diệp Tuyền Vũ còn chưa kịp phản ứng, ngón tay Đan Vân Sơ đã lỗ mãng mở chân của mình ra, Diệp Tuyền Vũ hối hận, vì đã khinh thường, thân thể rất nhanh đã bị Đan Vân Sơ trêu chọc.

"Tiểu công chúa thân thể thật sự là nhạy cảm nga, có phải hay không cũng rất muốn đây?" Đan Vân Sơ tà ác hỏi, mặc dù nàng không còn sức đem Tiểu công chúa đè xuống dưới thân thể, tuy nhiên nếu Tiểu công chúa nằm ở dưới, nàng cũng có thể hướng Tiểu công chúa muốn làm gì thì làm. Ngón tay khác của Đan Vân Sơ từ bên hông Diệp Tuyền Vũ vuốt ve xuống phía dưới , dừng lại ở khe mông khẽ xoa lấy, sau đó đi dọc theo khe hở vào trong tìm kiếm nguồn nước, càng đi vào càng ấm áp, ngón tay bất ngờ đi vào, để cho thân thể Diệp Tuyền Vũ chưa kịp kiềm chế run lên.

"Bên trong thịt hút thật chặt, giống như muốn đem ngón tay của tôi ăn vào..." Đan Vân Sơ bởi vì sức lực chống đỡ hết nổi, không thể kịch liệt phản công, cho nên lời nói, thì càng thêm càn rỡ chọn trêu chọc Diệp Tuyền Vũ .

"Đan Vân Sơ câm miệng!" Những lời đó, để cho Diệp Tuyền Vũ đỏ bừng cả khuôn mặt, nữ nhân ghê tởm, tại sao mình bị đùa giỡn không có chút năng lực chống đỡ nào? Nàng cũng không tin, không thể làm cho Đan Vân Sơ cầu xin tha thứ.

Diệp Tuyền Vũ ngồi dậy, đổi tư thế, nàng đem nơi nóng ướt của mình dán vào nơi nóng ướt của Đan Vân Sơ, cảm giác mềm mại ấm áp tiếp xúc làm cho hai người hít một hơi, cảm giác nóng rực như vậy, giống như muốn đem đối phương hoả thiêu...

Một đôi bộ ngực tròn trĩnh đong đưa nở nang ôn nhu, không chịu nổi giày xéo rồi lại làm cho người ta thèm thuồng, chỉ một cái liếc mắt có thể làm mở mạch máu toàn thân, cơ quan cảm giác của Đan Vân Sơ bị chấn động, bộ dạng thoả thích tham hoan, bàn tay trêu chọc vòng eo, nhẵn bóng mỹ lệ. Đan Vân Sơ theo bản năng nâng mông mình lên, hướng về phía trước dùng lực, làm cho chỗ tư mật của hai người dán hợp càng thêm chặt chẽ không thể chê, Diệp Tuyền Vũ lại càng vặn vẹo eo của mình, một lớp lại một lớp nóng bỏng kéo tới, càng ngày càng khó nhịn nóng rực cùng vui thích cuốn theo hai người, rõ ràng lại thêm một cực hạn khoái cảm nữa, rốt cục hai người đồng thời run rẩy , mềm nhũn ra, giống như thủy triều rút từ từ, Diệp Tuyền Vũ gục ở trên người Đan Vân Sơ , hai người mồ hôi nhỏ giọt.

_________________________________

"Mới vừa rồi nhìn bức tranh, đang tưởng tượng, Tiểu công chúa ở dưới thân tôi gợi cảm mê người đến thế nào, tôi muốn ở trên người Tiểu công chúa muốn làm gì thì làm, giống như vậy, còn hơn như vậy..." Đan Vân Sơ giọng nói nóng rực như lửa, thân thể Diệp Tuyền Vũ cũng nóng rực lên, nàng cảm giác được, ngón tay Đan Vân Sơ có chút vội vàng di chuyển trên người mình, nàng ấm áp hôn lên cổ của mình, thân thể rất nhanh bị Đan Vân Sơ quản chế.

Đan Vân Sơ tiết tấu rất nhanh, khiến Diệp Tuyền Vũ không thể thừa nhận, chưa từng nhanh đến như vậy, ngón tay Đan Vân Sơ không an phận vội vàng đưa vào trong cơ thể Diệp Tuyền Vũ, làm cho Diệp Tuyền Vũ khẽ đau, nhưng thân thể của mình rất nhanh thích ứng dị vật bên trong, dễ dàng đuổi kịp tiết tấu của Đan Vân Sơ .

"Đan Vân Sơ... Chậm một chút... Quá nhanh..." Diệp Tuyền Vũ khẩn cầu, thanh âm mê hoặc như vậy làm cho Đan Vân Sơ không những không chậm lại, ngược lại còn nhanh hơn, nơi kia thật chặt hút lấy ngón tay mình, cảm giác ấm áp cùng ướt át, làm cho Đan Vân Sơ ngạc nhiên thú vị, thân thể Tiểu công chúa, ẩn chứa tiềm lực vô hạn, giống như kho báu, đào mãi, cũng đào không hết.

Rất nhanh, thân thể Diệp Tuyền Vũ như nụ hoa đang nở, bắt đầu không kiêng gì nở rộ, cùng người ở trong bức tranh bên cạnh là một.

Diệp Tuyền Vũ bị trêu chọc khắc chế không được nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, thân thể dễ dàng bị đưa lên đỉnh, sau đó dựa vào trên người Đan Vân Sơ, chậm rãi hạ xuống, nhưng Đan Vân Sơ không cho quá nhiều thời gian để hạ xuống, Đan Vân Sơ lại bắt đầu tạo đợt sóng mới, dường như muốn đem mình bao phủ...

Diệp Tuyền Vũ cũng muốn Đan Vân Sơ, nàng bắt đầu cởi quần áo trên người Đan Vân Sơ, nàng muốn cùng Đan Vân Sơ da kề da, không cần ngăn cách bởi quần áo, Đan Vân Sơ phối hợp cùng động tác của Diệp Tuyền Vũ, giờ phút này nàng cũng muốn Tiểu công chúa.

Rất nhanh thân thể Đan Vân Sơ nổi lên một mảnh nóng ướt, Diệp Tuyền Vũ vuốt ve cánh hoa Đan Vân Sơ, ngón tay đi vào cánh hoa mềm mại nóng ướt kia, Đan Vân Sơ bị kích thích cong người lên, hai người nằm song song trên sàn nhà trong phòng vẽ tranh, dĩ nhiên Đan Vân Sơ không cam lòng yếu thế đem ngón tay đưa vào trong huyệt vô cùng mềm mại nóng ướt kia của Diệp Tuyền Vũ một lần nữa.

_________________________________

Quả nhiên, Diệp Tuyền Vũ xé quần áo ướt của Đan Vân Sơ ra, động tác thô bạo mà lại rất nhanh làm cho Đan Vân Sơ không kịp phản ứng, Đan Vân Sơ cảm giác ngực mình bị thô lỗ xoa lấy đến biến dạng, đau, Đan Vân Sơ nhíu mày, nàng thật sự hận mình như vậy sao? Đan Vân Sơ nhìn về phía Diệp Tuyền Vũ, có chút ngây ngẩn cả người, Tiểu công chúa rõ là thi bạo người (cưỡng bức người khác), nhưng mà chân mày lại càng nhíu chặt, chặt đến có chút đau lòng người, vốn trong lòng có chút tức giận cùng tuyệt vọng nhưng Đan Vân Sơ chợt hiểu, nếu không để cho Tiểu công chúa đem cảm xúc đã kiềm nén bấy lâu phát tiết ra ngoài, thì tình yêu cùng ham muốn sẽ theo tức giận và hận ý cùng nhau ẩn sâu xuống, chỉ có đem toàn bộ hận ý phát tiết ra ngoài, tình yêu mới có thể một lần nữa nảy ra, nàng cùng Tiểu công chúa mới có thể xoay chuyển, Đan Vân Sơ ngừng giãy giụa, là nàng cam tâm tình nguyện đau một lần, Đan Vân Sơ xót xa nghĩ, trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng vẫn có chút sợ hãi.

Diệp Tuyền Vũ giống như dã thú bắt đầu xé rách y phục trên người, rất nhanh, Đan Vân Sơ liền trần trụi, hoàn toàn lõa thể nằm trên giường, như một con sơn dương mang tội. Nhìn thấy Đan Vân Sơ không còn giãy giụa biểu tình, Diệp Tuyền Vũ có chút tức giận, Đan Vân Sơ cứ như vậy bình tĩnh, lường trước chính xác mình thật không dám làm thương nàng sao? Mất đi lý trí Diệp Tuyền Vũ không có màn dạo đầu nào, liền đem ngón tay mạnh mẽ tiến vào mật đạo còn khô khốc kia, những thước thịt bên trong như khước từ sự tiến vào của mình, thế nhưng lại không đủ ngăn cản quyết tâm tiến vào của Diệp Tuyền Vũ.

Đan Vân Sơ cảm thấy chỗ tư mật khô khốc kia truyền đến cái đau như muốn xé rách so với lần đầu tiên còn đau hơn nhiều, đau đến nỗi làm cho Đan Vân Sơ không khỏi cong người, Đan Vân Sơ cảm thấy Diệp Tuyền Vũ thậm chí không cắt móng tay, đoán chừng cái móng tay này không ngắn, được rồi, này chứng minh Tiểu công chúa một năm nay không cùng nữ nhân khác dây dưa không rõ, Đan Vân Sơ tự giễu nghĩ, vì đau đớn mà chân mày co lại thành một đường thẳng, chết tiệt, thật sự rất đau, đau muốn chết người, Đan Vân Sơ đau đến muốn mắng người ...

_________________________________

Chỉ khoảng cách ngắn, nhưng hai người cơ hồ phải dùng đến 10p mới đến được phòng tắm, hai cỗ thân thể cứ quấn chặt lấy nhau không tách rời, môi rời môi không tới một phút lại tiếp túc dính chặt lại với nhau, đầu lưỡi dẻo dai kia tựa hồ muốn đem đối phương nuốt vào mới cam tâm...

Đến phòng tắm, y phục cũng hầu như được vứt bỏ hết,thân thể cả hai cơ hồ bại lộ trong không khí, cũng bại lộ hết trong tầm mắt đối phương, kích thích song phương dục vọng càng dâng trào.

Đan Vân Sơ nuốt khan, nàng mở nước vòi sen, nước nóng nhanh chóng xối xuống thân thể cả hai, phòng tắm tràn ngập hơi nước, ướt át, hai cổ thân thể như hòa vào nhau. Hai chỗ mềm mại kia đè ép nhau, để cho thân thể hai người hiện lên một chút run rẩy, xa cách gặp lại kích tình, như hạn hán bắt gặp một cơn mưa, như vậy khẩn cấp cùng vui sướng.

Hiển nhiên quyền chủ động lần này là Diệp Tuyền Vũ để cho Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ di chuyển nụ hôn từ từ xuống cổ rồi tới xương đòn cuối cùng dừng lại ở nơi mềm mại đầy đặn kia, thân thể Diệp Tuyền Vũ trở nên vô cùng nhạy cảm, thân thể bắt đầu nhũn ra, nàng cảm giác môi Đan Vân Sơ đang lang thang dạo chơi khắp thân thể của mình, những nơi da thịt bị môi chạm đến bắt đầu nóng như thiêu đốt lên.

Diệp Tuyền Vũ trăm triệu lần không nghĩ tới, Đan Vân Sơ đột nhiên quỳ xuống, đầu nàng vùi vào chỗ tư mật giữa hai chân mình, Diệp Tuyền Vũ thân thể như bị tia chớp đánh trúng run rẩy hẳn lên, nhìn xuống Đan Vân Sơ đang ra sức chiều chuộng mình, làm cho hai chân của Diệp Tuyền Vũ bị cái lưỡi của Đan Vân Sơ làm cho nhũn ra, nàng phải tìm một cái gì đó để chống đỡ để cho thân thể không còn vững vàng của mình không ngã xuống, tay phải nàng gắt gao bám chặt vào thành bàn trang điểm đặt trên bục, tay trái hướng tới đầu của Đan Vân Sơ, nhẹ nhàng ấn giữ đầu Đan Vân Sơ.

Phòng tắm lớn hai mặt bao quanh đều là kính, nàng nhìn vào kính thấy được những cảnh tượng như vậy, cái hình ảnh vừa làm người ta thấy thẹn nhưng cũng rất hưng phấn, Đan Vân Sơ giống mình toàn thân không mảnh vải đang ngồi xạp xuống trên gạch men trắng trong phòng tắm, mái tóc dài mềm mại đen nhánh cơ hồ rủ xuống hết mặt đất, mặt nàng đang chôn ở nơi tư mật của mình, đầu lưỡi thăm dò tiến vào bên trong quấy rối, thân thể của mình bị dục vọng khống chế, da thịt tuyết trắng đã phiếm hết sắc hồng, còn có vẻ mặt loạn ý tình mê của mình, tất cả đều đập thẳng vào giác quan của Diệp Tuyền Vũ.

Không thể nghi ngờ đây chính là tư thế trên cao nhìn xuống để nhằm lấy lòng Diệp Tuyền Vũ, để cho Diệp Tuyền Vũ giương lên một tia cảm giác hư vinh, luôn ở trên cao nhìn xuống Đan Vân Sơ giờ phút này đang hết sức lấy lòng của mình, Đan Vân Sơ là yêu mình, Diệp Tuyền Vũ giờ phút này vô cùng tin tưởng, Đan Vân Sơ chính thật là yêu mình. Cảm giác thỏa mãn trong tâm dần lan qua cả cơ thể, Diệp Tuyền Vũ càng ngày càng níu chặt lấy thành bàn trang điểm, nàng cảm giác thân thể bị trên chọc đã nhanh chóng đạt đến cực hạn, Đan Vân Sơ vẫn tiếp tục không ngừng kích thích khoái cảm, càng ngày càng nhiều khoái cảm, để cho Diệp Tuyền Vũ không thể chịu đựng nổi.

"Đan... Đủ rồi..."Âm thanh đứt quãng xinh đẹp kia của Diệp Tuyền Vũ mang theo một ít van xin, nhưng là Đan Vân Sơ không những không chậm lại, mà còn tăng tốc đầu lưỡi hơn, dễ dàng đem Diệp Tuyền Vũ lên đỉnh, khuôn mặt tuyệt diễm của Diệp Tuyền Vũ càng trở nên xinh đẹp động lòng người, có thể làm cho người khác hiến dâng cả linh hồn.

Đan Vân Sơ cảm giác được cái mật huyệt nhỏ nhỏ mà ấm nóng kia bắt đầu co rút kẹp chặt đầu lưỡi của mình, những ngón tay đang đặt trên đầu mình cũng không khỏi khẽ tăng thêm lực đạo, xem ra Tiểu công chúa là đến rồi, nàng giương lên một nụ cười đầy tia tà ác, nàng luôn biết Tiểu công chúa tại chính đầu lưỡi cùng lòng bàn tay mình rất dễ dàng ra, nhưng lần này so với trước kia nhanh hơn bao giờ hết.

" Xem ra Tiểu công chúa rất thích cái tư thế này..." Đan Vân Sơ từ giữa hai chân Diệp Tuyền Vũ ngẩng lên, nhìn trong kính thấy một Diệp Tuyền Vũ sau khi động tình như vậy rung động lòng người, tà khí nói , nàng biết Tiểu công chúa thích cảm giác mình thần phục.

Diệp Tuyền Vũ nghe vậy, mặt nàng càng thêm đỏ, nàng biết thân thể mình không thể trốn thoát được khỏi ánh mắt Đan Vân Sơ.

" Mặc dù Tiểu công chúa rất thích cái tư thế này, nhưng ta nghĩ những tư thế khác Tiểu công chúa cũng sẽ thích..." Nói xong Đan Vân Sơ ngẩng dậy và đứng lên, đem Diệp Tuyền Vũ còn chưa vẫn khôi phục sau lần vừa rồi ngồi lên bàn trang điểm trên bục, mở rộng hai bắp đùi của Diệp Tuyền Vũ ra, đóa hoa còn vương vấn sương sớm kia trong nháy mắt bại lộ trong tầm mắt Đan Vân Sơ, phản chiếu lại ở phía gương đối diện, trong gương, ngay cả Diệp Tuyền Vũ chính mình cũng thấy một mực rõ ràng, cái tư thế này so với nãy còn muốn thẹn hơn, làm cho Diệp Tuyền Vũ bản năng muốn khép chân vào, nhưng là Đan Vân Sơ không để cho nàng được như ý, chế trụ thật chặt hai chân nàng, ngón tay tiến vào trong đóa hoa tươi đẹp ướt át kia, dính phong phú lộ thủy . . .

...

Diệp Tuyền Vũ biết là, Đan Vân Sơ muốn nàng thêm lần nữa, nhưng Diệp Tuyền Vũ cũng biết, nếu thêm một lần nữa, mình nhất định sẽ chết mất, nàng dùng một ít khí lực còn lại của mình áp mạnh Đan Vân Sơ đến phòng tắm, bắt đầu không bằng ngày trước như vậy sắc bén phản công.

"Tiểu công chúa, ta phát hiện một vấn đề." Khó được lần Đan Vân Sơ sau khi xong chuyện này, vẫn còn tràn đầy tinh lực chứ không có mệt mỏi ngủ đi, ngón tay của nàng không quá an phận ở sống lưng Diệp Tuyền Vũ dần đi lên.

"Cái gì?" Diệp Tuyền Vũ ngón tay vẫn còn vương ở bên hông Đan Vân Sơ, thân thể hai người vẫn đang liên tục hoạt động, quấn ở chung một chỗ, chỗ mềm mại này vừa khít chỗ mềm mại kia.

"Tiểu công chúa thật sự là gầy quá, ngay cả nơi này cũng gầy quá, có phải là từ D xuống C không?" Đan Vân Sơ nghiêm trang ở chỗ mềm mại của Diệp Tuyền Vũ xoa lấy ước lượng.

"Đan Vân Sơ ngươi quả nhiên là yêu râu xanh, nghiện ngực!" Diệp Tuyền Vũ ưm một tiếng, đem môi áp vào cổ Đan Vân Sơ gặm cắn, cổ Đan Vân Sơ rất nhanh xuất hiện một vết đỏ nhỏ.

" Nào có? Rõ ràng đây là thói quen của Tiểu công chúa. Người ta chẳng qua là đau lòng Tiểu công chúa gầy quá, ôm vào trong ngực cũng không có cảm xúc như trước . . ." Đan Vân Sơ thầm nói, mặc dù cơ thể so với trước kia nóng bỏng hơn, nhưng là nàng vẫn thích có một chút thịt hơn, cùng kẹo bông gòn giống nhau, mềm mại.

"Đây là ngươi dám ghét bỏ ta? Trên người ngươi cũng so với ta cũng chẳng nhiều thịt hơn." Diệp Tuyền Vũ khiêu mi, mình dáng người vô luận lúc nào cũng là hoàn mỹ nhất, đây là điểm mà Diệp Tuyền Vũ vẫn còn chút tự tin, Đan Vân Sơ dám ghét bỏ liền cắn chết nàng.

" Nếu là ghét bỏ, có thể hết lần này đến lần khác cầu xin tha thứ của Tiểu công chúa sao? Bất quá Tiểu công chúa mới vừa rồi thật nhiệt tình, ta cũng cảm thấy đầu lưỡi cùng ngón tay đều nhanh bị Tiểu công chúa cho tan đi cùng . . ."

" Đan Vân Sơ, câm miệng, ngươi cũng như vậy thôi, đi năm mươi bước mà cười một trăm bước." Diệp Tuyền Vũ đỏ bừng cả khuôn mặt ngắt lời trêu chọc của Đan Vân Sơ.

" Ta là nhiệt tình, nhưng là lần này Tiểu công chúa cũng có vẻ như kêu lên rất hoan ái. Tiểu công chúa, nhiều tư thế như vậy, ngươi là thích nhất cái nào đây? Tiểu công chúa . . ." Đan Vân Sơ hưng phấn muốn cùng Diệp Tuyền Vũ thảo luận cái vấn đề này.

" Đan Vân Sơ, tinh thần ngươi hôm nay thật là xuất kỳ tốt nha, ngươi còn muốn thêm hai lần nữa sao?" Diệp Tuyền Vũ phẫn hận nói, hôm nay Đan Vân Sơ giống như là uống thuốc kích thích vậy, tinh lực tốt bất thường.

" Tốt, ta không ý kiến, bất quá tựa hồ Tiểu công chúa hôm nay thoạt nhìn tương đối mệt mỏi, Tiểu công chúa vẫn còn thể lực để tiếp tục sao?" Đan Vân Sơ lớn lối nói, đoán chừng là quá lâu không ăn mặn rồi, hôm nay được ăn nên có lẽ có tinh thần.

"Đan Vân Sơ, người đừng có mà vội vàng đắc ý, ta liền xem ngươi có thể cười đến khi nào?" Diệp Tuyền Vũ khiêu mi nói, nàng cũng không tin Đan Vân Sơ có thể vẫn giữ vững tinh lực như vậy, hơn nữa, lần này mình căn bản cũng là nhường cho nàng, nàng ngược lại còn cầm gậy giương oai.

Diệp Tuyền Vũ xoay người, đem Đan Vân Sơ áp đảo phía dưới, với hơn nữa nàng không tin mình đánh lâu dài thì sẽ không thể không thắng, để cho Đan Vân Sơ hết kiêu ngạo lớn lối.

Lần này không ai nhường ai bắt đầu tranh giành quyền chủ động, từ xế chiều kéo dài đến tối, rồi đến đêm khuya. Quả nhiên là đánh lâu dài, đúng là hai nữ nhân không biết tiết chế.

_________________________________

" Kêu tỷ tỷ . . ." Đan Vân Sơ ngón tay dừng ở trong cơ thể Diệp Tuyền Vũ, không di chuyển, làm nữ nhân bên dưới bị trêu chọc toàn thân nóng như lửa không vừa lòng.

" Đan Vân Sơ!" Diệp Tuyền Vũ nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ nói, nữ nhân chết tiệt này!

" Không gọi tỷ tỷ, ta sẽ bất động, nếu không muội muội tự mình . . ." Đan Vân Sơ ngữ khí vài phần ngả ngớn, vài phần nồng thắm, đặc biệt kêu hai từ "Muội muội" muôn phần thân thiết, giống như muốn đem xương cốt người ta làm mềm ra, làm Diệp Tuyền Vũ da đầu tê rần, lại có vài phần cảm giác cấm kỵ, kết quả là càng nhiều luồng nhiệt phóng mạnh về phía dưới bụng, chết tiệt, thân thể như thế nào lại bị ý niệm tà ác trong đầu Đan Vân Sơ đồng hoá rồi sao?

" Không muốn!" Diệp Tuyền Vũ cãi bướng không chịu kêu, nàng mới không muốn Đan Vân Sơ thành ác thú.

" Kêu tỷ tỷ, bằng không tỷ tỷ giáo huấn ngươi . . ." Đan Vân Sơ đột nhiên đè vào chỗ mẫn cảm nhất của Diệp Tuyền Vũ, làm Diệp Tuyền Vũ kích động hít một hơi sau, nhưng là Đan Vân Sơ lập tức buông lỏng ra, "Đan Vân Sơ, ngươi biến thái!" Diệp Tuyền Vũ tức giận gầm nhẹ!


Đan Vân Sơ nhíu mày, Tiểu công chúa thật sự là không nghe lời, nàng đem ngón tay rút ra, làm cho Diệp Tuyền Vũ không thể thỏa mãn thêm chút nào, nàng ý xấu liền hướng nơi đóa hoa ngay tức khắc trở nên yêu dã nở rộ kia thổi nhiệt khí, đóa hoa bị nhiệt khí thổi trúng càng thêm tươi đỏ ướt át, bề mặt còn tỏa ra nhiều mật ngọt phong phú, nhưng là bất kể thế nào cũng không thể nở rộ ra được, cái cảm giác này như muốn bức điên Diệp Tuyền Vũ, Diệp Tuyền Vũ vặn vẹo thân mình dán lên người Đan Vân Sơ, có mang thêm vài phần ý tứ xin tha, nếu là bình thường thì Đan Vân Sơ nào có thể chống đỡ lại được cái giờ phút đầy yêu mị dụ dỗ của Diệp Tuyền Vũ, nhưng đáng tiếc là thời khắc này Đan Vân Sơ muốn Diệp Tuyền Vũ kêu lên một tiếng tỷ tỷ, để thỏa mãn ý niệm tà ác trong đầu nàng.

" Muội muội không gọi sao?" Đan Vân Sơ lè lưỡi, phi thường quét nhẹ lên điểm trân châu này, làm Diệp Tuyền Vũ thân thể run rẩy một chốc, giống như dùng lông vũ đùa nghịch, làm cho thân thể Diệp Tuyền Vũ không những không được an ủi, mà ngược lại càng thêm khó chịu đói khát.

"A . . ." Diệp Tuyền Vũ vừa cảm giác được đầu lưỡi của Đan Vân Sơ thì nó lại lập tức rời ra, nàng không muốn Đan Vân Sơ chơi cuộc chiến tránh né, thân thể nàng đều bị Đan Vân Sơ bức cho điên rồi, không những thế, Đan Vân Sơ từ phía dưới trườn lên, cúi đầu hôn lên môi Diệp Tuyền Vũ, đầu lưỡi được một trận chiến nóng bỏng gắt gao, tựa hồ như muốn đem không khí trong phổi Diệp Tuyền Vũ như muốn hút cạn.

" Muội muội toàn thân đều trở nên đo đỏ, thật sự là xinh đẹp . . . Muội muội thân thể dán ta thật chặt, nàng giống như là rất đói nha . . . Muội muội . . ." Đan Vân Sơ cứ mỗi câu mỗi câu đều muội muội, kêu đến mức thân thiết cùng tà ác, làm cho thân thể Diệp Tuyền Vũ từ từ phiếm hồng, trở nên càng thêm mê người, làm cho Đan Vân Sơ càng trở nên hưng phấn.

" Muội muội cùng tỷ tỷ hoan ái, có phải hay không cấm kỵ đây? Thử nghĩ chốc nữa, vùi đầu giữa hai chân ngươi, là người cùng ngươi có quan hệ huyết thống tỷ tỷ, có phải thật không rất hưng phấn đây?" Đan Vân Sơ ngược lại thấy những điều mình nói thật là hưng phấn, nàng cảm giác nơi đó dưới chân mình cũng một mảnh ẩm ướt. ( omg )

Diệp Tuyền Vũ dần dần bị chìm vào cái bẫy của Đan Vân Sơ, cái loại cấm kỵ ma chú làm Diệp Tuyền Vũ càng hưng phấn hơn, Đan Vân Sơ là tỷ tỷ nàng, các nàng đang làm cái việc mà không có bất cứ tỷ muội nào làm, nghĩ đến đây, Diệp Tuyền Vũ cảm giác thân thể mình càng trở nên mẫn cảm, càng thêm đòi hỏi yêu thương, nàng dán lên Đan Vân Sơ thân thể càng thêm kịch liệt, làm thân thể Đan Vân Sơ được ma sát mà cũng bắt đầu phát hỏa, bất quá không che giấu được Đan Vân Sơ đang âm thầm nở nụ cười tà ác, Tiểu công chúa quả nhiên cũng đã chìm vào.

" Ngoan, kêu tỷ tỷ, chỉ cần kêu tỷ tỷ thì cái gì ta cũng đều cho ngươi . . ." Đan Vân Sơ ngữ khí phi thường khẽ dụ dỗ nói, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bụi cỏ mềm mại kia, cũng không rậm rạp, rất thưa thớt mà nhỏ nhu, ngón tay thỉnh thoảng tham lam đi xuống, ở cái động khẩu kia mà vòng vây, tiếp tục trêu chọc.

" Tỷ tỷ. . . cho ta . . ." Diệp Tuyền Vũ kêu một tiếng tỷ tỷ, ngọt đếm mê người, đem Đan Vân Sơ xương cốt như mềm nhũn ra, mà cái khoảnh khắc Diệp Tuyền Vũ hô lên, tựa hồ thật sự trở nên vô cùng cấm kỵ, làm cho người ta có cái loại cảm giác xấu hổ cùng hưng phấn, tê dại tới đầu dây thần kinh.

Cái cảm giác dục vọng tà ác của Đan Vân Sơ đã đạt đến thỏa mãn, gắng sức lấy lòng Diệp Tuyền Vũ, nhiều đến nỗi làm Diệp Tuyền Vũ gần như không thể nào kìm nén nổi, Diệp Tuyền Vũ khắc chế không được kêu lên, âm thanh liên tục đứt quản kêu lên tỷ tỷ, làm Đan Vân Sơ ác thú thỏa mãn tới cực hạn, hai người vì bởi Đan Vân Sơ tạo ra cảm giác cấm kỵ, mà càng trở nên nhiệt tình.

Đan Vân Sơ môi ngậm lấy vành tai Diệp Tuyền Vũ :" Tỷ tỷ thực thích muội muội kêu như thế, nhưng là nhà cách âm không tốt, ngươi nếu quá lớn tiếng, sợ rằng sẽ làm cho dì ngươi nghe được . . ." Đan Vân Sơ hảo tâm nhưng không khác gì ác ý nhắc nhở, nhường Diệp Tuyền Vũ khắc chế phát ra những tiếng dục vọng, nhưng là, Đan Vân Sơ động tác tay càng lúc càng nhanh, khiến nàng vài lần thiếu chút nữa khắc chế không được kêu lên, Diệp Tuyền Vũ vừa nghĩ tới dưới lầu là Đan phụ mẫu, Diệp Tuyền Vũ có loại cảm giác tỷ muội sau lưng cha mẹ yêu đương vụng trộm, thân thể càng thêm mẫn cảm, chỉ cần Đan Vân Sơ dùng đầu lưỡi hay ngón tay hơi hơi trêu chọc, cũng có thể đặt được mức tận cùng, nhưng không thể đem âm thanh hoan ái phát tiết ra ngoài, vô cùng khó chịu. Rõ ràng thân thể đạt đến vô cùng thỏa mãn, nhưng lại có chút loại cảm giác không đủ tận hứng, đến mức Diệp Tuyền Vũ có chút nội thương, nàng biết Đan Vân Sơ nhất định là cố ý, cái nữ nhân chết tiệt này, chính là như vậy ác thú ! Diệp Tuyền Vũ vừa nhìn biểu tình Đan Vân Sơ, liền biết Đan Vân Sơ chính là trêu chọc mình, Diệp Tuyền Vũ trong lòng căm giận, tất phải cũng để Đan Vân Sơ nếm thử loại tư vị này.

" Tỷ tỷ hầu hạ được không?" Đan Vân Sơ tà ác hỏi, Tiểu công chúa thật sự là mê người đến nhất tháp hồ đồ, thật muốn luôn luôn lưu ở trên giường, nhường Tiểu công chúa cả đời không xuống giường được.

" Tỷ tỷ hầu hạ cực hảo, để phía dưới muội muội hầu hạ tỷ tỷ được không?" Diệp Tuyền Vũ cười đến cũng vài phần tà ác, nàng đem chân xâm nhập vào giữa hai chân Đan Vân Sơ, Đan Vân Sơ thân thể đã sớm động tình, Diệp Tuyền Vũ đầu gối chạm vào điểm nóng ẩm mềm mại của Đan Vân Sơ, làm Đan Vân Sơ thân thể hơi hơi cong lại, Đan Vân Sơ còn chưa kịp trả lời, Diệp Tuyền Vũ xoay người đem nàng đặt ở dưới thân, nàng mải miết nhấm nháp cải cổ Đan Vân Sơ, dần dần chuyển xuống cái gò núi mềm mại phía dưới, liếm, làm cương lên.

Đan Vân Sơ trên giường rất ngoan ngoãn, mắt nàng nửa khép nửa mở, hưởng thụ Diệp Tuyền Vũ chiều ý lấy lòng, thỉnh thoảng ân ân a a lên, thoạt nhìn như được hầu hạ phi thường tốt.

Diệp Tuyền Vũ nhìn thấy Đan Vân Sơ kia biểu tình hưởng thụ liền muốn cười, nhìn nàng có biểu tình hưởng thụ như vậy, giống như một tiểu miêu được thỏa mãn, phải cho nàng biết cái cảm giác biến thành một con sói điên loạn mới được.

Diệp Tuyền Vũ áp lấy đôi môi có vẻ nhợt nhạt của Đan Vân Sơ, nhiệt tình hôn, hôn mãnh liệt làm cho thân thể Đan Vân Sơ rất nhanh nóng lên, Diệp Tuyền Vũ đem đâu gối thu về, bắt đầu toàn lực trêu chọc cái cơ thể đã sớm mẫn cảm của Đan Vân Sơ.

Diệp Tuyền Vũ dần dần bắt đầu trở nên không dịu dàng, dần đổi thành công kích, nhường Đan Vân Sơ biểu tình hưởng thụ lúc bắt đầu trở nên ý loạn tình mê, khuôn mặt lãnh diễm trở nên yêu nhiên, bình thường luôn là nữ vương ăn trên ngồi trước, ngay cả lúc động tình cũng có mơ hồ một cỗ mị hoặc, cấp Diệp Tuyền Vũ một cảm giác vô cùng hư vinh, nữ nhân này cũng là có thể tan chảy trong chính tay mình.

" Tỷ tỷ cũng thật đẹp . . ." Diệp Tuyền Vũ âm thanh kêu tỷ tỷ thật êm ái, nhường Đan Vân Sơ nghĩ đến cái loại tỷ muội này đang gian mật, Tiểu công chúa học cái xấu thật là nhanh, Đan Vân Sơ nghĩ thầm, bất quá lại cực kỳ yêu cái âm thanh kêu tỷ tỷ của Diệp Tuyền Vũ, thật sự rất tà ác, Đan Vân Sơ cảm giác mình quả nhiên có chút biến thái. ( có chút gì, đúng thật biến thái mới đúng a! )

Diệp Tuyền Vũ hôn lên chóp mũi Đan Vân Sơ, ngón tay vuốt ve cái lưng nhẵn bóng của Đan Vân Sơ, như cảm giác chạm vào tơ lụa làm Diệp Tuyền Vũ yêu thích không buông tay, Diệp Tuyền Vũ ngón tay trượt đến cánh mông tròn trịa của Đan Vân Sơ, trượt vào khe hở trong đó, bắt đầu như có như không khêu khích, nơi bông hoa xinh đẹp bắt đầu ẩm ướt.

Ngón tay thon dài xinh đẹp của Diệp Tuyền Vũ liền nhanh chóng đẫm đầy mật ngọt, nàng đem ngón tay đặt vào miệng mình liếm vài cái, sau đó đem ngón tay đặt vào bên môi Đan Vân Sơ.

Đan Vân Sơ đỏ mặt, quả thực rất sắc, chuyện quan hệ, Tiểu công chúa thật không phải là ngồi không, so với mình thật không kém.

" Tỷ tỷ, thẹn thùng sao? " Diệp Tuyền Vũ hai chữ tỷ tỷ nghe vào trong tai Đan Vân Sơ quả thực tà ác tới cực điểm, Đan Vân Sơ có chút hối hận vừa rồi bức Diệp Tuyền Vũ kêu tỷ tỷ, Diệp Tuyền Vũ rõ ràng là nghiện kêu như thế này.

" Sợ ngươi sao!" Đan Vân Sơ phô trương há miệng ngậm lấy ngón tay ướt át của Diệp Tuyền Vũ, kích thích, ngón tay truyền đến cảm giác tê dại, nhường Diệp Tuyền Vũ hơi giơ lên khóe miệng, thật muốn đem tỷ tỷ phá đến hư.

Diệp Tuyền Vũ rút ngón tay ra, kéo đùi Đan Vân Sơ lại, ánh mắt như thiêu đốt nhìn thẳng vào cái nơi mỹ cảnh kia, quả thật là đẹp đến không thể nào tả xiết, phấn hồng mà mềm mại, tựa hồ giống như chủ nhân kiêu ngạo, một loại xinh đẹp mời gọi.

" Tỷ tỷ, ngươi cũng nên tưởng tượng một tý, người chôn đầu giữa hai chân ngươi là muội muội cùng ngươi có quan hệ huyết thống, muội muội của ngươi đang ra sức lấy lòng ngươi . . ." Diệp Tuyền Vũ cười như nụ cười vừa nãy của Đan Vân Sơ tà ác một loại, cái chuyện tốt đẹp này cũng nên có qua có lại mới toại lòng nhau, Diệp Tuyền Vũ nghĩ thầm.

Đan Vân Sơ cúi đầu, chứng kiến Diệp Tuyền Vũ vùi đầu ở nơi tư mật giữa hai chân mình, thân thể mẫn cảm cảm thấy cái đầu lưỡi linh hoạt kia như đang liên tục di chuyển, mỗi một lần cảm như đâm qua tâm hồn một loại, muội muội thật sự thật tà ác, Đan Vân Sơ cảm giác thân thể mình trở nên càng thêm khô nóng khó nhịn, Đan Vân Sơ ngón tay nhè nhẹ ấn đầu Diệp Tuyền Vũ vào, Diệp Tuyền Vũ động tác càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nhiều khoái cảm nhường Đan Vân Sơ tay không khắc chế được dùng sức, làm cho cơ hồ mặt Diệp Tuyền Vũ dán lên hết nơi mềm mại kia.

" Ta biết tỷ tỷ rất muốn, nhưng là ngươi cứ tiếp tục dùng sức như vậy, sẽ đem ta chết đuối bên trong . . ." Diệp Tuyền Vũ ngẩng đầu giễu cợt Đan Vân Sơ.

Đan Vân Sơ thấy Diệp Tuyền Vũ chóp mũi đều dính mật ngọt của mình, vốn cũng có chút ngượng ngùng, nhưng là thấy Diệp Tuyền Vũ cười đến như vậy đắc ý, liền nổi giận, lầm bầm hừ một tiếng, quay đầu không nhìn Diệp Tuyền Vũ.

" Tỷ tỷ nhìn ta, ta thích tỷ tỷ nhìn ta lấy lòng ngươi . . ." Diệp Tuyền Vũ nói khẽ, thừa lúc chưa kịp chuẩn bị đâm một ngón tay vào, Đan Vân Sơ bị kích thích lên tiếng kinh hô.

"A..." Cùng Diệp Tuyền Vũ càng ngày càng điên cuồng đòi hỏi, tiếng ưm dần dần trở nên càn rỡ, nàng vốn không phải là cái loại người khắc chế được dục vọng, liền thoải mái kêu ra, một chút cũng không thể so với Diệp Tuyền Vũ kêu được nhỏ giọng.

" Tỷ tỷ, ngươi kêu lớn tiếng như vậy, có hay không bị dì nghe được đây? Ta nghĩ nhất định dì không biết nữ nhân rốt cuộc là làm như thế nào, ngươi kêu nhiệt tình như thế nhất định sẽ gợi lên lòng hiếu kỳ trong lòng nàng . . ." Diệp Tuyền Vũ so với Đan Vân Sơ càng thêm tà ác nói.

Đan Vân Sơ tiếng kêu quả nhiên là ngừng lại, tâm lý phẫn hận cực kỳ, Tiểu công chúa rõ ràng chính là trả thù, thật là một nữ nhân hẹp hòi, Đan Vân Sơ trong lòng thầm mắng, đúng lúc này, Diệp Tuyền Vũ lại bỏ thêm một ngón tay, không ngừng di chuyển ở nơi mẫn cảm của Đan Vân Sơ, kịch liệt khoái cảm thiếu chút nữa nhường Đan Vân Sơ phá công kêu lên, đáng giận, nàng nếu không kêu, thì chết mất, nàng quyết định nhanh kéo đầu Diệp Tuyền Vũ lên, cùng Diệp Tuyền Vũ hôn đến nồng nhiệt. Hừ, mình quả nhiên so với Tiểu công chúa có phương pháp!

Diệp Tuyền Vũ tuy rằng thực hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt của Đan Vân Sơ, không thể, nàng không thể cho Đan Vân Sơ làm càn, nàng ly khai môi Đan Vân Sơ, lại bò tới giữa chân Đan Vân Sơ, lưỡi cùng tay nhanh chóng tạo một tầng sóng mạnh khiêu khích.

" Tiểu công chúa... Dừng lại... Ta không nhịn nổi... Ta thật sẽ kêu to..." Đan Vân Sơ thở gấp nói.

" Ngươi kêu a, ta không cấm ngươi kêu!" Diệp Tuyền Vũ dùng lời châm chọc nói, Đan Vân Sơ nếu kêu lên cho mẹ nàng nghe, nàng cũng không để tâm, dù sao lúc nãy mình cũng phải nhẫn nhịn. Hừ, biết khó nhịn sao, đáng đời!

" Diệp Tuyền Vũ!" Đan Vân Sơ không khí thế gầm nhẹ Diệp Tuyền Vũ, yếu ớt, nhưng tiếng mèo kêu, không hề có lực uy hiếp, Đan Vân Sơ cảm giác mình như sắp chết, Diệp Tuyền Vũ căn bản không có ý buông tha mình, từng đợt rồi lại từng đợt, cơ hồ muốn làm mình chìm ngập, sợ là sớm mai không xuống giường được, Tiểu công chúa quá ác tâm, người ta vẫn là còn bị thương, Đan Vân Sơ hoàn toàn quên, mình mới là người khởi xướng.

" Tiểu công chúa, chúng ta về nhà rồi chiến đấu hăng hái được không, ta thật sự mệt chết đi được, nếu thêm một lần nữa, thật sự không nhịn được mà kêu ra, ngươi cũng không muốn nhiều người biết, cũng không muốn làm nhiễu mộng đẹp người khác . . . " Đan Vân Sơ dùng ngữ khí cầu xin nói.

" Tỷ tỷ vừa rồi chơi được rất là tận hứng, muội muội cũng là như vậy cầu xin tha thứ, tỷ tỷ không thuận theo, hiển nhiên đêm nay muội muội cũng bồi khiến cho tỷ tỷ tận hứng mới phải . . ."

" Tiểu công chúa, không bao giờ bức ngươi kêu tỷ tỷ nữa, đêm nay buông tha ta được không?" Đan Vân Sơ tiếp tục cầu xin tha thứ, tiếp tục đùa giỡn thì không còn là bị biết xuất nội thương, mà chính là bị đùa giỡn cho chết, nàng không muốn, oa oa!

" Ta phát hiện hiện tại rất thích kêu tỷ tỷ, tỷ tỷ tinh thần còn rất tốt sao, vừa rồi giữa trận nghỉ ngơi đủ rồi, chúng ta tiếp tục..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro