Chương 3: Người lớn gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, những tia nắng cùng tiếng chim làm cho Hyelin thức dậy. Hyelin lăn qua lăn lại không chịu xuống giường. Sau gần mười phút, cô cũng bước chân xuống. Thay đồ, trang điểm nhẹ rồi xuống nhà ăn sáng. Hyelin ngạc nhiên khi thấy Hani ngồi cùng bàn ăn với mình. Hyelin ngạc nhiên hỏi:

-"Sao chị vẫn ở đây?"

-"Con bị gì vậy? Hôm qua Hani ngủ ở đây mà." Nghe Hyelin hỏi vậy nên mẹ  cô nói.

-"Cái gì?" Hyelin lớn tiếng nói.

-"Thôi con mau ăn đi, kẻo đồ ăn nguội mất."
Thấy họ cứ mãi nói chuyện nên Seo Changbin nói.

-"Dạ."

Sau khi ăn xong, Seo Changbin nói với Hani:

-"Hani à, lát nữa ta có chuyện muốn bàn với ba con."

-"Vậy để con đưa ba đi. "

-"Được."

Đang uống nước, nhưng nghe Hani kêu Seo Changbin một tiếng 'ba'. Hyelin liền ho đến muốn phun ra nước. Thấy vậy, mẹ cô la:

-"Con bé này, con uống nước kiểu gì để bị sặc vậy hả?"

Hyelin kề vào tai mẹ hỏi:

-"Mami yêu dấu, có phải lúc nãy con nghe lầm hay không? Con nghe chị  ta kêu ba bằng 'ba'.

-"Con gái à,con không nghe nhầm đâu. Là ba con kêu con bé kêu ổng bằng ba. Ổng muốn có con rể đến vậy sao ta?" Nói rồi, bà nhìn cô rồi suy nghĩ, vẻ mặt buồn cười.

-"Mami yêu dấu, còn một chuyện nữa con muốn hỏi người?"

-"Con nói đi. "

-"Con nghe nói hôm qua chị ta ngủ lại đây. Chị ta ngủ ở đâu vậy?"

-"Con không biết chuyện gì sao?"

-"Chuyện gì?"

-"Hôm qua cob bé ngủ chung với con mà, con bị sao vậy?"

-"Hả. Mami, người nói thật sao?"

-"Đương nhiên rồi."

Nghe vậy, cô thấy như 'sét đánh ngang tai'. Lát sau, khi Seo Changbin kêu Hani đợi ông một lát để ông thay đồ. Thấy Hani đang ngồi trên ghế, Hyelin tiến lại phía Hani rồi hỏi:

-"Hôm qua chị ngủ chung với tôi?"

-"Phải." Hani vẫn thản nhiên đáp.

-"Nhà tôi có nhiều phòng như vậy sao chị không ngủ, lại ngủ phòng tôi. Chị có ý đồ xấu gì với tôi có phải không hả?"

-"Là ba kêu Hani vào phòng con ngủ đó." Thấy bên ngoài có tiếng ồn nên ông vội thay lẹ rồi bước ra.

-"Ba." Hyelin cằn nhằn nói.

-"Hai đứa trước sau gì cũng là vợ chồng. Sớm muộn gì cũng ngủ cùng nhau thôi."

-"Nhưng mà... "

Hyelin chưa kịp nói hết câu thì Seo Changbin nói với Hani:

-"Hani, chúng ta mau đi thôi. Kẻo để ba con đợi"

-"Dạ."

Nói rồi, hai người bọn họ đi vào bên trong xe. Hyelin thì giận quá nên đi lên phòng gọi điện chi Junghwa.

-"Junghwa."

-"Sao hả, có chuyện gì vậy? Ai dám chọc giận Hyelin của mình vậy hả?"

-"Cậu có biết đêm qua Ahn Hani ngủ cùng tớ không hả?"

-"Cái gì? Là thật sao? Chị ta có làm gì cậu không vậy hả?"

-"Không. Chị ta không làm gì tớ cả."

-"Vậy thì tốt rồi. Nè, Hyelin khi nào cậu mới qua lấy đồ của mình hả?"

-"Tớ qua liền đây."

Nói rồi, Hyelin đi xuống nhà. Gặp Seo phu nhân, thấy cô định đi ra ngoài, bà hỏi:

-"Con gái, định đi đâu vậy? "

-"Con đi qua chỗ Junghwa lấy đồ."

-"Ừ, con nhớ nói với con bé rảnh thì qua đây chơi với chúng ta. Lâu rồi mẹ không gặp con bé"

-"Ok mami, con biết rồi. Bye."Nói rồi, Hyelin lấy xe chạy đến chỗ Junghwa.

-"Nhanh vậy, cứ tưởng mười phút nữa cậu mới đến chứ?"

-"Ừ. Mà giờ cậu rảnh không?"

-"Rảnh."

-"Vậy qua nhà tớ chơi đi. Mẹ tớ lâu rồi không gặp cậu nên nhắc cậu đó."

-"Được."

Đến biệt thự Seo gia, thấy con gái mình và Junghwa về, Seo phu nhân chạy đến ôm nhẹ Junghwa, nói:

-"Junghwa, lâu rồi không gặp. Con có khỏe không?"

-"Mẹ Seo, con khỏe. Mẹ có khỏe không?"

-"Mẹ nhớ con nên không khỏe. Gặp con thì mẹ đã khỏe rồi."

-"Mẹ à, con gái của mẹ đang đứng ở đây sau mẹ không hỏi con." Thấy hai người họ cứ nói mãi, Hyelin nói.

-"Con bé này, lâu lâu mẹ mới gặp lại Junghwa mà. Đúng rồi, lát nữa hai đứa đi mua sắm với mẹ nha. Mẹ biết có khu thương mại này bán đồ đẹp lắm."

Nghe đúng sở thích của mình Junghwa và Hyelin liền đáp

-"Dạ."

Trong lúc này, tại biệt thự Ahn gia mang đậm phong cách Châu Âu. Ahn Sungki ra ngoài đón Seo Changbin. Cả hai ông đều vào nhà rồi nói chuyện. Hai người ngồi vào bàn nói chuyện còn Hani thì đứng phía sau bên cạnh Ahn Sungki. Sau khi hai người nhâm nhi trà, Ahn Sungki nói:

-"Đã lâu rồi không gặp, ông có khỏe không?"

-"Tôi khỏe. Còn ông?"

-"Tôi cũng khỏe. Hôm nay tôi cũng định đến nhà tìm ông. Nhưng nghe Hani nói nó đưa ông đến đây."

-"Ông biết tôi đến đây là vì chuyện gì rồi chứ."

-"Dĩ nhiên là chuyện hôn ước của hai đứa rồi. Đúng không?" Nói rồi, Ahn Sungki nhìn Seo Changbin nói rồi cười.

-"Phải.Tôi định cho con bé dọn qua đây sống. Ông thấy thế nào?"

-"Ahn gia chúng tôi luôn sẵn sàng mở rộng cánh cửa chào đón con bé.Nhưng không biết con bé có đồng ý hay không thôi."

-"Tôi sẽ có cách. Ông yên tâm đi. Nội trong ngày mai, con bé sẽ dọn qua đây thôi.Chỉ mong ông đừng làm khó nó thôi."

-"Ông nghĩ sao vậy? Hyelin là con dâu tương lai của tôi. Sao tôi có thể làm khó nó được chứ."

-"Được rồi.Vậy ông mau cho người chuẩn bị phòng cho nó đi." Nói rồi, Seo Changbin cười.

-"Không cần đâu ạ." Lúc này, Hani lên tiếng.

Nghe vậy, cả hai người đều im lặng và cũng không có ý kiến gì cả

-------------

Đi mua đồ cũng đã gần trưa, cảm thấy hơi đói nên Seo phu nhân cùng với Hyelin và Junghwa vào một nhà hàng gần đó. Sau khi ăn uống no nê. Junghwa và Seo phu nhân giành nhau trả tiền. Giành qua giành lại cuối cùng Hyelin cũng lấy tiền mình ra để trả. Hyelin sợ người ngoài nghĩ họ không có tiền nên cứ đưa qua đưa lại . Mặc dù giám đốc của nhà hàng này quen biết với gia đình cô.Nhưng tính cách Hyelin từ trước đến giờ luôn là vậy, không thích nợ ai, cũng không thích giành giật của ai.

Đưa Junghwa về nhà rồi cả hai mẹ con Hyelin cũng trở về luôn. Về đến nhà đã thấy Seo Changbin đang ngồi chờ hai mẹ con. Seo Changbin ân cần tiến về phía phu nhân, cầm giúp bà mấy cái túi xách mua quần áo rồi nắm tay bà vào trong. Còn Hyelin thì đi phía sau, mặt cắm vào chiếc điện thoại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro