Chương 30: Ảnh cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không khí gia đình ấm áp, mọi người đều vui vẻ. Trong bữa cơm chiều, Phác* lão gia cũng lên tiếng: "Thằng nhãi Trí Nghiên thật vô dụng, con dâu theo đuổi từ nhỏ mà bây giờ mới bắt được về nhà... Nhớ năm đó ta theo đuổi bà nội nó có một năm là ôm người đẹp về nhà rồi, ai như cha con hai người, vợ có sẵn mà tới bây giờ mới cưới được."

Phác* cha, Phác* con nghe được đen mặt trong đầu cùng chung suy nghĩ: " Không phải ông vô sỉ, đem bà ăn hết rồi gieo mầm mống sao?" Phác* mẹ cùng Hiếu Mẫn thì cười khúc khích, chuyện Phác* lão gia theo đuổi Phác* bà mấy ông bạn của ông vẫn đem ra chọc ông sao? Phác* ông một năm theo Phác* bà phải làm sao nhiều người đều biết, con cháu về sau đều rõ chỉ là không ai dám nói thôi. Phác* cha bất mãn: "Cha à! Không phải năm đó cha lớn tuổi rồi mà không ai thương sao? Chẳng phải mẹ thấy cha tội nghiệp nên theo cha sao?" Phác* ông đen mặt, thằng oắt này bữa nay dám chống đối ông, có con dâu mới về ... Hừ.Trí Nghiên cũng chen vào: "Gia gia, không phải ai cũng dễ dãi như bà nội đâu."

Không khí bỗng trở nên nồng nặc mùi thuốc súng, Phác* lão gia tức anh ách, Phác* mẹ thấy mọi người như vậy đứng ra hòa giải: "Thôi được rồi, con dâu còn chưa bắt về đã bị mấy người hù chạy mất, đừng ở đó mà so đo, mau bàn ngày tổ chức hôn lễ đi."

Phác* lão gia được giải cứu trong lòng vui vẻ hẳn ra, đứa con dâu này không như thằng con ông (Phác* cha) suốt ngày đối nghịch ông. "Ta thấy tháng sau ngày đẹp, cứ cưới luôn đi, lần này phải tổ chức cho thật to, ta sẽ mời mấy ông bạn già đến xem, cuối cùng cháu dâu của Phác* gia ra sao.Haha" Phác* ông cười vui vẻ, Phác* cha cũng lên tiếng: " Phải đó cha, con cũng sẽ mời đối tác làm ăn khắp thế giới đến, Phác* gia lấy vợ phải thật lớn, thật oách."

Hiếu Mẫn nghe vậy lòng thở dài Phác* ông Phác* cha lớn rồi mà cứ như con nít, cái gì cũng tranh hơn thua mới chịu haizaa.... Phác* mẹ cười toe toét: "Mấy bà bạn của ta, họ khen họ có dâu hiền cháu thảo, haha để xem Hiếu Mẫn chúng ta xem từ nhỏ không phải hơn sao haha, lần này phải đi khoe thật đã mới được."

Người lớn ông câu bà câu, không khí giòn tan tiếng cười, hai người trẻ chỉ biết nhìn nhau trao nhau những nụ cười ngọt ngào. Lịch cưới đã có, Phác* gia- cháu độc nhất lấy vợ, tin tức lại đăng toàn bộ cổng thông tin toàn thế giới, Phác* gia tích cực tuyên truyền về Hiếu Mẫn, còn có mấy ông bạn của Phác* lão gia (ông của đám lão tam lão tứ) lại tức giận, lôi đám cháu về mắng, đám cháu chỉ biết khóc không ra nước mắt, lão đại từ nhỏ là của lão nhị rồi, với lại lão đại mạnh mẽ như vậy ai mà dám lấy chứ? Mấy ông sao lại trách cháu mình như vậy? Ngoài đường chẳng phải còn vạn cô gái tốt sao? Nghĩ vậy thôi chứ họ đâu dám nói, họ biết mấy ông lão lúc họ còn nhỏ đã tranh đấu, cá cược xem Hiếu Mẫn sẽ gã cho ai, bất quá không cần nói cũng biết là họ thua rồi vậy mà cứ sĩ diện đòi cá cược. Ngày đi chụp hình, đáng lẽ chỉ có cặp vợ chồng trẻ cùng nhau đi vậy mà đám đàn em lại quyết đi cho bằng được với lí do bảo vệ an toàn lão đại. Ngăn cản cũng không được bèn để họ đi cùng. Địa điểm chụp hình là khu công viên nước Lazaka trung tâm thành phố X nơi có những cảnh quan kì vĩ nhất thế giới. Trước khi chụp hình Hiếu Mẫn đã phải vất vả mặc vào bộ áo cưới đắt giá nhất do chính Phác* mẹ thiết kế. Phác* mẹ là nhà thiết kế thời trang giỏi nhất thế giới, trang phục bà luôn gây sốc với giới thời trang. Đám cưới con gái bà tất nhiên mọi trang phục thiết kế phải do bà chịu trách nhiệm chứ. Đám lão tam nháy mắt nhau, lúc chụp hình tạo kiểu cô dâu chú rễ bỗng có mặt của bốn chàng kị sĩ. Điều này làm Hiếu Mẫn tức giận: " A tam A tứ các cậu đang phá đám sao? Có hay không tôi lột da các cậu?" Lão ngũ cười cười: "Lão đại, chúng tôi nào dám phá đám? Chỉ là chúng tôi là kị sĩ phải theo không rời lão đại nữa bước à, không về gia gia sẽ lột xác đám này ra."

Hiếu Mẫn tức xì máu, gì chứ, có phải hay không mấy ông mắng họ quá nên họ điên rồi? Không phải đám A tam A tứ bị mắng điên mà họ đang trả thù, hừ hai người lấy nhau làm họ bị mắng té tát, không báo thù họ mới không phải là họ a.... Trí Nghiên thấy vậy, đưa Hiếu Mẫn một ly nước nhẹ giọng: " Tiểu Mẫn, kệ họ, chúng ta có thể chụp tiếp, chỉ cần photoshop sẽ mất họ thôi, họ là không cưới được vợ nên muốn phá đám, chị đừng bận tâm, để mai em gọi mấy ông tìm dâu cho họ là mừng thôi."

Đám lão tam nghe vậy rùng mình, lão nhị a lão nhị ra chiêu toàn chiêu độc. Hiếu Mẫn bỗng chốc vui vẻ nhón chân hôn lên Trí Nghiên: "Em nói đúng, là họ đang ghen tị, chúng ta kệ họ đi, lão gia gia rồi sẽ giúp họ tìm vợ thôi, phải không A ngũ, A lục, còn A tam A tứ nữa?" Đám A tam a tứ bỗng chốc nhìn nhau lùi ra xa, đồng thanh: " Không, không có ghen tị, mau mau hai người mau mau chụp hình, còn tụi này tự đi tránh, không có ghen tị không cần tìm dâu đâu."

Gì chứ họ chưa muốn lấy vợ a, còn trẻ huống hồ mấy ông mà chọn vợ,... chậc chậc tốt nhất nên biết đường mà lui sớm. Về sau không bị làm phiền, Hiếu Mẫn và Trí Nghiên chụp hình rất nhanh, những tấm hình đầy độc và chất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro