Chương 107: Nữ vương hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

===================

Thẩm Mộng Dao vì không muốn bỏ sót tin tức quan trọng, cho nên điện thoại di động cài đặt nhắc nhở khác biệt, bình thường sẽ yên lặng, nếu như trợ lý có việc gấp liền gọi vào số cá nhân, tiếng chuông khác biệt.

"Tại sao lại là hắn?!"

Thẩm Mộng Dao nghe trợ lý nói, bó tay toàn tập

"không phải lần trước mới giúp hắn đem chuyện hắn giả gái dập sao? còn chưa tới nửa năm..."

liền còn muốn kế thừa gia sản?

Tiểu Chu ở bên kia phàn nàn nói " Thẩm tổng, chúng em cũng không biết, tóm lại...chị mau tới nhanh, tên tổ tông kia muốn lên cả trời"

thật sự là phiền phức chết rồi, Thẩm Mộng Dao ôm trán, hết lần này đến lần khác lại muốn ở thời điểm này!

Thăm dò liếc nhìn phòng ngủ, Viên Nhất Kỳ, mèo to của nàng còn đang chờ đợi, chuyện này không nên để Viên Nhất Kỳ biết, nhưng nếu làm xong mới đi...nghe như Tiểu Chu không chống nổi nữa.

Công tử phú gia phiền phức, náo còn hơn na tra đánh long cung.

"Được được được" Thẩm Mộng Dao cũng không có cách, khách hàng là do nàng phụ trách, tiền của công ty, hai thứ không thể bỏ mặc.

"Tiểu Chu, thuê một phòng cùng tầng cho chị, chị sẽ gửi địa chỉ chỗ mua đồ chị muốn, chị lập tức tới ngay"

"Ừm ừm!"

Tiểu Chu như trút được gánh nặng, Thẩm Mộng Dao cúp điện thoại, phiền muộn thở dài.

"Kỳ kỳ ~"

đi vào phòng ngủ, Viên Nhất Kỳ đã cởi cà vạt ngồi dậy, kéo chăn mềm che thân thể. Thẩm Mộng Dao hoặc nhiều hoặc ít có chút chột dạ

"Cái kia, công ty bên kia..."

"Có việc gấp?"

"Ách...Ân..."

"Quả nhiên a" Cô thở dài nhấc chăn mềm nhìn hạ thân còn ướt của mình, nhíu mày. Xem ra phải kìm nén.

Thẩm Mộng Dao càng thêm áy náy, "Kỳ, em..."

"Không sao" Viên Nhất Kỳ cắt lời nàng " có việc gấp liền đi đi"

"...."

Viên Nhất Kỳ thực tế quá ôn nhu, Thẩm Mộng Dao muốn nói lại thôi, do dự hơn nửa ngày, mới mở tủ quần áo, tìm y phục của mình.

Viên Nhất Kỳ kéo quần áo, đang muốn cầm khăn ướt lau một chút, Thẩm Mộng Dao đột nhiên tới, đoạt khăn ướt của cô vứt đi.

"Không cho phép lau!"

Hai tay nâng mặt Viên Nhất Kỳ, mèo con rất hung hung hăng hăng hôn lên môi cô, vừa mút vừa liếm, thuận tiện nhẹ cắn mấy lần.

"liền ướt, chờ tôi trở lại..."

Đỏ mặt, Thẩm Mộng Dao cắn cắn môi, bỗng nhiên tiến đến bên tai Viên Nhất Kỳ, hung hăng tuyên thệ chủ quyền của nàng

" Chờ tôi trở lại làm chị !"

Đây tuyệt đối là lòng ham chiếm của Thẩm Mộng Dao, Viên Nhất Kỳ đều sửng sốt, đợi cô lấy lại tinh thần, mèo con đã ôm quần áo nhanh như chớp chạy vào phòng tắm thay đồ.

Trên môi còn cảm giác nóng bỏng, Viên Nhất Kỳ sờ sờ, giống như có chút sưng. Miêu miêu hôn quá hung hăng

...

Nửa giờ sau, Thẩm Mộng Dao hoả tốc đến khách sạn, vội vã lên lầu. Tiểu Chu đã đứng ở trước phòng, mặt ửng hồng mang theo một cái túi chờ nàng ở hành lang.

Thẩm Mộng Dao hùng hùng hổ hổ đi tới, tiếp nhận cái túi trong tay Tiểu Chu

" Nhớ kỹ đừng để người khác tuỳ tiện tới gần, đề phòng một chút"

"ừm..."

Nhớ tới đồ vật trong túi, Tiểu Chu có chút ngượng ngùng nhìn lão bản của mình, cúi đầu nói
" Em sẽ chú ý"

Thẩm Mộng Dao gật gật đầu, cầm thẻ phòng quét cửa, đi vào.

Đem đồ đổ ra giường...tất đen, váy bó cùng áo sơ mi nữ sĩ màu trắng, cùng roi da nhỏ, thước dạy học, vòng cổ vân vân. Đại khái đủ rồi, Thẩm Mộng Dao lại thở dài, cũng không biết đàn ông trưởng thành lại có đam mê này.

Tóm lại trang điểm trước, Thẩm Mộng Dao cầm túi trang điểm đi vào phòng tắm, mở đèn trên gương, rửa mặt.

Trình tự trang điểm phấn nền rồi đánh thêm một lớp chống chói cùng chống nước, tán phấn, cùng đánh má hồng, sau đó đem bút kẻ mắt màu đen vẽ lên viền mắt, đánh thêm chút kim tuyến lên viền mắt. Cuối cùng đánh thêm son môi đỏ chót, nồng đậm tô một tầng.

Cơ bản hoàn thành, Thẩm Mộng Dao đối với tấm gương khẽ mím môi, tản tóc ra, cổ tay phun chút nước hoa, ra bên ngoài thay quần áo.

Tiểu Chu đứng bên ngoài không ngừng chờ đợi, bỗng nhiên nghe cửa phòng vang lên, Thẩm Mộng Dao từ bên trong đi ra.

Tất dây màu đen bọc cặp đùi đẹp vừa thẳng vừa dài, mép váy còn lộ ra dây buộc tất, khiến người miên man bất định. Đường cong của bờ mông ngạo nghễ ưỡn lên gợi cảm, Thẩm Mộng Dao cố ý đem cúc áo sơ mi thả ra hơi thấp, lộ ra da thịt tuyết trắng, cùng xương quai xanh mỹ diệu.

Trang dung diễm lệ vô song, môi đỏ lửa nóng, khung kính mắt lộ ra từng tia từng tia cấm dục, công khí nữ vương nói không nên lời. Hình tượng ngày xưa nghiêm túc cao lãnh giờ đây khác biệt một trời một vực, Tiểu Chu há mồm, kém chút quỳ xuống gọi nữ vương.

"Nhớ kỹ canh cửa" đẩy mắt kính trên sống mũi, Thẩm Mộng Dao nhắc nhở tiểu Chu " Còn phải chờ ở đây, đừng tuỳ tiện đi vào"

Tiểu Chu bị công khí nữ vương làm cho tin phục, chỉ đần độn gật đầu, trong lòng không ngừng cuồng loạn la to Thẩm Tổng vạn tuế!

Thẩm Mộng Dao đi đến gian phòng đối diện, gõ cửa một cái. Cửa phòng rất nhanh mở ra, một người đàn ông mặc áo ngủ, đầu tóc rối bời xuất hiện ở cửa ra vào.

Kỳ thật phải nói là nam thiếu niên, bởi vì khuôn mặt hắn phi thường non nớt, nhìn ra được không quá lớn tuổi. Lúc đầu hơi không kiên nhẫn, nhưng trong nháy mắt thấy Thẩm Mộng Dao, ánh mắt thiếu niên lập tức thay đổi

"Thẩm, Thẩm..."

Một loại nhiệt khí xông lên ót, khiến toàn thân hắn run rẩy.

Thẩm Mộng Dao tự nhiên nhìn ra biến đổi của hắn, nhưng thờ ơ lạnh như băng đi vào phòng, trực tiếp ngồi xuống ghế salon.

Tự nhiên đặt tay lên ghế, hai chân giao nhau, Thẩm Mộng Dao dựa vào lưng ghế, có chút ngửa cằm lên, ánh mắt sắc bén

"Tới ~"

Thanh âm trầm thấp mà uy nghiêm, giống như nữ vương

Thiếu niên vội vàng chạy đến, bịch một tiếng quỳ gối trước mặt Thẩm Mộng Dao, ánh mắt si mê nhìn nàng.

"Nhìn ta làm cái gì?"

Lấy ra roi da nhỏ trong tay, đánh lên mặt đất tạo tiếng vang " Tôi cho phép cậu ngẩng đầu sao?"

"A, dạ" thiếu niên lập tức kinh hoảng ghé vào bên chân Thẩm Mộng Dao, cúi đầu xuống
"Chủ nhân, dạ, tôi sai"

"Sai sao?"

Tiếng cười khinh thường, Thẩm Mộng Dao nhìn thiếu hiên phủ phục dưới đất, chân trái giơ lên, vừa đúng lúc mũi giày nâng cái cằm của hắn.

"Con nít hư, nói cho chị biết, sai ở đâu?"

Ánh mắt đằng sau gọng kính màu vàng dị thường sắc bén, thêm nữa môi đỏ lãnh diễm, mười phần vương phạm cao cao tại thượng.

"Tôi, tôi..." Thiếu niên hưng phấn nói không nên lời, trong con mắt thiêu đốt cuồng nhiệt cùng sùng bái.

Thẩm Mộng Dao không nóng nảy, môi đỏ có chút nhếch, buông xuống chân dài đứng lên, đứng ở đằng sau lưng thiếu niên. Chân dài gợi cảm đầy ngự tỷ, thiếu niên nghe lời quỳ trên đất, Thẩm Mộng Dao gấp tay roi da nhỏ lại, đặt sau lưng cổ hắn.

Chậm rãi hoạt động, hắn rõ ràng lắc một cái, đột nhiên giơ tay quất lên vai hắn.

"A~"

Thiếu niên đã thoải mái lại hưng phấn, Thẩm Mộng Dao đi đến trước mặt hắn, dùng roi bốc cái cằm của hắn, lạnh lùng nhìn hắn.

"Con nít hư thế nhưng muốn bị chị trừng phạt à"

...

Tiểu Chu ở trên hành lang canh cửa, trọn vẹn nửa giờ, cửa phòng đối diện mở ra.

Thẩm Mộng Dao vẫn một thân nữ vương, quần áo chỉnh chỉnh tề tề, ngay cả thái dương đều không có một tia loạn.
Tiểu Chu nhìn ngốc, ánh mắt lén lúc lút nhìn giang phòng sau lưng nàng, vừa hiếu kỳ vừa kinh ngạc.

Thẩm Mộng Dao không khỏi buồn cười, kéo cửa hỏi " Nghĩ gì thế?"

"Ây...cái kia hắn..."

"Chúng ta tới để xử lý truyền thông không phải lên giường" Thẩm Mộng Dao vẩy tóc nàng, để Tiểu Chu cầm thẻ phòng quét gian phòng đối diện.

"Đứa bé kia hiển nhiên là một M thêm mê chị lớn, loại tình huống này đánh một trận liền ổn"

Cũng không biết êm đẹp, là một tiểu thiếu gia được giáo dục đàng hoàng sao nuôi dưỡng một loại đam mê kỳ kỳ quái quái này.

Thẩm Mộng Dao còn nhớ rõ lúc công ty mới tiếp nhận uỷ thác của Cổ Kiệt, muốn tẩy trắng scandal cho hắn, cũng vì hắn muốn cha hắn để lại cho hắn chút di sản.

Bởi vậy mẹ hắn mới thuê công ty truyền thông, cho nên con bà lúc đầu không hề phối hợp, cho đến khi gặp nàng, ngày đó nàng trang điểm đậm một chút, đánh môi son đỏ tươi, thế là phát hiện ra hắn vô cùng hưng phấn.

Đứa con trai kỳ thật cũng không có ý xấu, chính là một M đơn thuần, scandal lộn xộn giải quyết một trận, rốt cuộc tẩy được sạch sẽ.

Cảm khái thú đam mê thần ký của vị công tử gia này, Thẩm Mộng Dao vừa bỏ roi da vào túi, vừa nhắn nhủ chuyện của Cổ Kiệt với Tiểu Chu.

"Nói team phác thảo kế hoạch truyền thông, may mắn hắn không phải minh tinh, không bị nhiều chó săn theo dõi...dù sao phát thảo vài điểm rồi gửi cho chị, chị muộn chút tới công ty mở cuộc họp"

Tiểu Chu cầm điện thoại ghi lại những điểm lưu ý, tên người cùng tin tức quan trọng, gật gật đầu " Được rồi Thẩm tổng"

Thẩm Mộng Dao khoá túi lại, nhờ Tiểu Chu cầm tới phòng làm việc cho nàng, sau đó liền vội vã rời đi.

Mèo to của nàng còn ở trong nhà chờ nàng làm!

Một đường có chút phập phồng không yên, lúc cầm chìa khoá mở cửa, vậy mà trông thấy Viên Nhất Kỳ ngồi ở phòng khách

Trên thân quần áo chỉnh tề, giống như muốn ra ngoài.

"Nhất Kỳ ?"

"Mèo con, tôi muốn đi công chuyện..."

Quay đầu lại, vội vàng không kịp chuẩn bị trông thấy Thẩm Mộng Dao trông như nữ vương

" Dao, Dao Dao em, em đây là..."

Mái tóc đen rối tung như thác nước, đôi môi đỏ tươi, áo sơ mi trắng thấy thấy không không, váy bó ôm mông lộ ra đường cong ngạo nghễ, chân dài gợi cảm mang vớ đen vô cùng tuyệt luân.

Nữ...nữ vương ?

Mèo con ngự tỷ như vậy, Viên Nhất Kỳ nhịn không được muốn gọi "nữ vương"

Nhưng Thẩm Mộng Dao chột dạ, dù sao nàng một thân thế này...ách, tuy nói chính là nhanh chóng đánh một con gấu con, nhưng luôn cảm thấy có lỗi với Viên Nhất Kỳ.

Mèo con ngơ ngẩn bất định, Viên Nhất Kỳ đã đi tới, nghiêng đầu đặt lên cần cổ nàng, cẩn thận hít hà. Hình tượng cực giống mèo to kiểm tra mèo con chột dạ.

"Kỳ kỳ, em..."

"Thẩm tổng thật ngự tỷ..."

Viên Nhất Kỳ cởϊ áσ ngực, kéo tay Thẩm Mộng Dao, vén lên áo thun bỏ vào trong, đem ngón tay nàng đặt trên đầu ngực.

Ngô...Đầu ngực của Kỳ kỳ quá cứng a~

"Em rất nghe lời"

Viên Nhất Kỳ cười cắn lỗ tai mèo con " Một hồi trở về, cho mèo con của tôi, không cho nữ vương đại nhân của tôi cắm, cắm tôi đến phun nước, có được hay không?"

Một câu nữ vương đại nhân làm cho Thẩm Mộng Dao ngượng ngùng, bên tai đều nóng lên.

"Được rồi" nàng có chút áy náy " Em, em tối nay còn phải đi công ty, có thể về trễ chút..."

Dừng một chút, Thẩm Mộng Dao nhấn mạnh " em sẽ thay quần áo!"

"Được"

trong mắt Viên Nhất Kỳ từ đầu đến cuối tràn ngập tín nhiệm, mèo con của cô, mặc đồ nữ vương lại cường thế nhưng cũng đáng yêu

"Nói giờ đi, tôi sẽ đi đón em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro