Phiên ngoại 2: Chuyện hàng ngày của các nàng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại là một năm mùa đông.

Ninh Hi đến Nam thành, lên xe của đoàn phim "Tổ tôn" đến phim trường .

Hôm nay sẽ quay những cảnh ban đêm, dự báo thời tiết nói đêm nay sẽ có tuyết rơi, đạo diễn đang đợi tuyết, kịch tổ mời một lão sư phụ chuyên nấu sủi cảo đến phim trường tự mình làm ra những tô sủi cảo nóng hôi hổi giúp mọi người làm ấm bụng.

Ninh Hi đi theo kịch tổ nhân viên công tác vào quay chụp , nhìn thoáng qua một đám người mỗi người một tô sủi cảo ăn thật náo nhiệt.

Trợ lý Điền Điền của Hướng Tiểu Viên đi ra tiếp nàng: "Vị Hiểu lão sư, mời."

Ninh Hi nhẹ gật đầu: "Cám ơn."

Một tuần trước nàng sử dụng mối quan hệ của Dư Bối, liên lạc với  kịch tổ, liên lạc với người đại diện của Hướng Tiểu Viên, lễ phép hỏi thoáng một chút có thể hay không gặp Hướng Tiểu Viên một lần.

Lịch trình của Hướng Tiểu Viên rất dày, hình như bình thường cũng không tham dự các loại họp fan này nọ, Ninh Hi là tác giả của "Tổ tôn", thuận lợi tranh thủ được cơ hội gặp mặt nàng.

Ninh Hi dĩ vãng cũng có mấy bộ tác phẩm được chuyển thể thành điện ảnh, bất quá thanh niên sợ xã hội là nàng chưa bao giờ tham dự biên kịch công tác, cũng chưa bao giờ xuất hiện trong kịch tổ.

Đây  là lần đầu tiên.

Nàng quấn mình trong khăn quàng cổ và áo khoác lông thật dày, đi vào phòng hóa trang được dựng lên tạm thời.

Hướng Tiểu Viên ở bên trong bổ trang.

Ninh Hi không hiểu có chút khẩn trương.

Nàng cách trợ lý của Hướng Tiểu Viên vài bước, đi vào.

Ninh Hi đứng xa mấy bước chân, nghe Điền Điền nói: "Vị Hiểu lão sư đến đây!" .

Nữ nhân xoay lại, khẽ cười. Nàng mặc một chiếc áo lông đơn giản cùng quần jean, giống với trang phục của nhân vật nàng miêu tả trong sách.

Ninh Hi cảm thấy có chút co quắp.

"Lão sư, chào ngài." Tuổi trẻ nữ nhân tiến lên, chủ động vươn tay.

"Xin chào, xin chào." Ninh Hi vươn tay cùng nàng nắm chặt, mềm mại không xương  xúc giác, nghe thấy được một cổ mùi thơm nhàn nhạt, theo cổ áo bay ra, một chút địa thẩm thấu trong không khí.

Nàng đã hóa trang, nhưng là cái loại trang điểm làm dịu bớt đi hào quang của nàng.

"Ta muốn xin chữ kí của ngươi." Ninh Hi âm thầm thở nhẹ một hơi, nói ra thỉnh cầu của mình.

Nàng lấy ra một quyển nguyên tác của "Tổ tôn" từ trong túi xách.

Hướng Tiểu Viên nhẹ giọng cười nhẹ một tiếng, sóng mắt như thiểm điệp, chớp mắt: "Cái này là chuyện nhỏ, ngài có thể sai người tới nha."

Nàng nhận lấy, trợ lý cho nàng cầm bút, mở ra trang tên sách, lông mi khẻ nhếch: "Lão sư ta phải viết đề tặng cho ai vậy?"

Theo vừa rồi vừa tiến đến, Ninh Hi đã cảm thấy có một cổ vô danh khẩn trương bao phủ tại trên người của nàng, tính cách của nàng vốn chính là không quá có thể đối mặt với người lạ, càng chủ yếu chính là Hướng Tiểu Viên mang đến áp lực.

Nàng rõ ràng ăn mặc bình thường nhất quần áo, hóa trứ "xấu trang ", so với tố nhan còn tố nhan, mà nàng xuất hiện ở nơi nào, thì không hiểu sao có những tia điện xẹt qua không để lại dấu vết gì mà rơi lả tả trong không khí.

Làm cho gò má của nàng run lên, co quắp không thôi.

Quả nhiên, nàng là nữ chính, chiếm hết phong tình.

Ninh Hi thoáng nuốt nước bọt: "Phiền toái ngài viết là, tặng Lương Tân Hòa, kế tiếp ngài tùy ý ghi là được."

"Lương Tân Hòa?" Hướng Tiểu Viên đọc một lần, "Oa, tên thật rất dễ nghe, đọc ra thì khẩu hình miệng như đang mỉm cười a."

Ninh Hi lập tức thả lỏng, gật gật đầu.

"Nghe như tên của một vị tiểu thư." Nàng nghiêng nghiêng đầu, bút gõ gõ trên đôi môi phấn hồng, lại rất có thiếu nữ ngọt thực.

"Ân, là bạn lữ của ta." Ninh Hi cũng không còn do dự, nói thẳng .

"Nha." Hướng Tiểu Viên giơ lên con mắt nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy tia sáng, "Các ngươi thật yêu thương nhau nha."

Nàng rất nhanh viết xong, đưa cho nàng: "Lão sư, đợi đến lúc bộ phim công chiếu mời ngài cùng bầu bạn nhất định phải tới nha."

Ninh Hi chưa bao giờ tham gia những sự kiện công chiếu phim chuyển thể từ tác phẩm của nàng, hoặc là xem ở trên nền tảng online, hoặc là đi xem ở những suất chiếu sau.

"Nhất định!" Ninh Hi dừng một chút, châm chước nói, "Đến lúc đó có thể nào sắp xếp cho chúng ta chỗ ngồi nào gần với ngài nhất không? Ngạch, bạn gái của ta là một fan cuồng của ngài..."

Nàng nói xong hai má cũng nóng lên.

Vì bạn gái của mình, bấp chấp tất cả .

Hướng Tiểu Viên cười rộ lên, sảng khoái đáp ứng: "Không có vấn đề , đến lúc đó ngài mang nàng tới gặp ta, chúng ta nhận thức một chút."

...

Ngồi trên xe trở về khách sạn, Ninh Hi căng cứng thân thể cuối cùng cũng buông lỏng, tựa ở sau trên mặt ghế lặng lẽ cười cười.

Tuy rằng nàng đã không còn trẻ trung gì nữa, nhưng khi đối mặt với tinh quang rực rỡ nhất của giới giải trí vẫn là cảm thấy áp lực quá lớn.

Phía trước lái xe "Ai"  một tiếng: "Tuyết rơi rồi a."

Ninh Hi nghe tiếng cũng hướng ngoài cửa sổ ngắm đi, tuyết đầu mùa năm nay, tràn ngập ở giữa không trung, cả một con phố được phủ đầy những đóa hoa tuyết trắng muốt.

Ninh Hi xem trong chốc lát, cả cõi lòng đều mềm mại nhu hòa hơn, vừa định gọi điện thoại cho Lương Tân Hòa, màn hình đã nhanh hơn một bước mà sáng lên.

Vui vẻ hàm tại khóe môi, nàng bắt máy, "Tân Hòa..."

"Hi, ngươi xem đến hotsearch sao?" Giọng nói của Lương Tân Hòa khẩn trương .

"Còn không có, làm sao vậy?" Lòng của nàng thoáng cái tựu nhảy lên.

"Kia cái... Hướng Tiểu Viên bị người thổ lộ !"

"Nha..." Ninh Hi tâm tư rơi xuống, lại cảm thấy buồn cười, "Này làm sao rồi?"

"A, nói như vậy không chính xác, hẳn là xem như công khai tình cảm lưu luyến."

"Ân?"

Công khai tình cảm lưu luyến lên hotsearch cũng rất bình thường a?

"Không phải, ngươi trước nhìn một cái, ta lại nói cho ngươi, a ta muốn nổ."

Ninh Hi thoát ra màn hình, vào hotsearch của weibo nhìn nhìn.

"Bông tai của Hướng Tiểu Viên"

"Đồng Hoa tổng tài  mỹ mạo "

Nàng nhất thời có chút khó hiểu, chuyển tới trong điện thoại: "Làm sao vậy?"

"Ngươi còn không có nhìn ra nha, Hướng Tiểu Viên mỗi lần tham dự trọng yếu trường hợp đều mang một quả bông tai hình cánh bướm rất đặc biệt, mọi người cho rằng chỉ có một chiếc mà thôi, ai biết hôm nay phát hiện trong video phỏng vấn tổn tài của Đồng Hoa một chiếc bông tai giống như đúc."

"... Mua cùng một loại cũng không kỳ lạ quý hiếm a?"

"Không phải, trước kia trên internet đã có một thời gian náo nhiệt bàn về bông tai của Hướng Tiểu Viên, có nhà thiết kế lên tiếng nói đây là bản thiết kế bảo vật của một nhà thiết kế cấp bậc cự lão... Không xuất bản nữa, không có khả năng có đôi thứ hai."

"Hơn nữa Đồng Hoa  tổng tài gọi Vi Trang, trước kia trong weibo của Hướng Tiểu Viên thường xuyên xuất hiện 'ZZ' tag, có người đoán là bạn trai của nàng! Hiện tại rốt cuộc biết  không phải bạn trai, là bạn gái, hí..."

Vì quá kinh ngạc, Lương Tân Hòa phát ra âm thanh hít khí, mà Ninh Hi nhịn không được mỉm cười.

"Hơn nữa ngoại trừ cái này hai cái tag, những thứ khác nhãn lên một lượt không được hotsearch, thảo luận lượng lại đại cũng không được!"

"... Trời ơi a, ta muốn chóng mặt... Không phải ta một người như vậy đoán, là khắp thiên hạ cư dân mạng đều như vậy đoán !"

"Còn có còn có..."

Ninh Hi mỉm cười nghe, không thể không nói, dự thính người nghe cũng hiểu được rất có đạo lý .

"... A, thực xin lỗi ta quá bát quái , ngươi hiện tại ở nơi nào? Trở lại khách sạn sao?"

Ninh Hi không có nói với nàng tìm đến Hướng Tiểu Viên kí tên, vì cho nàng một kinh hỉ, chỉ nói là chính mình đi ra sưu tầm tư liệu.

"Ân, sắp đến."

"Ngươi ngày mai trở về sao? Ta đều rất nhớ ngươi."

"Ân, ta ngày mai sẽ đi chuyến tàu cao tốc sớm nhất trở về." Ninh Hi đốn dừng lại, nhìn đồng hồ, chỉnh kính mắt, "Hiện tại vẫn còn một chút thời gian cho chuyến tàu cuối, nếu không..."

"Ai ai ai, đừng đừng đừng, quá muộn, ngươi trước trở lại khách sạn nghỉ ngơi."

"Cũng không phải quá muộn , còn kịp..."

"Nếu ngươi nói như vậy, ta đây một hồi muốn đi tiếp ngươi..."

"Ngươi không cần tới đón ta, ta gọi là xe là được."

"Kia không được, ta muốn đi đón ngươi..."

"... Được rồi, " Ninh Hi bất đắc dĩ cười cười, "Kia ta ngày mai lại trở về đi, "

"Ừ thật tốt ..." Lương Tân Hòa đột nhiên lại thất vọng địa ai một tiếng, "A ta còn cảm thấy Hướng Tiểu Viên cùng Hà Thần Ảnh rất ngọt , a làm sai ..."

"Ngươi cũng đoán qua nàng là cong nha, ngươi đoán đúng rồi."

"Với a, đúng rồi đúng rồi, ta mới biết được đồng hoa tổng tài là nữ a, trên Baike nói nàng là người giữ cổ phần nhiều nhất trong công ty, chưa nói nàng bao nhiêu tuổi, bất quá xem ảnh chụp phi thường trẻ tuổi rất đẹp, cảm giác thật là lãnh khốc  đại ngự tỷ a..."

Ninh Hi cười khẽ: "Ngươi là không phải lập tức đi thăm dò nhân gia đích tư liệu rồi?"

Lương Tân Hòa giống như có chút không có ý tứ địa nở nụ cười: "Ta hiếu kỳ nha, ngươi biết loại này đại nhân vật chúng ta người thường liền danh tự cũng không biết ..."

Ninh Hi vuốt cằm đồng ý: "Xác thực, đồng hoa tập đoàn ngược lại biết rõ..."

Lương Tân Hòa đột nhiên kịp phản ứng: "A, ta lại bát quái , ai ta thật là quá sát phong cảnh  đúng hay không..."

"Sẽ không, ta cảm thấy rất đáng yêu." Ninh Hi ôn ôn cười, nhìn qua ngoài cửa sổ  bông tuyết, trong nội tâm than nhỏ, "Nếu bây giờ có thể nhìn thấy ngươi thì tốt rồi."

Bên đầu kia điện thoại im lặng chốc lát, Lương Tân Hòa nhỏ giọng địa lầm bầm: "Ngươi còn nói những câu phạm quy như này..."

Hoa tuyết rơi lất phất dưới ánh đèn đường, yên tĩnh mà đẹp hơn, chiếu xuống đường đi mang đến cảm giác lạ lẫm.

Ninh Hi vén màn che trong khách sạn, nhìn hạt tuyết bên ngoài cửa sổ, thật dài địa thở ra một hơi.

Nàng trở lại mở ra app gọi xe, kêu xe đi về Tây thành, đợi trong chốc lát, rốt cục có người tiếp đơn .

Nàng mới mặc áo khoác mang khăn quàng cổ cầm lên bao, đi trả phòng, ngồi xe trở vè Tây thành.

Lái xe hơn hai giờ, Ninh Hi trên đường ngủ một giấc, tỉnh lại đã đến Tây thành .

Đi trên con đường chính mình quen thuộc, vui vẻ theo trên mặt của nàng tràn ra đến.

Đêm lạnh, về nhà trong đêm gió tuyết, chỉ vì y nhân.

Nàng cầm túi đựng sách có chữ ký, quét thẻ vào tòa nhà, đi thang máy lên lầu, nhập mật mã vào cửa.

Trong phòng lẳng lặng .

Nàng nhẹ nhàng đẩy ra cửa phòng ngủ, Lương Tân Hòa nằm nghiêng trứ, đang ngủ say.

Nàng lộ ra vui vẻ, đi thay đổi quần áo, rửa mặt xong, phóng nhẹ động tác leo lên giường.

Không khí quen thuộc cùng khí tức của người yêu bao lấy nàng, toàn thân mỏi đều được giãn ra, cảm giác an toàn tràn đầy, Ninh Hi thoải mái mà thở dài một hơi.

"Ngô..." Lương Tân Hòa giống như có cảm giác, liền dụi vào thân thể của nàng, mở ra đôi mắt mơ hồ, "A... Ngươi đã trở lại?"

Ninh Hi đem nàng ôm chầm đến, hôn hôn nàng đỉnh đầu, khẽ ừ.

Lương Tân Hòa dán cổ của nàng, chồm tới hôn nàng một ngụm, thấp lẩm bẩm nói: "Đại tác gia thực sự biết mang đến kinh hỉ." Nàng thật sự quá buồn ngủ, nói xong vừa trầm trầm tiếp tục ngủ say.

Ninh Hi vuốt ve nàng mềm mại gò má, cánh môi câu dẫn ra ôn nhu cười, nhắm mắt lại cùng nàng cùng một chỗ bước vào mộng đẹp.

Đợi ngày mai tỉnh lại, lại nói cho nàng biết chuyện kí tên cùng chỗ ngồi đi xem công chiếu a.


----

Tiểu Viên Tiểu Viên Tiểu Viên (^^^) Ninh Hi chương này dễ thương mà lãng mạn đỡ không nổi. Để một người ngại giao tiếp như Ninh Hi bất chấp mọi thứ đi chèo kéo quan hệ xin chữ ký idol cho người yêu là không dễ dàng gì đâu, còn sẵn tiện tranh thủ luôn chỗ ngồi xem phim cho người yêu được gặp gỡ idol. Omoi chiếc người yêu mà tôi cũng cần để được cơ cấu gặp Son Wendy :D

À mà ai chưa đọc Điện Quang Ảo Ảnh thì mình khuyến khích, rất khuyến khích, cực kì khuyến khích mọi người đi đọc luôn. Một bộ truyện rất dễ thương, có ngược tâm có trăn trở nhưng cũng có ngọt sâu răng, một bộ truyện mà đọc xong phải gục gặc "Quào, Đăng vẫn là Đăng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro