Chương 128: Tro tàn (01)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chủ tịch của tập đoàn Giai Nghiên - Từ Tinh Dịch."

***********

Thời gian trôi qua thoáng tới tháng 7, vào cuối tuần của tuần đầu của tháng này là buổi party hội họp mỗi năm một lần của tập đoàn Thẩm thị, nội dung năm nay là lên du thuyền ra Đông Hải 2 ngày.

Du thuyền 'Vinh Quang thế kỷ' theo kế hoạch mà rời khỏi bến cảng Quan Cảng, đón ánh mặt trời mọc chậm rãi dọc theo tuyến đường thủy. Du thuyền hướng về phía mặt trời mọc mà lái đi, ánh nắng vàng rực rỡ chiếu trên mặt biển, sóng nước lấp lánh. Xa xa là ngọn hải đăng, phía sau là những tòa nhà cao tầng cao ngất ngưỡng và khách sạn ở ven biển, còn có du khách tranh thủ vào lúc sáng sớm đi đến bãi cát vàng để hưởng thụ ánh nắng bình minh, vạn vật trên thế gian đều đắm chìm trong ánh mặt trời.

Du thuyền 'Vinh Quang thế kỷ' dài 130m, rộng 18m, trên dưới tổng có 4 tầng boong thuyền, trên đỉnh ngoài trời của boong thuyền có một hồ bơi, bên cạnh hồ bơi có hai chiếc ghế nằm, còn bày trí một quầy ăn uống không lớn không nhỏ, dười mười mấy chiếc ô che nắng là bàn ăn ngoài trời.

Yến Quy và Cố Dĩ Tiện đang đứng ở trên boong thuyền ngoài tàu, đựa vào lan can bảo hộ mà ngắm nhìn phong cảnh ở nơi xa. Hôm nay Cố Dĩ Tiện mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ thẫm, một sợi dây châu mảnh khảnh óng ánh thắt chặt cái eo thon thả của nàng, hiện lên vẻ đẹp trước lòi sau vểnh, phác họa ra dáng người uyển chuyển duyên dáng.

Tầm mắt của Yến Quy dừng ở trên người Cố Dĩ Tiện, cũng chưa từng dời đi, chiếc váy liền thân màu đỏ hôm nay nàng mặc, giống như một ngọn lửa thiếu đốt rực rỡ, so với mặt trời mọc trên anten biển càng thêm rực rỡ động lòng người.

Cảm nhận được tầm mắt của cô, Cố Dĩ Tiện quay đầu nhìn về phía cô, thấy rõ tình yêu không chút nào che giấu ở trong ánh mắt của cô, vô cùng hài lòng mà câu môi nở nụ cười rộ lên. Không có một người phụ nữ nào không thích dáng vẻ say mê mình của người mình yêu, Cố Dĩ Tiện thích nhất là Yến Quy chuyên chú ngắm dáng vẻ của mình.

Nhích gần về phía cô một chút, Cố Dĩ Tiện dựa vào lòng của Yến Quy, biết rõ còn cố hỏi: "Tỷ tỷ, nhìn cái gì mà mê mẩn như vậy thế?"

Yến Quy cũng không che giấu, nói trắng ra: "Nhìn bạn gái của chị, em ấy hôm nay thật sự là quá đẹp."

Bản thân cô bạn gái lộ ra nụ cười đắc ý, bất quá còn chưa chịu buông tha cho cô: "Vậy bạn gái của chị ngày thường không đẹp sao?"

Yến Quy lắc đầu, thành thật trả lời: "Mỗi ngày đều đẹp, chỉ là đối với chị mà nói, em ấy mỗi một ngày lại càng đẹp hơn so với ngày hôm trước! Mà chị mỗi một ngày, đều càng yêu em ấy hơn so với ngày hôm trước!"

Cố Dĩ Tiện yên lặng nhìn chăm chú vào cô 2 giây, độ ấm ở trên mặt đột nhiên bắt đầu dâng lên, dưới thế mạnh là lời âu yếm của cô thì cổ đều đỏ ửng lên.

"Chị...Chị bây giờ thật là...."

Yến Quy nhìn nàng, đôi mắt không chớp: "Chị thế nào?"

Cố Dĩ Tiện tiến sát vào lòng của cô, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Thật là quá giỏi rồi! Lời âu yếm chỉ cần mở miệng là có ngay, từng câu từng câu một."

"Em không thích sao?" Yến Quy hỏi.

"Đương nhiên không phải!" Không chút do dự mà phủ định, sao có thể không thích? Thích gần chết đi được! Cố Dĩ Tiện thật sự là cực kỳ yêu cô, dáng vẻ nào của cô cũng yêu đến không chịu nổi, không có cách nào kiềm chế được.

Duỗi tay ôm nàng vào trong lòng, Yến Quy hôn lên thái dương của nàng, dịu giọng nói: "Thích là được."

Hai người ở trên boong thuyền tĩnh lặng mà ôm nhau, lúc này du thuyền vừa mới rời bến, mọi người đa số vẫn còn ở trong phòng sắp xếp đồ đạc, còn chưa kịp ra tới, nhưng thật ra lại để dành cho hai người một địa điểm và thời gian ngắm phong cảnh tuyệt hảo và thuận tiện rải cẩu lương.

Chỉ là chưa được bao lâu, bầu không khí tốt đẹp đã bị người khác phá vỡ.

"Ái chà chà, chị vừa đi lên boong thuyền, suýt chút mù rồi!" Giọng nói của Nhậm Du Nhiên truyền đến.

Cố Dĩ Tiện từ trong lòng của Yến Quy mà ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Đội trưởng đội cảnh sát hình sự kính yêu của các nàng một tay đang nắm tay bạn gái, một tay còn lấy che lại đôi mắt theo kiểu tượng trưng, kỳ thật giữa mấy ngón tay đã hé mở ra, chỉ thiếu là ngó thẳng về phía các nàng.

Cố Dĩ Tiện tức giận mà trừng nhìn cô ấy, không thèm để ý đến cô ấy.

Ở phía sau Nhậm Du Nhiên và Hạ Chi Tình còn có hai người đi theo, một trong 2 người rất cao, không kém Nhậm Du Nhiên, dáng người mảnh khảnh thon dài, vô cùng gầy, một mái tóc đen bóng xõa xuống phía sau, hốc mắt sâu, trên chiếc mũi cao thẳng nâng đỡ một chiếc kính gọng vàng, toàn thân đều là mang hơi thở văn nhã phong độ tri thức. Người này các cô không quen biết, nhưng người mà cô ấy nắm tay thì các cô đều quen thuộc.

Ảnh hậu đang nổi Hướng Thiển, là bạn từ nhỏ của Nhậm Du Nhiên, lúc trước Cố Dĩ Tiện dùng tên giả 'Cố Linh' đến câu lạc bộ, chiếc xe Porsche mà nàng vẫn luôn lái chính là mượn của Hướng Thiển.

Đã như thế, vậy thân phận của người bên cạnh cũng dễ dàng biết được.

"Gi ới thiệu một chút, bạn thân từ nhỏ của tớ - Hướng Thiển." Nhậm Du Nhiên lại chỉ chỉ về vị bên cạnh cô ấy: "Người yêu của cậu ấy, Lục Thâm, là tác giả rất nổi tiếng."

Hướng Thiển khá thân thiết với các cô, lúc trước có gặp qua vài lần, vẻ mặt tươi cười chào hỏi các cô. Lục Thâm tương đối yên tĩnh, tính cách của cô trầm ổn nội liễm, không thích nói chuyện, chỉ là cười nhẹ gật đầu chào hỏi các cô.

Thân phận của Lục Thâm các cô cũng đã nghe Nhậm Du Nhiên nhắc tới, cô ấy là đại tiểu thư của Thẩm thị, đại Thẩm đổng - Thẩm Hành là cha dượng của cô ấy, nhưng từ nhỏ xem cô ấy như con mình sinh ra. Tuy rằng cô ấy xác thật đã từ bỏ quyền thừa kế tập đoàn Thẩm thị, nhưng trên dưới Thẩm thị đều nhận cô ấy là Đại tiểu thư, con gái duy nhất của Thẩm Hành - tiểu Thẩm đổng, Thẩm Tình Không trước sau vẫn là Nhị tiểu thư. Lục Thâm và Thẩm Tình Không có tình cảm chị em vô cùng tốt, cho nên lần trước Nhậm Du Nhiên mở miệng thỉnh cầu Lục Thâm giúp đỡ, Lục Thâm sau khi nói một tiếng với Thẩm Tình Không thì mọi chuyện đều dễ dàng hơn.

Mọi người đều là bạn bè của Nhậm Du Nhiên, mối quan hệ này xem như là thành lập xoay quanh cô, 6 người 3 đôi yêu nhau ở trên boong thuyền ngoài trời tìm một chỗ có phong cảnh đẹp, gọi nhân viên phục vụ tới gọi một chút rượu và đồ ăn vặt, thuận tiện để các cô nói chuyện phiếm.

Tính cách của Hướng Thiển hướng ngoại hoạt bát, không có dáng vẻ kiêu kỳ chảnh chọe của Ảnh hậu hay đại minh tinh, cô hình như đối với công việc pháp y cảm thấy rất hứng thú, vẫn luôn hỏi Yến Quy một số vấn đề về phương diện này. Yến Quy tuy rằng không thích nói chuyện như thế nào đi nữa, ngoài mặt nhìn cũng lãnh đạm, nhưng trong xương cốt của cô kỳ thật là ôn hòa thủ lễ, hỏi gì đáp đó.

Sau khi trò chuyện trong chốc lát, Nhậm Du Nhiên nhịn không được mà hỏi: "Tớ nói này, cậu sao thế hả? Bộ phim tiếp theo là diễn pháp y à?"

Hướng Thiển xua tay với cô ấy, cười nói; "Không phải tớ." Cô dịu dàng liếc mắt nhìn Lục Thâm một cái, giải thích nói: "Quyển sách tiếp theo của chị ấy sắp viết vai chính là một pháp y, đề cập rất nhiều chi tiết chuyện nghiệp. Chị ấy đó mà ở bên ngoài thật sự không chịu nói chuyện gì cả, muốn hỏi Yến Quy lại không biết phải mở miệng như thế nào, tớ chỉ có thể hỏi dùm chị ấy thôi."

Lục Thâm ngồi ở bên cạnh cô ấy cưng chiều mà xoa bóp tay cho cô ấy, trên gương mặt trắng nõn có chút ửng hồng.

Cố Dĩ Tiện sau khi nghe xong thì cùng Nhậm Du Nhiên liếc nhìn nhau, không nhịn được mà bật cười thành tiếng, nàng nắm lấy tay người yêu, cười nói: "Chị ấy cũng là cái hũ nút! Nếu không phải bởi vì cậu và Lục tiểu thư lúc trước giúp chúng tớ chuyện lớn như vậy, hôm nay chị ấy cũng sẽ không có nói nhiều như vậy, đều là căng da đầu mà nói."

Nghe xong lời nàng nói, vài người ở đây đều buồn cười, Yến Quy và Lục Thâm hai người này đều bị điểm danh là hũ nút, liếc mắt nhìn nhau, lại ăn ý mà dời tầm mắt đi.

Vụ án lúc trước có thể nhận được sự trợ giúp của Thẩm thị, toàn dựa vào vị Đại tiểu thư của Thẩm gia - Lục Thâm này Yến Quy nhớ rõ, cho nên hôm nay lời nói phá lệ nhiều hơn, nói không ít chi tiết pháp y học cho Lục Thâm. Lúc Thâm khiêm tốn thỉnh giáo, lắng nghe vô cùng nghiêm túc. Hai người cứ như vậy dựa vào đề tài này mà nói chuyện, nhìn sơ qua bộ dáng có chút ăn ý.

Hai người nói chuyện khá ổn, Hướng Thiển nhìn nhìn bể bơi, đề nghị bơi lội. Mấy người khác cũng đều rảnh rỗi, tất cả đều đồng ý. Hỏi Yến Quy và Lục Thâm, hai người đều không muốn bơi lội, hơn nữa Lục Thâm còn là vịt trên cạn. Vì thế để hai cô ở tại đó mà nói chuyện phiếm, bốn người khác kết bạn về phòng thay áo tắm và áo tắm dài.

Hai hũ nút thật sự sau khi nói chuyện kỳ thật cũng không quá chán, hai người ở từng lĩnh vực mà mỗi người đảm nhận đều là nhân tài kiệt xuất, càng nói càng đối với đối phương vô cùng thưởng thức. Yến Quy phát hiện, Lục Thâm chỉ là ở trước người xa lạ không thích nói chuyện, một người đã thân thuộc với cô ấy, khí chất ôn văn nho nhã, cách nói chuyện khéo léo và kỹ xảo nói chuyện cao siêu của cô ấy đều rất hấp dẫn người khác, khiến người khác như tắm mình vào trong gió xuân.

Hai người đang trò chuyện, một giọng nói đột ngột truyền đến.

"Lục lão sư!"

Lục Thâm giật mình, theo giọng nói mà nhìn qua, một người phụ nữ với mái tóc uốn xoăn dài lắc lắc cái eo đi đến. Lục Thâm nhíu mày, người phụ nữ này chắc là từ bể bơi ra tới, trên người vẫn còn dính nước, mặc ở trên người chiếc áo tắm Bikini nóng bỏng, cố ý làm lộ dáng người của mình.

Yến Quy hờ hững liếc mắt người phụ nữ này một cái, ngay sau đó thu hồi tầm mắt, cầm lấy ly nước chanh ở trước mặt mà uống một ngụm.

Người phụ nữ không được Lục Thâm đáp lại, không tức không bực, đi đến bên cạnh Lục Thâm mà đứng yên, khom lưng nhìn cô, cười nói; "Xin chào Lục lão sư, em tên là Du Lệ Phân, công ty giải trí Thiên Hải."

Lục Tham híp mắt, cô kỳ thật nhận ra Du Lệ Phân, nhưng chỉ là mặc kệ cô ta, người phụ nữ này là diễn viên nổi tiếng dưới trướng công ty giải trí Thiên Hải. Thiên Hải là ông chủ cũ của Hướng Thiển, lại nói Du Lệ Phân xem như là đồng nghiệp cũ của Hướng Thiển, bởi thế Lục Thâm cũng biết cô ta —— diện mạo thanh thuần sinh động, tính cách lại 'Trà nghệ' toàn tập, còn thích đùa giỡn người nổi tiếng khác.

Lục Thâm không muốn để ý cô ta, nhưng sự giáo dưỡng từ trong xương cốt khiến cô vẫn khẽ gật đầu, mở miệng hỏi: "Có việc gì sao?"

Du Lệ Phân dựa đến càng gần, mái tóc ướt dầm dề mới từ trong nước ra tới suýt chút nữa quét vào mặt của Lục Thâm, Lục Thâm nhạy cảm mà đứng lên sau đó lẩn tránh một chút.

"Du tiểu thư, nếu cô không có chuyện để nói, thì mời cô đi cho." Ngữ khí của Lục Thâm đã không còn tốt, vẻ mặt cũng rất khó coi.

"Đừng đừng, em có việc mà Lục lão sư." Trên mặt của Du Lệ Phân không có lộ ra bât luận biểu tình xấu hổ gì, trái lại còn không biết xấu hổ mà xông đến trước người của Lục Thâm một bước.

"Em nghe nói công ty điện ảnh Vạn Lý đang chuẩn bị quay một bộ phim gián điệp, cải biên từ tiểu thuyết của Lục lão sư, cho nên muốn thân cận với Lục lão sư mộ chút, gặp mặt một lần, không biết Lục lão sư có thể cho một cơ hội hay không?" Ý đồ của cô ta quá mức rõ ràng, không chút nào che giấu, trắng trợn tới mức mặc dù Yến Quy không hiểu giới giải trí cũng nhịn không được phải giương mắt nhìn cô ta.

Lục Thâm càng nhăn mày hơn: "Cô nên để đoàn đội đi nói chuyện với người phụ trách của điện ảnh Vạn Lý, mà không phải đến đây tìm tôi!"

"Hiện tại ai mà không biết quan hệ giữa Lục lão sư và Thẩm thị chứ? Điện ảnh Vạn Lý lệ thuộc vào Thẩm thị, chỉ cần Lục lão sư và em gái của ngài là tiểu Thẩm đổng nói dùm một tiếng, vậy còn không phải là chuyện của một mình ngày sao?" Du Lệ Phân vừa nói vừa bước nửa bước về phía Lục Thâm, một tay vén tóc, một tay còn lại vươn ra muốn thử vuốt ve cổ tay của Lục Thâm.

Lục Thâm theo bản năng lui về phía sau, cô hiện tại đã rất tức giận, độ ấm quanh thân đều hạ xuống, gương mặt lạnh lùng, lúc đang tính mở miệng, thì một thanh âm quen thuộc đúng lúc truyền đến.

"Du Lệ Phân, trước khi cô quyến rũ vị hôn thê của tôi, có hỏi qua tôi chưa?"

Thân thể căng cứng của Lục Thâm sau khi nghe được giọng nói kia lập tức thả lỏng ra, ngước mắt nhìn về phía trước sau đó tiến lên đi về phía trước, duỗi tay nắm lấy tay cô ấy, ôn nhu gọi cô ấy: "Thiển Thiển."

Hướng Thiển mới thay áo tắm từ trong phòng đi ra tới, không ngờ tới khi quay trở lại thì nhìn thấy vị đồng nghiệp cũ không có mắt này muốn duỗi tay sờ soạng lấy vị hôn thê nhà mình! So với bơi lội, sự tàn sát lại không ngừng xuất hiện, đồ tiện nhân diêm dúa có ý đồ quyến rũ vị hôn thê của cô mới càng quan trọng hơn!

Nắm chặt tay của Lục Thâm, Hướng Thiển lười nhác mà nhấc mí mắt liếc nhìn Du Lệ Phân, lạnh giọng nói: "Nhân lúc tôi không có ở đây muốn làm gì vị hôn thê của tôi? Du tiểu thư, tôi tuy rằng không ở Thiên Hải, nhưng mọi người vẫn còn ở trong giới giải trí, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, phiền cô tự trọng!"

Du Lệ Phân thấy cô lại đây, thu hồi vẻ mặt cố ý kiều mị vừa rồi của mình trước mắt Lục Thâm lại, cô ta lui về sau hai bước bảo trì khoảng cách an toàn, hai tay khoanh ngực đứng ở kia, vẻ mặt khinh thường.

"A, Hướng tiểu thư cũng ở đây sao? Tôi mới nãy thấy Lục lão sư một mình, còn tưởng rằng cô không có ở đây, còn đang suy nghĩ buổi tiệc của Thẩm thị lớn như vậy, cô ấy cũng không dẫn cô theo, còn tưởng rằng cảm tình của hai người sắp tan vỡ tới nơi rồi nữa đấy!"

Trên mặt của Hướng Thiển không có biến hóa gì, Lục Thâm lại thay đổi sắc mặt, loại người này ở trước mặt các cô ngang nhiên châm ngòi mối quan hệ giữa các cô, khiến lửa giận của cô trong nháy mắt bốc cháy lên.

Hướng Thiển nắm chặt tay cô ấy trấn an cô ấy, cười nói với Du Lệ Phân: "Sao lại thế? Tôi và Lục Thâm đã đính hôn rồi, hoạt động của nhà chị ấy tất nhiên tôi sẽ tham dự, nhưng thật ra làm phiền Du tiểu thư phải nhớ thương. Du tiểu thư, có câu nói tôi phải nhắc nhở cô một chút, cô nhớ thương tôi như vậy, không phải là thích tôi đấy chứ?"

Sắc mặt của Du Lệ Phân thay đổi một chút, bị câu nói tự mình đa tình của cô ấy làm cho tức giận: "Cô..."

"Tôi nói cho cô biết, đừng yêu tôi, không có kết quả đâu!" Cô dựa vào lòng của Lục Tâm, nhướng mày nói: "Hoa đã có chủ, đừng trông ngóng!"

Vẻ mặt của Du Lệ Phân lại biến hóa thêm mấy lần, cô ta quét mắt vài người đi theo bên cạnh Hướng Thiển, cuối cung hung hăng trừng mắt liếc nhìn cô một cái, xoay người lắc mông rời đi. Chỉ là lúc đi ngang qua Hạ Chi Tình, Du Lệ Phân cố ý đụng vào bả vai của Hạ Chi Tình một cái, chọc đến Nhậm Du Nhiên lập tức mở to đôi mắt.

Nhậm Du Nhiên ôm lấy bả vai của Hạ Chi Tình, chau mày hỏi: "Người này là ai vậy? Tại sao đụng người ta? Mới vừa nãy lại vì sao muốn xáp đến gần Lục Thâm?"

Tính tính của Hạ Chi Tình tốt mà vỗ vỗ mu bàn tay của cô, mà nói: "Cô ta tên Du Lệ Phân, diễn viên nổi tiếng, từng là Thị hậu, là tiền bối cùng công ty của em, hiện tại cùng tổ đóng phim với em."

"Cùng công ty? Còn cùng 1 tổ? Chính là cái tổ sắp khai máy ở Tân Hà sao?" Nhậm Du Nhiên chau mày nói: "Cô ta mới vừa nãy còn đụng em, về sau còn đóng phim cùng nhau chẳng phải là mỗi ngày tìm em gấy phiền phức sao?"

Nhìn ra được Nhậm Du Nhiên có chút bực bội, Hạ Chi Tình muốn trấn an cô, Hướng Thiển lại giành trước một bước nói "Bộ phim này Chi Tình là nữ chính, Du Lệ Phân diễn nữ 2, nhưng bởi vì ca vị (*) của của cô ta lớn, nên Thiên Hải tranh thủ tên tuổi của cô ta mà 'diễn xuất hữu nghị', xem như nể nang mặt mũi cô ta. Chẳng qua là trong lòng của cô ta biết rất rõ, lần này là bị Chi Tình áp phiên (**), chuyện này khiến cho cô ta rất khó chịu!"

(*) 咖位- Ca vị: chính là địa vị của minh tinh trong vòng tròn giải trí, ca vị càng cao, lực ảnh hưởng càng lớn.

(**) 压番 - Áp phiên: Cụm từ được dùng trong giới phim ảnh và giới giải trí, chính là tranh giành phiên vị, vai diễn lấn át những vai khác.

Bỏi vì chuyện thành ra như vậy, bốn người mới thay áo tắm xong tạm thời không muốn bơi bội, mà một lần nữa ngồi xuống tiếp tục nói chuyện về chủ đề là Du Lệ Phân. Cô ta và Hướng Thiển tuổi cũng gần bằng nhau, lúc trước khi Hướng Thiển vẫn còn ở Thiên Hải, cô luôn bị đè đầu, vẫn luôn không phục, hiện tại Hướng Thiển rời khởi Thiên Hải tự lập môn hộ, cô ta rốt cuộc trở thành 'Nhất tỷ' danh xứng với thực của Thiên Hải, vốn dĩ là chuẩn bị dương mi thổ khí ( lên mặt), kết quả không ngờ tới bộ phim mới tiến tổ lại bị hậu bối cùng công ty là Hạ Chi Tình áp phiên.

Hạ Chi Tình là hậu bối mà Hướng Thiển dẫn dắt, hai người hợp tác qua một bộ phim song nữ chủ, tháng trước vừa phát sóng, rating vang dội. Hơn nữa đầu năm nay Hướng Thiển tham gia vào đoàn phim điện ảnh của Nhậm Trác Nhiên, Du Lệ Phân vốn dĩ đã rất tức giận, ai ngờ khiến cô ta càng tức giận hơn là việc Hạ Chi Tình cư nhiên thành công nhận được vai diễn nữ 2 của bộ phim điện ảnh đó! Một bộ phim truyền hình nổi tiếng, cộng thêm một bộ phim điện ảnh đang chờ vinh danh, giá trị của Hạ Chi Tình đi lên như nước lên thì thuyền lên, bộ phim mới lần này trực tiếp lấy luôn vai diễn nữ chủ!

"Lúc trước khi tham gia thảo luận kịch bả, Du tiểu thư thường xuyên đến trễ...."Hạ Chi Tình bất đắc dĩ nói: "Phim mới này đạo diễn cũng là một người mới, không có uy vọng gì, cũng không có cách nào nói cô ta. Hơn nữa..."

"Hơn nữa Du Lệ Phân có bối cảnh." Hướng Thiển rất tự nhiên mà nói tiếp: "Cô ta là tình nhân của Chủ tịch tập đoàn Giai Nghiên, công ty đầu tư của tập đoàn Giai Nghiên là một trong những nhà đầu tư của bộ phim này."

Cố Dĩ Tiện kinh ngạc hỏi: "Bối cảnh thế này còn không lên làm nữ chủ được?"

Hạ Chi Tình cười nói: "Bởi vì nhà sản xuất và nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này là điện ảnh Vạn Lý, là công ty điện ảnh của Thẩm thị." Đây cũng là tại sao hôm nay trong buổi tiệc trong năm của Thẩm thị, Du Lệ Phân cũng có thể tham gia, dù sao bộ phim đang quay là Thẩm thị đầu tư, xem như là một nửa nhân viên.

Tầm mắt của Hạ Chi Tình đặt lên người của Lục Thâm, nói: "Những bộ phim có sự tham gia của điện ảnh Vạn Lý đều có danh tiếng là chế tác hoàn mỹ, tất cả diễn viên muốn lấy được vai diễn đều cần phải thông qua buổi thử vai chính quy! Cô ta thử vai nữ chủ không thông qua được, cuối cùng đoàn phim quyết định để cô ta diễn vai nữ 2...Nhưng mà lấy lòng dạ của cô ta, chắc chắn sẽ không thừa nhận là bản thân thử vai không thông qua, trong đầu luôn suy nghĩ em có phải dựa vào việc đi cửa sau mà có được vai diễn hay không....Cho nên cô ta muốn thân cận với Lục lão sư để tiến gần với Thẩm thị hơn. Hơn nữa điện ảnh Vạn Lý đang chuẩn bị chế tác một bộ phim IP lớn, là nguyên tác của của Lục lão sư, cô ta chắc là muốn vai diễn trong bộ phim đó."

Lục Thâm cầm lên ly nước uống một ngụm, nói: "Ai có thể diễn ai không thể diễn, đạo diễn của đoàn phim chuyên nghiệp hơn so với tôi."

Cô ấy nói chuyện rất nghiêm trang, Hướng Thiển nhìn cô ấy mà cười, trêu chọc nói: "Đúng vậy, Lục lão sư của chúng ta tuyệt đối công tư phân minh, ngay cả tớ muốn diễn nhân vật của chị ấy cũng phải thật thà thành thật mà đi thử vai đấy!"

Ánh mắt Lục Thâm nhìn về phía cô đều tràn đầy thâm tình, nói: "Lần sau chị có thể đặc biệt tạo ra một nhân vật riêng cho em, chỉ em có thể diễn, ai cũng không được!"

Du Lệ Phân nói đến cùng bất quá chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, một trò khôi hài bé nhỏ không đáng nhắc đến, cô ta muốn quyến rũ Lục Thâm để lấy được vai diễn, trước không nói Hướng Thiển có đồng ý hay không, chính bản thân của Lục Thâm tránh còn không kịp! Nhưng mà có thể nhìn ra được cô ta thật sự rất sốt ruột, rõ ràng vẫn duy trì mối quan hệ bao dưỡng với chủ tịch Giai Nghiên, hiện tại lại còn muốn đụng tới Lục Tâm, nếu như lúc này bị kim chủ của cô ta biết được, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cô ta.

Lúc sau bốn người đã thay đổi áo tắm cùng nhau bơi lộ, sắp đến giữa trưa, người ở bên boong thuyền ngoài trời này càng ngày càng nhiều, các cô ở chỗ này có hai vị minh tinh đang rất nổi, chỉ chốc lát sau liền hấp dẫn không ít fans đến xin ký tên.

Bởi vì đều là nhân viên của các công ty của Thẩm thị, Hướng Thiển và Hạ Chi Tình rất hào phòng mà ký tên tặng mọi người, thái độ ôn hòa hữu lễ, ai đến cũng không cự tuyệt.

Sáu người ở trên boong thuyền chơi đến qua giờ ngọ, trời càng ngày càng nắng mới trở lại phòng tắm rửa thay quần áo, lúc sau lại cùng đi đến nhà hàng Hoàng gia ở trên du thuyền ăn cơm.

Nhà hàng Hoàng gia xuyên qua 3 tầng tàu, tầng 1 là sảnh xoay tròn, tầng 2 là sảnh Hoàng hậu, tầng 3 là sảnh Đế vương. Phòng của các cô đều ở phòng VIP ở tầng 3, trực tiếp từ bên phòng đi xuyên qua một khúc hành lang là có thể tới sảnh Đế vương, Lục Thâm ở chỗ này đã giữ chỗ ngồi.

Ánh sáng chiếu sáng Sảnh Đế vương có thể nói là hoàn mỹ, sẽ không quá sáng nhưng ánh sáng vừa đủ, ánh sáng cũng rất đúng chỗ, khiến người khác cảm thấy vô cùng thoải mái. Trên mặt đất được trải một tấm thảm dày màu đõ sẫm, hoàn toàn hấp thu tiếng bước chân của khách khứa, một cửa sổ rất lớn gần sát đất thích hợp cho việc ngắm cảnh, còn ba mặt còn lại của vách tường đều đúng lúc trưng bày đủ loại tranh nghệ thuật mà người ngoài nghề nhìn không hiểu nghệ thuật là gì.

Mọi nơi trên chiếc du thuyền này đều tỏa ra hương vị của tiền, khiến người ta nhìn thấy là đủ no rồi.

Các cô mới vừa bước vào nhà hàng, ở đối diện đi đến một người con gái trẻ tuổi, một thân cao mặc tây trang, dáng người thon thả đĩnh đạt, khí tràng mạnh mẽ.

"Chị!" Người con gái đến trước mặt của Lục Thâm, phía sau cô ấy còn có hai người đàn ông mặc tây trang phẳng phiu đi theo, chắc là cấp dưới.

Tầm mắt của cô ấy lại chuyển đến trên người Hướng Thiển, cười nói: "Chị dâu!"

Thân phận của người con gái này không cần nói cũng biết, Hoàn Thái nữ của tập đoàn Thẩm thị - Thẩm Tình Không.

Lục Thâm thấy cô ấy vội vội vàng vàng, quan tâm hỏi: "Đi đâu thế?"

"Còn có chuyện cần phải xử lý." Mấy năm nay Thẩm Tình Không đã bắt đầu dần dần tiếp nhận những sự vụ từ nhỏ đến lớn của tập đoàn từ tay cha mình, hiện tại mỗi ngày đều rất bận rộn.

"Ăn cơm chưa?"

Thẩm Tình Không cười lộ ra hai cái má lúm đồng tiền, nói: "Ăn rồi ạ!" Cô ấy ở trước mặt chị gái mình là một dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời, trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ sát phạt quyết đoán ngày thường ở trong công việc, hai vị quản lý của tập đoàn ăn ý mà dời tầm mắt đi, làm bộ như không nhìn thấy dáng vẻ trái ngược này của tiểu Thẩm đổng.

Lục Thâm lại dặn dò cô ấy hai câu, kêu cô ấy chú ý nghỉ ngơi, thì thả cho cô ấy đi để nhanh chóng xử lý công việc.

6 người ngồi gần vị trí cửa sổ, nơi này phong cảnh tuyệt đẹp. Bởi vì kỳ thật đã qua thời gian ăn cơm trưa, cho nên lúc này người trong nhà ăn không nhiều lắm, 6 người các ô vui vẻ tự tại, vừa ăn vừa nói chuyện.

Đang trò chuyện, ở trước cửa nhà hàng truyền đến thanh âm ồn ào, 6 người tò mò nhìn qua, thì thấy một người nhân viên phục vụ trẻ tuổi khom lưng cúi đầu, không ngừng xin lỗi người ở trước mặt.

"Xin lỗi quý khách, thật sự xin lỗi, tôi không phải cố ý!"

"Biết chiếc váy này của tôi mắc bao nhiêu không? Anh đem canh đổ hết lên trên người tôi rồi, trả nổi không hả?"

Hướng Thiển nhéo mắt, nói: "Hừ, Du Lệ Phân thật đúng là đi đến đâu cũng diễn xuất nhiều đến thế."

Du Lệ Phân có lý không tha người, trước mặt mọi người chửi mắng nhân viên phục vụ kia không có chỗ dung thân. Bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông đang đứng, dáng người đĩnh đạt, khí chất bất phàm, mái tóc ngắn của người đàn ông được cắt tỉa rất kỹ lưỡng, một thân cao mặc tây trang màu đen, bóng lưng ngay thẳng.

Ánh mắt của Yến Quy rơi xuống bóng dáng của người đàn ông, hơi ngẩn ra.

Hướng Thiển lên tiếng giới thiệu cho các cô biết: "Người đàn ông kia, chính là chủ tịch của tập đoàn Giai Nghiên - Từ Tinh Dịch. Công ty của bọn họ và Thẩm thị có lui tới không ít nghiệp vụ, bởi vì quen biết với nhau, cho nên hằng năm đều nhận lời mời tham gia buổi tiệc của Thẩm thị."

Từ Tinh Dịch vẫn luôn đứng bên cạnh Du Lệ Phân, không lên tiếng giúp đỡ cũng không cản cô ta, chỉ là lặng lặng nhìn xem trò khôi hài này, nhưng là một người khán giả xem náo nhiệt.

Một lát sau, tựa hồ là cảm giác được gì đó, Từ Tinh Dịch chậm rãi quay đầu, nhìn thoáng qua phương hướng 6 người các cô đang ngồi.

Chỉ là một cái liếc mắt tiếp xúc ngắn ngủi, trong lòng của Yến Quy đột nhiên nhảy dựng lên, có cảm giác hơn kỳ lạ từ đáy lòng lan tràn ra. Cô muốn nhìn kỹ Từ Tinh Dịch, nhưng đối phương đã thong thả quay đầu lại, không để lại ánh mắt nhìn chỗ này nữa.

---------------Hết chương 128------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro