Chương 157: Phiên Ngoại 3 - H (Hiệp 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở rất nhiều thời điểm, chỉ là một câu nói bình thường, xuất hiện ở hoàn cảnh đặc biệt, thời khắc đặc biệt sẽ trở thành lời nói cảm động sâu sắc. Mà những lời này của Tăng Khả Hận, đúng là như thế. Hiện tại, các nàng hết sức chân thành, dùng thân thể biểu đạt tình yêu dành cho nhau. Chính là Lục Úy Lai hiểu rõ Tăng Khả Hận như vậy, đối phương cũng đồng dạng hiểu rõ chính mình.Các nàng đã yêu từ rất lâu và sâu nặng, từ lúc còn ngây thơ chưa biết gì, cho đến khi vượt qua sinh tử cùng nhau.

Lục Úy Lai thực may mắn Tăng Khả Hận có thể xuất hiện ở trong sinh mệnh của mình, càng thêm vui mừng là, các nàng như thế yêu nhau, hiểu nhau, gần nhau.Ngọn lửa dưới bụng dấy lên càng mãnh liệt, đốt cháy thiêu nóng tê dại da thịt phía ngoài. Thân thể bị kìm ở trên giường, ngón tay bị Tăng Khả Hận liên tục nhả ra nuốt vào , một lần lại một lần đâm vào tận sâu bên trong. Lục Úy Lai biết, Tăng Khả Hận lúc này là sung sướиɠ, từ khóe môi vểnh lên là có thể nhìn thấy 'nhất thanh nhị sở'*.

*: rõ ràng, minh bạch như là phát hiện ánh mắt chăm chú nhìn mình, nàng mở cặp mắt tràn đầy hơi nước, cúi đầu nhìn phía cô.

Từ trên cao như thế nhìn xuống khiến nàng thập phần khí thế, giống như một nữ vương ôm tọa lấy giang sơn, còn chính mình là độc chiếm của nàng, mà sự thật cũng quả thật như thế. Tăng Khả Hận đẹp, Tăng Khả Hận tốt, Tăng Khả Hận hết thảy đều làm cho chính mình bị thu phục. Không cần gì lý do, Lục Úy Lai cam tâm tình nguyện trở thành tù binh của nàng.

Chẳng qua, cô một cái tù binh lại tại thời điểm này cũng không thể chỉ đơn thuần nằm ở trên giường để Tăng Khả Hận phụ trách mọi thứ, chính mình mới hẳn người tiến công mới đúng. Nghĩ như vậy , Lục Úy Lai gợi lên khóe môi, mạnh mẽ ngồi dây. Động tác này của cô vừa vặn khiến ngón tay còn đang trong cơ thể Tăng Khả Hận đâm sâu và càng sâu mà trước nay chưa từng có, thẳng tắp chạm đến hoa tâm phía sau nơi tư mật này.

Thân thể bị Lục Úy Lai cường thế đánh sâu vào, Tăng Khả Hận ngẩng đầu lên khinh ngâm ra tiếng, thiếu chút nữa liền mất đi cân bằng ngã sấp xuống bên giường. Lúc này, Lục Úy Lai vội vàng vươn đem nàng ôm vào trong ngực, cùng lúc đó khởi động ngón tay, thật sâu tiến vào nàng, xâm chiếm nàng, làm cho nàng lâm vào điên cuồng, vô lực.Tư thế ngồi như thế khiến cho thân thể hai người trở nên dễ dàng sáp nhập, ngón tay Lục Úy Lai thon dài đang ở trong cơ thể chính mình rong ruổi, mỗi lần đều phải chạm được nơi cuối cùng của thông đạo mới bằng lòng bỏ qua.

"Úy Lai... thật sâu... Ngươi tiến vào thật tốt nha... n!" Tăng Khả Hận thân thể mẫn cảm căn bản không thể thừa nhận xâm nhập như vậy, nàng đứt quãng nói ra , lời nói mang theo thỏa mãn, mang theo vài tia khẩn cầu, đôi con ngươi bởi vì thỏa mãn mà ẩn ẩn một tầng hơi nước.Nhìn Tăng Khả Hận lúc này bộ dạng hãm sâu vô thố, Lục Úy Lai cũng không có hảo tâm buông tha nàng, ngược lại càng tăng nhanh tốc độ lực tay. Tăng Khả Hận mất khí lực chống đỡ, chỉ có thể đem cằm tựa vào trên vai Lục Úy Lai, kiệt lực đi cọ xát thân thể Lục Úy Lai. Hai người trước ngực no đủ tiếp xúc cùng một chỗ, áp vào nhau mạnh mẽ làm Tăng Khả Hận có chút khó khăn thở dốc, nhưng nàng lại yêu thích loại cảm giác này.

"Tiểu Hận, có mệt không?" ở một khía cạnh khác trong trận kícɧ ŧìиɧ, nhận thấy được Tăng Khả Hận thở dốc càng ngày càng nặng, rêи ɾỉ cũng càng phát ra mềm mại vô lực. Lục Úy Lai hơi chút thả chậm động tác, đau lòng vuốt ve khôn mặt đẫm mồ hôi, lấy tay thay Tăng Khả Hận nhẹ nhàn ấn ở eo, ở hai bên lõm của thắt lưng xoa bóp lên xuống..Lục Úy Lai làm như vậy vốn là hảo ý, muốn giúp Tăng Khả Hận giảm bớt một ít gánh nặng mệt nhọc.

Nhưng là, nàng lại quên phần eo nơi này chính là phần nhạy cảm nhất của Tăng Khả Hận. Kɧoáı cảʍ từ cái vuốt ve của Lục Úy truyền khắp toàn thân, cái loại này tự 'dương phi dương'*, cảm giác tê dại làm cho Tăng Khả Hận hoàn toàn xụi lơ uốn éo, như dòng suối, chỉ có thể nằm úp sấp trong lòng Lục Úy Lai nhẹ nhàng rêи ɾỉ. Dù vậy, Lục Úy Lai như trước không đủ thỏa mãn. Nhìn Tăng Khả Hận như con mèo nhỏ nhu nhược ngã vào trong lòng mình, cô cong cong ngón tay, hung hăng ma sát bên trong tường thành, dùng ngón tay cái mân mê hạt đậu nhỏ bên ngoài nơi trung tâm đó của Tăng Khả Hận. Đó là nút ấn của kho báu, một khi được kích hoạt, nó sẽ mở ra kho báu mang tên hưng phấn và kích thícɧ.

Rõ ràng ở bồn tắm lớn đã làm qua một lần, nhưng "tiểu hồng bảo thạch" này vẫn cứ cương cứng ưỡn lên như vậy. Bị Lục Úy Lai liên tục ấn, áp, bóp, xoa. Khoái ý đoạt mệnh tận xương cốt truyền đến sống lưng, rồi lại từ xương sống khuếch tán tới toàn thân. Tăng Khả Hận cảm thấy chính mình sẽ bị Lục Úy Lai "sủng" đến sắp hỏng rồi, nhưng nàng vẫn là muốn càng nhiều yêu thương. Nàng hy vọng Lục Úy Lai càng thêm hung ác yêu mình, làm cho chính mình vì nàng chết đi sống lại.

"Úy Lai... Lại thô lỗ một chút cũng không...Không sao... Sẽ không hỏng được." Tăng Khả Hận nói xong, một lần nữa uốn éo cái eo đang nghỉ ngơi. Nàng nghiêng người hướng về phía trước nhổm dậy, mà mỗi lần ngồi xuống nàng lại đem thân thể nghiêng về phía sau mà vặn vẹo. Nhận thấy động tác Tăng Khả Hận, Lục Úy Lai ra sức tận lực phối hợp nàng. ở lúc nàng ngồi xuống sẽ đem ngón tay duỗi thẳng, thật sâu tiến vào. Ở lúc nàng nhổm lên sẽ co ngón tay lại, dùng sức mà cọ cọ điểm mẫn cảm bên trong của Tăng Khả Hận.

Hai người trong tình yêu có sự ăn ý rất cao, chỉ là phối hợp vài cái như vậy, Tăng Khả Hận liền cảm thấy mình lại sắp đến. Nhưng là, nàng cũng không muốn nhanh như vậy liền chấm dứt trận hoan ái vui vẻ này. Nàng không thể vô dụng như vậy, chỉ mới vài cái liền bị đánh tơi bời, nàng muốn Lục Úy vội tới nàng nhiều hơn. Chịu đựng thân thể gần như đạt tới đỉnh điểm, Tăng Khả Hận nâng thân mình, chống tay đỡ lấy bả vai Lục Úy Lai, tốc độ chậm lại đong đưa eo, tay còn lại vươn lên ấn đầu Lục Úy Lai đặt trước ngực mình.

Cánh môi bị nhụy hoa phấn hồng cứng rắn phía trước đè ép, sinh ra một loại xúc cảm khıêυ khích lạ kỳ. Nhìn ngọn núi tuyết trắng trước mặt kia, Lục Úy Lai ân cần đem đỉnh hồng mυ"ŧ vào, dùng răng nanh lặp lại khẽ cắn quả hồng nhỏ kia. Nhiều chỗ mẫn cảm toàn bộ bị Lục Úy Lai nắm giữ, khiến cho Tăng Khả Hận vừa mới cố nhịn lại lần nữa xôn xao lên. Nàng cảm thấy thân thể của mình như môt cái bát chứa đầy nước, những ác ma giấu ở trong cơ thể này tùy thời tùy chỗ đều có thể bộc phát ra.

"Úy Lai... Muốn ta... Đừng dừng lại..." Cảm thấy Lục Úy Lai động tác ở miệng bởi vì chính mình kêu to có chút đình trệ, Tăng Khả Hận thúc giục cô tiếp tục thực hiện. Nói xong câu đó, Tăng Khả Hận không khỏi đỏ mặt. Nàng cúi đầu nhìn Lục Úy Lai, hai người bốn mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt đôi bên thấy được vô hạn thâm tình cùng với nồng hậu. Mà 'khởi nguyên'* cho những thứ này, đơn giản là vì một chữ yêu.

*:bắt nguồn, nguồn gốc Tăng Khả Hận chưa bao giờ nghĩ mình là người lãnh đạm, thậm chí so với người bình thường còn mãnh liệt hơn nhiều. Nhưng nếu điều này biến thành sự thật, Tăng Khả Hận có thể không chút do dự khẳng định, thân thể của nàng cũng sẽ chỉ đối với mình Lục Úy Lai có phản ứng. ở rất nhiều đêm cô tịch không ngủ được, trong cơ thể luôn kêu gào lên cái tên này, Tăng Khả Hận sẽ luôn muốn Lục Úy Lai.

Nếu hai người cùng một chỗ, nàng sẽ không chút do dự đưa ra lời mời, câu dẫn. Nếu là Lục Úy Lai không ở bên người nàng, nàng sẽ chính mình giải quyết phân du͙c vọиɠ này. Khối này thân thể chưa từng bị bất luận kẻ nào chiếm lấy, cho dù là Tăng Khả Hận chính mình cũng không có tiến sâu vào. Lòng của nàng, thân thể của nàng, linh hồn của nàng đều thuộc về Lục Úy Lai. Nếu không phải nữ nhân này tới yêu nàng, nàng ngay cả cơ bản nhất cũng không sẽ có.

"Tiểu Hận... Ngươi..." Ngón tay bị kẹp chặt trong thông đạo nhỏ hẹp, mà bụng Tăng Khả Hận đang kề sát chính mình cũng đang bắt đầu run rẩy. Lục Úy Lai có chút kinh ngạc nhìn Tăng Khả Hận, hai người lần này kéo dài không lâu, cũng chỉ có hơn mười phút mà thôi. Nhưng mà, chính là tốc độ nhanh như vậy, Tăng Khả Hận cư nhiên lại muốn đến.Nhìn chuyển động không ngừng trên thân thể mình, miệng hô tên chính mình Tăng Khả Hận. Mồ hôi từ cằm nàng chảy xuống, một ít trong số đó, lướt qua xương quai xanh tinh xảo, lướt qua khe giữa hai khỏa tuyết trắng chảy thẳng xuống. Mà càng nhiều mồ hôi là ở trên mặt, trên vai, cùng tấm trải đệm bên dưới nàng.

"Đừng... Đừng ngừng... Úy Lai... Giúp ta." Lúc này, Tăng Khả Hận bỗng nhiên gục đầu xuống, phát ra thanh âm mê người mang theo vài phần khẩn cầu. Nhìn trong mắt nàng tràn ngập khát vọng cùng dục hỏa, còn có khuôn mặt đẹp đẽ kinh người kia. Lục Úy Lai gật đầu, đem thân thể Tăng Khả Hận gần như vô lực lần nữa áp lại lên giường, đặt hai chân nàng lên vai mình, tiến hành bước xâm nhập công kích cuối cùng.Mở ra kho báu hồng ngọc bởi vì kích thícɧ đã lâu mà trở nên kiều diễm ướŧ áŧ, từ ánh đèn chiếu rọi xuống tạo nên một tầng ấn quang. Ngón cái lặp lại ma sát 'tiểu bảo thạch' kia, hai ngón cũng mạnh mẽ dùng lực một khắc cũng không ngừng liên tục ra vào. Giống như đang đào hố, hận không thể đem toàn bộ bên trong đào ra vậy.Nhìn Tăng Khả Hận giống như không còn chịu đựng nổi, lộ ra cái cổ thon dài của nàng. Da của nàng rất trắng, trắng đến nỗi đều có thể nhìn thấy cả gân xanh bên trong. Với sự sung túc của phía dưới, Lục Úy Lai kìm lòng không đậu há mồm cắn trên cổ Tăng Khả Hận, dùng răng nanh nhay nhay nơi địa phương kia, cũng không dám thật sự dùng sức cắn mạnh. Mặc dù cô cảm thấy dùng lực đạo như vậy là không đủ để biểu đạt kích động của chính mình, nhưng lại sợ sẽ làm đau Tăng Khả Hận.

"Không sao... Dùng sức chút... Úy Lai... A... Ta thích ngươi cắn ta." Như là nhận ra điều Lục Úy Lai băn khoăn, Tăng Khả Hận mở miệng nói ra. Nhưng nàng cũng không biết, một chuỗi hành động nhẹ nhàng nức nở cùng thở dốc rêи ɾỉ này là một kích mạnh nhất phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của Lục Úy Lai, nháy mắt liền làm cho cô từ một người ôn nhu ổn trọng hằng ngày biến thành con sói mất khống chế.Cổ bị cắn thật mạnh, răng nanh kia khảm vào một lớp da thịt mỏng, cũng không tính là không đau. Đau đớn ngược lại khiến Tăng Khả Hận trầm mê không thể khống chế, nàng thích loại đau này, thích tất cả những gì Lục Úy Lai làm đối với mình. Mặc dù là đau đớn, mặc dù là thô lỗ, nàng cũng nguyện ý toàn bộ chấp nhận. Chỉ có nàng biết, thân thể của nàng sẽ bị loại này kɧoáı cảʍ cùng cảm giác đau đớn đan xen kích thícɧ đến sắp điên rồi.

"A... Úy Lai... Úy Lai..." Hô hấp bởi vì Lục Úy Lai cắn xé trở nên không thông, liền ngay cả nuốt xuống cũng đau đớn mãnh liệt. Ngửi được mùi máu tươi nhè nhẹ, cảm thấy Lục Úy Lai không thể khắc chế kích động, Tăng Khả Hận vươn tay ôm lấy nàng, đem đầu của cô hướng trên cổ mình ôm vào.

Tăng Khả Hận biết, kɧoáı cảʍ tích tụ trong cơ thể mình đã quá nhiều, nhiều đến đem cả thân thể như muốn bùng nổ. Nàng sắp đến, thân thể nàng sắp sẽ vì Lục Úy Lai mà lại nở rộ.Ý thức hỗn độn, giống như thân thể và linh hồn bị chia làm hai cá thể riêng biệt. Tăng Khả Hận nhìn đến bộ dáng chính mình lúc này vừa phóng đãng lại xinh đẹp, cảm nhận được thân thể chạm tới cực hạn khoái lạc. Trong lòng thỏa mãn , bởi vì nàng và Lục Úy Lai trải qua gần 20 năm, rốt cục cũng lại lần nữa trở về bên nhau. Thân thể cũng thỏa mãn , giờ này phút này, nàng vô cùng yêu nữ nhân đang thượng nàng, đang cắn nàng, mạnh mẽ mà tiến sâu vào nàng.

Trong lòng ngọt ngào bị chia làm hai phần, là sự chia sẻ phân đổi giữa thân thể và tâm hồn. Cổ bị cắn rất đâu, nhưng đau đớn như vậy lại làm cho Tăng Khả Hận vô cùng kiên định, trầm mê trong đau nhói ở miệng vết thương bị cắn thấm phải mồ hôi kia. Gần như là thế này còn chưa đủ, vòng eo bắt đầu phát ra kháng nghị, đó là một cảm giác ngứa ngấy cùng vô lực.

Điểm giữa hai chân bị Lục Úy Lai làm cho nóng như lửa đốt, giống như bông hoa ngọt ngào sắp rơi vào đống nham thạch, tùy thời đều có thể bị đốt cháy, mà thân thể bị Lục Úy Lai tiến vào nhiều lần được hưởng tột cùng khoái hoạt. Xương sống tê dại đến không còn tri giác, như đã bị rút ra khỏi da thịt, càng như là có trăm ngàn con kiến đang bò, ngứa ngáy ma sát.Bỗng nhiên, cuồng phong rung động, bầu trời thuận thế tối đen xuống. Một khắc này, hồn phách bị bức ra như lần nữa trở về cơ thể. Kɧoáı cảʍ dồn dập, như những con sóng to phá núi mà đến. Tăng Khả Hận há mồm muốn kêu ra tiếng, lại phát hiện cổ họng nàng sớm đã không còn thể phát ra tiếng, chỉ có thể phát ra vài tiếng khinh ngâm mỏng manh ngắn ngủi.Phần eo hoàn toàn không còn cảm giác, mà vị trí yếu ớt giữa hai chân lại không còn theo khống chế của mình không ngừng run rẫy, tràn ra rất nhiều mật dịch. Tăng Khả Hận ôm chặt trụ trên người Lục Úy Lai không chịu buông tay, đối phương cũng không có rút ra khỏi thân thể mình, để cho cơ thể hai người như thế này cùng một chỗ.

"Xin lỗi, ta lại không khống chế được ." Qua hồi lâu, Lục Úy Lai mới mở miệng nói chuyện. Cô nhìn Tăng Khả Hận cả người đầy mồ hôi, trên cổ còn lưu lại một vết máu, đau lòng lại tự trách nói. Lục Úy Lai đã sớm phát hiện chính mình còn một mặt khác không ai biết, mỗi lần cùng Tăng Khả Hận hoan ái sẽ không chịu nổi khống chế xuất hiện. Tối nay, nàng lại không khống chế được, không chỉ làm bị thương Tăng Khả Hận, còn làm cho nàng mệt nhọc như vậy.

"Không, Úy Lai làm cho ta thực thoải mái. Nếu có thể, ta thật sự vẫn muốn tiếp tục. Ta nghĩ ngươi còn muốn ta, cho ta càng nhiều ..." Từ trong dư vị trở về, Tăng Khả Hận kẹp lấy Lục Úy Lai đang muốn rút ngón tay ra, vô hạn dụ hoặc nói, cuối cùng như chú mèo con không thỏa mãn vươn lưỡi liếʍ liếʍ môi.

Nhìn một bộ dáng câu dẫn của đối phương, cảm thấy ngón tay bên trong bị ép chặt bởi bức tường thịt mềm mại nơi đó. Lục Úy Lai thiếu chút nữa lại một lần phát rồ điên loạn, nhưng của nàng lý trí cũng không phải toàn bộ biến mất, nàng biết, nếu lại đến thêm một lần, với tình huống thân thể Tăng Khả Hận hiện tại, chỉ sợ là trong vòng 3 ngày cũng chưa biện pháp xuống giường.

"Ngoan, đừng nháo nữa, ngươi nên nghỉ ngơi ." Lúc Úy Lai nói, chậm rãi rút ngón tay ra. Lúc này đây, Tăng Khả Hận ngoan ngoãn tách hai chân để cô rút ra ngoài. Lại ở lúc cô chuẩn bị đứng lên, dùng đầu gối giữ hai chân tách ra. Bộ vị ướŧ áŧ nhanh chóng làm ước đầu gối Tăng Khả Hận, bị người yêu phát hiện chính mình, Lục Úy Lai ngượng ngùng đỏ mặt, theo bản năng thối lui về phía sau.

"Úy Lai, thực xin lỗi." Lúc này, Tăng Khả Hận bỗng nhiên đứng dậy, đem Lục Úy Lai phản áp trên giường, nhẹ giọng nói.

"Như thế nào bỗng nhiên nói lời này?" Nghe được Tăng Khả Hận nói, Lục Úy Lai khó hiểu. Nhất là phát giác đối phương hiện tại đang dùng đầu gối cọ cọ nói tư mật của mình, mặt cô ngày càng đỏ hơn.

"Ta biết, ngươi vẫn luôn thắc mắc vì sao ta vẫn luôn không chịu 'yêu' ngươi. Yêu là từ hai phía, và tình yêu giữa nữ nhân nó còn hơn thế. Ta thích được ngươi sủng, cũng thích sủng ngươi. Ta thích được ngươi quan tâm, nhưng ta càng hy vọng trở thành người mà ngươi có thể dựa vào. Tương tự, ta nghĩ ngươi muốn ta, tiến vào ta, ta làm sao lại không nghĩ muốn mang cho ngươi khoái hoạt."

"Trước kia ta cảm thấy chính mình không có tư cách đi làm vấy bẩn sự đẹp đẽ của ngươi, dù sao, quá khứ tồi tệ mà ngươi đã trải qua có liên quan mật thiết đến giọt máu đang chảy trong cơ thể ta. Úy Lai, thực xin lỗi, để ngươi chịu đựng nhiều thống khổ mà ngươi không đáng phải chịu như vậy. Hiện tại ta rốt cục cũng có tư cách đến giữ lấy ngươi, như vậy...".

"Ngươi có nguyện ý trở thành nữ nhân của ta?".

Grey: Vô tình như thế nào đó chap này bị che và bị ẩn đi rất là nhiều...
......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro