Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ân, ân, ngoan quá, ta còn tưởng rằng mình nghe lầm, hóa ra là ngươi đang gọi ta sao, còn vị này là?"

"Thẩm Tư Thanh."

"Vỹ vỹ tỷ tỷ, đây là bạn lữ của ta, nó không thích nói chuyện với người lạ lắm, tỷ tỷ đừng để trong lòng..."

"Ân, ta biết, cái lang sao, bộ mặt suốt ngày giống như người ta cướp đi giống cái của chúng, ta mới không để trong lòng đâu!"

"...."

"Vỹ vỹ tỷ tỷ ra ngoài một mình sao?"

"Không có, ta ra ngoài cùng tỷ tỷ, bên ngoài nguy hiểm như vậy, không có cái lang đi theo sẽ không an toàn, một tiểu cô nương điềm mỹ đáng yêu như ta nếu ra ngoài một mình sẽ làm náo loạn cả cái làng này a ~"

"...." Điềm mỹ đáng yêu, ân, quả thật không sai.

"Lại đây, tỷ tỷ biết được một nơi rất thú vị, dắt các ngươi đi, bảo đảm mở mang tầm mắt!"

"Tiểu Ưu, phải về nhà sớm, chân đi nhiều sẽ toan, hôm khác chúng ta lại đi, có được không? Bảo bảo trong bụng sẽ mệt mỏi."

"Bảo bảo?" Vỹ Vỹ như bắt được từ ngữ mấu chốt, hai mắt nàng sáng lên, nhìn chằm chằm vào bụng Tiết Ưu Ưu, Tiết Ưu Ưu bị nàng nhìn có chút mặt đỏ, lôi kéo tay Vỹ Vỹ sờ lên bụng mình, cái miệng nhỏ thì thầm:

"Vỹ Vỹ tỷ, ta, ta là có bảo bảo..."

"A? Bảo bảo, khi nào vậy! Là của ai, A Mễ? A Lạc? Tiểu Ưu, mau nói cho ta a!"

"Là....là của ai ta cũng không rõ lắm, nhưng mà là song thai! Ta muốn có cái lang tỷ tỷ!"

"Hừ...cái lang mới sinh ra đúng là đáng yêu, nhưng mà càng lớn sẽ càng khó ưa, là giống cái sẽ tốt hơn, nộn nộn mềm mại, da thịt trắng trẻo, sẽ không có một lớp lông miêu giống như cái lang, giống như chúng ta như vậy, sẽ không hóa thành miêu!"

"Nhưng là giống cái cũng rất hiếm, mấy năm nay giống cái trong làng sinh ra tiểu giống cái rất ít, chỉ khoảng hai ba chỉ, động tay là bỏng tiểu giống cái!"

"Thật vậy chăng? Nếu như vậy cái lang làm sao tìm được bạn lữ cho mình, rất khó đi?"

"Đúng vậy, còn phải xem bản lĩnh của bọn chúng, đâu giống như ai kia, chỉ biết giở trò gian xảo, lừa gạt tiểu giống cái còn chưa biết việc gì về nhà mình, đại phôi đản!"

Vỹ Vỹ nói xong còn liếc nhìn hai đại miêu ở phía sau, bọn chúng như chột dạ mà dời đi tầm mắt sang chỗ khác, Vỹ Vỹ là nói không sai, bọn chúng là lừa nàng mới bắt được tiểu giống cái vào trong tay, không tốn một chút bản lĩnh nào hết, nhưng mà may mắn cũng là một loại bản lĩnh biết không!

"Hừ...đi một lúc cũng không sao, nhưng chỉ lần này nữa thôi, còn phải trở về nhà ăn cơm."

"Ân!"

"Trở về làm gì, tới nhà ta nhanh hơn, sẽ chiêu đãi hai tiểu giống cái đây ăn no căng tròn bụng, tỷ tỷ của ta nấu ăn rất ngon!"

Tiết Ưu Ưu cùng Thẩm Đào Đào đồng loạt nhìn ra phía sau, nhóm thú nhân bị các nàng nhìn chằm chằm có chút cứng đờ, lại nhìn sang khuôn mặt đắc thắng của Vỹ Vỹ, được rồi, bọn nó chịu thua...

"Hoan hô!!"

Ba tiểu giống cái nắm tay nhau cao hứng, hôm nay quả thật là ngày tốt, đi ra ngoài còn gặp nhiều chuyện tốt như vậy, tâm trạng các nàng rất vui vẻ.

"A...còn không có thấy tỷ tỷ của Vỹ Vỹ tỷ?"

"Nó liền ở bên kia, đổi quần áo cho ta, ta dắt các ngươi qua bên đó."

"Tỷ tỷ của ta rất xinh đẹp, là một con đại bạch miêu, giống như A Mễ, là Bạch Sinh, gọi nó A Sinh là được!"

Các nàng đi qua mấy sạp hàng nữa thì đến một cửa hàng tương đối lớn, đây là nơi tiểu giống cái trong làng thích nhất, kiến thành mấy gian nhà nhỏ tạo thành gian nhà lớn, mỗi một gian bày biện đủ loại màu sắc quần áo, hầu như là y phục cho giống cái, người đứng chen chúc nhau xếp hàng, không biết tỷ tỷ của Vỹ Vỹ đang đứng ở nơi nào.

"Tỷ tỷ, tỷ tỷ, bên này!"

Quay đầu lại nhìn các nàng quả thật là một đại tỷ xinh đẹp, nhìn có vẻ rất ôn nhu, chỉ thấy nó thì thầm với cái lang bên cạnh, sau đó xách y phục từ trong hàng người trở ra, nhìn gần càng thêm soái khi bức người, đơn giản chào hỏi qua một chút, cái lang không thích nói nhiều, trừ khi gặp được phối ngẫu của mình.

"Hôm nay có tân y phục, ngươi sẽ rất thích."

"Đa tạ tỷ tỷ, ta thích nhất tỷ tỷ!"

Nếu như cái lang bình thường nghe được tiểu giống cái cái miệng ngọt thổ lộ như vậy, tâm trạng nhất định sẽ bay lên tận trời cao, nhưng Bạch Sinh đã quá quen thuộc muội muội của mình, miệng lưỡi rất ngọt ngào, lại biết hống người, cái lang trong làng này để ý nàng là không ít, còn có mấy ngôi làng lân cận, cũng có cái lang tìm đến muốn lấy nàng làm phối ngẫu.

Nhưng nề hà tiểu muội muội quá ham chơi, cảm thấy cái lang có được nàng là quá tốt cho bọn chúng, yêu cầu rất cao, nói rằng nhất định phải có một cái lang còn xinh đẹp tài giỏi hơn tỷ tỷ thì mới chịu gả đi.

[Tác giả: wattpad @chamcham2002/Chambobo].

Bạch Sinh dắt đám người về trong nhà mình, dưới Bạch Sinh còn có một tiểu giống cái, là tỷ tỷ của Vỹ Vỹ, nhưng đã gả đi ra ngoài, còn gả cho tộc Đại Hùng (con hổ) ở lân cận, hiện nay đang sống cùng bạn lữ của nàng, thỉnh thoảng sẽ về nhà bên đây thăm mụ mụ cùng mẫu thân.

Trong một nhà có đến hai tiểu giống cái, nhà của bọn họ vì thế cũng rất nổi tiếng trong làng, mụ mụ hiện nay còn đang mang thai, khả năng tiếp tục sinh ra tiểu giống cái là rất cao.

Vỹ Vỹ dắt tay Tiết Ưu Ưu đi và buồng trong, muốn cho mụ mụ xem tiểu bảo bảo trong bụng nàng, dù sao người đi trước sẽ có kinh nghiệm hơn. Đám đại miêu cùng người sói phải ở bên ngoài, Bạch Sinh ở bên ngoài chiêu đã bọn chúng, cả đám mắt to trừng mắt nhỏ, ngậm miệng không nói một câu nào.

"Đây là Tiểu Ưu sao, Vỹ Vỹ nhà ta thỉnh thoảng hay nhắc đến ngươi, quả nhiên là một tiểu cô nương đáng yêu, tộc trưởng quả là một con cái lang may mắn, có được tiểu giống cái đáng yêu như vậy."

Tiết Ưu Ưu bị khen có chút mặt đỏ, lại còn là tiểu tỷ tỷ xinh đẹp. Mặc dù là mụ mụ của Vỹ Vỹ, nhưng nhìn nàng không lớn hơn Vỹ Vỹ là bao nhiêu, nếu như nói nàng là tỷ tỷ của Vỹ Vỹ, nàng chắc chắn sẽ tin tưởng mà không cần suy nghĩ.

"Mụ mụ...mau xem cho nàng, trong bụng của nàng chính là hoài tiểu bảo bảo!"

"Ân, đã bao lâu rồi?"

"C-chắc là một tuần tả hữu..."

"Lớn như vậy, là song thai sao?"

"Ân, A Lạc nói cho ta nó là song thai."

~~~

A Lạc thấy tiết trời cũng không còn sớm, lâu như vậy sao còn chưa xem xong, từ bên này về đến nhà đi cũng không nhanh, mặc dù nó có thể để cho nàng cởi trên lưng về nhà, nhưng tiểu giống cái đã mang thai không thể di chuyển quá nhanh.

Thẩm Tư Thanh càng gấp, từ nhà đại miêu về ngọn núi của nó còn mất thêm một đoạn, còn phải băng qua một cánh rừng, mang theo tiểu sói cái đi đêm là rất nguy hiểm.

Trong lúc cả ba còn đang luống cuống, ba tiểu giống cái từ trong buồng đi ra, mặt mày lại hớn hở, Vỹ Vỹ lôi kéo cả hai muốn vào trong bếp, nhưng đã bị Bạch Mễ chặn lại.

"Nói chuyện đã xong sao?"

"Ân, làm sao vậy A Mễ?"

"Phải quay trở về, trời đã không còn sớm, hôm khác ta lại dắt ngươi ra ngoài."

"Nhưng là..."

"Tiểu Ưu, nghe lời."

Tiết Ưu Ưu xụ mặt, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo, A Mễ đã có dấu hiệu tức giận, nàng còn muốn thử một chút tay nghề của A Sinh tỷ tỷ, đành phải đợi khi khác vậy.

"A Mễ, đừng hung ta sao...."

Tiết Ưu Ưu nắm lấy tay Bạch Mễ lắc lư, hai mắt tròn xoe như nai con nhìn nó, Bạch Mễ thật hết cách với nàng, nhưng nó cũng thật là hết thuốc chữa, rõ ràng biết rõ nàng đang giăng bẫy nhưng vẫn tình nguyện sa vào.

"Ân, ta không tức giận, mau quay về."

_________________________________

Thông tin thêm:

Thú nhân trên đại lục bề ngoài sẽ dừng lại ở độ tuổi 30-35, giống cái sẽ dừng lại ở 25-30, tuổi thọ trung bình của thú nhân ít nhất là 300 tuổi, giống cái sau khi có bạn lữ cũng sẽ được kéo dài tuổi thọ giống như thú nhân. Nên việc mụ mụ tiếp tục sinh sản là việc rất bình thường.

Thú nhân càng lớn tuổi thì đuôi lông càng phát triển, một con thú nhân có thể có đến tám cái đuôi, riêng tộc Người Sói và Hồ Ly có đến chín cái đuôi. Trung bình khoảng 30-40 năm thì thú nhân sẽ mọc thêm một cái đuôi mới.

~~~

Cầu bình chọn cầu bình luận cầu theo dõi.

Từ 40 bình chọn, 5 bình luận sẽ đăng chương tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro