Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Đại bắn lễ trận chung kết, vẫn như cũ rút thăm quyết đấu, các ngươi mỗi người chỉ có một mũi tên cơ hội,đội thắng được người nhiều đó là quán quân”

“Tổ 5, Hàn Thắng Trí đối Văn Bân”

Không ngoài sở liệu vẫn là đụng phải Hàn Thắng Trí, tuy rằng Tuyết Văn Hi không có mười phần nắm chắc, nhưng vì Mục Tiểu Mạn, nàng cũng muốn dùng hết toàn lực

“Văn Bân, ngươi cần phải bắn chuẩn hồng tâm a, bất quá, muốn đến trước thấy rõ ràng bia ngắm mới được”

“Đa tạ học trưởng nhắc nhở”

Mặc kệ Hàn Thắng Trí khiêu khích, vẫn là mặt khác đường sinh không xem trọng, Tuyết Văn Hi đều không để bụng, lần này đại bắn lễ không riêng gì vì chính mình, cũng liên quan đến tương lai nàng cùng Mục Tiểu Mạn, nàng cần thiết phải thắng

“Tổ thứ 5”

Trước bốn tổ đều đã bắn xong, điểm số lần thứ 2  hoà, Tuyết Văn Hi đã thành hy vọng toàn đội,này cũng làm nàng càng thêm khẩn trương

“Văn Bân, cố lên”

Một bên mặt sau bình phong,Mục Tiểu Mạn lộ đầu trộm nhìn, nàng cũng có chút lo lắng, rốt cuộc Hàn Thắng Trí kỹ thuật nàng cũng là biết đến

“Văn công tử, cố lên”

Tuyết Văn Hi cùng Hàn Thắng Trí nghe tiếng đều nhìn về phía Mục Tiểu Mạn, nghe được nàng cổ vũ Tuyết Văn Hi, Hàn Thắng Trí sửng sốt một chút, trong tay mũi tên bắn lệch, chỉ bắn trúng 6 điểm

Tuyết Tăn Hi cảm thấy nhất định sẽ thắng, kéo cung tiễn ra, tay lại bị thương, nguyên lai là bị Lâm Bính Thân động tay động chân, nhưng nàng không có từ bỏ, nếu đều đi đến bước này,vô luận kết quả như thế nào,nhất thiết kiên trì tiến lên

Tuyết Văn Hi chịu đựng đau xót, gian nan kéo cung ra, mũi tên bắn ra, mệnh trung hồng tâm, nàng thành công, mọi người đều hoan hô, Tuyết Văn Hi giống như đang nằm mơ, nàng kích động khắp nơi tìm kiếm cái gì, tầm mắt dừng ở một bên trên người Mục Tiểu Mạn

Người cẩn thận sau bình phong,vui vẻ cùng Tuyết Văn Hi ánh mắt giao xúc, tựa hồ sắp khóc, giờ phút này Mục Tiểu Mạn muốn làm nhất chính là tiến lên cùng người nàng yêu ôm nhau a

“Hôm nay buổi tối, đến Phố Nam Vũ Lạc Cư, ta đã chuẩn bị rượu và thức ăn tốt nhất vì mọi người chúc mừng”

“Đêm nay không phải Mục Tiểu Mạn diễn xuất sao”

Đột nhiên nghĩ đến sau đại lễ bắn cung là nội dung quan trọng chính là Mục Tiểu Mạn biểu diễn, lâu như vậy cũng không gặp được bóng dáng nàng,Tuyết Văn Hi có chút buồn bực

“Vị học trưởng của chúng ta thi đấu thua không còn mặt mũi, nào còn có tâm tư an bài diễn xuất a”

“Mục cô nương đáng thương, tỉ mỉ chuẩn bị tiết mục, lại không có cơ hội diễn cho người mình yêu xem”

Tuyết Văn Hi có chút ngượng ngùng, xấu hổ gãi gãi đầu

“Ta tay bị thương, uống rượu không được,không ở cùng các huynh được”

Vốn dĩ Mục Tiểu Mạn là tới diễn xuất, hiện tại bị đuổi ra khẳng định sẽ thực thương tâm, Tuyết Văn Hi quyết định vẫn là đi Mây Tía Cư nhìn xem nàng tương đối tốt

“Thịch thịch thịch”

“Ai”

“Là ta”

“Văn công tử, mời vào”

Nghe được thanh âm Tuyết Văn Hi, Mục Tiểu Mạn vội vàng đứng dậy

“Công tử tay tốt chút nào chưa”

“Không sao,chỉ trầy da một chút”

“Vẫn là để ta nhìn xem đi”

Mục Tiểu Mạn lôi kéo Tuyết Văn Hi ngồi xuống, từ tráp lấy ra kim sang dược, thật cẩn thận mở băng gạc trên tay Tuyết Văn Hi ra, mềm nhẹ bôi thuốc mỡ

“Rất đau hả”

“Không đau”

Vừa dứt lời Tuyết Văn Hi tay liền run rẩy một chút, Mục Tiểu Mạn bị biểu tình của nàng chọc cười

“Nàng cười, về sau thường xuyên cười đi, ta thích xem bộ dáng nàng cười”

“Công tử”

Mục Tiểu Mạn nhẹ nhàng bao thượng băng gạc, đứng dậy đi đến phía sau Tuyết Văn Hi, vỗ ở đầu vai nàng tay mềm nhẹ mát xa

“Công tử hôm nay chính là tỏa sáng rực rỡ trong lòng Tiểu Mạn”

Mục Tiểu Mạn chậm rãi cúi đầu, môi dán ở nhĩ sau Tuyết Văn Hi,nhẹ nhàng phun khí

“Công tử, Tiểu Mạn hôm nay chính là bị đuổi ra ngoài,huynh muốn như thế nào bồi thường ta”

Tuyết Văn Hi chậm rãi nhắm mắt lại, cảm thụ chút nhĩ sau truyền đến hơi thở, còn có chính mình tim đập

“Đêm nay, ta có thể lưu lại không”

“Tùy huynh”

Ngoài cửa sổ có gió nhẹ phất quá, thổi ánh nến nhẹ nhàng loạng choạng

Bị ánh nến tắt đi,công tử tuấn tú một mặt cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro