Chap 1 : Hạnh phúc ngỡ như mơ!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyễn Thị Hương Ly thắp nén nhang cho tổ tiên rồi nở một nụ cười hạnh phúc. Cuộc đời, đúng là không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra, cuộc sống, đúng là kì diệu.



Cả ngày hôm nay, Hương Ly cứ cười tủm mãi, cảm giác như đang sống trong thế giới cổ tích vậy. Kim Duyên đã trở lại, cứ ngỡ sẽ đoàn tụ với em ở thế giới bên kia chứ, kiếp này, như thế là may mắn, quá đỗi may mắn.

Lại nhớ lúc đó, quản gia nhà họ cầu cứu, ơn trời thế nào lại mủi lòng cho ông ta vào, nghe ông ta trình bày sự thực, còn mang cả di thư của bố đẻ Kim Duyên ra, cả nhà bàng hoàng cực độ, nhất là Nguyễn Trần Khánh Vân.

Nghe tin không thấy Kim Duyên đâu, có thể bị anh trai bắt đi, mặt Khánh Vân tái mét, vội vã sai người điều tra rồi một mực lao đi tìm.

Lúc nhận được điện thoại của Khánh Vân cứ ngỡ là đã tìm được Kim Duyên trở về. Nhưng.....cái mà bà nghe lại là những câu nói vội vàng mà run rẩy của đứa con gái bà yêu thương :" Duyên bị....tai nạn...mẹ ơi...".

Cứ ngỡ ngày hôm ấy là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời Hương Ly nhưng không....hoa nở rồi hoa lại tàn...Hạnh phúc thật ngắn ngủi, một lần nữa bà nghe tin đứa con gái đáng thương của bà- Nguyễn Hùynh Kim Duyên đã không qua khỏi... Nỗi đau này thật khó có thể quên đi được vậy mà nó lại tái hiện hai lần....

Hai năm sau...ngày giỗ của em cứ ngỡ là ngày buồn nhưng hạnh phúc lại đến trong sợ vỡ oà của gia đình. Khi mà thấy Khánh Vân dẫn Kim Duyên về, cả nhà vỡ òa sung sướng.

Một mình Khánh Vân khóa trái cửa ở trong phòng với vợ, cả Khánh An cũng không cho vào, hại bé con ấm ức thì thà thì thụt bên ngoài, mách bà nội không ăn thua, con bé bày đồ chơi ra trước cửa, chốc chốc lại gọi gọi dặn dò.

-"Mẹ Duyên dậy là mẹ phải cho con vào đấy nhé..."

-" Mẹ Vân nhé!"



-" Mẹ Vân không được độc chiếm mẹ của con đâu..."

Bên chiếc giường lâu đài quen thuộc, có người vợ nằm yên bình như nàng công chúa yêu kiều, chẳng bù cho người chồng bên cạnh, từng nhịp thở cũng run rẩy, tay siết tay mà sao ai đó vẫn cảm thấy căng thẳng. Giây phút nghe Kim Duyên nói chuyện, cô không biết diễn tả cảm giác của mình lúc đó như thế nào, chính cô cũng cảm thấy, đó là lần đầu tiên mình được trải nghiệm thứ cảm xúc ấy. Thứ cảm xúc, người thân ngỡ như đang ở cõi chết lại trở về, mấy ai thấu? Vui tới nỗi không kiểm soát được mình. Vui rồi lại sợ, sợ lắm, sợ tai mình nghe nhầm, sợ đây chỉ là giấc mơ mà thôi, giấc mơ ảo tưởng, giống như bao năm qua vẫn mơ. Phải tự bấm vào tay mình rất nhiều lần, bàn tay chảy máu, nhưng lại không hề thấy đau, vẫn là cảm giác sợ đó, là mộng...hay là thực?

Chủ tịch K&D , sáng suốt bao năm qua, hôm nay tự mình lại không phân biệt được? Thôi kệ, nếu là mơ, vậy cứ tiếp tục một giấc mơ đẹp.

Giây phút nhìn thấy hình bóng của em đang tiến lại gần mình, ai đó choáng váng. Cái thời khắc em ôm cô, sống lưng truyền tới cảm giác lạnh toát, lại là sợ, sợ đây chỉ là mơ, sợ chưa kịp nhìn em thật kỹ, chưa kịp nói gì, em đã rời khỏi...

Tay cô bao trọn tay nhỏ bé của em, tay kia nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt, cô nhìn em, nhìn bao nhiêu giờ cũng cảm thấy chưa đủ, người con gái này thật xấu xa, sao chỉ nhìn thôi, cũng khiến mũi cay xè thế này?



Từ ngày em ra đi, thời gian trôi rất chậm, hôm nay em trở về rồi, thời gian vẫn quá chậm, từng giây, từng tích tắc, có người hồi hộp biết bao.


Có người chồng bần thần, lo lắng, chờ đợi trong từng khoảnh khắc.



VÀ....



Rốt cuộc, cô vợ hư hỏng ấy cũng thức giấc sau bao mệt mỏi. Bàn tay em khẽ nắm lại tay cô, rồi siết chặt.

Cô thấy em, rất rõ.



Em cũng thấy cô, đôi mắt tròn xoe long lanh tinh khiết, vẫn như ngày nào!!!!


______________________________________
Phần 2 là sự đền bù cho cái kết ngắn đau mắt người đọc của phần 1. Và giải thích những lỗ hổng của phần 1. Phần 2 cũng có ngọt nha không phải chỉ có mỗi ngược thôi đâu🥺. Chúc mọi người đọc chiếc fic ngược âm thầm này một cách vui vẻ và không chửi thầm mình rồi đòi đốt nhà như ở phần 1.
7/12/2019 - 7/12/2021 kết thúc hai năm đương nhiệm của chị. Có niềm vui có nỗi buồn nhưng chị đã hoàn thành rất tốt nhiệm kỳ của mình, giúp đỡ cho rất nhiều em bị XHTD và rất rất nhiều điều tốt đẹp khác nữa. Cảm ơn cô hoa hậu của chúng ta, cho dù chị có kết thúc nhiệm kỳ thì chị vẫn là hoa hậu trong lòng Bambies🥰🥰🥰🥰


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro