Ngoại truyện 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: 🔞 có H 😳 có H 😳 có 😳cái gì quan trọng nói 3 lần aaaaaa. Nhma nhẹ nhàng thui, cân nhắc trước khi xem nheeeee 🤭🤭🤭







" Mặc Hyyyy "

" PHÓ MẶC HYYYYYYYY "

....

" Vợ ơi chị nghe !! "

Tuyệt kĩ hổ cái gầm thét của Mị Thanh không bao giờ là lỗi thời, chỉ cần nàng hô mưa gọi gió là không bao giờ Mặc Hy dám cãi.

" Chị chăm con cái kiểu gì vậy hả?? Em mới đi làm về mà thấy con khóc um sùm hết cả rồi !! "

" Nay ngủ sophaa !!!! "

Ngày nào cũng vậy, cứ 5 giờ chiều khi Mị Thanh đi làm về là nàng lại hét toáng cả lên vì cô vợ bất cẩn của mình.

Sau những sự việc đau buồn, sóng gió xảy ra thì giờ đây hai nàng lại về chung một nhà. Mị Thanh đi thụ thai nhân tạo sinh ra được một bé gái hết sức bụ bẫm, đáng yêu tên là Phó Yến Thư.

Sau khi Mị Thanh sinh con thì tâm tình thay đổi. Dường như lúc trước nàng dễ tính, đáng yêu bao nhiêu thì sinh xong lại cọc cằn, khó tính bấy nhiêu khiến Mặc Hy cũng choáng váng, nhiều lúc không chịu nổi tính cách của em mà phải bỏ về nhà mẹ em để mách lẻo.

Cứ mỗi lần như thế, bà Yến Chu Hòa lại mắng nàng một trận tơi tả, chả biết bà là mẹ của ai nữa mà lại bênh con dâu còn hơn con ruột. Mị Thanh tức tối, thẳng tay lôi cổ Mặc Hy về đánh một trận tơi tả. Nhìn chị ta nằm trên giường khóc sướt mướt mà cũng tội. Nhưng mà là tội chưa xử, cứ nhớ tới mỗi khi mà chị ta hứng lên là lại hành nàng từ tối cho đến sáng. Sáng mới mở mắt dậy là lôi nàng ra làm tiếp khi cơ thể đã mất sức, mỏi nhừ. Đã vậy còn là mẹ một con nữa nên không khỏe như hồi đó.

Cứ mỗi lần nàng bảo mệt là chị ta cứ : " Gái một con trông mòn con mắt, em còn ngon lắm chị không chê "

Nói xong lại hành nàng tận mấy tiếng đồng hồ. Nhưng phận nằm dưới, dù mạnh mẽ, khó tính đến mấy chỉ cần họ vuốt ve cơ thể một tí thôi là lại mềm nhũn như đống nước rồi. Chỉ nằm yên đó thôi chứ chả làm được gì nữa.

Nghĩ đến mà tức, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Xem chị đây trả thù nhà ngươi.

-----

Hôm nay nàng về khá trễ, thường ngày tầm 5 giờ là về rồi nhưng nay công ty có việc, phải ở lại họp tới 7 giờ mới về tới nhà.

Hồi đó Mặc Hy lên chức chủ tịch tập đoàn Phó Lục, công việc chồng chất khiến cô bận bịu tối ngày. Đêm thì làm việc đến mờ mắt, sáng thì mới 6 giờ phải chạy lên công ty, ngày nghỉ cũng phải đi gặp khách hàng. Ai bảo chủ tịch là sướng, chủ tịch là có nhiêu công việc nào là quản lí, tính lương, đấu thầu, gặp mặt đối tác... có bao nhiêu là phải ôm hết. Nên tiền lương cao bù lại tổn thất sức khỏe rất nặng. Hầu như thời gian cô dành cho công việc chiếm 24/7, đến cả ăn uống còn lười nói chi dành thời gian cho nàng.

Nhưng đó là việc của một năm trước, còn bây giờ thì khác. Từ sau khi cô cưới nàng về. Mặc Hy cũng đã nhường chức giám đốc công ty lại cho Mị Thanh. Còn cô thì vẫn là chủ tịch, nhưng mà là chủ tịch ăn không ngồi rồi. Lúc trước cô quan tâm các nhân viên bao nhiêu thì bây giờ lại tư bản, bóc lột nhân viên bấy nhiêu. Mặc Hy không còn là chủ tịch hiền lành vì nước vì dân nữa mà giờ đây cô tàn nhẫn, ép mọi người phải nâng cao năng suất làm việc hết mức có thể, nếu tháng nào bị giảm chỉ tiêu dù chỉ một tí sẽ sa thải hết tất cả.

Nhưng nàng thì khác. Mị Thanh như bản sao lúc trước của cô vậy. Rất nhiệt tình giúp đỡ mọi người chứ không hề độc ác như ai kia. Từ lúc cưới nhau về đến lúc có con tưởng chừng như hai người đổi tính cách lại cho nhau.

Mà cũng đúng ! Lúc Mặc Hy thấy nàng mang thai rất khổ cực. Biết khổ vậy thì cô chả muốn nàng mang thai làm gì đâu. Cô xót ! Cô xót nàng nên mới đặt hết tình yêu thương vô nàng và con chứ chả thèm quan tâm một ai nữa hết. Tính nhẫn tâm cũng từ đó mà ra.

Hôm nay yên ắng lạ thường. Không còn tiếng của con khóc nữa. Mị Thanh cảm thấy khó hiểu ! Hôm nay chị ấy chăm con giỏi đến vậy à ?

Mở cửa ra ... Nàng sững người

Gì đây ?

Tai mèo ? Đuôi mèo ? Váy xẻ đùi ? Giày cao gót ?

Mị Thanh bất động. Đứng hình với cảnh tượng trước mắt. Nhìn người đang đứng uốn éo mà muốn vả cho một cái.

" PHÓ MẶC HYYYYY "

" CON TÔI ĐÂUU ??? CÒN ... CÒN CÁI QUÁI QUỶ GÌ ĐÂY VẬY HẢ ??? "

Mị Thanh hét lên. Hổ cái gầm lên muốn long trời lở đất. *Hôm nay chị ấy lại bày cái trò gì vậy trời *

" Chị gửi con qua nhà mẹ em rồi. Hôm nay tụi mình chơi trò mới đi. Lâu rồi chưa hâm nóng tình cảm.... "

Mặc Hy uốn éo người. Tạo dáng quyến rũ, cuốn hút nàng. Đôi mắt long lanh chớp chớp liên tục. Tóc xõa ra vương vãi trên cần cổ trắng nõn nhìn rất mê người.

Nhưng trong mắt nàng chỉ như con cá vàng mắc cạn mà thôi.

Mặc Hy thấy nàng nhìn bằng ánh mắt chán ghét liền bất mãn. Liền cởi phăng đôi giày cao gót ném sang một bên. Đi lại bế nàng lên cao.

Mị Thanh vùng vẫy trong bất lực, nhìn người kia ánh mắt rực lửa giận dữ là nàng biết hôm nay tiêu đời rồi. Lỡ chọc giận Mặc Hy là chị ấy hành tới sáng mai cũng chưa xong. Giờ giả bộ ngất xỉu có được cứu không trời!!

Người Mị Thanh rất nhẹ hay do Mặc Hy quá mạnh mà chỉ cần một lực nhẹ đã bế lên rất dễ dàng. Đi lên cầu thang, mở cửa phòng, cô ném nàng lên giường với ánh mắt như hổ đói đang nhìn con mồi.

Mị Thanh sợ hãi bò vào góc giường nhìn Mặc Hy đi khóa cửa phòng. Nàng run lên lẩy bẩy, đây cũng không phải lần đầu tiên làm chuyện ấy nhưng cảm giác lần này khác quá, giống như bị hành hạ dữ hơn mọi lần.

Mặc Hy vươn tay kéo chân nàng lại gần mình .

" Aaaaa "

" Chị ... chị làm gì vậy hả ?? " Mị Thanh ánh mắt cầu xin nhìn chị nhưng lại bị chị phớt lờ. Nàng bất lực.

" Làm những chuyện người lớn cần làm ! "

Mặc Hy nằm đè lên người nàng. Tay cô sờ mắt xuống mũi, miệng rồi tới chiếc cổ trắng nõn của nàng. Cô cúi người, ngậm lấy bờ môi đỏ mọng mà ngấu nghiến hôn tạo ra những âm thanh khiến người nghe đỏ mặt, đỏ tai. Mặc Hy từ từ dùng chiếc lưỡi của mình đẩy vào khoang miệng của người nọ đảo quanh một vòng. Tìm chiếc lưỡi bé nhỏ của nàng mà bắt đầu gặm nhấm.

" Ưm... ưm... buông ..."

Một lúc sau khi thấy nàng đã chịu hết nổi thì cô mới buông tha, rút chiếc lưỡi ra tạo thành sợi chỉ bạc. Nhưng chưa thỏa mãn, cô hôn xuống chiếc cổ trắng ngần để lại nhiều vết hôn. Mặc Hy nhìn chúng rồi cười đê tiện, giống như vừa tạo được một chiến tích cũng như đánh dấu chủ quyền chỉ dành cho riêng mình.

Đưa tay xuống chiếc áo đang phập phồng lên xuống. Từng chiếc nút áo được cởi ra. Mị Thanh đã ngượng nay còn đỏ mặt hơn. Chính cái biểu cảm này khiến Mặc Hy đã và ngày càng thích khi dễ nàng , dù không biết đã làm chuyện này bao nhiêu lần nhưng nàng vẫn ngại như lần đầu tiên. Mị Thanh dùng tay che mặt lại nhưng đã bị cô dùng tay cản lại:

" Đừng, chị muốn thấy mặt của em"

Dùng tay cởi chiếc bra cũng là rào cản cuối cùng. Hai quả đào to tròn mọng nước nảy lên. Mặc Hy nhìn mà cười ngây dại khiến nàng mặt đỏ bừng bừng lấy hai tay che lại:

" Chị ... đừng nhìn "

" Không ! Đẹp lắm "

Mặc Hy dùng hai tay xoa bóp hai quả đào căng mọng. Mềm mềm vừa tay bóp rất sướng. Cô cúi người mút một bên còn bên kia dùng tay xoa bóp, nhấn vài cái vào nụ hoa khiến nó bật nảy lên trông rất vui mắt.

" Ưm ... ư ... " Mị Thanh lúc này trời đất quay cuồng, nàng choáng váng chả nghĩ được gì nghĩ mà chỉ biết ôm vai của chị. Cào vào lưng chị cho đỡ khó chịu mà thôi.

" Em xem, bé nhũ của em sưng hết rồi này " Cô nói xong còn ti tiện chọt chọt vào mấy cái khiến nàng giật bắn người.

" chị... chị khốn nạn "

" Giờ này mà em còn chửi được nữa hả ? "

Mặc Hy mút mạnh khiến nàng la lên trong đau đớn. Ngậm bên này chán chê rồi lại nhả ra để ngậm bên kia.

Mị Thanh không chịu được nữa. Cảm giác ấm nóng trong người cứ khó chịu, bức rức khiến hai chân nàng cứ cọ xát vào nhau. Sự thiếu thốn cứ ngày một tăng muốn có dị vật tiến vào.

" Ưm... khó chịu ... chị ... khó chịu quá"

" Hửm? Em bé ngoan thì sẽ được thưởng, hư thì sẽ bị phạt " Mặc Hy cười nham hiểm, cũng khá lâu rồi chưa làm nên mới khiến nàng chủ động chứ bình thường toàn là cô ép buộc cả thôi.

Tác giả hiện lên và nói :Do chị sung sức quá chứ bé nhà ta hiền lành chứ ai bị dục vọng xâm chiếm như chị aaaaaaa

" Ưm... em muốn ... chị cho em đi" Mị Thanh mặt đỏ bừng bừng, nhưng lúc này lý trí cũng như mặt mũi nàng bị đạp đổ bởi dục vọng hết rồi. Bị Mặc Hy vờn mãi như thế này nàng chịu không nổi, cứ ập vô làm cho xong thì đâu có sao.

" Được ! Chiều bà xã tất " Mặc Hy vẽ vài vòng trên ngực nàng thì cũng nhả ra. Đưa tay xuống kéo khóa quần nàng rồi vứt xuống giường. Sờ lên chỗ quần nhỏ thấy đã ướt đẫm, Mặc Hy cười đê tiện. Cô cúi đầu xuống nơi địa phận bí mật ấy, dùng lưỡi vén chiếc quần nhỏ đang che nơi tư mật sang một bên. Tiên cảnh tươi đẹp đang lồ lộ trước mắt, nhìn hang động mập mờ rỉ nước cùng nụ hoa sớm đã sưng đỏ cũng khiến cô đỏ mặt. * Em ấy đã có một con rồi mà sao vẫn đẹp như ngày đầu tiên vậy. Đúng là gái một con trông mòn con mắt *

Cô chôn mặt vào nơi tư mật ấy. Vươn chiếc lưỡi ấm nóng đảo quanh một vòng. Không chịu nổi kích thích khiến khe suối cứ rỉ nước ra liên tục. Cô đẩy lưỡi vào ra vào liên tục nơi tư mật ấy khiến nàng không chịu nổi mà hét toáng lên..

" Nhẹ ... nhẹ thôi ... "

Mặc Hy vờn như không nghe. Chiếc lưỡi ra vào một lúc một nhanh hơn. Một lúc sau cảm thấy nơi tư mật co rút, cơ thể nàng run lên. Mặc Hy rút chiếc lưỡi ra, nàng đã lên cao trào. Khe suối chảy ra một lượng nước ấm nóng, nụ hoa nở rộ, sưng tấy lên. Nhìn người mình yêu nở rộ dưới thân mà cô không thể khép được nụ cười. Niềm vui sướng dân lên khắp đáy lòng cô.

Mặc Hy nâng một chân của nàng lên khiến nàng ngớ người. Nàng vừa mới ra rồi mà lại làm tiếp nữa hả ?? Chết mất thôi ...

Để chân nàng gác lên vai mình. Mặc Hy đưa tay chạm nơi tư mật của nàng. Chất lỏng sền sệt vẫn còn chảy ra chứng tỏ em ấy chưa thỏa mãn. Cô cười nhếch mép, đâm mạnh hai ngón tay vào hang động của nàng.

" Aaaaaaaaaa "

Mặc kệ nàng hét lên trong đau khổ hay sung sướng cô vẫn ra vào với tốc độ khá nhanh khiến nàng khó chịu mà co thắt lại. Nhẹ nhàng dò tìm điểm nhô lên mà nhấn mạnh vào. Cô liên tục nhấp mạnh vào cái điểm được nhô lên ấy. Chỉ một lúc sau cả cơ thể nàng lại co rút kịch liệt. Cơn cao trào lần thứ hai còn dữ dội hơn ban nãy. Nước tình chảy ra ướt khắp ra trải giường.

Mặc Hy mệt mỏi nằm xuống bên cạnh nàng. Ôm nàng vào lòng. Đặt nụ hôn lên trán, xuống cổ rồi hôn lên môi một cái thật sâu.

" Cảm ơn em " ( câu này có nhiều ý nghĩa lắm aaaaa )

Cô buông nàng ra. Nhấc bổng cả người nàng vào phòng tắm. Xong xuôi hết rồi quay lại giường trao cho nhau những cái ôm thắm thiết.


Pie: aaaaaa lần đầu viết H luônnn đó 🙈🙈🙈 mă viết mà ngại đỏ mặt luon troi oiii 😳😳😳. Đó giờ toàn đọc khum à chứ k có miếng kinh nghiệm nào hết có sai sót gì góp ý, bỏ qua cho tui nheeeee. Then kiuuuuu 💖💖💖💖💖



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro