Phiên ngoại 1: Chuyện hàng ngày của các nàng(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày Tết, kế hoạch của Lương Tân Hòa và Ninh Hi là sắp xếp lại tủ quần áo của họ.

Ăn xong cơm trưa, các nàng quyết định bắt đầu từ nhà Lương Tân.

"Ta cho rằng chúng ta phải có cái kế hoạch mới được, " Lương Tân Hòa búi tóc lên thành củ tỏi, "Thứ nào cần giữ lại, thứ nào có thể đem quyên góp."

"Ừ."

"Có một app có thể yêu cầu người ta đến nhà mang quần áo đi, còn có một vài bộ quần áo dày nhìn vẫn còn rất mới ta cũng có thể đem quyên góp cho những địa phương đang cần."

Ninh Hi cười nhìn nàng, vuốt cằm: "Ý kiến hay. Tặng cho chỗ nào?"

"Lên website của "Con kiến bay", chọn ' quyên góp vật phẩm tinh chuẩn', nhấn vào, có thể xem được địa phương nào cần thứ gì, chính mình gửi đi qua là được." Nàng thao tác trên điện thoại cho Ninh Hi xem ‌.

"Xác định có thể nhận được sao?"

"Ân, ta đã liên tục gửi rất nhiều năm, khi nhận được đồ thì họ sẽ gửi tin nhắn cho ta, đây là ‌tự chúng ta gửi đi qua, tự mình trả tiền phí vận chuyển, chuyển phát nhanh cũng được,‌ cơ bản là hàng sẽ đều đến nơi."

"Ân." Ninh Hi nhìn vào màn hình, "Có vài trường tiểu học cần sách, trùng hợp, chờ chúng ta dọn dẹp lại hết quần áo, sẵn tiện dọn luôn tủ sách của ta, ta chọn một số sách gửi cho người ta, không thích hợp cũng có thể mua."

Hai người nhìn nhau cười thoải mái.

"Được rồi, làm việc thôi."

Các nàng soạn quần áo mùa đông mang xuống lầu dưới, lại đem quần áo mùa hè của Ninh Hi chuyển lên trên, cười cười giỡn giỡn, có khi cũng không chuyên tâm.

Nữ nhân tụ vào một chỗ thì sẽ rất hay thảo luận ‌về quần áo, đồ trang sức, túi xách các loại.

Gu thời trang của các nàng vốn đã rất hợp, màu sắc yêu thích cũng gần như là giống nhau, đều yêu thích quần áo màu xanh dương, xám tro, trắng, vàng nhạt, các tông màu nhạt.

Trang phục của Lương Tân Hòa có phần chính thức trang trọng hơn, ngược lại quần áo của Ninh Hi nghiêng về phía thoải mái đời thương hơn một chút‌.

Về giày dép, hai người cũng không quá quan tâm hay yêu thích mang giày cao gót, giày đáy bằng, sandals thì có nhiều, bộ sưu tập giày thể thao của Ninh Hi nhiều hơn một chút.

Về kích cỡ, cỡ giày của Ninh Hi lớn hơn nàng nửa số.

Còn túi xách, số lượng Ninh Hi có so với Lương Tân Hòa muốn ít hơn nhiều, nhưng bù lại được cái đắt tiền hơn nhiều.

"Mua hai ba cái có thể sử dụng, đi ra ngoài không thất lễ là được." Quan niệm chi tiêu của Ninh Hi là như vậy‌, nàng mua hai dòng túi xách kinh điển của nhãn hiệu lớn, màu đen và trắng, còn có tầm hai cái khác màu sắc sáng sủa‌, những cái còn lại toàn là túi tote vải kiểu lớn.

Lương Tân Hòa cười nghiêng ngả .

Đối với đại tác gia mà nói, túi vải càng thêm tiện lợi, vừa nhẹ vừa có không gian rộng.

"Ta cũng nghĩ vậy‌, bất quá ta phải xã giao khá nhiều, cho nên vẫn cần phải mua."

Về phần đồ trang sức, cũng là Lương Tân Hòa tương đối nhiều một điểm ‌.

"Ồ, Les Blés de Chanel, ta cũng có, của ta‌ là‌ bông tai." Lương Tân Hòa có điểm kinh hỉ‌ cười nói.

"Ân..." Hộp trí nhớ vận hành ‌, Ninh Hi cũng nghĩ đến, "Ta lần đầu tiên tại bệnh viện nhìn thấy ngươi, cũng nhìn thấy ngươi đeo nó, ta lúc ấy..."

Hàng mi thật dài của nàng chớp chớp, trên mặt hiện ra ôn nhu vui vẻ, "Ta lúc ấy đang cầm báo cáo xét nghiệm, chờ bác sĩ thông báo cho ta về việc làm giải phẫu, sau đó lại nhìn thấy ngươi."

"Ta nhớ được khi đó trong đầu ta chỉ toàn tương hồ, sau khi nhìn thấy bông tai, trong đầu cư nhiên toát ra một câu, 'a, nàng cũng có bông tai của bộ sưu tập này nha, của ta là tram cài ngực'..."

Nàng mỉm cười, ánh mắt ngưng tụ tại Tân Hòa trên mặt ‌, qua vài giây, tay cũng phủ lên, nhẹ nhàng vuốt ve gò má nàng.

"Lúc ấy không nghĩ tới cùng ngươi như vậy hữu duyên, cũng không có nghĩ đến ngươi sẽ là bạn gái của ta...

Tân Hòa bị ánh mắt cùng động tác của nàng‌ trêu chọc chịu không nổi, gò má nóng hổi: "Ngươi người này làm sao như vậy?"

Cũng quá phạm quy đi?

"Ta làm sao vậy?" Ninh Hi cười khẽ.

Tân Hòa mím môi cười, trước ôm lấy nàng, hôn trên đi.

Ninh Hi ôm lưng nàng, hai người ngồi trên mặt thảm trong phòng giữ quần hôn nhau. Hơi chút tách ra ‌, Ninh Hi chạm vào môi nàng, yết hầu tuyết trắng khẽ nhúc nhích: "Chúng ta còn không có sửa sang lại xong..."

"Ngô..." Lương Tân Hòa dùng chóp mũi của chính mình nhẹ nhàng cạ cạ vào người kia ‌, "Chính là ta nghĩ hôn sao..."

Ánh mắt Ninh Hi sâu tối, khẽ thở dài một tiếng‌: "Kia chúng ta cũng chỉ phải trung trường nghỉ ngơi..."

Lương Tân Hòa lại đưa môi chủ động hôn nàng, hai người quấn hôn, ngã xuống, bất tri bất giác quần áo chôn thân thể hai người, tiếng cười ‌vang lên.

"Cái tiết mục này thực sự là... quá mất hứng ..." Lương Tân Hòa giật ra trên người nàng áo lông.

"Ta tới ta tới..." Ninh Hi cũng đang cười, dắt lôi kéo, hai người dần dần điệp ở cùng một chỗ...

Âm thanh nhẹ nhàng mà ‌triền miên tại phòng giữ quần áo tinh tế vang lên...

-

"Ngươi cứ yên tâm ở a, căn nhà này ta tạm thời không dùng đến." Ngô Tư Nguyên đối Lương Tân Hòa nói, cười tủm tỉm địa xem Ninh Hi, "Ta cảm thấy được các ngươi nên cám ơn ta, nhà của ta coi như là ‌bà mai của các ngươi đi?"

Ngày nghỉ Tết‌ cuối cùng, Ngô Tư Nguyên mời các nàng uống rượu. Bốn người tại trong quán rượu, ngồi vây quanh tại một cái bàn, một chiếc đèn bàn lùn lùn chiếu vào bốn chén rượu‌.

"Lời này ngược lại có điểm đạo lý." Hàn Khai Lượng cạn một chén, xem ‌trứ các nàng, cùng khoản mị mị cười.

"... Các ngươi đây là cái gì biểu lộ sao?" Lương Tân Hòa vui vẻ, "Muốn bà mối tiền lì xì a?"

Ngô Tư Nguyên xoa xoa cái mũi: "Lại để cho đại tác gia cho chúng ta nhiều ký vài cái tên a."

"Đúng vậy, ta cũng muốn." Hàn Khai Lượng cười nói.

"Thật tốt ‌, nếu như các ngươi không chê." Ninh Hi vui vẻ đáp ứng.

Lương Tân Hòa lo lắng dặn dò: "Nàng nể tình các ngươi là bằng hữu của ta, mới thẳng thắn nói rõ công việc của nàng, các ngươi hỏi tác phẩm đã xuất bản của nàng, nàng cũng nói thẳng, nhưng là đối ngoại hay là muốn giữ bí mật a, không thể nói cho những người khác."

Ngô Tư Nguyên cùng Hàn Khai Lượng liếc nhau, ý tứ ẩn giấu trong mắt đều là ‌nhất trí‌, trăm miệng một lời, mang một ít tức giận ngữ khí: "Biết rồi."

Lương Tân Hòa mỉm cười cùng Ninh Hi nhìn nhau, tại dưới bàn tay hai người đan lấy nhau.

Ninh Hi nhẹ nhàng cười, cảm kích bạn gái săn sóc.

"Khục, " Lương Tân Hòa hai gò má nóng lên, chuyển hướng chủ đề đối Ngô Tư Nguyên nói, "Phòng ở là muốn nhiều thuê một thời gian ngắn ‌."

"Ta là ‌có ý định lại mua một bộ, " Ninh Hi nói tiếp đi, "Chúng ta cái kia cư xá các phương diện đều rất tốt ‌, nhưng đều chỉ có nhà cỡ nhỏ, ta muốn tìm lớn hơn một chút ‌."

Hàn Khai Lượng gật‌ đầu nói: "Tìm nhà phù hợp sở thích thỏa mãn nhu cầu cần chậm rãi."

"Nếu không muốn mua nhà cũ, cũng chỉ có thể đi bắt số." Ngô Tư Nguyên nói.

Các nàng thảo luận ‌một hồi phòng ở, nói tiếp đi một hồi khác ‌. Ngô Tư Nguyên cùng Hàn Khai Lượng phát hiện, vô luận ‌trò chuyện cái gì, hai nữ nhân đối diện đều là ‌vừa nói vừa hướng về phía đối phương, cười nhẹ nhàng ‌.

Người bên ngoài xem đến cũng không cảm thấy sến súa‌, dầu mỡ, mà‌ là cảm thấy thập phần vui sướng.

Người tâm đầu ý hợp ở cạnh nhau cảm giác tựu là như tắm gió xuân, làm cho người ta cảm thấy tình yêu quả nhiên hay là rất tốt đẹp, đáng giá chờ mong ‌.

Chỉ là cuối cùng Hàn Khai Lượng cùng Ngô Tư Nguyên đều có điểm xem không nổi nữa.

Một cái nói: "Ta còn có hẹn, các ngươi sớm một chút về nhà a, nếu còn ngồi ở đây mắt của ta sẽ mù."

Một cái nói: "Ta muốn về nhà ôm con, hôm nào lại hẹn a."

Trả tiền vừa xong thì hai người này bỏ chạy .

Lương Tân Hòa cùng Ninh Hi hai mặt nhìn nhau.

Hai người đứng ở bên ngoài đợi cho người lái xe thuê đến, tối tăm liên tục thời tiết lại để cho cả tòa thành thị ngọn đèn đều trở nên mông lung.

"A khí trời như thế này thật muốn ăn lẩu cay Tứ Xuyên a..." Lương Tân Hòa cảm khái nói.

"Trên đường chúng ta gọi cái ngoại bán, về đến nhà có thể ăn." Ninh Hi đề nghị nói.

"Ân..." Lương Tân Hòa hít một hơi, tay vói vào túi áo khoác, ánh mắt ý bảo nàng nghe theo.

Ninh Hi cười cười, đem tay của mình cũng nhét vào túi áo nàng, hai người tựa sát cùng một chỗ, mặt vùi vào khăn quàng cổ đến, ánh mắt đều là vui vẻ.

Một chốc sau, tài xế đã tới.

"Về nhà a." Ninh Hi nói.

"Ân."

Mùa đông ban đêm, cùng bạn gái tại bên ngoài cùng bằng hữu uống rượu xong về nhà, ăn một cái lẩu cay, ăn xong rửa mặt bò lên giường ngủ chui vào trong chăn ấm.

Thực hạnh phúc a.

Lương Tân Hòa tựa đầu trên vai bạn gái‌, không khỏi phát ra một tiếng cảm khái.

Ninh Hi xoa xoa tóc người yêu, nhẹ gật đầu đồng ý với nàng.

Có người gắn bó, đèn hỏa dễ thân, mỗi ngày tuy làm những việc rất nhỏ cũng rất hạnh phúc.

--

Tác giả có lời muốn nói: bông tai lúa mì xuất hiện ở chương 2

-----

Ước gì Đăng viết tầm 50 chương phiên ngoại :D 

""Les Blés de Chanel" xuất hiện lần đầu tại Paris Haute Couture Week. Nhà thiết kế trang sức Pháp giới thiệu một bộ sưu tập 62 món trang sức kim cương độc đáo và đá quý, dây chuyền, nhẫn, đồng hồ và vòng tay, thể hiện sự yêu mến cánh đồng lúa mì của Coco Chanel."

Nguồn: trangsuctinhte.wordpress . com


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro