Chương 10: Kì Thi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau lần đó, Lâm lão sư có tìm ta nói chuyện vài lần, nàng nói ta không cần mang áp lực tâm lí, lão sư luôn tin tưởng ngươi linh tinh , đều bị ta dùng biểu tình lạnh lùng đáp lại,nàng đối với ta cảm thấy thực bất đắc dĩ. Ngươi là dùng thân phận lão sư đối đãi ta, vậy nên ta cũng dùng thân phận học sinh nhận sự quan tâm của ngươi

Kì thi tới rất nhanh, các lão sư cố gắng truyền đạt các kỹ năng thi cho học sinh. Các học sinh đều học sống học chết. Ta cũng vậy,ta muốn chứng minh cho Lâm lão sư thấy không phải ta không thể. Hiện tại những gì ta có khả năng cho nàng, nhất định phải cho, thứ hạng cũng tốt, thảnh thơi cũng tốt. Yên tâm, ta muốn dùng hành động chứng minh tình yêu của ta

Đêm trước ngày thi ta mất ngủ, ta thật sự rất nhớ Lâm lão sư

Cầm lấy di động, đánh xong tin nhắn lại xóa. Ta khi nào trở thành người do dự như vậy

"Nếu lại liếc nhìn gươi một cái,

Có còn cảm giác hay không

Năm đó tố mặt hướng lên trời yếu nhiều thuần khiết còn có nhiều thuần khiết.

Không họa..." (nhạc chuông điện thoại, thứ lỗi ta không biết phải edit lại như thế nào

Di động vang lên, nhìn nhìn màn hình, lâm lão sư? Kích động, không yên, thật lâu Lâm lão sư đã khộng chủ động gọi cho ta. Thật sự là tâm linh tương thong a.

"Alo, Lâm lão sư." Ta run run nói.

"Ân. Tiểu Tô Tử a, ngày mai sẽ thi, ta sợ ngươi ngủ không được, không có việc gì đi?" Quan tâm thăm hỏi

"Ân, không có việc gì, yên tâm đi, ta sẽ thi tốt." Làm sao ngủ được, khi trong đầu đều là người

"Nga, vậy được rồi. Ngủ ngon nha, ta cúp máy, ngày mai còn phải coi thi." Âm thanh mơ hồ, đại khái là đang ngủ thức dậy gọi điện thoại đi. Lão sư, ngươi làm cho ta dùng cái gì kham?

Mở tivi, nhìn học sinh cùng các lão sư trả lời câu hỏi, ta đột nhiên trong lúc đó có chút cảm khái, nếu ta học tốt ngữ văn, như vậy ta cũng sẽ như những học sinh này, không khỏi nghĩ tới việc tiết ngữ văn nhìn chằm chằm lão sư cười ngu ngốc. Quyết định , hiện tại ta không thể dừng lại ở mức không làm lão sư thất vọng, ta muốn nàng phải tự hào vì ta, ta muốn Ngữ văn đứng nhất toàn khối, thậm chí tất cả các môn đều đứng nhất, không thể cứ như vậy suy sút .

Hạ quyết tâm, trong lòng thật kích động, ta như nhìn được cảnh Lâm lão sư cầm bài thi của ta đắc ý khoe với các lão sư cùng phòng. Được rồi, lão sư ta sẽ cho ngươi tự hào

Cuộc thi, một ngày, hai ngày rồi ba ngày

Rốt cục thi xong, ai cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, còn việc thi được hay không để tùy ý ông trời vậy

"Tô Tử." Pháo cùng ta đang chuẩn bị ra cửa

"Lâm lão sư." Ta kinh ngạc quay đầu nhìn xem,

"Ha ha đúng vậy. Tô kì,thật giỏi!" Lâm lão sư vỗ vỗ bả vai ta.

"Đúng vậy, xếp hạng 98 toàn trường. học thật tốt a! Ta biết ngươi không lên tiếng thì thôi, một khi nói nhất định nổi tiếng." nàng cười ha hả nói với ta nói.

Rốt cục, tảng đá trong long ta có thể đặt xuống đất, ta không hi vọng quá xa ngay lập tức có thể đứng nhất, nhưng ta nhất định sẽ hảo hảo cố gắng .Nhìn Lâm lão sư mặt mang đầy ý cười,quyết tâm tựa hồ càng thêm kiên định."Lâm lão sư, ngươi có nhớ hay không? Mời ta đi ăn cơm a"

"Hảo, tiểu quỷ,không phải đến tìm ngươi đi ăn sao! Đi mau , tiểu Chu lão sư của ngươi chờ đẽ sốt ruột lắm rồi" Không chần chứ liền kéo ta đi, không khỏi cảm than " nữ nhân này làm chuyện gì cũng hấp tấp''

"Nhìn các ngươi, có ăn liền không ai để y đến ta. Lâm lão sư thực bất công sao không mời ta." Pháo than thở

"Ai kêu ngươi không phải Tô Kì?" Lâm lão sư nở nụ cười, ta giật mình,lão sư những lời này có nghĩa là đối với ngươi ta là độc nhất vô nhị có đúng không?
----------------------------------------
"Ah, Tô Kì đến đây? Thi thật tốt ah. Thật không đơn giản." Tiểu Chu lão sư thấy chúng ta đi đến, vội vàng đứng lên.

"Thấy chưa, ta đã nói với ngươi đứa nhỏ này rất có tương lai, ngươi còn không tin ta" Lâm lão sư vẻ mặt đắc ý, ta nở nụ cười, rốt cục có thể làm cho lão sư vì ta mà tự hào .

"Ai, tiểu Lâm a, ngươi thật là một lão sư tốt, ta nha, cũng chỉ biết mắng đệ tử mà thôi,hiện tại lấy ngươi làm tấm gương phấn đấu. "Tô Kì, ta vì hành vi trước kia nhận lỗi. Lão sư không tốt, xem chút hủy đi tương lai của ngươi"

"Lão sư sao lại nói như vậy, là ta không tốt." Nhìn lão sư trước mắt, trong long có phần áy náy, đúng vậy, ta một bên quậy một bên nháo chưa từng nghĩ đến cảm giác của các lão sư, mà hiện tại ta thực lo lắng, có phải ta đã trưởng thành hơn không?

"Đứa nhỏ,ngươi thật sự trưởng thành a." Tiểu Chu lão sư cảm thán.

"Tốt lắm, Tô Kì, nhanh lên ăn cơm."

"Chu lão sư, hôm nay chuẩn bị xuất tiền đi." Ta nở nụ cười.

"Không sợ, ta đãi các ngươi một bữa, cám ơn ngươi đã dạy ta một bài học, yên tâm đi, ta về sau sẽ thay đỗi phương pháp giảng dạy, không bao đánh mắng học sinh nữa"

"Chu lão sư,ngươi nói vậy là sao? Lâm lão sư thường xuyên nhéo ta bầm dập mặt mũi a, học sinh đánh vẫn là tốt nhất."

"A, Lâm lão sư, ngươi cũng đánh người? Ta cứ nghĩ..."

Lâm lão sư liếc ta một cái, rõ ràng là đang truyền đạt lời cảnh cáo "xú tiểu tử, cẩn thận đi"

"Ta khi nào thì đánh ngươi mặt mũi bầm dập ?".

"Lão sư ngươi nói ,sử dụng nghệ thuật nói qua có thể tăng tính thuyết phục." Ta vô tội chớp chớp mắt nhìn lão sư. Đã lâu chưa cùng lâm lão sư trao đổi thân thiết như vậy.

"Ha ha ha, Lâm lão sư, ngươi thật lợi hại,ta đã biết được." Tiểu Chu lão sư cười mau úp mặt xuống bàn,vui như vậy sao?

"Hảo hảo hảo, là lỗi cũa ta, đại thiếu gia mời ngươi chọn món!" Lâm lão sư đối ta bất đắc dĩ

Tùy tiện chọn vài món ăn , sau đó lại bắt đầu nói chuyện cùng Chu lão sư, nói chuyện trung học, làm cho Lâm lão sư cười nhạo ta, Chu lão sư, ngươi là đang trả thù ta đi.

Nhân sinh a, chỉ còn hai chữ 'Bất đắc dĩ'.

Ta cùng Lâm lão sư 'xa cách' cũng bị bữa ăn này dẹp bỏ.Có vài việc làm cho người ta đau khổ, không thuận theo lòng người vậy lấy bất biến ứng vạn biến đi, cho dù ta thật thống khổ, cũng không thể làm cho Lâm lão sư gặp khó khăn, tình yêu tuổi mười sáu cũng thật vĩ đại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro